Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

[C4] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

☆ Vân Lạc Cửu
☆ Phong ☆



☆ Kỳ thi tốt nghiệp ( hai )


Sáng sớm hôm sau, đúng giờ Gil tới chỗ hai người đã hẹn, lúc này Eagle lưng đeo bao lớn đang đứng đợi hắn.

Kỳ thật lời nói của Eagle tuy cực kỳ hướng tới thịt nướng của loài thú Yarar, nhưng cái nào là chủ yếu và thứ yếu hắn vẫn rất rõ ràng. Bọn hắn nếu muốn vượt qua kì thi tốt nghiệp này thì quần áo vật dụng nhất định phải gọn nhẹ giản đơn.

Hành lý chân chính của Eagle, kỳ thật cũng chỉ có mỗi một cái bọc nhỏ thôi. Bất quá bởi vì vũ khí vác ở trên lưng của hắn, cho nên nhìn vào túi đồ của hắn hiển nhiên đặc biệt thật là bự.

Gil đương nhiên biết rõ Eagle là trọng kiếm sĩ, nhưng đoán chừng là bởi vì hành động bất tiện, ít nhất ở trường học Gil ngẫu nhiên vài lần đụng tới Eagle cũng chưa từng thấy qua lưng hắn vác theo trọng kiếm chạy khắp nơi.

Lúc này vừa thấy, quả thật phát hiện vũ khí của trọng kiếm sĩ quả thật là một nghề thực đặc thù.

Trọng kiếm của Eagle lúc này bị hắn dùng vải bố bao kín kẽ, sau đó tiếp tục nhiệm vụ nghiêng nghiêng vác ở sau lưng. Dáng người của Eagle cao gầy, nhìn ra chỉ ở khoảng 6 thước Anh (180cm). Tuy rằng dáng người không thể dùng hai từ cao lớn để hình dung, nhưng tuyệt đối cũng không phải loại hình gầy yếu. Có thể vác theo trọng kiếm kia, bất kể chiều dài hay bề rộng, tự thân Eagle đeo theo cũng không sai biệt lắm.

Tận mắt nhìn hình ảnh như vậy, Gil không khỏi có chút hoài nghi. Gặp phải tình huống thế nào, Eagle mới có thể đem thanh kiếm trên lưng của hắn nâng lên.

Với chức nghiệp kiếm sĩ này, người luyện trọng kiếm so với dùng thanh kiếm bình thường mặc dù cũng không nhiều, nhưng ở Eful Luis cũng không phải không có, Gil đương nhiên cũng đã gặp qua.

Nhưng những trọng kiếm sĩ mà Gil nhìn thấy, dáng người đều đồ sộ hơn Eagle rất nhiều. Mấy vị hán tử tay nâng trọng kiếm này, bề ngang hình thể nhìn thế nào cũng gấp hai lần so với Eagle đi.

Tuy Eagle cũng không phải là người vạm vỡ, nhưng thoạt nhìn dáng người cũng thuộc loại hình rắn chắc mạnh mẽ. Đặt ở giữa đám kiếm sĩ bình thường, thật sự hoàn toàn không thành vấn đề. Có thể vũ khí của hắn không phải là thanh kiếm bình thường. Huống hồ trọng kiếm của Eagle, so với vũ khí của những trọng kiếm sĩ kiếm Gil gặp qua trước kia còn dài và rộng hơn một ít.

Tưởng tượng tới hình ảnh Eagle giơ vũ khí của hắn lên, trong đầu Gil có cảm giác Eagle giương cao, thanh kiếm to đùng hoàn toàn tỷ lệ ngược với "eo thon nhỏ" rồi ngay sau đó bên tai bất chợt có một tiếng vang răng rắc, tức thì cái thắt lưng bị gãy.

"Gil ? Làm gì mà cậu lại ngẩn người ra thế? Lên đường thôi."

"A. " Gil bỗng chốc phục hồi tinh thần lại, nhưng hoàn toàn không có vì bản thân mình thất thần trước mặt bạn đồng hành mà xấu hổ, thẳng thừng: "Vậy đi thôi."

Dừng một chút, lại nhìn thoáng qua trọng kiếm sau lưng Eagle, cau mày nói: "Bây giờ chúng ta, đi ngồi xe ngựa?"

Trước khi Gil lên đường, kế hoạch của nhóm bọn hắn là mua một con ngựa thay cho việc đi bộ, dù sao số tiền tiêu xài của hắn trong gia tộc rất nghiêm ngặt, đối với Gil chuyện mua con ngựa mà nói quả thật không tính là gì. Về phần Eagle, nhìn từ quần áo vật sức trên người hắn, so sánh với những học viên con nhà quý tộc chân chính kém rất xa.

Nhưng lúc này Eagle vác thanh kiếm nặng trịch như vậy ở trên lưng, không biết con ngựa to khỏe có thể chở nỗi không a? Ít nhất phải dùng tọa kỵ ma thú mới có thể đèo nỗi nhỉ.

Về phần tọa kỵ ma thú, cũng không phải nói mua là có thể mua. Ít nhất hiện giờ Gil có thể không đủ sức. Cho nên bọn hắn cũng chỉ có thể đi ngồi xe ngựa ngoằn nghèo thì thành phố này sang thành phố khác.

Chẳng thể trách lúc trước Eagle nói nhanh nhất 5-6 ngày là có thể tới thành trấn nhỏ gần khu rừng rậm Dearing nhất, không nhanh chóng lên đường thì thật đúng là không biết khi nào mới tới. Hơn nữa bọn hắn đi ngồi xe ngựa, Eagle nhất định sẽ phải trả tiền xe gấp đôi đi?

"Không cần. Ngồi xe ngựa vòng vèo lắm, tôi mang cậu đi đường tắt." Nhìn thử xem Gil chuẩn bị xong chưa, Eagle vẫy vẫy tay với hắn, xoay người dẫn đầu đi về phía trước.

Trừ bỏ ngày hôm qua có một chút không có khuôn phép, mặc kệ nhìn từ bất kì phương diện nào thì Eagle, cũng có một loại chững chạc khiến cho người ta tin cậy.

Gil cũng biết Eagle chắc chắn sẽ không phải là đại thiếu gia con nhà quý tộc căn bản chưa bước ra cửa chính, nên tạm thời tin tưởng hắn, trước tiên cứ đi theo hắn.

Lúc này còn sắc trời chưa tỏ, thân ảnh hai người đã biến mất ở trong buổi sáng sớm lúc màn trời vẫn còn mông lung. Hai người sải bước đi bộ trên đường, cũng từ giờ khắc này chính thức bắt đầu hành trình.

Mới vừa khởi hành, Gil cảm thấy được trọng kiếm trên lưng Eagle, phỏng chừng lộ trình mỗi ngày không có khả năng thật là nhanh, cũng đã bắt đầu tính toán giữa đường nếu không tìm thấy trấn nhỏ dừng chân, thì phải làm sao bây giờ. Kết quả Eagle một đường bước đi như bay, một bên chạy đi còn một bên nói nói cười cười với Gil, hoàn toàn không giống người đang phải gánh nặng trên người.

Eagle cũng hiểu Gil là người luyện kim thuật, thể lực tự nhiên không thể so sánh với những kiếm sĩ như bọn họ. Nhìn hắn cả ngày bọc trong áo choàng, nhất định là bởi vì thân thể gầy yếu làm vậy mục đích là muốn che dấu. Thật sự là đứa nhỏ đáng thương, hành trình đi tới rừng rậm Dearing này khẳng định là quá sức.

Cũng chưa từng nghĩ tới Gil suốt đoạn đường này đừng nói thể lực cạn kiệt, ngay cả thở gấp cũng chưa từng có. Eagle từ vừa mới bắt đầu cố tình thả chậm cước bộ, đến ngày đầu tiên mà trên mặt Gil không chút biểu tình hỏi hắn có phải là trọng kiếm nặng quá hả, muốn nghỉ ngơi một lúc hay không. Lúc này Eagle mới lặng lẽ làm như lời hắn nói ban đầu, mau chóng nâng cao lộ trình bắt đầu chạy đi.

Hai người lên đường ngày thứ nhất, biểu hiện của Eagle cơ bản phù hợp với kỳ vọng của Gil —— miễn cưỡng có thể tin tưởng.

Bất kể là phương thức đi đường hay là ban đêm lúc đóng quân ngoài trời, tất cả đều do Eagle quyết định. Hiển nhiên hắn là người trước kia đã quen lữ hành trên đoạn đường dài và nghỉ ngơi ở vùng dã ngoại, đối với chuyến đi lần này có kinh nghiệm mười phần. Đối với cách nói đi đường tắt của Eagle, Gil cũng thản nhiên chấp nhận tin tưởng.

Nhưng ngày hôm sau, lên đường Gil từ từ cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng lắm.

Cau mày đánh giá con đường hoang vu phía trước, Gil rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi: "Eagle, cậu xác định là cái phương hướng này hả?" Hắn sao có cảm giác vị trí phương hướng này như thế nào cũng có chút kỳ quái.

Eagle đang đi ở phía trước nghe thấy câu hỏi của Gil , cũng không quay đầu lại đáp lời: "Đương nhiên, đằng trước là thị trấn Buck. Qua nơi đó chúng ta có thể trực tiếp đến trấn nhỏ trong rừng rậm Dearing."

Tận mắt nhìn bộ dạng Eagle khẳng định như thế, Gil chỉ do dự một chút, nghĩ lại tới phong phạm cường giả ung dung bình tĩnh ở trường học của Eagle, cuối cùng vẫn là đi theo sau hắn tiếp tục đi về phía trước.

Toàn bộ đối tượng trong Eful Luis, ngưỡng mộ năng lực cường đại một lòng tin cậy ngài Bố Lôi Tân Mặc, đối với loại chuyện nhỏ nhặt như dẫn đường này, khẳng định hoàn toàn khỏi phải nói.

Eagle đeo trọng kiếm trên lưng, đồng thời cũng sờ sờ tấm bản đồ đang nằm trong lòng ngực mà mình đã nghiên cứu trong suốt một tháng—— Ừm, lần này chắc chắn là không có đi nhầm ... nữa chứ.

Trưa hôm đó, hai người cuối cùng cũng chạy tới cửa thành trấn thì phát hiện cửa đá đặt một bên trấn nhỏ đơn giản khắc hai chữ "trấn Snos ".

—— Ai đã nói đây là trấn Buck?

"..." Gil mặt không chút thay đổi quay đầu nhìn chằm chằm Eagle bên người.

Eagle: "À... Ha ha, cái kia... Bản đồ này giống như có chút sai lệch, không có việc gì, chúng ta cứ đi thẳng về phía trước hẳn là đúng đó."

Gil : "..."

Nếu Gil nhớ không lầm, rừng rậm Dearing nằm ở phía Nam Eful Luis, trái ngược với phương hướng tới trấn Snos chỗ bọn hắn đang đứng lúc này...

Vì để phòng ngừa sự cố nhỏ ngoài ý muốn như vậy phát sinh lần nữa, Gil vô tình tịch thu bản đồ của Eagle.

Bỏ qua một bên điểm mù đường này không nói tới, trên những phương diện khác thì Eagle vẫn là một người bạn đồng hành đủ tư cách thử luyện. Năng lực cường đại, kinh nghiệm phong phú. Vả lại bình thường khi ở chung, thực dễ dàng có thể phát hiện hắn hiển nhiên là người nhận được nền giáo dục tốt đẹp. Ngôn hành cử chỉ đúng mực mười phần, tính cách cũng cởi mở nhiệt tình.

Trên đường đi buồn tẻ sẽ thường thường kể những chuyện xưa thú vị, hoặc là bột nặn nói về chuyện những người chung quanh trước kia không làm ảnh hưởng đến toàn cục. Không có việc gì thích lôi kéo Gil nói chuyện tào lao, nhưng thần kỳ ở chỗ là sẽ không để cho hắn cảm thấy phiền chán. Không chạm phải chỗ kiêng kỵ của người ta, cũng không nói tới một ít đề tài làm người ta xấu hổ, lại càng biết nắm chắc thời gian nào cần nói lúc nào cần im lặng mà dừng lại đúng lúc.

Nếu hắn có thể nhận biết vị trí phương hướng rõ ràng, con người miễn cưỡng cũng không tệ lắm —— mỗi lần đóng quân ngoài trời đều sẽ nhận việc đi tìm củi gỗ hoặc là con mồi, nếu tìm không thấy khi trở về Eagle không ngừng giải thích cho Gil nghe mình thế này rồi như vậy.

Gil cảm thấy bản thân mình chưa có trực tiếp ném hắn lại một mình rời khỏi đây, đã là nhượng bộ lớn nhất trong kì thi tốt nghiệp lần này rồi.

Eagle ngây thơ vô (số) tội hoàn toàn không biết bạn đồng hành của mình ở trong lòng mỗi ngày đều phải áp chế ý tưởng ném hắn lại rồi một mình bay đi, hảo cảm với Gil cũng mỗi ngày "xoẹt xoẹt" tăng lên.

Gil biết phương hướng đường đi, quan trọng nhất là —— hắn còn có thể nấu cơm!

Eagle đối với người bạn đồng hành của mình cực độ vừa lòng, trải qua đêm đầu tiên trong hành trình của hai người, một đêm tung tóe.

Đương nhiên Gil không có khả năng biết trù nghệ gì cả, tu ma đều là người ích cốc, đây hoàn toàn không cần nắm chắc một môn kỹ năng nào cả. Nhưng hiện giờ ích cốc đối với thân thể Gil mà nói, hiển nhiên đã không còn là một từ đơn. Mà thật sự nếu như không muốn mỗi một lần đóng quân ở ngoài trời mỗi ngày đều phải đào bùn đất, nhổ bụi cây màu đen ăn mấy loại thực vật không rõ, Gil cũng chỉ có thể tự mình tiếp nhận cái nhiệm vụ thần thánh này.

Đã quen luyện kim thuật điều phối đống bình bình lọ lọ đủ các loại thuốc phức tạp, đóng quân dã ngoại ăn thịt nướng đối với Gil mà nói hoàn toàn không có tính khiêu chiến gì hết.

Bất quá kỹ năng mới này hiển nhiên chiếm được sự khẳng định trọn vẹn của Eagle ——

"Gil , đây là món thịt nướng ngon nhất mà đời này tôi từng nếm qua." Lúc ấy Eagle vẻ mặt kích động giữ chặt hai tay Gil , "Cậu là người tốt nhất mà tôi từng gặp ngoại trừ sư phụ tôi."

Gil : "..."

Gil cảm thấy cho dù mình đã từng thấy vô số con người hoặc sự vật muôn hình muôn vẻ, nhưng rất rõ ràng Eagle là loại hình mà hắn chưa từng đụng tới, nhiều khi giống như liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu, nhưng trên thực tế lại vĩnh viễn làm cho người ta mơ hồ không thể rõ nội tình —— rất thú vị, cũng... rất có tính khiêu chiến.

Bất quá mục đích cuối cùng của hai người là tới đóng trại ở vùng dã ngoại một đêm, nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc cầm xiên thịt nướng của Eagle, Gil đột nhiên cảm thấy tâm tình mình có một chút xíu không thoải mái.

"Cậu có biết vì sao bản thân mình luôn không quá nhạy với vị trí phương hướng, luôn không nhớ rõ đường không?"

Eagle sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Gil ngồi ở đối diện đống lửa, theo bản năng gật đầu. Đây là vấn đề nan giải từ nhỏ hắn đã rất nghi hoặc à nha.

Nhìn vẻ mặt nghi hoặc lại nghiêm túc của Eagle, Gil bình tĩnh nói : " Bình thường có phải cậu cũng thích ăn mấy cái loại thịt nướng kiểu này hay không."

Tuy rằng không hiểu vì sao đề tài đột nhiên chạy tới tận đây , nhưng Eagle vẫn rất phối hợp gật đầu.

"Vậy thì, đúng rồi. Bởi vì chứa quá nhiều dầu thịt béo đầu óc tư duy của cậu cũng sẽ bị tắc nghẽn, chèn ép thần kinh của cậu, khiến cho bản thân cậu trên phương diện ghi nhớ cảnh vật và vị trí phương hướng trở nên mơ hồ không thể phân biệt rõ ràng."

Ngữ khí của Gil tuy vẫn như thói quen mang theo chút lạnh lùng hờ hững, nhưng dưới ánh lửa trại bật lên, so với bình thường khuôn mặt luôn có chút tái nhợt, bây giờ thoạt nhìn dị thường nghiêm túc đáng tin.



*★,°*:. ☆\( ̄▽ ̄)$:*. °★* .
Ý Gil nó nói cậu đầu óc mít đặc đó Eagle ạ.

6 nhận xét:

  1. Em thụ thật độc hoho

    Trả lờiXóa
  2. :))) xem văn án mình tưởng ấy biết rồi chớ

    Trả lờiXóa
  3. Gil châm chọc người ta như thế là không tốt nha dì gì sau này đó cũng là chồng mình mà

    Trả lờiXóa
  4. Mé! Gil vừa mở miệng ra là độc chết người.🤣🤣🤣

    Trả lờiXóa

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^