Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015

[C10] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

☆ Vân Lạc Cửu 
☆ Phong 








☆ Kỳ thi tốt nghiệp ( tám )


Eagle cười khan nói vậy với Gil, lại bị Gil vứt cho một ánh mắt xem thường.

"Dùng dây thừng thắt nút để ghi nhớ và dùng vải trắng phong ấn một vật gì đó căn bản chuyện vớ vẩn, tôi thấy cậu dùng vải trắng phủ lên rồi sau đó lại dùng dây thừng buộc lại, thì cậu không thể dùng đấu khí và ma pháp à?"

Eagle ngửa đầu ngẫm lại, cũng phải nha.

"Vậy thánh điện Quang Minh sao lại luôn phải làm như vậy? Hơn nữa, " Eagle chỉ cái thứ ở trước mắt, "Còn có người làm theo này." Mà lại còn là một vong linh pháp sư.

"Ai biết." Gil trực tiếp tháo nút buộc dây thừng, sau đó kéo tấm vải trắng xuống dưới, "Chắc là rãnh rỗi đến mức đau trứng đi."

Sự thật chứng minh, phỏng chừng thật sự vị vong linh pháp sư này rãnh rỗi đến nỗi trứng đau. Bắt chước dùng phương pháp phong ấn của thánh điện Quang Minh gì chứ, có ngụ ý rõ là muốn châm chọc đây mà ? Dù sao bên dưới tầng vải trắng, quả thật còn có một tầng phong ấn thật sự đúng như Gil nói.

Hai người xuyên thấu qua vật chất màu đen giống như Băng Tinh, nhìn rõ vật phẩm bên trong hình như đang sáng lên vậy, trong nháy mắt đại khái đã đoán được bên trong là vật gì .

Con ngươi của Gil sáng ngời, phát sáng lòe lòe nhìn vật phẩm bị phong ấn kia —— Quả là không ngoài dự đoán, món đồ kia hẳn là pháp khí thuộc về Quang Minh.

Khó trách vong linh pháp sư muốn dùng phương thức vặn vẹo phong ấn nó. Đoán chừng là cảm thấy làm như vậy tựa như khi nhìn thấy kẻ thù đi...

"Lấy ra được không?" Eagle vẻ mặt chờ mong nhìn Gil, ma pháp hệ ám đương nhiên chỉ có thể dựa vào Gil .

Gil lại nhíu mi, trực tiếp đưa tay đặt ở trên Băng Tinh màu đen, ngay lập tức Băng Tinh giống như hòa tan, nhanh chóng hóa thành một vệt khói đen biến mất trong vô hình.

Có thể là do đặt nó ở trong nhà của mình cho nên vị vong linh pháp sư nọ cũng không có đề phòng, chỉ cần tiếp xúc đến nguyên tố hắc ám là ngay lập tức có thể cởi bỏ phong ấn.

Gil tiếp lấy vật phẩm bất thình lình rơi xuống, bắt được đưa tới trước mắt xem xét, lại phát hiện đây chính là một cái khuyên tai màu trắng bạc tinh xảo do một vị thợ khéo tay chế tác.

Hoa văn khúc khuỷu chạm rỗng, vừa lúc làm cho khuyên tai thành hình vầng trăng lưỡi liềm uốn khúc, đeo ở trên lỗ tai vừa vặn bọc lấy rái tai ở bên trong.

"Là sản phẩm của tộc người lùn." Gil xem xét xuôi ngược, đưa cho Eagle, "Là một món đồ tốt dù có tiền cũng không mua được đâu."

Eagle cầm lấy món đồ trang sức nhỏ xinh chưa đến nửa lòng bàn tay, vẻ mặt ngạc nhiên đánh giá, "Thật sự? Cho mình thật à."

Gil sửng sốt, nhìn thấy Eagle sắc mặt vui mừng, sau khi thẳng thắn tuyên bố thì trực tiếp đeo khuyên tai trên lỗ tai.

Người này không phải là vị kiếm sĩ nổi tiếng là thân sĩ trong miệng học viên trong học viện à, là kỵ sĩ trong mộng của vô số thiếu nam thiếu nữ hay sao? Thân sĩ cùng với kỵ sĩ có thể mạnh miệng cướp đồ trắng trợn lại thuận tay như vậy sao?

Đoán chừng là cảm nhận được tầm mắt hoài nghi của Gil. Eagle nâng cái đầu màu vàng lên, trong tròng mắt màu lam tràn ngập thành khẩn và chính trực, dùng biểu tình nghiêm túc nhất nói với Gil:

"Tôi nhặt được, đều là của tôi."

Nghe Eagle nói như vậy, Gil sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên nở nụ cười.

Trước kia trong thời gian ở Tu Chân Giới, thật ra đúng là có cái loại quy củ này: thứ tốt, tới trước thì được, nhặt được thì chính là của mình. Nếu nguyên chủ muốn lấy đi, có thể thôi, đánh thắng tôi sẽ lấy được, đánh không thắng, vậy của tôi vẫn là của tôi.

Về bản chất thì Vantican Lance hay Tu Chân Giới đều không khác biệt gì nhiều, chẳng qua nơi này có thêm một hai loại hình là kỵ sĩ thánh điện Quang Minh và thân sĩ quý tộc.

Mặc dù về bản chất nếu mọi người coi trọng một món đồ nào đó có thể dùng quyền đầu nói chuyện, nhưng nhóm kỵ sĩ và thân sĩ, rất thích việc trước khi cướp đoạt một món đồ thì sẽ chêm thêm một câu nói. Lúc mình cướp lấy nó thoạt nhìn trông lại càng hợp lý hơn.

Trước khi hai người được phân cùng một tổ để hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp phía trước, có thể nói Gil và Eagle hoàn toàn là người xa lạ.

Gil luôn có thể ở khắp nơi nghe được mọi người dùng những phương thức khác nhau để ca ngợi bày tỏ sự ngưỡng mộ với Eagle. Mà ở bên người Eagle tuy rằng cũng chỉ có các loại người phổ cập kiến thức cho hắn về việc Gil là kẻ lập dị trong gia tộc "Andries". Nhưng nói trắng ra thì hai người cơ hồ ngay cả nói chuyện cũng chưa từng, quả thật đúng nghĩa với cụm từ người lạ.

Ngẫm lại sự đánh giá nhất trí lúc trước của mọi người dành cho Eagle, cùng với một mặt: Eagle nhiệt tình trong sinh hoạt, hình ảnh Eagle vui tươi cởi mở, vừa rồi Gil thật sự còn tưởng rằng Eagle sẽ nói "Tùy tiện bắt chẹt đồ đạc trong nhà người ta không tốt lắm đâu" đại loại như thế.

Eagle trắng trợn như thế quả thật làm cho Gil cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng không ngờ là tâm tình của hắn lại càng thêm vui vẻ. Eagle luôn như vậy, trong mắt người ngoài thì luôn rất sáng lạn đẹp đẽ, cuối cùng còn có vô số điều bất ngờ khiến Gil cảm thấy rất mới lạ.

Gil cười lại ném một món đồ vào trong lòng Eagle, "Cậu nói đúng, nhặt được là của chúng ta . Vừa rồi tôi đã dò xét một lượt, nơi này đừng nói là sinh vật còn sống, ngay cả vong linh đều không có một con."

Eagle nghi hoặc mở lòng bàn tay ra —— Eagle cho hắn là một chiếc nhẫn bạc, thoạt nhìn thì cũng không có điểm gì thu hút, nhưng khi tinh tế quan sát mới có thể phát hiện ra bên trên chiếc nhẫn nho nhỏ có khắc một vòng hoa văn tinh tế. Có thể thấy rõ đây là do một thợ khéo tay tinh tế tỉ mỉ làm ra, cũng đủ biết đây không phải là vật phẩm thông thường ở đâu cũng có thể thấy được.

Eagle rất nhanh cũng đã phát hiện chiếc nhẫn này ngoại trừ làm thủ công ra thì chính là —— "Không gian giới chỉ!"

Nhìn chiếc nhẫn nằm ở trong lòng bàn tay, Eagle thiếu chút nữa không tiền đồ rơi lệ đầy mặt, trong nháy mắt cảm nhận được ý tốt của trời cao.

Pháp khí thuộc tính Quang Minh do chính tay tộc người lùn làm ra! Không gian giới chỉ luôn muốn có được!

Chúng thần tôn kính, tuy rằng thần Quang Minh hình như không quan tâm ta lắm, nhưng các ngươi phù hộ ta là đã may mắn lắm rồi.

Trong tay Gil đang cầm một chiếc nhẫn khác giống như chiếc trong tay Eagle, híp mắt đánh giá:

"Vừa rồi ở trên bàn thực nghiệm phát hiện, không gian to như vậy đúng là có chút khó có thể tưởng tượng nỗi. Ít nhất tôi chưa từng nghe nói ở trên đại lục này có không gian giới chỉ lớn như vậy, xem thủ pháp chế tạo rõ ràng là cũng không phải thói quen của tộc người lùn. Chẳng lẽ còn có chủng tộc nào ở trên phương diện này có thể vượt mặt tộc người lùn?"

Eagle vừa nghe Gil nói như thế, lập tức dùng tinh thần lực thăm dò chiếc nhẫn trong tay —— nghe nói không gian giới chỉ tốt nhất bây giờ ở trên đại lục Vantican Lance, dung lượng trên dưới khoảng chừng từ ba mươi đến năm mươi m3. Nhưng chiếc nhẫn trước mắt này bề ngoài làm từ chất bạc, phỏng chừng dung lượng có thể chứa đến năm căn phòng ở như chỗ bọn hắn đang đứng đây.

Gil nói rất đúng, vật như vậy quả thật không giống như được sản xuất từ Vantican Lance.

Eagle mặt không chút thay đổi cầm lấy chiếc nhẫn, lần lượt so sánh với mấy ngón tay của mình, cuối cùng đeo ở ngón áp út trên tay trái.

Hừ, vậy thì thế nào chứ? Không rõ lai lịch lại càng tốt, nhặt được chính là thuộc về mình. Đúng thế kho chứa không gian lớn như vậy sao không có món gì để bỏ vào cơ chứ?

Eagle cảm thấy tiếc hận.

Chiếc nhẫn trong tay Gil gần như kiểu dáng giống hệt Eagle, ngay cả kích cỡ cũng không khác biệt lắm.

Thần nói, quá nhiều điểm trùng hợp đều là được định trước.

Tỷ như kích cỡ ngón tay của Gil và Eagle cũng sai lệch gì nhiều lắm. Sau khi tự mình thử chiếc nhẫn ở trên mấy nhất đầu ngón tay thì Gil cũng chọn đeo ở ngón áp út trên tay trái là thoải mái nhất.

Có điều hai hàng nhặt được miếng bánh từ trên trời rớt xuống vẫn còn đang đắm chìm ở bên trong niềm vui sướng vô hạn, còn chưa có chú ý ở trong mắt người ngoài bọn hắn đeo chiếc nhẫn trên ngón tay kia thoạt nhìn đã nói lên ngụ ý gì.

Gil còn đang nhẹ nhàng xoay chiếc nhẫn điều chỉnh vị trí, chợt nghe Eagle ở bên nhỏ giọng nghi hoặc sao trong không gian của chiếc nhẫn này không có món đồ nào hết vậy, vị chủ nhân trước kia đúng là quá lãng phí. Hả hê nở nụ cười, lúc này chiếc nhẫn đã được điều chỉnh tốt đưa bàn tay trái ra trước mặt Eagle, ý bảo hắn thăm dò xem thử trong chiếc nhẫn của mình có phát hiện được gì không.

"Cái chiếc nhẫn kia của cậu ngay từ đầu đã bỏ không rồi, cái chiếc nhẫn tôi đang đeo phỏng chừng mới chính là cái vong linh pháp sư lúc trước đã dùng qua."

Eagle sau khi tra xét không gian bên trong chiếc nhẫn của Gil thấy một đống tiền vàng và ma hạch thì mắt trợn to, bắt đầu tự hỏi một lát có khả năng dùng bạo lực để đổi chiếc nhẫn trên tay Gil hay không.

Gil cũng không để ý đến hắn, quay đầu nhìn một lượt căn phòng ở. Cuối cùng nói với Eagle đang nhe răng cười,

"Tốt lắm, bây giờ nơi này ngoại trừ hai chúng ta thì không ai khác, bất kể là vật sống hay là chết. Cho nên, những thứ này toàn bộ thuộc về chúng ta ."

...

"Cho nên... Hiện tại chúng ta làm sao để đi lên?" Thấy Gil gần như đã dọn sạch sẽ tất cả mọi thử ở trong căn phòng vào trong không gian của Eagle, lúc này đi theo hắn quay về chỗ mà hai người rớt xuống lúc trước, ngẩng đầu nhìn lên không trung tối đen.

Gil : "Chúng ta đương nhiên không có biện pháp, phỏng chừng phải nhờ chúng nó giúp dùm một tay."

Eagle: "Chúng nó?"

Gil không nói chuyện, mà nâng cây cốt trượng tiện tay chôm từ trong nhà vị vong linh pháp sư lên phía trước, bắt đầu thấp giọng đọc câu thần chú mới tìm từ được từ trong cuốn sách ấy.

Lúc này từ trong bóng đêm, trước mắt Eagle trừ bỏ một vùng tối đen thì vẫn là tối đen, căn bản cái gì cũng không thể nhìn thấy. Giọng nói trầm thấp của Gil ở bên cạnh vang lên giống như từ thế giới bên kia truyền đến ——

Tiếng vọng của người đã khuất.

Nghe đâu có nhiều nơi mọi người cũng gọi vong linh pháp sư như vậy, cho rằng bọn họ tuy điều khiển vong linh, nhưng cũng chính là người nhắn gửi ý chí của người đã chết.

Sau khi Gil hoàn thành xong câu ma chú, cây pháp trượng bằng xương cốt từ đứng trong bóng đêm từ trong tay Gil đột nhiên từ trên đỉnh phát ra một vầng sáng màu lam tối. Vầng sáng rất nhạt, dù lúc này ở đây bóng đêm bao phủ không có chút tia sáng nhỏ nhoi. Nhưng rất nhanh, bên cạnh cốt trượng bắt đầu xuất hiện một điểm sáng nhiều hơn thanh cốt trượng một chút, dần dà lại hiện thêm một điểm sáng.

Một điểm, hai điểm, ba điểm... Càng ngày càng nhiều điểm sáng từng chút một soi sáng cả thông đạo. Tuy rằng hai người đang đứng nơi đó cũng hệt như trước chỉ có thể mơ hồ phân biệt được phương hướng, nhưng ít ra đại khái thì Eagle có thể nhìn thấy hình dáng Gil đứng bên cạnh giơ ma trượng.

Lúc này Eagle mới đột nhiên phát hiện, điểm sáng màu lam u này hình như là có hai đường, hơn nữa độ cao và khoảng cách kia nhìn thế nào cũng giống như là một đôi mắt không thể nói rõ là gì...

Eagle sửng sốt vô cùng, lúc này trên mặt đất đột nhiên truyền đến một trận rung động rất nhỏ. Eagle cả kinh, thân thể lắc lư một chút. Ngay lập tức bên cạnh có một cánh tay vươn sang, vịn lấy thân thể hắn.

"Đừng hoảng hốt, không có chuyện gì."

Trong bóng tối đen kịt phủ vây, giọng nói của Gil nghe vào tai có chút cảm giác không chân thật. Nhưng lạ kỳ thay Eagle lại bình tĩnh trở lại.


---> Sơ kết: 《 luận bàn làm sao để hợp lý hợp tình cướp sạch tài sản của người khác 》

3 nhận xét:

  1. =)) Vậy sau này mình sẽ thoải mái nhặt đồ người khác

    Trả lờiXóa
  2. cướp đồ trên giàn mướp mà còn tự nhiên hơn ruồi vậy sau này cướp người có khi còn cho là điều bất khả tư nghị ấy chứ

    Trả lờiXóa
  3. Thích nhất mấy khúc ăn trộm đồ của người khác :v

    Trả lờiXóa

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^