☆ Vân Lạc Cửu ☆
Đối với việc Gil một hơi có thể nói ra đây là Tinh Linh xen Ma Thực, quả thật Tinh Linh cũng cảm thấy có vài phần kinh ngạc. Xen Ma Thực không phải bất cứ Tinh Linh nào cũng đều có thể có được, tuy rằng không phải là cái bí mật cần phải đặc biệt bảo mật, nhưng cũng không có mấy người hiểu rõ thực chất, cũng sẽ không biết sự tồn tại của xen Ma Thực. Người bình thường chỉ cho rằng Tinh Linh bắt bọn nó để làm sủng vật mà thôi.
Louka Caton hình như nhao nhao mệt chết rồi, dứt khoát qua đây tựa vào Lance ngồi xuống, đem cây hoa yêu vẫn còn không chịu nghe lời vỗ "bành bạch" hai má hắn rồi túm lấy hắn ném qua một bên,
"Ma Thực bình thường đương nhiên cũng không đề cập tới làm chi, đây là Lilith, xen Ma Thực của tôi." Louka Caton dừng một chút rồi bảo, "Được rồi, xen Ma Thực bình thường cũng sẽ không biết nói, cho nên nó mới là một bông hoa tuyệt thế."
"Mi mới là bông hoa tuyệt thế, cả nhà mi đều là bông hoa tuyệt thế." Lilith bị Louka Caton ném trên mặt đất lăn hai vòng, đứng lên thì vừa lúc nghe thấy Louka Caton nói về nó như vậy, ngay lập tức lại xù lông hươ lấy sợi dây mây của mình, ngay cả hàm răng trắng sáng lúc trước từng gặp qua cũng sáng lóa lên.
Nhưng mà Louka Caton cũng không quay đầu lại, cứ thế từ bên trong cái bọc cầm túi nước ra. Vừa rồi ầm ĩ nửa ngày, đúng là rất khát nước.
Bị người coi thường trực tiếp như vậy trong nháy mắt Lilith rất không vui, dùng dây tua bộ phận chính của chân hoa hoàn toàn dài mảnh khó bì, run run rẩy rẩy chống đỡ thân thể, dùng tốc độ nhanh chóng không như phù hợp với lẽ thường bổ nhào vào bên người Lance.
"Hu hu hu hu, Lance, Louka Caton hắn khi dễ ta. Mạng của ta sao lại khổ như vậy a, một bông hoa khí chất trong vạn đóa mới chọn được một giống ta, làm sao lại gặp phải một cái tên Tinh Linh máu lạnh bạc tình như vậy."
Lance hình như sớm đã thành thói quen với hai cái kẻ dở hơi này, đem Lilith ôm ống quần mình gào khan cổ họng xách lên, mặc cho nó ở trên đùi mình giậm chân khóc lóc om sòm.
Gil, Eagle: "..."
Vây xem đến tận đây lúc này Gil và Eagle mới phát hiện, đồng bạn mới của bọn họ hình như so với tưởng tượng của bọn hắn hoạt bát hơn nhiều lắm.
Có điều như vậy mới hoàn hảo tuy rằng Louka Caton và Lilith tính cách có hoạt bát một chút, nhưng mà Tinh Linh trời sinh là người thiện bắn cung, thực lực không thể khinh thường. Mà Lance trước mắt mang lại cho bọn họ được sự trầm ổn đáng tin cậy như năng lực đạo tặc và bề ngoài của hắn vậy.
Bốn người chỉ mới sinh hoạt cùng nhau vài ngày, ma hạch trong không gian giới chỉ của Gil và Eagle cũng ào ào tăng lên. Nhưng mà phần lót dạ để cho Lilith ăn —— Man Yêu Đằng, vẫn như cũ không có tung tích.
Ma Thực vốn đã rất thưa thớt, hơn nữa trong khu rừng rậm cho dù có cấp bậc thấp hơn Ma Thực, muốn che dấu tung tích của mình quả thực cũng không quá dễ dàng. Thế nhưng rất kỳ lạ suốt mấy ngày nay Lilith thập phần an phận, mấy ngày nay không còn bộ dạng ầm ĩ nhao nhao cùng Louka Caton như xưa nữa.
Được rồi, Lilith thừa nhận, nó là bị người ta mua chuộc, mỗi ngày bị thịt nướng hai phần chín mang theo tơ máu của Gil lấy lòng. Dù sao bữa ăn chính cũng ăn rất thỏa mãn, kỳ thật sau khi ăn xong món điểm tâm ngọt lành này cũng không còn chấp nhất gì nữa.
Lilith dùng dây mây vuốt ve cánh hoa của mình thỏa mãn ngẫm nghĩ.
Tính tính thời gian, kỳ hạn kết thúc kỳ thi tốt nghiệp cũng không lâu lắm. Gil và Eagle đã thống nhất quyết định chuẩn bị hai ngày nữa sẽ rời khỏi khu rừng rậm quay trở về trường học.
Mấy ngày nay bọn hắn cũng hiểu được, Louka Caton và Lance kỳ thật nói trắng ra là lưu lại giúp bọn hắn. Đối với hai người bạn bèo nước gặp nhau và kết thành bằng hữu này, cả Gil lẫn Eagle đều rất có hảo cảm. Từ lúc vừa mới bắt đầu ở mặt ngoài Louka Caton và Lance cũng không có tỏ vẻ một chút khác thường nào với bọn Gil, mà phụ giúp bọn họ cho đến bây giờ, hai người đều khắc ghi ở trong lòng. Nhưng cố tình thời gian lại kéo dài cũng hơi lâu cho nên bọn hắn cũng hiểu được nếu như cứ không công hưởng lợi từ người ta mãi cũng không tốt lắm.
Nhưng mà Louka Caton cùng Lance, hai người bọn họ vốn cũng không có mục đích đặc biệt để theo đuổi gì cả, chính là cứ mải miết đi dạo quanh mạo hiểm khắp nơi. Bằng không cũng sẽ không bởi vì Lilith tranh cãi ầm ĩ, liền đặc biệt chạy đến trong rừng rậm đến ngây người lâu như vậy. Nếu Lilith cũng không ầm ĩ, bọn hắn đối với việc tìm Man Yêu Đằng cũng không có chấp nhất đặc biệt gì.
Gil cùng Eagle ở chung với bọn hắn mấy ngày này cũng hết sức vui vẻ, hai người cũng biết kỳ hạn kỳ thi tốt nghiệp của bọn hắn cũng không còn bao lâu. Mấy ngày nay coi như giúp bằng hữu một chút việc nhỏ mà thôi.
Đoàn người theo thường lệ bắt đầu bữa cơm trưa, tuy rằng từ sau ngày tiến vào trong rừng rậm thì món chính trong thực đơn của mọi người trừ bỏ thịt nướng thì cũng chỉ là lương khô, ngoại trừ lương khô thì cũng chỉ là món thịt nướng. Nhưng so với bánh bao nhân thịt khô dự trữ lúc trước phòng ngừa vạn nhất đã chuẩn bị không khác gì với nhai đá cả, cho nên lúc này mọi người cảm thấy mỗi ngày đều có thịt nướng nóng hổi đầy đủ hương lẫn vị cũng đã rất thỏa mãn.
Ngay cả phần lương khô trong cái bọc của Eagle trữ đã lâu nhưng cũng không có ý định mở bao để xử lý.
Lilith vẫn như cũ dùng cây dây may dài mảnh của nó ôm lấy một khối thịt so với nó còn lớn hơn mấy phần, khối thịt này chỉ chế biến sơ qua, mùi vị máu tươi trộn lẫn với mùi than nướng khiến người thèm khát. Tuy rằng có thể ngửi được mùi thịt nướng bóng bẩy sau khi nướng nhưng ngoại trừ phần da bên ngoài thì những phần khác cũng còn mang theo mùi máu tươi thản nhiên.
Tay nghề nấu nướng của Gil tuyệt vời chết mất thôi, Lilith thỏa mãn ôm miếng thịt nướng, đóa hoa khẽ đóng kẽ mở, một hàng răng nanh trắng lóa chỉ thiếu điều có thể phản quang mà thôi."kít kít" hai tiếng, miếng thịt nướng rất dễ dàng bị Lilith cắn xuống một khối lớn.
Lilith bẹp bẹp ăn hết lại nhào lên bày ra bộ dạng đòi ăn, cho dù mỗi ngày đều tận mắt nhìn thấy hình ảnh bông hoa này nhao nhao nhưng Eagle vẫn có cảm giác thị giác của mình bị chấn động dữ dội.
Có lẽ là do năng lực chịu đựng của mình còn cần phải nâng cao hơn đi, nhìn chằm chằm hàm răng trắng đều sắc bén của Lilith, Eagle cảm giác mình những việc mình đã hoàn toàn thích ứng trước đó đều bó tay trước bông hoa này rồi.
"Hửm?" Lúc ăn cơm chưa bao giờ để ý tới việc đối ngoại Lilith, đột nhiên thoát khỏi cám dỗ của miếng thịt nướng nhảy xuống bên dưới, quơ cái cành của mình chạy tới chỗ Louka Caton bên cạnh, "Louka Caton, có mùi máu tươi, mùi máu tươi rất nồng đượm!"
Louka Caton cau mày nhìn thấy Lilith cả người đều là dầu mỡ đang bò ở trên người mình, hai đầu ngón tay trực tiếp xách nó lên ném tới trên người Lance, "Từ chỗ nào?"
Lilith hình như cũng đã quen với việc Louka Caton ghét bỏ ném mình đi, cũng không thèm để ý dùng một cành cây cuồn cuộn vạt áo của Lance leo lên, cẩn thận lau lau cánh hoa của mình, một bên dùng một cành khác chỉ vào một chỗ sâu bên trong khu rừng rậm.
"Bên kia."
Mọi người liếc nhau, có chút do dự.
Eagle: "Vòng qua? Hay là đi nhìn thử xem?"
Louka Caton: "Nếu Lilith đã báo nguy, thì chứng tỏ bên trong không phải chỉ chết một hai người."
Mấy người thương lượng nửa ngày, vẫn là cảm thấy nên đi qua nhìn thử một cái. Nếu như Lance và Louka Caton có kinh nghiệm mạo hiểm thì lòng hiếu kỳ cực mạnh. Nhưng đúng thật là Gil cũng cảm thấy không sao cả, có điều nhìn thấy vẻ mặt nóng lòng của Eagle bộ dạng này hình như là cũng muốn thử, cho nên cũng đồng ý.
Bốn người nhanh nhẹn thu thập hành lý xong xuôi, chiếu theo phương hướng Lilith chỉ cẩn thận mò tới. Độc yêu hoa đối với mùi máu tươi cực kỳ mẫn cảm, bốn người cẩn thận đi tới qua một lúc lâu, vẫn như trước không phát hiện bất cứ điều gì khác thường. Cũng may tính cách của mấy người này đều rất bình tĩnh cho nên vẫn lặng lẽ cẩn thận dựa theo chỉ dẫn của Lilith đi về phía trước.
Lại đi thêm một chặp, đột nhiên một trận ma pháp cường đại dao động từ đằng trước truyền đến, bốn người sửng sốt, bị tình huống bất thình lình làm sợ tới mức lui về sau mấy bước. Lúc này mấy người cũng không dám tiếp tục tùy tiện đi về phía trước , cả bọn đều ngừng lại tại chỗ.
Gil mấy lần muốn trực tiếp triệu hồi ma yểm đi thám thính thử đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi nhìn sang Louka Caton và Lance đang ở bên cạnh, cuối cùng vẫn không nhúc nhích.
Không phải bất cứ người nào cũng đều có thần kinh thép và năng lực chịu đựng như Eagle, luôn luôn có thể để cho một gã vong linh pháp sư tà ác đi theo bên cạnh mình.
Mấy người không dám tiếp tục liều lĩnh đi tới trước, Louka Caton dứt khoát đặt Lilith đang ngồi ở trên vai Lance xuống mặt đất.
"Lilith, đi tới trước xem thử đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì vậy."
Lilith bị thả xuống mặt đất sau đó không tình nguyện vặn vẹo, nhưng cũng không chống lại mệnh lệnh Louka Caton, chìa thân mình dài nhỏ xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng hết sức nhanh chóng chạy ù về phía trước. Trong nháy mắt lẫn vào bên trong cánh rừng rậm, bóng dáng mất tăm không còn thấy đâu.
Louka Caton quay đầu lại ý bảo mọi người nghỉ ngơi một chút, "Rừng rậm cũng chính là lãnh địa của Lilith, nó nếu ẩn mình thì sẽ không ai có thể phát hiện được nó. Chờ nó trở về chúng ta lại tính toán tiếp vậy."
Tất cả mọi người gật đầu, đây cũng là biện pháp tốt nhất. Lòng hiếu kỳ ai cũng có, có điều nếu bởi vì vậy mà gặp phải phiền toái thậm chí đánh mất tính mạng thì bọn hắn cũng không muốn tò mò thêm nữa.
Lilith đi không lâu lắm nhưng cũng không phải là ngắn. Bốn người tuy ở mặt ngoài thoạt nhìn cũng rất trấn định, nhưng trong lòng vẫn có mấy phần nôn nóng. Đợi tới khi cho Lilith giơ hai cái nhành hoa vạn năng của nó vui tươi hớn hở chạy về, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.
"Louka Caton, mi xem, mi xem." Giọng điệu Lilith nghe so với lúc trước rất chi là cao hứng. Chạy đến bên người Louka Caton, giơ một cái viên tròn tròn nho nhỏ gì đó khoe với hắn.
"Mi lại na theo cái gì về thế?" Louka Caton xoay người nâng Lilith...lên đặt ở trên vai mình, lúc này mới nhìn thấy Lilith dùng nhành cây của mình vòng quanh thứ gì đó đưa tới trước mặt hắn —— một chiếc nhẫn khảm viên ngọc bích tròn tròn.
Louka Caton nghiêng mình, thiếu chút nữa làm Lilith té nhào xuống từ trên người hắn, "Đây...đây chính là không gian giới chỉ? Mi lấy từ chỗ nào tới á?"
Mọi người vừa nghe, lặng đi một chập, lập tức cả bọn vây xung quanh Louka Caton.
Lilith đặt chiếc nhẫn vào trong lòng bàn tay Louka Caton thoạt nhìn cực kỳ rực rỡ, bất kể là chiếc nhẫn khảm viên bảo thạch cực bự hay là màu vàng, hoa văn tinh tế tinh xảo làm bằng thủ công, đều khiến cho người ta liếc mắt một cái là đã có thể nhìn ra giá trị của chiếc nhẫn —— đây chính là không gian giới chỉ phổ biến ở bên ngoài, tất cả mọi khía cạnh tộc người lùn cũng sẽ không bỏ qua dồn hết tâm sức để thể hiện tay nghề của mình.
Louka Caton đại diện cho ba người khác hỏi ra tiếng lòng: "Mi lấy cái thứ này từ nơi nào vậy ?"
Lilith cánh hoa rung rinh, thoạt nhìn rất là tự hào: "Nhặt được ở trên mặt đất!"
"..."
"Thật sự là nhặt được." Đoán chừng là biểu tình hoài nghi của mọi người quá mức nhất trí, giọng điệu của Lilith yếu hẳn đi, "Có điều người kia nằm trên mặt đất, ta nhặt được từ trên người hắn, nói là nhặt được từ trên mặt đất cũng không có sai mà."
Cuối cùng thì lần này mọi người cũng chộp được trọng điểm, Gil nói : "Vậy người đeo chiếc nhẫn này đâu?"
Lilith: "Chết rồi nha."
Eagle: "... Cho nên cậu đi lâu như vậy cũng chỉ nhìn thấy một người chết?"
"Không chỉ một người đâu à nha." Lilith đóa hoa lại rung rinh, "Có tám người và một con ma thú." Ừm, hẳn là tám đi, Louka Caton có dạy nó học đếm, chỉ có điều nó không có ngón tay, ngẫu nhiên tính sai cũng là bình thường thôi à nha.
Gil : "Vậy trừ bỏ người này, bảy người còn lại và con ma thú kia thì sao?"
"Đều chết hết nha." Lilith vui vẻ quơ cánh hoa tinh tế, "Có thiệt nhiều thiệt nhiều máu."
"..."
☆ ☆ __________ ☆ ☆
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ↓ nếu sửa chữa một hai từ nho nhỏ trong câu cuối cùng... Chúng ta có thể phát hiện ra chân lý của bài văn ↓
"Đều rớt nha." Lilith vui vẻ quơ cánh hoa tinh tế, "Trên mặt đất có thiệt nhiều thiệt nhiều tiết tháo."
Chỉ đùa một chút thôi ( ̄▽ ̄ "), cuối cùng cảm tạ Lạc Lạc Tiểu Thiên dùng địa lôi, hun moa moa ~~
"Đều rớt nha." Lilith vui vẻ quơ cánh hoa tinh tế, "Trên mặt đất có thiệt nhiều thiệt nhiều tiết tháo."
Chỉ đùa một chút thôi ( ̄▽ ̄ "), cuối cùng cảm tạ Lạc Lạc Tiểu Thiên dùng địa lôi, hun moa moa ~~
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^