Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2015

[C23] Siêu Sao Đức Âm

Lililicat
Phong





Chương 23 Bạn phải mất bao lâu mới có thể biến thành một cái sườn lợn rán . . .



Mấy ngày nay Đức Âm đang phải luyện 6 ca khúc, mỗi ngày chạy đi chạy lại  giữa nhà và phòng thu âm không dứt. Mà Long Sách thì bận rộn lấy lòng Đào Đông, thường thường gửi một món lễ vật, hễ rảnh tay là gọi điện thoại tới khiến cho đầu óc Đào Đông choáng váng, mà Long Sách dùng cái cớ "chúng ta không phải là bạn hay sao", tuy rằng quỷ cũng có thể nhìn ra Long Sách tuyệt đối không phải vì muốn làm bạn mà tiếp cận Đào Đông, nhưng trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, Đào Đông càng ngày một đắm chìm trong mị lực Long Sách không thể tự kềm chế.

Mặt khác, công tác tuyên truyền bộ phim điện ảnh 《 Phượng Ly Thiên 》 của Trương Nhất Mộc cũng đang tiến triển với khí thế hừng hự.Tuy rằng bản thân Đức Âm không tham gia vào buổi tuyên truyền, nhưng chỉ tờ áp-phích quảng cáo của hắn cũng đã là phương thức tuyên truyền tốt nhất. Lịch chiếu tại Trung Quốc chỉ còn khoảng chừng hai tháng nữa nhưng không còn sót lại một vé nào. Thế tới rào rạt của Âm Heo khiến người ta không kịp trở tay, làm cho tổ chế tác sau hậu trường mỗi ngày đều vui vẻ cười toe toét.

Bộ phim 《 Phượng Ly Thiên 》 cũng đã được giới phê bình điện ảnh chú ý tới, rất nhiều người sau khi xem trailer đều sôi nổi phê bình đạo diễn Trương Nhất Mộc đã tạo nên một tác phẩm điện ảnh có giá trị thương nghiệp, cũng nghi ngờ với khuôn mặt lạnh cũng như khí chất của Mộ Dung Đức Âm nếu sắm vai vào nhân vật này thì không phù hợp, nhưng việc này lại có cái quan hệ gì đâu? Bản thân Mộ Dung Đức Âm đã là điểm hút khách lớn nhất rồi, chỉ mỗi bức hình áp-phích của hắn cũng đã đủ để cho người ta nhìn chăm chú hết nửa ngày, huống chi là hình động trên màn ảnh?

Trương Nhất Mộc lập tức lên tiếng, nhất định sẽ dẫn bộ phim 《 Phượng Ly Thiên 》 tiến quân vào giải thưởng Oscar và liên hoan phim Cannes năm nay, đã khiến cho giới giải trí khắp trong ngoài nước vô cùng quan tâm. Vì thế, Mộ Dung Long Sách chuẩn bị lễ phục buổi lễ cho em trai mình xuất binh đánh chiếm giới điện ảnh, mà bây giờ mẫu thiết kế lễ phục vẫn còn là một bí ẩn.

Đồng thời, thời gian trước, vì scandal Mộ Dung Đức Âm có ham mê ngược đãi huyên náo sục sôi trên mạng online, mấy ngày gần đây lại bởi vì người tố giác đột nhiên không xuất đầu lộ diện mà dần dần dịu xuống, nhưng quỷ dị chính là có rất nhiều sườn lợn rán cuồng nhiệt quá độ thậm chí còn không ngừng kêu gào đòi Âm Heo đến hung hăng ngược đãi bọn họ, cũng nâng sẵn pp chậm rãi đợi Âm Heo dùng roi da trừu quất, tạo nên cơn sốt cũng có chủ quán bắt đầu buôn bán "roi da chuyên dụng của Trư nữ vương ", Tràng kịch này phảng phất như là một hồi trò cười châm biếm.

Như vậy, rốt cuộc Lưu Hiểu tung tin vịt trên mạng đã đi đâu rồi? Chuyện này muốn biết thì phải hỏi Long Sách.

Thì ra lúc Long Sách vừa mới tới thời không này, vì để có thể trở về đi gặp Đức Âm đã dùng hết hết thảy mọi phương pháp mà cũng không có kết quả. Sau đó Đức Âm cũng xuyên qua đến đây, mang theo tâm tình muốn thử một chút xem sao.

Long Sách lần thứ hai quay lại cái ao bên cạnh dòng suối phun kia, cũng đeo cái túi hương đựng lọn tóc của Đức Âm, tự mình nhảy xuống, sau đó lại phát hiện đường hầm nối giữa suối phun với thông đạo xâm nhập xuyên thời không lại mở ra, trở thành đường hầm hai chiều.

Thì ra thể chất đặc biệt của Âm Heo tạo thành trùng kích với quy luật thời không, khiến cho đường hầm hai chiều khởi động. Vì thế sau khi Địa Ngục Khuyển và Thị Long tra được địa chỉ của Lưu Hiểu, liền nhân cơ hội đêm tối mù mịt, lẻn vào trong phòng Lưu Hiểu, điểm huyệt đạo của hắn lấy chăn quấn hắn lại ném vào dòng suối phun—— đương nhiên, nếu người hiện đại rơi vào suối phun lúc bình thường thì suối phun vẫn cứ là suối phun như trước, muốn mở đường hầm thời không yếu tố cần thiết tất yếu phải có chính là chiếc chìa khóa Đức Âm.

Vì thế Địa Ngục Khuyển cầm cái túi hương đựng lọn tóc của Đức Âm【 có đề cập trong chương cuối của bộ ác huynh bên người, cũng chính là tín vật mà Đức Âm đã tặng】, tự mình xách Lưu Hiểu đưa về cổ đại, sau đó lại quay trở lại, cũng cầm về túi hương cứ như vậy một tên phiền toái liền vĩnh viễn ở lại cổ đại, không có cách nào quay trở về.

Sự thật chứng minh, nam nhân tay chân không chăm chỉ, ngũ cốc cũng chẳng phân biệt được giống như kiểu của Lưu Hiểu một khi đến cổ đại, tuyệt đối sẽ không giống Hạng Thiếu Long rong ruổi thiên hạ, thay đổi lịch sử.

Hiện tại lưu hành xuyên qua thời không trở về cổ đại, mà Lưu Hiểu đến cổ đại, giãy dụa một đoạn thời gian phát hiện mình không có đủ khả năng để trở thành vĩ nhân tung hoành ngang dọc, vì thế đành phải tìm một thôn nhỏ trong núi, làm vườn kiếm sống.

Thế cho nên qua ba mươi năm sau, Lưu Hiểu hơn năm mươi tuổi nhớ lại sinh hoạt thời tương lai của mình vẫn như trước rơi lệ đầy mặt —— nếu không phải do mình post cái bài viết kia thì nói không chừng mình vẫn còn trầm mê trong cuộc sống sinh hoạt chán chường của người hiện đại, không giống như bây giờ con cháu đầy cả sảnh đường, thân thể khỏe mạnh tráng kiện, mỗi ngày ăn rau xanh sạch không có thuốc bảo vệ thực vật, lúc rảnh rỗi thì dẫn dắt toàn bộ sơn thôn làm giàu, cảm giác thành tựu cỡ nào a!

Xã hội hiện đại khiến con người ta biến thành củi mục; mà xã hội cổ đại đem củi mục biến thành ông nông dân giàu kinh nghiệm.

.

.

.

Đào Đông không phải là người hay để ý tới mấy loại tin tức giải trí, thế giới của hắn rất đơn giản, chỉ có dạy học dạy học và dạy học. Bỗng dưng cuộc sống của hắn bị Long Sách xâm nhập, khiến hắn không biết phải làm sao, cả ngày sống ở nổi rầu rỉ, xoắn xuýt.

Mỗi khi nhận được tin nhắn của Long Sách, hắn liền mâu thuẫn đến độ không biết phải làm như thế nào cho phải. Biết rất rõ là người kia chỉ coi mình như một người bạn, thậm chí chỉ là vì di sản mà mình được kế thừa cho nên mới tiếp cận chính mình.

Chỉ là khó có thể dèn lòng mình đắm chìm trong bể mê hoặc. Mộ Dung Long Sách, giống hệt như chàng vương tử chói sáng rực rỡ như vầng thái dương, còn mình chỉ là một con vịt xấu xí mặt xám mày tro, sự chênh lệch này làm hắn cảm thấy cực kỳ cảm thấy thẹn với tâm ý của mình —— đồng tính luyến ái! Chữ này quá sức chịu đựng đến nhường nào a!

Hắn hiểu quá rõ ràng, nếu đem đoạn tình cảm này thổ lộ thành lời, nói không chừng sẽ làm Long Sách triệt để thất vọng và chán ghét mình đến thậm tệ, thậm chí nó có thể trở thành con dao hai lưỡi hủy diệt tiền đồ sáng lạn mà Long Sách khó khăn lắm mới đi được tới một bước này. Cho nên hắn đành phải đem phần tình cảm này chôn thật sâu trong đáy lòng mình, một mình mình xoa dịu vỗ về nhấm nháp từng chút từng chút đau đớn thấm tận xương tủy.

Mỗi ngày cố định đau đến độ khắc cốt ghi xương mười phút, Đào Đông mới kết thúc nhật trình "tự vấn lương tâm sám hối" diễn ra mỗi ngày trong khoảng thời gian 18: 00——18: 10, bắt đầu mở cuốn sách giáo khoa vật lý, soạn bài, chấm bài thi. Thân là một đầu gỗ thụ mang thuộc tính si mê môn khoa học, sinh hoạt của hắn cực kỳ có quy luật, mỗi một việc đều phải lập kế hoạch sẵn sàng và được tiến hành một cách kỹ càng tỉ mỉ có khoa học.

Lúc sửa bài tập, Đào Đông bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề em trai Long Sách sắp chuyển đến học tại trường mình đi? Hình như em trai của hắn cũng là minh tinh, thân thể còn rất yếu, đợi hắn nhập học vẫn nên đặc biệt chiếu cố một chút mới tốt —— nguyên nhân ư, là vì em trai của "bạn bè" sao.

Vì thế Đào Đông khởi động máy tính, tìm một bức ảnh chụp của Mộ Dung Đức Âm, trước hết muốn nhận thức em trai của "bạn bè" một chút.

Sau khi loay hoay trước máy tính mười phút, Đào Đông gục xuống bàn bỏ mình ——Toàn bộ quy luật làm việc và nghỉ ngơi của hắn, bao gồm cả kế hoạch đã sớm vạch định kể cả kết cục cuối cùng nhất định khi rời khỏi nhân thế phải mang theo hồi ức và sự hối tiếc cả đời về mối tình ngược luyến đồng tính luyến ái ái muội không thể nói ra lời yêu với Long Sách, toàn bộ đã bị dập nát .

Vì thế, ba ngày sau Long Sách ghé qua xem hắn, bởi vì trước đó chưa báo trước sẽ tới thì vô cùng kinh ngạc phát hiện bên trong cái ngăn kéo không quá khiến người chú ý trong nhà Đào Đông thế nhưng lòi ra bức ảnh "Heo đội vương mệnh", phía trên còn buộc cái băng rô kiểu Nhật viết thứ gì hình như là "Hẳn phải chết" 必死.

"Đây là cái gì? !" Long Sách = =

"Ách... Là... Là món đồ thu được của học trò! Đúng, đúng, là thu được của học trò, ha ha, ha ha ha." Đào Đông cười gượng.

Long Sách lại liếc mắt một cái nhìn thoáng qua thời khóa biểu đặt trên bàn học của hắn: 18: 00——18: 03 "tự vấn lương tâm sám hối ".

18: 03——22: 00 thời gian hoàng kim của nhóm sườn lợn rán! Kết nối với kênh YY nhóm sườn lợn rán! !

Khóe miệng Long Sách khẽ giật một cái —— quả nhiên, tiểu công nhân loại dù có cố gắng nhiều hơn nữa thì cũng chẳng bằng một con heo sao? Đức Âm, ngươi đem tự tôn nhân loại của ta giày xéo đến trình độ nào rồi a! !

【Rốt cuộc tâm huyết dâng trào cưỡng ép xen vào: sinh nhật của Địa Ngục Khuyển!

Hôm nay, buổi sáng hôm nay Địa Ngục Khuyển bị Âm Heo sai làm nhiệm vụ bên ngoài —— cái gì mà rửa xe rồi đi mua đồ rồi lại mua bộ sách manga, dù sao bận cả một ngày không để cho hắn rảnh tay rảnh chân về sớm.

Địa ngục mơ hồ cảm thấy tiểu chủ nhân tính làm chuyện gì nhưng không thể nói cho mình biết. Vì thế hắn thực thương tâm, cho dù là thời điểm H với Long Sách thì tiểu chủ nhân cũng không lo lắng khi mình hộ vệ ở bên cạnh. Nhưng mà hiện tại, tiểu chủ nhân thế nhưng không cho phép mình ở nhà bảo hộ hắn, hay là... Là bởi vì Thị Long cáo trạng? Thị Long cáo trạng lúc nào? Cho nên không cho phép mình về nhà?

Thị Long, ngươi chờ đó cho ta. Địa Ngục Khuyển khóe miệng kéo ra một nụ cười tàn khốc, vô cùng rét lạnh.

( Thị Long: Này! ! ! ! ! Ngươi là cái tên có chứng vọng tưởng bị hại! ! Ta có cái gì để mà cáo trạng ! ! Lại nói ta muốn cáo trạng cũng sẽ không tìm Nhị thiếu gia chả có tý thực quyền nào có được hay không! ! T T)

Tối hôm qua sau khi chủ nhân phân phó nhiệm vụ xong xuôi, thời gian rảnh tay cũng chẳng còn bao nhiêu, hơn nữa chưa tới thời gian tiểu chủ nhân quy định thì không được về nhà. Tuy rằng rất đau lòng nhưng Địa Ngục Khuyển tuyệt đối tuân thủ mệnh lệnh Đức Âm, vì thế tình cờ lên mạng, vào trang baidu để tra một vấn đề: dưới tình huống một người nam nhân làm một người nam nhân thân thể khỏe mạnh cường tráng sống không bằng chết nếu muốn sáng ngày hôm vẫn có thể bảo trì sức chiến đấu như cũ thì phải làm như thế nào?

Phía dưới có một list đủ các kết quả tìm được, Địa Ngục Khuyển cười nhẹ hai tiếng, đang muốn cẩn thận xem xét tham khảo, đột nhiên lại bật ra một khung cửa sổ nho nhỏ: Nghi ngờ nội dung bài post không hài hòa cho nên nội dung đã bị hài hòa.

Địa Ngục Khuyển = = nửa ngày.

Sáu giờ tối, Địa Ngục Khuyển thân trên mặc áo khoác gió màu đen xách túi hàng vừa mua sắm trở về nhà trọ.

Bên trong nhà trọ tối đen như mực.

"Chủ nhân? !" Địa Ngục Khuyển cảm thấy bầu không khí có vẻ kỳ quái, vội vàng chạy vào phòng Đức Âm, kết quả vào lúc này ánh đèn đột nhiên được thắp sáng, chỉ thấy cả căn phòng treo đầy dải ruybăng bong bóng đủ màu, Đức Âm cầm cái bình xịt keo đủ linh màu sắc rực rỡ tát trên đầu Địa Ngục Khuyển.

"Chủ, chủ nhân? !" Địa Ngục Khuyển bối rối.

"Sinh nhật vui vẻ, Hoa Ảnh." Đức Âm xòe tấm thẻ căn cước của Địa Ngục Khuyển ra cho hắn nhìn ——ngày khai sinh bên trên thế nhưng chính là hôm nay.

Sau khi ngây người mấy phút đồng hồ, nước mắt nước mũi của Hoa Ảnh liền cuồn cuộn tuôn trào không ngừng —— kia căn bản không phải là ngày sinh của hắn, chỉ là ngày mà mình gặp được Đức Âm thôi. Hắn căn bản không biết mình sinh vào thời điểm nào.

"Chủ nhân, cám ơn ngài!" Sau khi nói xong lời này thì Địa Ngục Khuyển cũng nói không thể nói được thêm gì hơn nữa, dùng hai tay bụm mặt —— ngồi ở trên ghế sa lông thật lâu không thể kềm chế được.

"Ngày vui mà khóc cái gì! Mau đứng lên, chúng ta còn muốn chúc mừng cho ngươi đâu! Ngươi xem, cũng đều đã bánh sinh nhật chuẩn bị rồi, chỉ chờ ngươi thổi nến thôi." Đức Âm vỗ vỗ bờ vai của hắn nói.

"Vâng... Chủ nhân..." Địa Ngục Khuyển ngẩng đầu, hai mắt đỏ bừng. Thị Long đứng ở một bên, cũng nhịn không được hơi hơi động dung.

Nhưng mà cái bánh ngọt kia thật sự là quá đồ sộ đi!

Chỉ thấy trên bàn cơm đặt một cái bánh ngọt cao đến bảy tầng, không sai! Chính là cái loại bánh thường thấy trong những buổi lễ kết hôn ấy! Trên mặt là lớp socola khắc hình hai bạn Địa Ngục Khuyển cùng Thị Long bản thu nhỏ, hai người tay trong tay đứng chung một chỗ.

"Chủ nhân..." Địa Ngục Khuyển khóe miệng giật giật, cái bánh này nhất định lấy khuôn dựa theo cái bánh trong buổi lễ kết hôn đây mà! ! A a a a chủ nhân vẫn y như trước luôn tùy hứng làm bậy...

Thị Long tỏ vẻ mình đối đã co giật vì cái bánh sinh nhật này rồi.

Long Sách khạc một hơi rồi mới nói: "Tổ chức sinh nhật cho một ảnh vệ, vả lại vì tiền tiết kiệm của chúng ta còn lại không nhiều lắm cho nên giảm thiểu bớt a! Hoa Ảnh, Đức Âm còn tặng riêng cho ngươi một món quà sinh nhật."

Giờ phút này Địa Ngục Khuyển đã rơi vào trạng thái cả mặt toàn là nước mắt mì sợi, tuy rằng muốn ở trước mặt Thị Long duy trì hình tượng con người rắn rỏi lãnh khốc, nhưng nước mắt kia vẫn không ngừng tuôn trào —— ngươi từng thấy chủ nhân nhà ai vì ảnh vệ mà tổ chức sinh nhật chưa? Hơn nữa còn là lấy bánh ngọt bảy tầng trong những buổi lễ kết hôn long trọng làm bánh sinh nhật? Chỉ bằng điểm này thôi, đời đời kiếp kiếp này hắn đều phải làm khuyển trung thành của Đức Âm.

Đức Âm đáp: "Đúng vậy, ta nghe nói gần đây ngươi thi lấy bằng xe máy, cho nên mua cho ngươi ha lôi mô-tơ cực kỳ phong cách." Nói xong móc chiếc chìa lóng lánh đưa cho hắn.

Khóe miệng Thị Long lần thứ hai run rẩy ———— Hóa ra mấy hôm trước sinh nhật Thị Long, Long Sách chỉ tặng hắn một chiếc xe điện, để tiện cho hắn đi ra ngoài mua thức ăn. Kỳ thật tiền gởi của Long Sách cũng không nhiều, số tiền bọn họ kiếm được trong giới giải trí hầu như đều bị công ty Kích Tình Tuế Nguyệt nắm giữ, vả lại bởi vì lúc Đào Đại Xuân ra đi để lại một món nợ nghiêm trọng, các loại xe thể thao lúc trước cũng đều thuộc về công ty , cũng không thuộc quyền sở hữu của bọn họ, tiền học phí lúc Đức Âm vào trong trường quý tộc cũng là vì mục đích tuyên truyền cho nên công ty mới sẵn lòng chi trả.

Chẳng qua, Long Sách cực kỳ cưng chiều Đức Âm, tuy rằng mặt ngoài không tình nguyện còn luôn miệng nói liên miên cằn nhằn không dứt, cuối cùng vẫn là đồng ý để Đức Âm mua chiếc hang- man- tơ sang quý như vậy.

Khó trách, mỗi một người hầu trong Mộ Dung thế gia dù sứt đầu mẻ trán cũng đều muốn hầu hạ Đức Âm.



Phúc lợi đãi ngộ mà Đức Âm dành cho thuộc hạ đều thuộc về cấp bậc siêu xa hoa. 】


@ Dạo này đang mê game sim romance của Votage Inc, cộng thêm đang luyện show Bạn Trọ dang dở :)) nên tiến độ từ từ thôi hén. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^