☆ Vân Lạc Cửu ☆
☆ Phong ☆
☆ Kỳ thi tốt nghiệp ( mười ba )
Trứng ma thú là một thứ hết sức đặc thù, mà chỗ đặc thù đó chính là nó sẽ nở thành ma sủng. Ở Vantican Lance cường giả luôn là người đứng đầu, bất kể là cường giả một phương hay là người thường tay không tấc sắt, ai cũng đều hi vọng mình có một con ma sủng cường đại. Một người trước hết phải nhanh chóng đề cao thực lực của bản thân mình, rồi sau đó mới thì có thể đem ma sủng làm thành phù bảo vệ tính mạng.
Nhưng nếu muốn bắt giữ một ma thú cấp cao làm ma sủng thì cũng là một chuyện cực kỳ gian nan.
Ma thú cấp cao tuy rằng không thể nói nhưng phần lớn chúng đều có được trí tuệ cấp cao, vả lại đại đa số chúng nó nói chung tính tình đều cực kỳ cao ngạo quật cường, dù cận kề với cái chết cũng sẽ không khuất phục bị các chủng tộc khác bắt giữ. Coi như nếu thành công bắt được chúng tới tay thì cũng không có năng lực cao hơn ma thú, cũng không cách nào có thể ký kết khế ước giữa ma thú với chủ.
Mà năng lực bản thân không mạnh, nhưng người nọ vẫn cứ muốn có được một con ma thú cấp cao làm ma sủng—— trứng ma thú trở thành lựa chọn tốt nhất duy nhất của bọn hắn.
Trứng ma thú vừa mới nở đều rất ngây thơ chưa biết gì hơn nữa sức chống cự về tinh thần rất kém, nếu về sau có thể kí kết khế ước cùng với nó, tự nhiên không thể tốt hơn . Đợi đến khi từ từ nuôi lớn ma thú, còn trung thành hơn so với trực tiếp bắt ma sủng bình thường.
Nghe trứng ma thú so với trực tiếp bắt giữ ma thú thì mạnh hơn rất nhiều, nhưng cũng cần phải thật sự có được một viên trứng ma thú, công bỏ ra tuyệt đối cũng không thua gì với trực tiếp bắt giữ ma thú.
Ma thú khi tới kỳ ấp nở trứng ma thú thì tính tình con nào con nấy đều hung tàn nóng nảy tột cùng, nếu tới gần cũng sẽ bị ma thú nổi điên công kích. Cho dù là ma thú cấp thấp vào thời kỳ này... cũng cực kỳ khó đối phó.
Huống hồ mỗi một chủng loại ma thú khác nhau thì luôn kèm theo những điều kiện nghiêm ngặt khác nhau, không có kiến thức và sự chuẩn bị thì dù có ôm quả trứng ấp ủ một trăm năm cũng đừng hòng mơ có thể ấp ra ma thú.
Nhưng cho dù có như vậy trong một vài tình huống, đối với những vị quý tộc vừa có tiền có quyền nhưng lại không có năng lực mà nói thì trứng ma thú vẫn như cũ chỉ là vật trong mơ tưởng.
Nhìn thấy quả trứng sửng sốt cả nửa ngày, từ từ mọi người cũng phục hồi lại tinh thần.
Gil cẩn thận đặt quả trứng màu đen trên khoảng đất trống trước mặt mọi người, lúc này mới hít một hơi thiệt sâu rồi mới nói: "Cuối cùng thì tôi cũng đã biết vì sao những người đó lại bị ám ma hổ bám riết không tha, không tiếc cùng hủy diệt cũng muốn giết bọn họ."
Mà con ám ma hổ kia ít nhất cũng có thực lực cấp chín, bọn hắn có thể chạy xa như vậy cũng không dễ dàng.
Eagle nhớ tới tình huống đêm đó, cả hắn lẫn Gil đụng phải ám ma hổ, "Chẳng thể trách lần trước đụng phải con ám ma hổ kia nhìn thấy trên người nó đã có miệng vết thương , hẳn là cũng là do đám người này tạo thành đi. Dù nói đến thế nào đi nữa thì ở ngoài khu rừng rậm cũng có thể đụng phải ám ma hổ, hóa ra chúng ta mới chính là người bị liên luỵ."
"Những…chuyện này chưa cần nói, bây giờ phải làm sao với quả trứng này hửm?" Louka Caton đặt ra vấn đề, quả thật làm cho mọi người lâm vào trong tình cảnh khó xử .
Trứng cũng chỉ có một quả cho nên cũng không có khả năng chia đều cho bốn người. Nhưng nếu cầm đi bán thì cũng không hợp với tình hình thực tế.
Bốn người trầm mặc nửa ngày, cuối cùng Lance mở miệng nói: "Gil, cậu sẽ ấp quả trứng ma thú này chứ?"
Gil tự nhiên gật đầu nói: "Đương nhiên."
Lance: "Vậy nó thuộc về cậu với Eagle ."
"A?"
Không đợi hai người nói thêm điều gì, Lance lại vung tay lên, "Có điều các cậu cầm quả trứng, những thứ còn lại đều thuộc về tôi và Louka Caton ."
Gil và Eagle ngồi tại chỗ trong chốc lát cũng không biết phải trả lời thế nào. Quả thật, bây giờ dựa theo cách làm của Lance trực tiếp phân chia đồ vật thành hai phần đúng là đơn giản hơn nhiều. Dù sao hắn và Eagle, Lance với Louka Caton vốn là người qua đường.
Nhưng là ngoại trừ quả trứng này là của mình còn tất cả đều là của Lance với Louka Caton, trong lòng Gil và Eagle đều có chút do dự —— mấy thứ này cho dù có nhiều gấp hai ba lần đi nữa thì cũng không đủ mua quả trứng ma thú này. Huống hồ đây lại là quả trứng của con ám ma hổ.
"Tốt lắm, các cậu cũng đừng xoắn xuýt nữa. Tôi với Lance đều tán thành, đừng tự làm mình buồn bực."
Louka Caton và Lance ở chung lâu như vậy, chút ăn ý như thế đương nhiên phải có, phất phất tay phớt lờ hai người vẫn còn đang do dự:
"Trứng ma thú này quá rõ ràng, căn bản là không có khả năng bán ra ngoài. Vừa rồi thằng nhóc nhà quý tộc kia tuy chẳng phải là người mồm to nhưng thoạt nhìn gia thế cũng không phải hạng vừa.
Có thể ở trong địa bàn của ma hổ bắt được trứng ma thú của nó, còn chạy được tới nơi này, đủ để rõ ràng tiểu đội lính đánh thuê do hắn dẫn dắt cũng không phải người bình thường.
Có thể mời được những cường giả như thế này xem ra thế lực trong nhà cũng không phải nhỏ đâu? Đến lúc đó gia tộc của hắn tìm không thấy người, chúng ta lại cầm quả trứng này ra ngoài, các cậu nghĩ xem phiền toái có tới cửa hay không kia chứ?"
Gil và Eagle rất nhanh đã bị cách nói này của Louka Caton thuyết phục.
Cuối cùng Louka Caton vỗ vỗ bả vai của Gil, "Tôi với Lance sẽ không khách khí với hai người làm gì. Hắc hắc, hai cái không gian giới chỉ này không tồi nha, mảnh ma hạch của ám ma hổ nhất định cũng có thể bán được giá trên trời. Lilith, sau này mi mỗi ngày đều sẽ có thịt ăn."
Lilith ở trên đầu Louka Caton uốn éo duỗi thân miễn cưỡng vươn cánh hoa, cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái —— nói giống như ngày nào đó nó sẽ không còn thịt ăn nữa ý.
Ngoài ý muốn được một khoản tiền tài lớn như vậy, bốn người cũng rất tự phân chia hợp lý, buổi tối tự nhiên ngủ rất ngon. Sáng sớm hôm sau, sau khi tỉnh dậy bốn người nhất trí quyết định lập tức rời khỏi khu rừng rậm Dearing.
Quay trở lại dừng chân một chặp tại trấn nhỏ lúc trước bởi vì thời gian còn sớm, Lance và Louka Caton quyết định trực tiếp xuất phát thẳng tiến tới thành trấn kế tiếp. Bốn người ở chung trong khoảng thời gian không lâu nhưng ai nấy đều cảm thấy vô cùng ăn nhịp với nhau. Bây giờ quyến luyến không rời là chuyện tất nhiên.
Sau khi đơn giản nói lời tạm biệt, Gil và Eagle đứng ở trước cửa trấn nhỏ, phân hướng với một Tinh Linh một bông hoa. Louka Caton với Lance rời khỏi trấn nhỏ, Gil mang Eagle đi quanh trấn nhỏ mua sắm một đống lớn dụng cụ và vật phẩm luyện kim thuật, sau đó quay trở lại quán trọ lúc trước từng ở qua.
Eagle ngồi xếp bằng ở trên giường, nhìn thấy Gil ở một bên nhanh nhẹn đổ một đống đồ đạc vừa mua vào trong giới chỉ, bắt đầu "binh binh bang bang" một mình một người chơi đùa. Không đầy một lát, trong ánh mắt kinh ngạc của Eagle một vật từ từ nhoi lên trên bàn luyện kim thuật. Sau đó một mình bận rộn.
Lúc đầu Eagle còn cảm thấy thú vị, dần dần cảm thấy nhàm chán . Ngồi một hồi lại thấy đói bụng, đi dưới lầu bưng hai phần đồ ăn đi lên. Một phần đặt ở trong tay Gil, tự mình ngồi ở trên giường ăn phân của mình.
Đợi cho hắn ăn hết phần ăn của mình, Gil vẫn như trước bận bịu việc trong tay.
Nhìn thấy đồ ăn sắp sửa nguội lạnh, lại nhìn Gil chưa từng dời đi lực chú ý, Eagle cảm thấy có chút khó xử.
Do dự một chút, Eagle dứt khoát ngồi vào bên cạnh Gil, cầm lấy cái bánh bao ở trong đĩa rứt xuống một miếng đưa đến bên miệng Gil.
Phỏng chừng toàn bộ lực chú ý của Gil đều đổ dồn hết vào trên bàn luyện kim thuật trước mặt cho nên khi Eagle đưa tới bánh bao, Gil không chút nghĩ ngợi liền há mồm ăn —— cứ thế khiến cho Eagle đang ngồi bên cạnh ngây ngốc một chút, cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại kéo xuống một miếng thử đưa tới, Gil vẫn như trước ngoan ngoãn ăn.
Eagle đột nhiên cảm thấy việc này có chút vui, Gil như vậy hắn cũng không từng gặp qua. Trong khoảng thời gian này hắn và Gil cũng đã dần dần quen thuộc, tuy rằng Gil không còn giống như ấn tượng ban đầu, mặt không chút thay đổi lại không dễ nói chuyện, về sau quen thuộc cũng sẽ dùng biểu tình nghiêm trang nói chuyện phiếm với Eagle, trêu chọc, nhưng bản tính kiêu căng cùng với một mặt cố chấp cũng chầm chậm lộ ra.
Mặc dù ở trước mặt Eagle còn chưa có biểu hiện rõ ràng như vậy, nhưng với loại tính cách tồi tệ này vẫn cứ như cũ khiến cho Eagle hiểu ra chút ít.
Nhưng ngày hôm nay Gil lại thuận theo như vậy, Eagle cảm thấy việc này rất là mới lạ.
Đút xong bánh bao, Eagle lại sung sướng đem miếng thịt bò bít – tết trong mâm cũng cắt thành miếng nhỏ, dùng đĩa dích từng miếng từng miếng đút cho Gil . Cuối cùng lại đặt một ly nước trái cây lớn ở trên ngăn tủ bên cạnh Gil, lúc này mới thoả mãn ngồi trở lại trên giường.
Emma, cảm giác chiếu cố người khác đúng là không tồi nha. Đặc biệt là chiếu cố Gil như vậy nà.
Mấy ngày trước loay hoay ở trong rừng rậm, thần kinh mỗi ngày đều phải ở trong trạng thái căng thẳng, không thể thả lỏng nghỉ ngơi. Eagle ở trên giường nhàm chán lăn hai vòng, sau lại mơ mơ màng màng ngủ say.
Đợi đến khi hắn lại trợn tròn mắt, ngoài cửa sổ đã tối đen như mực. Eagle cũng không biết bản thân mình đến tột cùng đã ngủ bao lâu, mà ở phòng bên kia, Gil vẫn còn bận rộn như trước, mà cái ly nước ở ngăn tủ bên cạnh cũng đã trống không .
Lúc này ở trên đài luyện kim thuật Gil đã gác lên một vật xoan phát sáng, thoạt nhìn có chút giống với cái khí cụ chiếu sáng thu nhỏ ở trong nhà vong linh pháp sư bọn hắn thấy.
"Gil, cậu không đi nghỉ à?" Eagle cũng không hiểu rốt cuộc thì Gil đang bận cái gì, có điều vẫn lên tiếng nhắc nhở một câu.
Nghe thấy Eagle nói chuyện Gil mới phát hiện hắn đã tỉnh dậy, "Sắp xong rồi, tôi đánh thức cậu hả?"
"Không có." Eagle trực tiếp đứng lên ngồi bên cạnh Gil , "Ngày mai tiếp tục làm không phải cũng như thế sao ?"
"Không có việc gì, sắp sửa xong rồi." Gil chỉ cười đáp một câu, lại tiếp tục lao đầu vào làm việc.
Tâm tình tốt lắm á?
Eagle thấy thế, cũng chỉ sờ cằm nhìn thoáng qua Gil, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
"rất nhanh" lần này của Gil đúng là không nói lung tung.
Chẳng phải đợi lâu, Gil đặt món đồ ở trong tay xuống, ôm một cái vòng tròn bằng kim loại bám vào cái bệ hình nửa vòng tròn cho Eagle xem.
"Cậu bận rộn hồi lâu như vậy chỉ là vì làm cái này?" Eagle sờ sờ kim khí lạnh như băng bóng loáng bên ngoài, "Cái này dùng để ấp trứng trứng ma thú ?"
"Ừ."
Gil gật đầu, để Eagle cầm cái thùng kim loại, còn mình thì từ trong giới chỉ cẩn thận cầm quả trứng màu đen ra, cẩn thận bỏ vào trong thùng.
Cũng chẳng biết hắn hý hoáy kiểu gì, bộ dụng cụ ở trong thùng đột nhiên biến ra bốn cái giá, kéo chắc quả trứng. Cái thùng đựng quả trứng lớn hơn một vòng, không chỉ bao lấy nửa quả trứng ma thú còn vừa vặn chừa một khoảng chừng hai ngón tay phân cách giữa lọ và vỏ trứng.
Sau đó Gil xoay người bước tới đài thí nghiệm loáy hoáy một hồi, cuối cùng cầm ra một cái bình lớn đựng chất lỏng màu xanh biếc, cũng không biết bỏ thêm một vài bột phấn màu đen gì đó ở bên trong. Bột phấn hòa tan vào trong chất lỏng ngay lập tức ‘ùng ục’ trào bọt nước, đợi đến khi bình nước lắng lại, chất lỏng cũng từ màu xanh biếc biến thành màu đen.
Gil trực tiếp cầm cái bình chất lỏng rót hết vào trong trong thùng kim loại, vừa vặn bao phủ một phần ba bên dưới quả trứng ma thú.
Nhưng nếu muốn bắt giữ một ma thú cấp cao làm ma sủng thì cũng là một chuyện cực kỳ gian nan.
Ma thú cấp cao tuy rằng không thể nói nhưng phần lớn chúng đều có được trí tuệ cấp cao, vả lại đại đa số chúng nó nói chung tính tình đều cực kỳ cao ngạo quật cường, dù cận kề với cái chết cũng sẽ không khuất phục bị các chủng tộc khác bắt giữ. Coi như nếu thành công bắt được chúng tới tay thì cũng không có năng lực cao hơn ma thú, cũng không cách nào có thể ký kết khế ước giữa ma thú với chủ.
Mà năng lực bản thân không mạnh, nhưng người nọ vẫn cứ muốn có được một con ma thú cấp cao làm ma sủng—— trứng ma thú trở thành lựa chọn tốt nhất duy nhất của bọn hắn.
Trứng ma thú vừa mới nở đều rất ngây thơ chưa biết gì hơn nữa sức chống cự về tinh thần rất kém, nếu về sau có thể kí kết khế ước cùng với nó, tự nhiên không thể tốt hơn . Đợi đến khi từ từ nuôi lớn ma thú, còn trung thành hơn so với trực tiếp bắt ma sủng bình thường.
Nghe trứng ma thú so với trực tiếp bắt giữ ma thú thì mạnh hơn rất nhiều, nhưng cũng cần phải thật sự có được một viên trứng ma thú, công bỏ ra tuyệt đối cũng không thua gì với trực tiếp bắt giữ ma thú.
Ma thú khi tới kỳ ấp nở trứng ma thú thì tính tình con nào con nấy đều hung tàn nóng nảy tột cùng, nếu tới gần cũng sẽ bị ma thú nổi điên công kích. Cho dù là ma thú cấp thấp vào thời kỳ này... cũng cực kỳ khó đối phó.
Huống hồ mỗi một chủng loại ma thú khác nhau thì luôn kèm theo những điều kiện nghiêm ngặt khác nhau, không có kiến thức và sự chuẩn bị thì dù có ôm quả trứng ấp ủ một trăm năm cũng đừng hòng mơ có thể ấp ra ma thú.
Nhưng cho dù có như vậy trong một vài tình huống, đối với những vị quý tộc vừa có tiền có quyền nhưng lại không có năng lực mà nói thì trứng ma thú vẫn như cũ chỉ là vật trong mơ tưởng.
Nhìn thấy quả trứng sửng sốt cả nửa ngày, từ từ mọi người cũng phục hồi lại tinh thần.
Gil cẩn thận đặt quả trứng màu đen trên khoảng đất trống trước mặt mọi người, lúc này mới hít một hơi thiệt sâu rồi mới nói: "Cuối cùng thì tôi cũng đã biết vì sao những người đó lại bị ám ma hổ bám riết không tha, không tiếc cùng hủy diệt cũng muốn giết bọn họ."
Mà con ám ma hổ kia ít nhất cũng có thực lực cấp chín, bọn hắn có thể chạy xa như vậy cũng không dễ dàng.
Eagle nhớ tới tình huống đêm đó, cả hắn lẫn Gil đụng phải ám ma hổ, "Chẳng thể trách lần trước đụng phải con ám ma hổ kia nhìn thấy trên người nó đã có miệng vết thương , hẳn là cũng là do đám người này tạo thành đi. Dù nói đến thế nào đi nữa thì ở ngoài khu rừng rậm cũng có thể đụng phải ám ma hổ, hóa ra chúng ta mới chính là người bị liên luỵ."
"Những…chuyện này chưa cần nói, bây giờ phải làm sao với quả trứng này hửm?" Louka Caton đặt ra vấn đề, quả thật làm cho mọi người lâm vào trong tình cảnh khó xử .
Trứng cũng chỉ có một quả cho nên cũng không có khả năng chia đều cho bốn người. Nhưng nếu cầm đi bán thì cũng không hợp với tình hình thực tế.
Bốn người trầm mặc nửa ngày, cuối cùng Lance mở miệng nói: "Gil, cậu sẽ ấp quả trứng ma thú này chứ?"
Gil tự nhiên gật đầu nói: "Đương nhiên."
Lance: "Vậy nó thuộc về cậu với Eagle ."
"A?"
Không đợi hai người nói thêm điều gì, Lance lại vung tay lên, "Có điều các cậu cầm quả trứng, những thứ còn lại đều thuộc về tôi và Louka Caton ."
Gil và Eagle ngồi tại chỗ trong chốc lát cũng không biết phải trả lời thế nào. Quả thật, bây giờ dựa theo cách làm của Lance trực tiếp phân chia đồ vật thành hai phần đúng là đơn giản hơn nhiều. Dù sao hắn và Eagle, Lance với Louka Caton vốn là người qua đường.
Nhưng là ngoại trừ quả trứng này là của mình còn tất cả đều là của Lance với Louka Caton, trong lòng Gil và Eagle đều có chút do dự —— mấy thứ này cho dù có nhiều gấp hai ba lần đi nữa thì cũng không đủ mua quả trứng ma thú này. Huống hồ đây lại là quả trứng của con ám ma hổ.
"Tốt lắm, các cậu cũng đừng xoắn xuýt nữa. Tôi với Lance đều tán thành, đừng tự làm mình buồn bực."
Louka Caton và Lance ở chung lâu như vậy, chút ăn ý như thế đương nhiên phải có, phất phất tay phớt lờ hai người vẫn còn đang do dự:
"Trứng ma thú này quá rõ ràng, căn bản là không có khả năng bán ra ngoài. Vừa rồi thằng nhóc nhà quý tộc kia tuy chẳng phải là người mồm to nhưng thoạt nhìn gia thế cũng không phải hạng vừa.
Có thể ở trong địa bàn của ma hổ bắt được trứng ma thú của nó, còn chạy được tới nơi này, đủ để rõ ràng tiểu đội lính đánh thuê do hắn dẫn dắt cũng không phải người bình thường.
Có thể mời được những cường giả như thế này xem ra thế lực trong nhà cũng không phải nhỏ đâu? Đến lúc đó gia tộc của hắn tìm không thấy người, chúng ta lại cầm quả trứng này ra ngoài, các cậu nghĩ xem phiền toái có tới cửa hay không kia chứ?"
Gil và Eagle rất nhanh đã bị cách nói này của Louka Caton thuyết phục.
Cuối cùng Louka Caton vỗ vỗ bả vai của Gil, "Tôi với Lance sẽ không khách khí với hai người làm gì. Hắc hắc, hai cái không gian giới chỉ này không tồi nha, mảnh ma hạch của ám ma hổ nhất định cũng có thể bán được giá trên trời. Lilith, sau này mi mỗi ngày đều sẽ có thịt ăn."
Lilith ở trên đầu Louka Caton uốn éo duỗi thân miễn cưỡng vươn cánh hoa, cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái —— nói giống như ngày nào đó nó sẽ không còn thịt ăn nữa ý.
Ngoài ý muốn được một khoản tiền tài lớn như vậy, bốn người cũng rất tự phân chia hợp lý, buổi tối tự nhiên ngủ rất ngon. Sáng sớm hôm sau, sau khi tỉnh dậy bốn người nhất trí quyết định lập tức rời khỏi khu rừng rậm Dearing.
Quay trở lại dừng chân một chặp tại trấn nhỏ lúc trước bởi vì thời gian còn sớm, Lance và Louka Caton quyết định trực tiếp xuất phát thẳng tiến tới thành trấn kế tiếp. Bốn người ở chung trong khoảng thời gian không lâu nhưng ai nấy đều cảm thấy vô cùng ăn nhịp với nhau. Bây giờ quyến luyến không rời là chuyện tất nhiên.
Sau khi đơn giản nói lời tạm biệt, Gil và Eagle đứng ở trước cửa trấn nhỏ, phân hướng với một Tinh Linh một bông hoa. Louka Caton với Lance rời khỏi trấn nhỏ, Gil mang Eagle đi quanh trấn nhỏ mua sắm một đống lớn dụng cụ và vật phẩm luyện kim thuật, sau đó quay trở lại quán trọ lúc trước từng ở qua.
Eagle ngồi xếp bằng ở trên giường, nhìn thấy Gil ở một bên nhanh nhẹn đổ một đống đồ đạc vừa mua vào trong giới chỉ, bắt đầu "binh binh bang bang" một mình một người chơi đùa. Không đầy một lát, trong ánh mắt kinh ngạc của Eagle một vật từ từ nhoi lên trên bàn luyện kim thuật. Sau đó một mình bận rộn.
Lúc đầu Eagle còn cảm thấy thú vị, dần dần cảm thấy nhàm chán . Ngồi một hồi lại thấy đói bụng, đi dưới lầu bưng hai phần đồ ăn đi lên. Một phần đặt ở trong tay Gil, tự mình ngồi ở trên giường ăn phân của mình.
Đợi cho hắn ăn hết phần ăn của mình, Gil vẫn như trước bận bịu việc trong tay.
Nhìn thấy đồ ăn sắp sửa nguội lạnh, lại nhìn Gil chưa từng dời đi lực chú ý, Eagle cảm thấy có chút khó xử.
Do dự một chút, Eagle dứt khoát ngồi vào bên cạnh Gil, cầm lấy cái bánh bao ở trong đĩa rứt xuống một miếng đưa đến bên miệng Gil.
Phỏng chừng toàn bộ lực chú ý của Gil đều đổ dồn hết vào trên bàn luyện kim thuật trước mặt cho nên khi Eagle đưa tới bánh bao, Gil không chút nghĩ ngợi liền há mồm ăn —— cứ thế khiến cho Eagle đang ngồi bên cạnh ngây ngốc một chút, cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại kéo xuống một miếng thử đưa tới, Gil vẫn như trước ngoan ngoãn ăn.
Eagle đột nhiên cảm thấy việc này có chút vui, Gil như vậy hắn cũng không từng gặp qua. Trong khoảng thời gian này hắn và Gil cũng đã dần dần quen thuộc, tuy rằng Gil không còn giống như ấn tượng ban đầu, mặt không chút thay đổi lại không dễ nói chuyện, về sau quen thuộc cũng sẽ dùng biểu tình nghiêm trang nói chuyện phiếm với Eagle, trêu chọc, nhưng bản tính kiêu căng cùng với một mặt cố chấp cũng chầm chậm lộ ra.
Mặc dù ở trước mặt Eagle còn chưa có biểu hiện rõ ràng như vậy, nhưng với loại tính cách tồi tệ này vẫn cứ như cũ khiến cho Eagle hiểu ra chút ít.
Nhưng ngày hôm nay Gil lại thuận theo như vậy, Eagle cảm thấy việc này rất là mới lạ.
Đút xong bánh bao, Eagle lại sung sướng đem miếng thịt bò bít – tết trong mâm cũng cắt thành miếng nhỏ, dùng đĩa dích từng miếng từng miếng đút cho Gil . Cuối cùng lại đặt một ly nước trái cây lớn ở trên ngăn tủ bên cạnh Gil, lúc này mới thoả mãn ngồi trở lại trên giường.
Emma, cảm giác chiếu cố người khác đúng là không tồi nha. Đặc biệt là chiếu cố Gil như vậy nà.
Mấy ngày trước loay hoay ở trong rừng rậm, thần kinh mỗi ngày đều phải ở trong trạng thái căng thẳng, không thể thả lỏng nghỉ ngơi. Eagle ở trên giường nhàm chán lăn hai vòng, sau lại mơ mơ màng màng ngủ say.
Đợi đến khi hắn lại trợn tròn mắt, ngoài cửa sổ đã tối đen như mực. Eagle cũng không biết bản thân mình đến tột cùng đã ngủ bao lâu, mà ở phòng bên kia, Gil vẫn còn bận rộn như trước, mà cái ly nước ở ngăn tủ bên cạnh cũng đã trống không .
Lúc này ở trên đài luyện kim thuật Gil đã gác lên một vật xoan phát sáng, thoạt nhìn có chút giống với cái khí cụ chiếu sáng thu nhỏ ở trong nhà vong linh pháp sư bọn hắn thấy.
"Gil, cậu không đi nghỉ à?" Eagle cũng không hiểu rốt cuộc thì Gil đang bận cái gì, có điều vẫn lên tiếng nhắc nhở một câu.
Nghe thấy Eagle nói chuyện Gil mới phát hiện hắn đã tỉnh dậy, "Sắp xong rồi, tôi đánh thức cậu hả?"
"Không có." Eagle trực tiếp đứng lên ngồi bên cạnh Gil , "Ngày mai tiếp tục làm không phải cũng như thế sao ?"
"Không có việc gì, sắp sửa xong rồi." Gil chỉ cười đáp một câu, lại tiếp tục lao đầu vào làm việc.
Tâm tình tốt lắm á?
Eagle thấy thế, cũng chỉ sờ cằm nhìn thoáng qua Gil, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
"rất nhanh" lần này của Gil đúng là không nói lung tung.
Chẳng phải đợi lâu, Gil đặt món đồ ở trong tay xuống, ôm một cái vòng tròn bằng kim loại bám vào cái bệ hình nửa vòng tròn cho Eagle xem.
"Cậu bận rộn hồi lâu như vậy chỉ là vì làm cái này?" Eagle sờ sờ kim khí lạnh như băng bóng loáng bên ngoài, "Cái này dùng để ấp trứng trứng ma thú ?"
"Ừ."
Gil gật đầu, để Eagle cầm cái thùng kim loại, còn mình thì từ trong giới chỉ cẩn thận cầm quả trứng màu đen ra, cẩn thận bỏ vào trong thùng.
Cũng chẳng biết hắn hý hoáy kiểu gì, bộ dụng cụ ở trong thùng đột nhiên biến ra bốn cái giá, kéo chắc quả trứng. Cái thùng đựng quả trứng lớn hơn một vòng, không chỉ bao lấy nửa quả trứng ma thú còn vừa vặn chừa một khoảng chừng hai ngón tay phân cách giữa lọ và vỏ trứng.
Sau đó Gil xoay người bước tới đài thí nghiệm loáy hoáy một hồi, cuối cùng cầm ra một cái bình lớn đựng chất lỏng màu xanh biếc, cũng không biết bỏ thêm một vài bột phấn màu đen gì đó ở bên trong. Bột phấn hòa tan vào trong chất lỏng ngay lập tức ‘ùng ục’ trào bọt nước, đợi đến khi bình nước lắng lại, chất lỏng cũng từ màu xanh biếc biến thành màu đen.
Gil trực tiếp cầm cái bình chất lỏng rót hết vào trong trong thùng kim loại, vừa vặn bao phủ một phần ba bên dưới quả trứng ma thú.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^