Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015

[C25] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong



☆ Đầm lầy mê vực ( chín)


Gil kéo Eagle lui về phía sau từng bước, bộ xương khô vừa rồi che ở trước người bọn hắn ngay lập tức "răng rắc" một tiếng giòn tan, bị vỡ vụn. Cái đầu lâu màu trắng lăn "lộc cộc" tới bên chân Eagle.

Quân đoàn bộ xương khô của Gil đã dần dần bị quân đoàn xương khô màu đen bao phủ, xung quanh hai người chỉ miễn cưỡng có thể hình thành một vòng phòng ngự yếu ớt. Gil vẫn niệm động động chú ngữ ban nãy chưa từng gián đoạn, nhưng đại đa số tốp bộ xương khô màu trắng vừa mới từ trên mặt đất nhảy ra, ngay tức thì đã bị đoàn xương khô màu đen từ khắp bốn phía đánh tan tác.

Hiện tại bộ xương khô đen đã siết chặt vòng vây cả trận ma pháp, cứ cái đà này chẳng bao lâu sau, chúng nó cái sau nối tiếp cái trước mọc lên như nấm đạp bẹp hai người mất thôi.

Đây là trường hợp dưới tình huống nếu như Gil vẫn liên tục không ngừng nghỉ niệm chú ngữ triệu hoán bộ xương khô, nếu không phải đang trong hoàn cảnh nồng đậm nguyên tố hắc ma pháp, so với ngày thường lúc này Gil thoải mái dễ dàng hoàn thành câu thần chú phỏng chừng, không đợi bộ xương khô đen xông lên, Gil cũng đã rơi vào tình cảnh dùng kiệt ma lực không thể phản kháng.

"Cứ tiếp tục như vậy mãi cũng không được..." Giọng Eagle hơi khô sáp, liên tục chịu đựng sự ăn mòn của hắc ma pháp khiến tình trạng thân thể của hắn càng ngày càng kém. Nhưng vào lúc này hắn cũng không có cách nào khác ngoài việc lại tiếp tục khoanh tay đứng nhìn.

Gil là vong linh pháp sư, tự nhiên cũng giống như toàn bộ các Ma Pháp Sư khác, có chung nhược điểm —— không thể cận chiến.

Khả năng đánh cận chiến của Ma Pháp Sư cơ hồ là không, Ma Pháp Sư thiện tầm xa. Một khi Ma Pháp Sư bị người sáp vào tấn công, không làm gì khác ngoài việc mặc người chém giết .

Eagle từ trong giới chỉ rút trọng kiếm ra, ngay lập tức thốt một tiếng, thân thể cũng vì thế nhoáng lên một cái. Gil đứng bên cạnh vội vàng xoay tay, tăng lực đạo đỡ lấy hắn. Trong miệng vẫn hãy còn thấp giọng niệm tụng câu chú ngữ chợt ngừng, mà bộ xương khô màu trắng vừa mới mọc lên chắn trước hai người ngay tức thì đã bất động, chưa kịp phản ứng đã bị bộ xương khô đen bên cạnh triệt phá thành bãi xương cốt trên đất.

"Cậu làm gì vậy hả? Thân mình cũng đủ nặng, còn đem trọng kiếm lấy ra nữa làm gì? Cậu muốn ôm nó tự tử hả?"

"Cậu đừng cứ mở miệng ra nói từ tự tử có được không? Không thể nói lời xui tai chút à?" Eagle lầu bầu bác lại, nhưng cái trán lấm tấm mồ hôi cho thấy trạng thái lúc này của hắn.

Lần đầu tiên, Eagle cảm giác được trọng kiếm của mình nên giảm béo —— bảo bối à, với cái loại trạng thái này của ta thật sự không thể vung cậu lên nữa rồi.

Eagle thở dốc một hơi, sau đó đẩy cánh tay Gil vẫn một mực vịn đỡ một nửa thể trọng của hắn. Gil vẫnchưa kịp phản ứng, "xoẹt" một tiếng, trọng kiếm găm vào nền đất, hai tay Eagle nắm lấy chuôi kiếm, dùng cái này chống đỡ thân mình.

"Cậu còn có biện pháp khác sao?"

Gil nhìn thoáng qua chung quanh chỉ còn lại hai ba tầng bộ xương khô trắng, trầm giọng nói: "Không nắm chắc tuyệt đối... Hơn nữa, thời gian có hạn."

Vừa rồi câu thần chú bị ngắt ngang, không có bổ sung, tầng phòng ngự chắn đỡ càng ngày càng yếu.

Eagle nghe vậy cũng không tiếp tục dong dài, trực tiếp rút trọng kiếm lên, đệm một bước liền xông ra ngoài, "Vậy cho cậu thời gian, nhanh lên !"

Gil nhíu nhíu mày, tình huống lúc này cũng không có biện pháp ngăn cản Eagle. Thở dài, đem ma trượng vắt ngang trước mặt, rủ mi mắt lần đầu tiên niệm động đoạn ma chú đến cả hắn còn không nắm chắc mười phần.

Lúc Eagle rút trọng kiếm ra, Gil cũng biết đây là tiền đặt cược duy nhất của bọn hắn. Bằng không lấy tình trạng hiện giờ của Eagle, hắn cũng sẽ không bỏ mặc để hắn tiếp tục làm ẩu lao ra như vậy.

Tu luyện địa không có đường lui nửa chừng, dù trước hay hay hiện tại, một khi tiến vào trừ phi thông qua, nếu không không thể quay đầu lại.

Chỉ có điều ngày nay phạm vi cũng như cấp bậc của tu luyện địa khó khăn hơn rất nhiều, một khi có người tiến vào Vòng Tu Luyện sẽ ăn cứ vào thực lực của mình mà thận trọng lựa chọn. Tuy rằng thường xuyên sẽ bất ngờ phát sinh tình huống bị thương, nhưng cũng chưa từng có trường hợp nào bởi vậy mà đánh mất tánh mạng.

Có thể hai người thân ở trong phạm vi tu luyện địa, cho nên bọn hắn không chỉ bị ép buộc tiến vào, mà độ khó xem chừng sợ là đã sớm vượt qua năng lực và phạm vi tiếp nhận của hai người bọn họ. Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, phỏng chừng thật là phải ở trong này ôm nhau "tự tử" .

Eagle vọt vào trong đống bộ xương khô đen, nương theo quán tính đem trọng kiếm xoáy một vòng phía trước, nháy mắt bộ xương khô đen xúi quấy rần rầm vỡ tan trên đất, chỉ lưu lại một đống bột màu đen chiếm một nửa không gian.

Song bộ xương khô đen số lượng khó kể xiết, đồng loạt xông lên cho dù chúng là bộ xương cũng có thể đè chết Eagle. Vừa rồi Eagle một đường lao tới ở nửa vòng tròn xuất hiện khe hở tức thì lại bị đoàn xương khô đen nhồi chặt.

Dưới loại tình huống này, căn bản là không có kỹ xảo gì đáng nói, chỉ đơn thuần là quét ngang, xoay mở, tiếp tục quét ngang, tiếp tục xoay mở.

Eagle một mình lao tới rất nhanh giúp Gil bên kia giảm bớt phần lớn áp lực, càng lúc càng nhiều bộ xương khô đen bắt đầu tụ tập bên người Eagle. Xương cốt bị đánh vỡ, tiếng vang ‘lộc cộc’ rơi xuống liên tiếp không ngừng. Nhưng bên người Eagle vẫn như cũ không nhìn tới một kẻ hở. Tốp trước ngã xuống tốp sau mọc lên, bộ xương khô đen làm cho Eagle có một loại lỗi giác nếu mình tạm dừng chưa đầy một giây, trong tích tắc đã bị dìm ngập.

Ngực anh ách càng ngày càng nặng trịch, ngay từ đầu Eagle cũng đã dùng hai tay cầm kiếm, nhưng lồng ngực bị ức nghẹt không thể thở cảm giác này lại khiến đầu óc của hắn bắt đầu mê muội. Hai hay cũng càng ngày càng chìm, lần đầu tiên trong đời có cảm giác phải dùng hết toàn lực mới có thể miễn cưỡng nâng được thanh trọng kiếm.

Trọng kiếm vừa quét mũi ra ngoài, trong lúc đang xoay tay bỗng nhiên khựng lại, nháy mắt sau lưng đã bị cốt đao bổ trúng. Eagle kêu lên một tiếng đau đớn, ngực nghẹn lên đấu khí trút ra một nửa.

Hai tay nhanh chóng chống trên chuôi trọng kiếm, xoay người nhấc chân đạp bay hai cỗ khung xương. Nương theo lực đạo này chân trái khuỵu xuống, đùi phải đảo ra bên ngoài. Thuận thế ngữa ra sau tránh thoát bảy tám chuôi cốt đao xượt qua đỉnh đầu. Đồng thời mấy cổ khung xương bị Eagle đá gảy xương đùi trong nháy mắt ngã nhào trên đất.

Nhưng một hồi vất vả dọn ra một chút khe hở, trong chớp mắt lại bị tốp xương khô đen ở phía sau bổ đầy.

Lúc này Eagle bởi vì bị trợt thân mình khẽ nghiêng, vẫn giữ tư thế ngửa mặt nằm vật xuống trên mặt đất. Nghiêng người tránh thoát một cánh xương tay đánh tới, hai tay trái phải kẹp lấy mũi kiếm trọng kiếm. Vứt lên trên cao, thanh trọng kiếm vốn găm mấy tấc dưới mặt đất trong tích tắc lại bay vút lên giữa không trung.

Nương theo khe hở nhỏ bị trọng kiếm chọc thủng, Eagle cũng đồng thời nhảy dựng lên giữa không trung một lần nữa đón lấy chuôi kiếm, một khi rơi xuống vừa vặn quét ngang một vòng.

"Oanh" một tiếng vang thật lớn, bộ xương màu đen lẫn với cát bụi bắn tóe lên. Lấy thanh trọng kiếm của Eagle làm mốc trong vòng bán kính, trong nháy mắt không mở ra một vòng tròn trống trãi, ngay cả sàn nhà cũng bị nứt toác ra một vết tích hình tròn.

Lần này khu vực bị Eagle quét sạch sẽ, so với mấy lần trước phải mất hơn vài giây mới lại bị lấp đầy. Nhưng cuối cùng một nửa miệng đấu khí dấu ở trước ngực Eagle kia cũng lộ hoàn toàn, xoay một vòng rồi toàn bộ bay ra ngoài.

Bộ xương khô màu đen đồ sộ trong nháy mắt vọt về phía hắn, Eagle đã không thể nâng kiếm lên.

Gần như cũng là lúc cuối cùng khi Eagle từ giữa không trung đáp xuống đồng thời vung mạnh, Gil ở phía sau đột nhiên mở hai mắt. Một âm tiết cuối cùng trong câu chú ngữ lãnh lệ vạch mở ra không khí ngưng trọng khắp chung quanh. Mặt đất bắt đầu run rẩy không ngừng. Rất nhanh, một mảng lớn thi khôi có hình người chết, từ bên dưới vực hắc ám, trống rỗng bò lên.

Đợi đến khi Gil một lần nữa triệu hồi ra thi khôi đem Eagle từ bên trong đống bộ xương khô kéo ra thì người nọ đã không còn thần trí.

Quả thật lúc này bộ dạng của Eagle chật vật nhất từ trước cho tới nay, trên người chỗ nào cũng đều là miệng vết thương, quần áo cũng rách rưới gần như treo móc ở trên người, cũng may vết thương trên người cũng không quá sâu.

Nhưng lúc Gil nhìn thấy miệng vết thương của Eagle mơ hồ biến thành màu đen, cũng biết là bởi vì hiệu quả ăn mòn của ám ma pháp. Ở hơn nữa thể chất của Gil vốn cực kỳ chống cự với nguyên tố hệ ám, tình huống lúc này cực kỳ không tốt.

Gil cẩn thận đặt Eagle nằm ngang, một lọ rồi lại một lọ thuốc hồi phục màu trong suốt, tất cả đều cưỡng chế rót vào trong miệng Eagle.

"Phốc... Khụ khụ khụ khụ... Thật là khó uống..."

Gil nhẹ nhàng thở ra, biết khó uống là tốt rồi, chứng tỏ người còn chưa có bị bộ xương đè bẹp biến thành kẻ ngốc.

Vết thương trên người Eagle chỉ có thể dùng thánh ma pháp làm sạch mới khôi phục cực nhanh, dược vật bình thường căn bản không có tác dụng, chỉ có thể giúp thân thể chậm rãi hồi phục thể lực mà thôi. Nhưng hiện tại lúc này Gil cũng không còn biện pháp, trước hết chỉ có thể đơn giản dùng băng gạc băng bó một chút, còn lại đợi đến khi ra khỏi đây rồi thu xếp.

Vừa rồi trải qua một hồi chinh chiến anh dũng chỉ một chập, Eagle hoàn toàn xụi lơ , sức nặng dồn hết trên mình Gil mới có thể miễn cưỡng đứng lên.

Có điều tuy tình huống của Eagle không quá lạc quan, nhưng tình huống chung quanh lại dần dần trở nên sáng sủa.

Thi khôi cấp bốn chống lại bộ xương khô cấp hai, mặc dù bộ xương khô đã trải qua biến dị, nhưng sức chiến đấu vẫn chỉ cấp hai. Thi khôi đánh chúng như đánh bánh chưng, bộ xương khô đen ở trước mặt chúng nó bỏ củi vào đống lửa đang bùng phát, tích tắc đã tiêu tán.

Tuy bộ xương khô đen số lượng vô số kể, áp chế về số lượng nhưng tốc độ lại giảm thiểu cực nhanh. Với tình thế này, thông qua cũng chỉ là vấn đề thời gian, hai người cũng an tâm đứng ở bên cạnh chờ .

Vòng thứ ba bộ xương khô đen rất nhanh biến thành đống xương vụn trên đất, nhóm thi khôi chậm rãi lui ra phía sau, vây quanh ở bên cạnh hai người bọn Gil .

Chung quanh dần dà yên tĩnh trở lại, Gil và Eagle chờ đợi tiếng động "lộp bộp" của tổ hợp khung xương cũng không có vang lên. Hai người khựng một chút, trận ma pháp dưới chân lại khởi động.

Cảnh vật lại một lần xoay tròn, trong lòng hai người đồng thời căng thẳng, buộc chặt.

Vòng thứ nhất bọn hắn đến hiện tại hẳn là hoàn thành xong. Chỉ có điều mới vòng thứ nhất đã bức ép hai người tới trình độ này, không biết đợt thứ hai bọn hắn làm như thế nào mới có thể bình an thông qua.

"A..."

Đợi cho trận ma pháp lại dần dần ảm đạm xuống dưới, rốt cuộc Eagle cũng không kiên trì nổi, đầu tựa ở trên vai Gil , mồ hôi lạnh trên trán dọc theo thái dương không ngừng chảy xuống. Chiếc khuyên bạc lòe lòe lóe sáng trên tai trái cũng đã muốn xuất hiện nhiều vết vằn ô ban bị ăn mòn.

Từ lúc tiến vào vòng thứ nhất tu luyện địa, hắn vẫn luôn cố gắng chịu đựng, tại nơi sinh vật vong linh tồn tại mật độ dày đặc kinh hồn, không thể nghi ngờ mang theo càng thêm nồng đượm ám nguyên tố.

Lúc bình thường tuy rằng Eagle thoạt nhìn rất sáng sủa thậm chí thoạt nhìn có vẻ cực kỳ cẩu thả, nhưng kỳ thật ăn sâu trong lòng cũng hết sức cố chấp. Bằng không cũng sẽ không liều mạng dù có mất mạng cũng muốn nhảy vào trong đầm lầy đi tìm Gil .

Lúc trước cố chịu đựng thân thể bị ám nguyên tố ăn mòn, vốn nghĩ bản thân có thể kiên trì đến lúc ra ngoài. Nhưng không ngờ vừa rồi bị thương làm cho thân thể của hắn càng lúc càng suy yếu, mà lúc này trận ma pháp dừng lại, toàn bộ nguyên tố ám bên trong không gian so với vừa rồi lại càng nồng đậm hơn gấp mấy lần.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^