Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

[C36] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu


Phong



Chương 36 Sa mạc huyễn thành (một)



Tuy Gil đã tự đi tới thành Đông xem xét nhưng cũng không tìm được cái gì. Nhưng sáng sớm hôm sau Eagle vẫn mang theo Lilith cùng Pudding đi một lần.

Lúc Eagle trở lại, ba người bọn Gil còn đang ăn điểm tâm. Nhìn thấy cái mặt đen của Eagle cũng không lấy làm kinh ngạc, Gil ý bảo hắn cũng ngồi xuống,

"Từ bản ghi chép cũng có chút manh mối, tuy chúng ta chưa rõ ràng mục đích của người nọ cũng như không thể hoàn toàn xác định người thiết kế màn ảo thuật này có phải Kreegans hay không. Nhưng trước mắt người hướng về chúng ta cũng chưa có ác ý gì cho nên tạm thời không cần lo lắng quá mức."

Cũng chỉ có thể như vậy, dù cho Eagle không thể không để ý tới chuyện mình bị trúng ảo thuật, nhưng hiện tại có tiếp tục rối rắm cũng không có tác dụng gì. Mấy vụ liên can tới luyện kim thuật cũng như ma thú đều là phạm trù của Gil, hắn và Louka Caton, Lance chỉ có thể chờ kết quả cuối cùng của Gil mà thôi.

Một tháng sau, bốn người thu sửa hành trang, một lần nữa bước lên xe ngựa.

"Chúng ta thật sự phải đến sa mạc." Đối với người sinh ra từ rừng rậm như Louka Caton và Ma Thực Lilith mà nói thì hoàn cảnh tại sa mạc thật sự là căn nguyên chán ghét của chủng tộc.

"Đây là phương hướng đã được xác thực trong bản ghi chép ." Gil cùng với Lance ngồi ở trước xe ngựa như trước, lật cuốn ghi chép trong tay, "Phương hướng rất khó hiểu. Có điều quả thật từng có đồn đãi nói Kreegans có xây dựng một vương quốc riêng ở bên dưới sa mạc. Xem ra không phải tất cả đồn đãi đều là nói bừa."

"Được rồi." Chống lại bảo tàng trong truyền thuyết của Kreegans, trong nháy mắt khuất phục với cái thứ mà chủng tộc Tinh Linh ghét cay ghét đắng.

"Hừ, Louka Caton ngươi cái đồ Tinh Linh sa đọa không có nguyên tắc!" Lúc này Lilith ngâm cả người vào trong một cái tách trà lớn, cánh hoa bồng bềnh trên mặt nước, nhành hoa bành bạch vỗ vành chén.

Eagle buồn cười túm nó xách ra, đặt ở trên nệm êm bên cạnh Pudding, "Còn cách sa mạc xa lắm, không cần vội vã ngâm mình thế đâu. Hơn nữa chỗ nước chúng ta mang theo cũng đủ cho cậu bơi mỗi ngày, đừng lo lắng."

Lilith nghe vậy cũng chẳng buồn hừ một tiếng, xoay người chìa nhành hoa ôm lấy Pudding bên người. Ủy khuất mà đem đóa hoa đè trên bộ lông ở mềm mại của Pudding.

Một tháng qua, Pudding đã lớn không ít, cho nên việc bạn Lilith chỉ dài bằng cỡ bàn tay dựa vào hoàn toàn không thành vấn đề. Xoay cổ qua liếm liếm đóa hoa của Lilith xong rồi Pudding lại tiếp tục quay đầu lại lười biếng nằm úp tại chỗ. Thần thái nhìn kiểu nào cũng thấy giống như Gil lúc bình thường miễn cưỡng lấy lệ đối phó với Eagle mà.

Eagle: "Nhưng mà vì sao phải xây thành ở sa mạc chứ, chỉ cách thành Freiya Ti - Ân Á một chút xíu thôi mà. Gil cậu xác định lộ tuyến này chính xác chứ?"

"Tòa thành Kreegans cũng chỉ là một truyền thuyết, rốt cuộc có hay không căn bản không ai biết. Còn về phần địa điểm từ thông tin trong bản ghi chép này cho thấy có một trận luyện kim thuật, còn phía sau còn dùng sáu mươi bốn cái nguyên tố cơ sở luyện kim thuật xếp đặt..." Gil nhìn thoáng qua khuôn mặt ngây như phỗng của ba người bạn đồng hành, nhún vai kết luận, "Nói tóm lại lộ tuyến xác thực rất hoàn chỉnh rất rõ ràng, cho nên không có khả năng sai đường."

Eagle dựa vào nệm êm, lật xem một quyển sách ma thú của Gil, "Hừ, người luyện kim thuật quả nhiên đều cùng một dạng ăn nói chuyện khó hiểu như nhau."

Đối với hành động khiêu khích ngây thơ do ghen tị này, từ trước tới giờ Gil vẫn luôn mặc kệ, chẳng thèm liếc mắt tới người nào đó đang hừ hừ có trong xe.

Sa mạc Tuda là sa mạc lớn nhất trên đại lục Vantican Lance. Nằm ở phía Bắc đế quốc Ân Á, cách Freiya Ti vừa vặn nửa đế quốc.

Lần này bốn người xuất hành tuy không cần tránh né đám người rượt đuổi hơn nữa còn ngồi xe ngựa nhưng ước chừng tìm gần một tháng mới đến sa mạc bên cạnh.

Tuy muốn tiến thẳng vào trong sa mạc nhưng mà dân cư chung quanh cũng không phải thưa thớt. Khắp nơi đều là người quấn khăn trùm đầu rồi nhóm tiểu thương làn da ngăm đen bày hàng ở sa mạc.

Gil cầm tờ bản đồ giản lược tự tay mình vẽ ra tới hỏi một ông lão đang khoanh chân ngồi ở trên bướu con lạc đà.

"Không, không, không, người trẻ tuổi, bản đồ này cậu lấy từ nơi nào? Nơi này không thể đi." Ông lão cầm tờ bản đồ vừa nhìn thì ngay lập tức sắc mặt đại biến, nhanh chóng nhét trả tờ bản đồ lại cho Gil .

"Vì cái gì?"

"Vị trí trên tờ bản đồ của cậu thế nhưng rất nổi danh ở chỗ chúng ta." Ông lão nhìn thấy bốn người tuổi trẻ mạo hiểm trước mặt, chân thành khuyên bảo, "Chỗ đó bị chúng ta gọi là quỷ thành. Từng có không ít người tới nơi này tìm được một tòa thành màu trắng sắc thuần.

Nghe đâu sau khi tòa thành quanh năm vây trong bão cát, đột nhiên lại ló lên ở phía xa xa. Lúc ấy không ít người Mạo Hiểm Giả giống như các cậu vậy, còn có những chàng thanh niên dũng cảm ở làng chúng tôi đều đi vào tòa thành giống như mộng ảo này tìm cổ bảo. Nhưng tất cả người đi bên trong toàn bộ biến mất ở một nơi nào đó trong sa mạc này. Dần dần, nó trở thành cấm địa đối với chúng ta."

Gil nghe xong nhíu nhíu mày, "Chúng tôi cũng không cần ông dẫn tới tận nơi, chỉ cần chỉ hướng cho chúng tôi vào trong phạm vi đó là ông có thể trở lại. Bao nhiêu tùy ông."

Ông lão như trước lắc lắc đầu, tựa hồ đang thở dài bọn hắn không nghe chân thành khuyên bảo, "Người trẻ tuổi, ma quỷ chi thành tồn tại, cũng là bởi vì nó sẽ giống ác ma giống nhau hấp dẫn lòng tham người, đem bọn họ vĩnh viễn mang vào người chết ôm ấp. Những tộc dân ở sa mạc này ai cũng không muốn đặt chân vào trong phạm vi đó, lại càng đừng nói sẽ nhận lời dẫn đường cho những người lữ hành khác. Đây là gia quy, không một tộc nhân này có thể làm trái."

Bốn người không có biện pháp, tuy ông lão hết lời khuyên bảo khẳng định đó là tòa quỷ thành cực kỳ quỷ dị. Nhưng bọn hắn đã vượt qua nửa đế quốc để đến nơi đây, bây giờ mà bảo bọn họ quay về hiển nhiên là không có khả năng.

Quả nhiên y như lời ông lão nói, bọn hắn cơ hồ tìm tới mọi người ở khu vực xung quanh nhưng không có ai bằng lòng dẫn đường. Bốn người cũng không có biện pháp, chỉ có thể tự mình mua bốn con lạc đà khoác thêm bộ áo choàng thật dày rồi lần mò theo bản đồ vào trong sa mạc.

"A... Thế này không có vấn đề gì đi?" Eagle nhìn bốn phía ngoại trừ bãi cát vàng thì chung quanh căn bản chẳng có cảnh vật để làm dấu, không khỏi có chút lo âu.

"Không có việc gì." Gil bản ghi chép bằng da bên trong túi áo choàng. Vốn cuốn tập bằng lần trước chỉ là một mảnh đen kịt nhưng lúc này đã bắt đầu xuất hiện vài vệt sáng mơ hồ. Gil càng đi tới trước thì đường nét còn có chút thay đổi rất nhỏ.

"Tôi tìm người dẫn đường cũng không phải chỉ vì hướng dẫn đường đi. Đây là lần đầu tiên chúng ta đặt chân tới nơi này, chẳng ai có thể đoán trước sẽ phát sinh cái gì. Có một người quen thuộc hoàn cảnh địa hình chỉ lối ít nhiều gì thì đối với chúng ta mà nói cũng thêm một phần bảo đảm."

"Bản đồ này thật đúng là tri kỷ." Ba người cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy tờ bản đồ nào ngoại trừ chỉ dẫn phương hướng, còn có thể phát tín hiệu thông báo cho người sử dụng phương vị có chính xác hay không, để từ đó kịp thời điều chỉnh lộ tuyến.

Trấn an tâm tình ba người đang sầu lo sẽ bị lạc đường, Gil một lần nữa cất kỹ bản ghi chép, "Bằng không các cậu nghĩ danh hiệu đại sư luyện kim thuật của Kreegans là đồ trang trí sao?"

Này bản ghi chép này cũng đồng thời là một vật phẩm luyện kim thuật, ngay từ đầu lúc cầm tới tay Gil cũng đã nghĩ bản chép tay của Kreegans chỉ đơn thuần là một bản ghi chép mà thôi. Nhưng dần dần, Gil mới phát hiện bên trong bản ghi chép này ngược lại còn đang ẩn dấu một phần nội dung về luyện kim thuật. Công dụng thật sự của bản ghi chép từ lúc hắn tới sa mạc đã có lời giải đáp.

Đem một cuốn sổ chép tay bình thường của một người luyện thành một vật phẩm luyện kim thuật phức tạp tinh vi như thế, phỏng chừng trên thế giới này cũng chỉ có mỗi Kreegans mới làm được.

Kể cả cho đến hiện tại, Gil cũng còn chưa có hiểu, vì sao Kreegans đã biến mất ước chừng một thế kỷ qua lại muốn dùng phương pháp ngoằn ngoèo bí ẩn như thế chuyển bản chép tay của mình cho một người không quên.

Mọi người ai cũng có lòng tham[1] và sự tò mò. Cho dù là năm đó ở Tu Chân Giới, nhảy khỏi vòng luân hồi trở thành bán tiên vẫn cũng sẽ vì pháp bảo, phúc địa tàn sát lẫn nhau. Hiện tại đổi thế giới đổi hệ thống, nhưng bản chất vẫn là giống nhau.

Bí mật Kreegans ẩn giấu ở bên dưới bãi cát vàng mênh mông vô bờ này cùng với bảo tàng trong truyền thuyết truyền lưu suốt trăm năm qua quả thật đã khơi mào lòng hiếu kỳ cùng hứng thú lớn nhất của bốn người.


@[1] nguyên văn là xx mình tự quăng vô đó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^