Thứ Tư, 25 tháng 2, 2015

[C16] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phòng



☆ Kỳ thi tốt nghiệp (mười bốn)



Eagle: "Đây là..."

Gil : "Chất bột dinh dưỡng lẫn vào ma hạch của ám ma. Ám ma hổ là ma thú hệ ám cho nên khi sinh trưởng trong hoàn cảnh các nguyên tố hệ ám nồng đượm, được cung cấp đủ chất dinh dưỡng thì quả trứng này mới có thể khỏe mạnh nở ra."

Chất dinh dưỡng kỳ thật Gil cũng có thể điều phối, mà lúc trước cũng may là đã phát hiện có sẵn tài liệu ở bên trong không gian giới chỉ của vong linh pháp sư kia. Bằng không Gil còn phải mất một phen công sức mới có thể thu xếp cho quả trứng ma thú này—— ma hạch hệ ám vốn đã rất ít ỏi, vả lại giá cả cực kì đắt đỏ không giống như mấy loại ma hạch bình thường muốn mua là lập tức có thể mua được.

Eagle đối với những việc này hoàn toàn không hiểu, tay nhẹ nhàng sờ sờ tròn vỏ trứng căng tròn, "Hiện tại cứ như vậy đợi nó nở ra hả?"

Gil : "Cũng gần như thế. Định kỳ đổi chất dinh dưỡng sạch cho nó, vỗ về một chút để cho nó từ từ quen với khí tức của cậu, cũng không phải vấn đề gì lớn ."

Eagle: "Hắc hắc, chờ nó nở, sau này cậu dắt nó ra ngoài đi dạo nhất định rất uy phong."

Gil sửng sốt một chút, "Tôi mang nó ra ngoài đi dạo?"

Eagle cũng sửng sốt, "Ma sủng của cậu không phải cậu mang theo chẳng lẽ là mình?"

Hai người nhìn nhau nửa ngày, cuối cùng vẫn là Eagle "hì hì" bật cười, "Cám ơn người anh em, có điều nó trông thích hợp với cậu hơn đó. Sau này có nó ở bên cạnh, vừa vặn nó có thể che lấp khí tức hệ ám trên người cậu. Tôi mang theo nó cũng không có chỗ nào dùng, nó không bởi vì nguyên tố thánh ma pháp ở trên người tôi mà cào tôi mấy vuốt đã là nhờ thần Quang Minh phù hộ rồi đó."

Hóa ra Gil bận bịu tới hơn nửa đêm chính là vì giúp hắn ấp trứng ma thú nha? Eagle cười cười, vỗ vỗ bả vai của Gil.

"Hơn nữa quả trứng này nở ra ắt hẳn là một thằng nhãi con a! Tôi không thể nuôi được đâu. Có điều tên của hắn để tôi đặt cho nhé. Bọn Louka Caton đã cầm phần tiền vàng kia của tôi luôn mất rồi."

Nhìn Eagle đang ở bên cạnh bắt đầu hoa tay múa chân vui sướng hỏi hắn cảm thấy cái tên nào thì được, lời tới bên miệng Gil rồi đột nhiên không muốn nói ra.

Người bên cạnh với nụ cười tỏa nắng phảng phất dưới mái tóc vàng của hắn giống như tỏa vầng hào quang sáng lạng, Gil đột nhiên không muốn cự tuyệt hắn, cũng không muốn phân chia rõ ràng với hắn như thế.

Một thân một mình thật sự quá lâu, ở cùng một người thú vị trong vô tình sẽ có một sự ràng buộc như vậy, nhưng mà cảm giác này cũng rất tốt.

Gil : "Được, tên do cậu đặt. Lúc trứng nở, cậu cũng đừng quên."

"Hắc hắc, đương nhiên." Eagle nhìn Gil phất phất tay, "Cậu cũng thu thập hành trang đi, nhanh chóng đi nghỉ thôi. Ngày mai còn phải quay về trường học."

Đợi sau khi Gil thu thập xong một đống thiết bị, từ trong phòng tắm rửa mặt đi ra, phát hiện Eagle vẫn chưa trở về phòng của hắn, lại ngã vào trên giường của hắn mà ngủ.

Gil cũng không để ý, trực tiếp nằm ở đầu bên kia, xách một nửa mền đắp lên người.

Đến khi hoàn toàn nằm ngửa thì lúc này Gil mới phát hiện, khi nào thì mình lại tự nhiên khi ở bên cạnh có thêm một người ngủ như thế này chứ? Nếu là trước kia, đừng nói tới khi còn tu ma cách xa như vậy. Dù một tháng trước đó, nếu có người dám ngủ ở trên giường lại còn đoạt lấy một nửa phần mền của hắn, chắc chắn một lọ dung dịch axit đã hắt thẳng ra ngoài rồi đi.

Nghe người bên cạnh thậm chí đã bắt đầu ngáy khò khò, Gil bất đắc dĩ thở dài. Xoay người lại, suy nghĩ nhưng tâm tư rất nhanh trở nên tĩnh mịch.

Có kinh nghiệm lúc đến cho nên khi trở về hiển nhiên thoải mái hơn rất nhiều. Được rồi, nói trắng ra trên đường trở về từ là Gil chỉ dẫn đường đi.

Hai người trở lại trường học thì cách kỳ hạn nộp bài tốt nghiệp chỉ còn có ba ngày. Đại bộ phận học viên cũng đã trở lại trường, còn lại hơn phân nửa cũng đều đang trên đường quay về.

Sau khi trở lại trường học, hai người tạm thời tách ra, đều tự sửa sang lại hành trang, thuận tiện đi tìm thầy phụ trách báo cáo.

Hai ngày sau, hai người cũng chưa hề gặp lại.

Bọn họ đều là học viên sắp tốt nghiệp, chính xác thì nên nói là, hai ngày sau tại buổi lễ tốt nghiệp sẽ công bố thành tích kỳ thi vừa qua của bọn hắn. Người đủ tiêu chuẩn bắt đầu từ giờ phúc đó cũng được trường học công nhận chính thức tốt nghiệp rời khỏi trường.

Cho nên trước đó, lúc ở trong trường học hai người còn rất nhiều thứ cần sắp xếp lại.

Hai ngày này Gil bị thầy Keira Vinlanen xoay vòng vòng, vừa báo cáo vừa thực nghiệm. Mỗi ngày không ngừng nhét vào chỗ hắn nào là các loại tài liệu cùng với thiết bị luyện kim thuật, miệng thao thao không nghĩ toàn là mấy lời dặn dò nhai đi nhai lại.

Tình huống như vậy làm cho Gil có chút dở khóc dở cười, nhưng mà toàn bộ sự quan tâm không tự nhiên của Keira Vinlanen, hắn ghi trong lòng. Cho nên hai ngày này luôn xoay quanh bên người Keira Vinlanen. Tình huống của Eagle bên kia hắn không biết, nhưng chắc hẳn cũng không khác hắn nhiều lắm đâu.

Trong khoảng thời gian hai ngày ngắn ngủi, công việc cứ lu bù cả lên. Trong nháy mắt, kỳ thi tốt nghiệp đã chấm dứt, cuối cùng cũng tới ngày diễn ra buổi lễ tốt nghiệp .

Eagle đứng ở trước cánh cửa hội trường, có chút nhàm chán dựa vào cây cột, bộ dạng này hình như đang đợi người nào.

Từ sau khi trở lại trường học, Eagle trở về mới bộ đồng phục tiêu chuẩn màu trắng của kiếm sĩ. Cổ áo dựng cao chỉ để lộ ra cái cằm đầy đặn, cổ tay áo buộc chặc, cài nút bạc tinh xảo. Chân mang đôi ủng da cao tới đầu gối bao lấy cẳng chân thon dài. Mái tóc vàng bình thường luôn có chút hỗn độn lúc này cũng được chải chuốt cẩn thận cột thành một bó thả ở sau ót.

Thoạt nhìn như biến thành một người khác, khôn khéo, đoan trang, lại xa cách. Rõ ràng là cấp thánh nhưng quần áo trên người khiến toàn thân hắn tản mát ra một loại cấm dục mãnh liệt, lại càng khiến cho người khác muốn tiếp cận tới gần.

Chung quanh không ngừng có người đang trốn tránh lén nhìn, nhưng vì ngại bình thường ở trường học Eagle rất có uy tín, cho nên vẫn không dám tới gần.

Có điều thật sự thì Eagle lại hoàn toàn không có tự giác mình đang trở thành phong cảnh trong mắt người khác, xa xa nhìn thấy Gil cả người một màu đen quen thuộc đang đi tới chỗ của mình, ngay lập tức cao hứng nghênh đón.

"Gil, sao cậu lại chậm chạp như vậy?"

Gil vẫn cứ thong dong đi đến lễ đường, "Xin lỗi, trên đường có chút xíu trở ngại."

Cho dù là tham dự buổi lễ tốt nghiệp nhưng Gil vẫn một mực kiên trì mặc bộ quần áo màu đen đặc trưng của người luyện kim thuật, thậm chí ngay cả đầu tóc cũng rối tung rối bù.

Thở dài, Eagle dứt khoát vòng qua phía sau của Gil , khéo léo vén mái tóc dài màu đen quá gối của đối phương lên.

Mái tóc dài của Gil cực kỳ mềm mại, Eagle dùng ngón tay vuốt sợi sơ qua một chút, làn tóc nhanh chóng ngoan ngoãn nằm ở trong tay hắn.

Đầu tóc này căn bản hoàn toàn không hợp với tính cách của chủ nhân nó mà. Eagle trong lòng đã có cách, một bên từ trong không gian giới chỉ lấy ra một dây cột tóc khảm viên thủy tinh đen, buộc lỏng ở gần đuôi tóc.

"Tốt lắm." Động tác của Eagle rất thuần thục, rất nhanh đã giúp Gil xử lý xong đầu tóc, vỗ vỗ bả vai của Gil , trực tiếp lôi kéo hắn vào vào hội trường.

Một vòng chung quanh vốn có một đám người bao vây, tầm mắt luôn như có như không liếc tới trên người Eagle, các bạn thiếu nam, thiếu nữ tích góp từng tí nửa ngày mới đủ dũng khí muốn tiến tới chào hỏi, lại bị động tác buộc tóc vừa hiền tuệ lại thuần thục này của Eagle chấn động không thôi, sững sờ ngay tại chỗ.

Thẳng cho đến khi hai cái bóng của Eagle cùng với Gil cũng đi mất hút, những người khác mới hốt hoảng hoàn hồn.

Vừa rồi Ngài Bố Lôi Tân Mặc là giúp cái tên Andries kia trang điểm? !

Trong hội trường cũng không phải là ít người, mặc kệ lần này có hoàn thành nhiệm vụ trong kỳ thi tốt nghiệp hay không thì những học viên tham gia kỳ thi vừa qua cũng sẽ chạy về trường học trước khi diễn ra buổi lễ tốt nghiệp.

Gil bị Eagle kéo tới giữa đám người, hiếm khi nào ngoan ngoãn đi theo hắn vòng tới vòng lui bên trong đại sảnh. Đám người chung quanh khi nhìn thấy Eagle đều tự động nghiêng người tránh ra, phần lớn mọi người trên mặt mang theo sự tò mò cùng với kính sợ ——

Thân phận đặc thù kỵ sĩ tuổi còn trẻ lại có thực lực cường đại, quan trọng nhất là còn lớn lên đẹp trai như thế nữa chứ. Ở trong học viện Eful Luis, hình tượng của Eagle rất nổi bật.

Có điều tất cả mọi người khi nhìn đến Gil đang bị Eagle lôi kéo, biểu tình tức thì biến hóa phức tạp.

Sắc thái đối lập với Eagle, một người là luyện kim thuật nhưng ở trên người hắn lại mang theo khí tức của hắc ám, khiến cho bọn hắn không hiểu sao có cảm giác sợ hãi và chán ghét đến tột cùng.

"Được rồi, đừng để ý đến bọn hắn."

Eagle hiển nhiên cũng chú ý tới ánh mắt biến hóa của đám người chung quanh, kéo Gil tới một góc ít người, đưa cho hắn một ly rượu mật mới thuận tay lấy từ chỗ quầy bar.

"Cậu hẳn là phải vui vẻ một chút chứ. Hắc hắc, hai ngày này xem dáng vẻ đắc ý của cái tên Kermit kia, thì quán quân tám phần là của chúng ta."

Kermit · Vali là thầy hướng dẫn của Eagle, một vị trọng kiếm sĩ cấp bảy tính cách cởi mở, dí dỏm. Ngày thường mọi phương diện đều rất thương yêu Eagle, mỗi ngày đều vui vẻ phấn khích đắc ý hết lời khen Eagle ở trước mặt các vị lão sư khác.

Ngay cả việc, số ma hạch trong nhiệm vụ đề thi mà hai người thu hoạch được, trong ngày hôm ấy khi bọn hắn quay về trường liền lên tới trường nộp luôn. Mà lúc này trường học sẽ dùng loại thuốc đặc biệt để nghiệm chứng số ma hạch bọn hắn nộp lên, xác định là số ma hạch này được lấy ra nội trong gần một tháng từ bên thân thể của ma thú, mà không phải là các loại ma hạch mua từ cửa hàng. Thẳng cho đến sau khi kết thúc buổi lễ tốt nghiệp mới có thể trả lại cho bọn hắn.

Đương nhiên, cho dù quy định là như vậy nhưng cũng không có thể hoàn toàn cam đoan cuộc thi này là hoàn toàn công bằng. Dù sao đối với những học viên gia tộc có gia thế con ông cháu cha nhờ một tiểu đội tinh anh hỗ trợ thì trường học cũng không có cách nào để kiểm tra. Trên thế giới này vốn không có sự công bằng tuyệt đối, đây là chân lý là mỗi người đều hiểu rõ.

Có điều mỗi một gia tộc nhà quý tộc, khi tới kỳ thi tốt nghiệp của đứa con cũng là lúc bọn hắn so sánh ganh đua thứ hạng. Dưới tình huống bình thường chắc là sẽ không đồng ý cho con nhà mình dùng lính đánh thuê trong kỳ thi sát hạch này —— việc này rõ ràng sẽ trở thành trò cười cho các gia tộc khác.

Người vào trong hội trường càng ngày càng nhiều, rất nhanh, cũng tới giờ cử hành nghi thức buổi lễ.

Hồi chuông trầm mạnh ngân vang khắp cả học viện, tuy rằng người tham gia buổi lễ tốt nghiệp cũng chỉ có các học viên tham gia kỳ thi tốt nghiệp mà thôi. Nhưng hàng năm thường kỳ, khi hồi chuông vang lên báo hiệu một khóa học viên sắp sửa rời khỏi học viện, chuẩn bị bước chân vào một giai đoạn mới trong cuộc đời của bọn hắn, luôn mang theo lời chúc phúc của cả Eful Luis.

Buổi lễ tốt nghiệp cũng giống như mấy đợt trước kia, tổng kết sơ qua, tuyên bố điểm số trong kỳ thi tốt nghiệp, phát bằng tốt nghiệp cho những người đủ tư cách, cùng với khen thưởng cho quán quân trong kỳ thi.

Buổi lễ tổng cộng diễn ra trong khoảng hai giờ đồng hồ, thời gian còn lại, nhường lại cho những học viên sắp tốt nghiệp. Bọn hắn cần phải có thời gian để đi tạm biệt thầy hướng dẫn trong mấy năm qua cùng với bạn bè của mình.

Sau khi buổi lễ kết thúc Eagle ôm lấy cái cúp nhóm hoàn thành kỳ thi xuất sắc trong kỳ thi tốt nghiệp vừa qua của hắn, tìm thầy hướng dẫn trong hai năm này ở Eful Luis của mình.

Chẳng qua sau khi Kermit cẩn thận nhận lấy cái cúp Eagle đưa cho hắn, còn chưa nói được mấy câu đã đá hắn ra khỏi phòng giáo viên. Đồng thời trong miệng còn ồn ào bảo nếu như ra khỏi trường mà bị mất mặt thì cũng đừng nói thầy hướng dẫn ở Eful Luis chính là hắn.

Tuy rằng Kermit lớn giọng rống làm cho mọi người ở toàn bộ tòa nhà đều có thể nghe thấy, nhưng Eagle vẫn biết thầy hướng dẫn của mình bình thường thần kinh có chút vấn đề lại thêm tính cách sang sảng, cho nên vào lúc này không tránh khỏi hốc mắt ửng đỏ.

Sau khi bị đá ra khỏi phòng giáo viên, Eagle cũng chỉ có thể nhún nhún vai —— có một thầy hướng dẫn tính tình cương trực lại vặn vẹo thế, tại thời điểm cảm tính này cũng không thể chờ mong có cái " ôm lần cuối hàm chứa nước mắt vui mừng cổ vũ" được đâu.

Có điều sau này rảnh rỗi vẫn nên thường xuyên trở về thăm hắn đi. Eagle gãi gãi đầu, xoay người đi đến ký túc xá của Gil.



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: tuy rằng Eagle là tên mù đường, ăn hàng, mù việc nhà, nhưng mà cũng là đầu gỗ hiền lành!

Emma, cho chúng ta phỏng vấn cảm thụ của bạn Gil một chút xem thế nào ~

Gil : da đầu... Bị kéo đau quá = = 【Eagle người ta rõ ràng là nới lỏng mới buộc lên cho cậu, sao có thể đau chứ = =

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^