Vân Lạc Cửu
Phong
Nếu để kiểm tra thạch anh ký ức cũng mất một ít thời gian, vì thế thừa dịp Gil đang xem hình ảnh ghi lại bên trong thì Eagle thuận tiện giải thích sơ qua chuyện đã xảy ra cho Louka Caton và Lance nghe.
"Việc viên thạch anh tới tay tôi có lẽ cũng là do Kreegans an bài trước khi qua đời." Eagle xách cục bông trên đầu xuống, chọc chọc cái bụng mềm mại của nó, "Bạch Mộng vừa nở không bao lâu thì được Kreegans nhặt về, từ trước cho tới nay vô cùng ỷ lại vào hắn. Nhưng dù sao thì Kreegans cũng chỉ là một người luyện kim thuật, tuổi thọ tự nhiên không thể nào so sánh với Bạch Mộng sinh ra đã là cấp bậc cao. Không có tinh thần lực cường hóa, cho dù là đại sư luyện kim thuật cũng không thể nào duy trì thân thể ở trạng thái tuổi trẻ mãi được."
"Lúc mà Kreegans biết mình đã đến giới hạn không có biện pháp nào làm bạn bên cạnh Bạch Mộng được nữa thì cũng đã bắt đầu chuẩn bị cho Bạch Mộng học cách sống độc lập, học dần cuộc sống tự do mà không có hắn." Eagle thở dài, "Nhưng Bạch Mộng làm sao cũng không chịu, mà thân thể Kreegans thì ngày một suy yếu, Bạch Mộng cũng cảm nhận được cho nên đoạn thời gian đó lại càng dính hắn hơn.
Kreegans nghĩ hết tất cả các biện pháp đều không thể thuyết phục Bạch Mộng, khiến nó rời khỏi tòa thành ra ngoài trải nghiệm cuộc sống tự do. Cuối cùng Kreegans rơi vào đường cùng, thiết định Truyền Tống Trận ở cửa vào hi vọng thông qua mấy điều kiện hắn đề ra xuất hiện người tiến vào tòa thành mang Bạch Mộng đi. Đừng khiến cho nó khỏi cô độc một mình quanh quẩn mãi ở trong tòa thành, cố chấp chờ hắn trở về."
Louka Caton: "Cho nên cậu mới thông qua một loạt các điều kiện mà Kreegans đặt ra? Rốt cuộc mấy cái điều kiện đó là cái gì thế, cậu thông qua khi nào hả?"
"Tôi cũng không biết mà." Eagle nhìn trời, " Lộ tuyến đường đi tới sa mạc này không phải Gil mang chúng ta tới đây sao. Hơn nữa lúc mà tôi lấy được viên thạch anh này vừa vặn đúng lúc Bạch Mộng đi tìm các cậu. Sợ các cậu xảy ra sự cố, tôi mới tới nhìn thử một chút, biết được đại khái chuyện của Bạch Mộng thì mới tìm cách giải quyết chứ."
Eagle lại liếc mắt nhìn người nào đó vẫn còn tập trung xem thạch anh ký ức, luôn một mực không đáp lời, cố ý lớn tiếng nói: "Bạch Mộng thật sự không có bất cứ năng lực công kích gì nha, Kreegans cũng chỉ hi vọng người vào trong tòa thành cổ này có thể mang nó đi ra ngoài. Lúc ấy tôi chỉ là nhất thời sốt ruột mới ra tay..."
Đối diện với ánh mắt đồng tình nhìn Eagle của Louka Caton cùng Lance trao đổi tin tức "Chúng ta đều biết", nhưng người nào đó ở phía sau vẫn như cũ chuyên chú xem viên thạch anh ký ức trong tay, ngay cả cái ánh mắt cũng chưa từng phân cho hắn. Nhiều lắm chỉ là Pudding ngồi xổm trên bả vai hắn đối với Eagle khinh thường quất cái đuôi một cái.
Môi khẽ mấp máy, Eagle có chút uể oải, nhưng hiện giờ cũng không dám đi quấy rầy Gil, chỉ có thể nản lòng cầm cục bông trắng trẻo trong tay nắm nắm xoa xoa bóp bóp...
Ban đêm bốn người dựng lều trại, đốt lửa cắm trại tại dã ngoại, lúc này Gil mới giải thích một lần cho ba người kia.
Gil nói: "Cái gọi là các điều kiện hạn định cũng giống như các cơ quan then chốt thường dùng ở trận ma pháp luyện kim thuật. Trận pháp Kreegans bố trí trong tòa thành hết sức phức tạp, đầu tiên phải có chiếc khuyên tai trang sức kia của Eagle, còn ràng buộc với người đặt chân vào bên trong ít nhất cũng phải hiểu biết chút ít về con người của Kreegans, cũng là người đã xem qua bức chân dung của hắn. Tiếp đó là phải tới một địa điểm riêng đã được buộc định riêng mới có thể có được tấm bản đồ dẫn tới tòa thành ở sa mạc."
"Địa điểm riêng?" Eagle nghi hoặc nói: "Chính là cái chợ được tạo trong màn ảo thuật kia hả?"
"Đúng." Phỏng chừng có thứ gì đó bên trong viên thạch anh ký ức làm Gil cảm thấy rất hài lòng, cuối cùng bây giờ cũng đã để ý tới Eagle, "Đó là điều kiện cần và đủ để cầm được chiếc 'chìa khóa' của tòa thành, đồng thời bên người còn phải mang theo hai ma thú cấp cao, mới có thể ra phát triển tầng ảo cảnh. Mà sau khi ảo cảnh phát sinh thì mỗi con ma thú cần phải giúp làm một chuyện, mới có thể có được tấm bản đồ."
"... Kreegans không phải có bị bệnh đi?" Louka Caton nhịn không được phun tào, "Đặt ra nhiều điều kiện kỳ quái như vậy, chẳng trách Bạch Mộng ngây người trong tòa thành suốt một trăm năm qua, còn chưa có người nào có thể đi vào dẫn hắn đi ra."
Vừa muốn có chiếc khuyên tai vừa vặn, phải đi địa điểm vừa vặn đã được giới hạn trước đó, bên người còn phải có hai con ma thú cấp cao! Hai cái trước thì cho qua đi, cái này là nhờ đúng dịp. Nhưng hắn tưởng ma thú cấp cao là củ cải trắng chắc? Nếu không phải ngày đó Eagle vừa vặn mang theo Pudding và Lilith đi ra cửa trên đại lục này bộ không có ma thú cấp cao đi đầy đất sao?
Còn Eagle thì đang hồi tưởng lại cảnh tượng trong ảo cảnh lúc ấy, sờ cằm nói : "Giúp ma thú làm một chuyện? Là ý chỉ việc Lilith mua nước trái cây và Pudding na bản ghi chép trở về?"
Gil : "Chắc thế. Cân nhắc tới tình huống của Bạch Mộng, có lẽ trong suy nghĩ của Kreegans việc bị kẻ mang tâm tư xấu đột nhập tòa thành tổn thương tới Bạch Mộng thì việc để nhóc cô độc ở trong tòa thành cả đời này vẫn là tốt hơn nhiều."
Dù sao nếu không phải là người thật sự trân trọng ma thú thì ai đặc biệt mua mua nước trái cây cho ma thú uống? Mà người có được hai ma thú cấp cao bên cạnh, bất kể là nói như thế nào thì ắt hẳn thân phận sẽ không phải tầm thường. Ma thú nhà mình muốn na theo một quyển ghi chép thoạt nhìn vừa bẩn vừa cũ, không phải vị chủ nhân cưng chìu ai sẽ đồng ý?
Điều kiện do Kreegans đặt ra tuy nghe thì có vẻ vừa quá sức lại cực kỳ hà khắc, nhưng qua đó có thể nhìn ra được hắn đối với Bạch Mộng vừa cẩn thận che chở lại bất đắc dĩ vì không thể tiếp tục bảo hộ.
"Vậy xem ra cậu với nó rất có duyên. Lúc trước chúng ta cùng vào trong ảo cảnh của tòa thành nhưng chỉ có mình cậu bị Bạch Mộng tự mình tìm tới." Louka Caton nhìn Lilith ngồi xổm trên người Lance vẫn luôn một mực dùng đôi mắt tò mò nhìn chằm chằm Bạch Mộng nằm trong lòng Eagle, vì thế dứt khoát ném nó tới trong lòng Eagle, gần vậy xem cho đã.
Eagle cũng có chút nghi hoặc, "Không biết, Bạch Mộng nói tôi có chút giống Kreegans. Nhưng mà tôi nhìn bức họa của Kreegans ngoại trừ màu mắt ra thì căn bản không có điểm tương tự nào nữa mà."
Gil : "Bởi vì hơi thở tương tự đi."
"Ơ? Bạch Mộng cũng nói vậy." Eagle kinh ngạc nói.
"Thực bình thường, " Gil tung tung viên thạch anh màu lam trong tay, "Cái tên Barney · Kreegans này là do tự hắn đặt. Kreegans vốn là người thuộc dòng họ là Aboot Lotter. Sau khi thoát ly khỏi gia tộc thì đã tự mình sửa đổi dòng họ."
" Aboot Lotter? Tên này nghe có chút quen tai." Eagle nỗ lực nhớ lại mình ở nghe qua dòng họ này ở đâu. Về phần chuyện của Kreegans, lúc hắn vội vã truy Bạch Mộng, chỉ từ bản ghi lại trong viên thạch anh ký ức biết một chút chuyện của Bạch Mộng mà thôi. Mấy chuyện Gil nói này trái lại hắn hoàn toàn không biết.
"Đương nhiên là cậu thấy quen tai ." Gil cười như có như không nhìn nhìn Eagle, " Giáo Hoàng thánh điện Quang Minh hiện giờ họ gì?"
"A!" Không chỉ Eagle, cả Lance lẫn Louka Caton đều kinh ngạc ra tiếng, "Không thể nào? Kreegans vốn là người trong tộc Aboot Lotter?"
Ở nhân tộc, so với hai đại đế quốc kia thì gia tộc ABoot Lotter là một gia tộc cực kỳ đặc biệt, không hề dựa vào vương quyền gì, nhưng luận về thực lực lại nằm ở trong cấp thượng tầng trong quý tộc.
Đặc biệt nhất là các triều đại Giáo Hoàng trong thánh điện Quang Minh, đại bộ phận đều xuất phát từ gia tộc Aboot Lotter, đây là gia tộc đặc biệt nằm ở bên ngoài hai đại đế quốc vương quyền nhưng luận về địa vị trong lòng nhân tộc mơ hồ còn cao hơn cả hoàng tộc.
Gil biết thân thế của Kreegans cũng hiếm khi lộ ra chút cảm khái, "Kreegans sinh ra ở Aboot Lotter, nhưng trời sinh cũng không có năng lực thánh ma pháp tương tác. Không chỉ là lực tương tác của thánh nguyên tố còn mặc kệ là bất kì nguyên tố ma pháp lực tương tác nào hắn cũng đều không có, cũng không có đấu khí.
Cũng chính vì thế mà gữa hắn và gia tộc sản sinh mâu thuẫn, về sau khi trưởng thành đã trực tiếp thoát ly khỏi gia tộc, mà bản thân mình sửa đổi dòng họ. Mà hình như gia tộc Aboot Lotter cùng lúc ấy cũng đã gạch tên hắn khỏi dòng tộc."
Nhưng trong thạch anh ký ức cũng không có ghi lại chuyện tình cụ thể xảy ra giữa Barney và gia tộc. Có điều Kreegans càng về sau có càng gặt hái được thành tựu vĩ đại nhưng nhà Aboot Lotter vẫn thủy chung không có động tĩnh gì. Thế cho nên người bên ngoài trừ bỏ mơ hồ biết Kreegans sinh ra trong gia đình quý tộc nhưng lại hoàn toàn không biết hắn là người trong nhà Aboot Lotter.
"Bạch Mộng gần gũi với cậu, đoán chừng là bởi vì hơi thở thánh nguyên tố trên trên người cậu." Gil liếc mắt nhìn cục bông ngu ngơ bị Lilith dùng nhành hoa chọt chọt, "Tuy trên người Kreegans không có thánh nguyên tố tương tác, có điều trên người chảy dòng máu của gia tộc, khẳng định cũng có chứa một chút hơi thở của thánh nguyên tố. Bạch Mộng cảm thấy hơi thở của cậu và Barney có chút tương tự cũng là chuyện rất bình thường."
Lúc này Eagle mới rõ ràng gật gật đầu, không nghĩ tới Bạch Mộng lại là bởi vì nguyên do này mới thích quấn quít lấy mình. Cũng chỉ vì một chút hơi thở tương tự Kreegans mà nó cũng không muốn buông tay, cũng khó trách nó sẽ cố chấp ở trong tòa lâu đài cổ đợi Kreegans suốt một thế kỷ.
"Còn Bạch Mộng hiện tại..." Gil ngừng một chút, sửa lời nói: "Không, hiện tại không thể gọi nó Bạch Mộng . Cuối cùng Kreegans đã dùng nghịch hoán thuật trên người nó, mạnh mẽ hút sạch trí nhớ của nó. Bây giờ nó đã quay trở về đến hình thái ấu thú, hẳn là do di chứng hút đi trí nhớ.
Còn Bạch Mộng kia, cậu có thể xem như nó đã muốn đi theo Kreegans rồi, nhóc này ngoại trừ năng lực còn chưa bị tụt xuống cấp thánh thì vốn cũng không có bất cứ quan hệ gì với Bạch Mộng."
Cả ba người Eagle cùng với Lance cùng Louka Caton đứng bên cạnh đồng loạt sửng sốt một chút, bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới cư nhiên Kreegans còn biết làm đến loại tình trạng này. Ngay cả trí nhớ cũng đều bị tước đi...
Nghĩ đến Bạch Mộng lúc trước quật cường bảo phải đợi Barney trở về, đang nhìn cục bông lúc này bị Lilith khi dễ nước mắt lưng tròng chui tọt vào trong lòng Eagle. Mấy người cũng không biết nên đánh giá như thế nào.
"Đối với Kreegans mà nói, Bạch Mộng có thể tự do sống sót, là hắn đã hoàn thành nguyện vọng cuối cùng của mình." Gil nhìn thấy đột nhiên ba người trầm mặc, thản nhiên nói: "Đây là chuyện giữa hắn cùng Bạch Mộng, chúng ta không có quyền hỏi đến."
"Được rồi, chúng ta không có quyền hỏi đến. Nhưng Kreegans cũng chưa từng hỏi qua ý của Bạch Mộng." Eagle đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút ấm ức, "Nếu như là trí nhớ của Bạch Mộng, dựa vào cái gì Kreegans đã muốn quăng bỏ ký ức trăm năm của hắn, không hỏi ý của Bạch Mộng đã cưỡng chế tách ra?"
"... Đặt tên cho nó một lần nữa đi. Nếu nó đã không còn nhớ rõ Kreegans vậy thì nó sẽ không còn là Bạch Mộng ." Gil không trả lời vấn đề của Eagle, mà đổi sang một vấn đề khác.
Là sinh tử, là biệt ly vĩnh hằng, một người rời khỏi nhân thế một người lưu lại dương gian, trong lòng mỗi người vĩnh viễn đều có một điều gì đó khư khư cố chấp. Cũng như Bạch Mộng cố chấp phải đợi Kreeggans bằng được, lại như Kreeggans cố chấp muốn Bạch Mộng đừng cứ cố chấp trong thế giới không có hắn, mà hãy tiếp tục sống cuộc sống không buồn không lo.
.
Mọi âm thanh đều ngưng lại, trước đống lửa trại chỉ để lại bộ xương khô Gil triệu hoán trông chừng. Bốn người đều vào trong lều trướng nghỉ ngơi. Để tiện, mọi người cũng chỉ dựng hai gian lều nhỏ. Hai người một gian, tự nhiên là Gil và Eagle, Louka Caton và Lance.
Eagle nằm ở trên một tầng thảm lông giản đơn, bên tai vang lên tiếng khò khò nho nhỏ của Pudding và cục bông. Nằm ngủ dưới mặt cát so với nham thạch ở vùng dã ngoại trước kia thì thoải mái hơn nhiều. Nhưng Eagle nhìn chằm chằm chóp lều tối đen, không buồn ngủ chút nào.
"Còn đang suy nghĩ gì vậy?"
"Gil ? Cậu còn chưa ngủ à?" Trong bóng tối giọng nói khàn khàn khe khẽ vang bên tai làm Eagle bỗng chốc hoàn hồn.
Gil : "Đột nhiên không có tiếng ngáy của cậu, thấy không quen cho lắm."
"..." Tuy rằng tâm tình có chút phức tạp, nhưng mà đối với lời vu tội thẳng mặt của Gil, Eagle vẫn ngay lập tức phản bác, "Tôi ngủ chưa bao giờ ngáy cả!"
"Ồ?" Tuy rằng nhìn không thấy, nhưng âm điệu phát ra hoàn toàn có thể biểu đạt đầy đủ ý tứ của Gil , "Lần sau dùng thạch anh ký ức ghi lại cho cậu nghe."
Eagle: "..." Thạch anh ký ức không phải là dùng như vậy.
"Tốt lắm, đừng nghĩ nhiều làm gì, Kreegans cũng đã chết một trăm năm rồi. Hiện tại cho dù cậu có nghĩ nát đầu cũng không cứu vãn được gì. Mấy chuyện dùng não này thật sự không thích hợp với cậu đâu, mau ngủ đi." Gil nghiêng người chếch về phía Eagle, trong giọng nói không tự giác mang theo một chút bất đắc dĩ.
Eagle: "Tôi biết rồi, Kreegans và Bạch Mộng chỉ là những người chúng ta ngẫu nhiên gặp được mà thôi. Cứu vãn gì chứ, tôi còn chưa có cái loại năng lực nghịch thiên này."
Gil : "Biết là tốt rồi, mau ngủ đi."
"Ừm." Eagle lên tiếng, trong lều trướng lại yên tĩnh trở lại.
Trong bóng tối không biết qua bao lâu, Eagle hình như đã nghe được tiếng hít thở vững vàng của Gil, lúc này mới cẩn thận động đậy thân thể. Lén lút sờ soạng góc áo của Gil, vò viên nắm ở trong tay.
Eagle cũng chẳng phải thánh nhân, chuyện giữa Kreegans và Bạch Mộng tuy hắn có rất cảm động nhưng không đến mức khiến cho hắn trằn trọc như thế. Mà là bởi vì sau khi vào trong lâu đài cổ, hắn là người gần gũi với Bạch Mộng nhất. Bạch Mộng nhớ thương Kreegans cơ hồ biến thành kẻ điên, Eagle cũng là người thấy rõ ràng nhất.
Nhân sinh của hắn chỉ ngắn ngủn chưa đến hai mươi năm, từ trước cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ tới chủ đề có quan hệ tới tử vong và chia lìa trầm trọng như vậy.
Eagle từ trước tới giờ đều cảm thấy cái đề tài này cách mình rất xa xôi, lão đầu tử trong nhà và Jessy căn bản không cần lo lắng, với trạng thái của bọn hắn hiện tại, sống thêm hai trăm năm cũng không có vấn đề gì. Loại chuyện "sinh tử biệt ly" này nói ra cũng thấy buồn cười.
Mà hiện tại xuyên thấu qua Bạch Mộng cùng Kreegans, Eagle đột nhiên phát hiện vấn đề sinh mệnh làm hắn lo lắng này hình như đã không chỉ có mỗi hai vị trong nhà kia. Gil đang ngủ ở bên cạnh mình đây, chẳng biết từ lúc nào trong lòng mình vị trí của hắn cũng ngang bằng rồi.
Trong lòng suy nghĩ hỗn loạn, đối với việc này Eagle cũng không rõ ràng lắm. Không biết vì cái gì đột nhiên lại nảy sinh cảm xúc như vậy với Gil , cũng không biết vì sao đột nhiên tâm thần trở nên không yên. Lòng bàn tay nắm thật chặt góc áo, lúc này Eagle mới hơi an tâm. Vì thế đối với hành vi của mình lại không hiểu ra sao cả.
Phiền muộn hít hít cái mũi, Eagle lại vô ý thức nhích lại gần, thẳng đến khi cảm thụ rõ ràng hơi thở của Gil, lúc này mới mơ mơ màng màng nhắm mắt lại.
Hơi thở Eagle vừa mới trở nên trầm ổn vững vàng, trong bóng đêm Gil đột nhiên mở mắt. Hơi thở Eagle nhẹ nhàng xẹt qua cần cổ của hắn, mang theo chút ấm áp và ẩm ướt.
Dựa vào gần như vậy, thực sự cho là mình ngủ như chết sao?
Nhẹ nhàng nâng nâng tay, lại phát hiện ống tay áo vẫn đang bị người bên cạnh gắt gao túm chặt. Không tiếng động thở dài, lại nhắm hai mắt, ổn định dòng suy tư hỗn loạn.
Bầu trời sao nơi hoang mạc, lần thứ hai hoàn toàn trở nên yên tĩnh.
thật sự đọc đến bây giờ vẫn chưa biết ai công ai thụ ak :3
Trả lờiXóaCó muốn nói cho ko...
XóaRõ ràng có cảnh H rồi cơ mà, Gil ko đáng tin vậy sao...
To thich anh gil la thu co nhung co ve anh la cong tiec qua
Trả lờiXóa^__^ Bộ này thì nó hợp gu mình, đôi khi mình cũng như bạn. Muốn đảo ngược công - thụ :v
Trả lờiXóa