Lililicat
Phong
Chương 26 Học cho
thật giỏi mới là chuyện quan trọng nhất . . .
Vì không để cho mọi người tụ tập lại nhiều gây ra tình trạng rối loạn, Thác Nhân đành phải nhận lời Âm Heo, đồng ý sau khi tan học sẽ đi về nhà chọn phòng với hắn. Nhưng ánh mắt của các bạn học sáng trong , mọi người thấy ánh mắt cũng như cách Âm Heo đối đãi Thác Nhân khác hẳn mọi người, cả đám ghen tị ghê gớm. Xế chiều ngày hôm đó đã có người bỏ con chuột chết vào trong tủ treo quần áo của Thác Nhân, còn có người bỏ đinh vào trong giày thể thao của hắn, thậm chí đem túi sách của hắn ném vào trong WC.
Âm Heo cùng đi với Thác Nhân trở lại lớp học của Thác Nhân, thời điểm bước vào phòng học gần như toàn bộ mọi bạn học có mặt trong phòng học đều ồ ạt xông tới, cầm di động không ngừng chụp hình quay phim Âm Heo, ngược lại Âm Heo tập mãi thành thói quen, một bộ khí độ giống một vị cao thủ đứng sừng sững như ngọn núi. Nhưng mà Thác Nhân lại chịu không nổi, đi bên cạnh Âm Heo như vậy làm cho cuộc sống của hắn phải gánh áp lực thật lớn.
"Làm gì vậy! ! Đám sườn lợn rừng các người làm cái quái gì thế!" Một nam sinh trên tay áo có đeo phù hiệu đột nhiên xông thẳng vào lớp, rống to: "Cái đám sườn lợn rừng không biết xấu hổ các người!Cư nhiên dám vây xem Heo Bảo thần thánh của chúng ta! Không biết rằng trước khi muốn nhìn thấy Heo Bảo phải hành đại lễ tiêu chuẩn của nhóm sườn lợn rán hả! ! Các đồng chí sườn lợn rán thuần huyết! Vì bảo vệ lý tưởng của chúng ta! Vì bảo vệ Heo Bảo chúng ta! Xông lên!"
Lập tức một đoàn học sinh nam có nữ có trên tay áo đeo phù hiệu đồng dạng ồ ạt xông tới, một đám lăn vào cùng nhóm sườn lợn rừng quần ẩu, mà Âm Heo thì dưới sự bảo vệ của Địa Ngục Khuyển mang theo Thác Nhân đi vào trước bàn của hắn thu dọn túi sách.
"Cái bàn của tôi sao lại biến thành như vậy ?" Thác Nhân kinh hô, chỉ thấy trên bàn của hắn chi chít các dòng chữ " chết đi" được viết bằng thuốc màu đỏ tươi! Túi sách cũng bị lật bới lung tung hết lên, còn để lại mảnh giấy nói cho hắn biết, đống sách vở của hắn đều bị ném vào WC.
Bởi vì do Âm Heo, Thác Nhân khó hiểu mà biến thành đối tượng bị người bắt nạt.
Thác Nhân tức giận siết chặt nắm tay, vì thế Đức Âm nói: "Thực xin lỗi, Thác Nhân, đều là lỗi do tôi..."
"Việc này chẳng liên quan gì tới cậu cả." Thác Nhân trái lại rất rộng lượng, hắn biết, đây cũng chẳng phải là lỗi của Đức Âm, "Là do tôi không có quan hệ tốt với mọi người mà thôi."
"Thác Nhân! ! Mày cái thằng khốn nạn dám câu dẫn Đức Âm! Đi chết đi! !" Không biết từ chỗ nào truyền đến một tiếng thét chói tai, trong đám học sinh đang quýnh lộn đột nhiên ném một cái bình thủy tinh qya, mảnh mẻ chai sắc nhọn bay thẳng tới tầm mắt Thác Nhân. Trong hoàn cảnh nghìn cân treo sợi tóc hết sức căng go, chỉ thấy Đức Âm đột nhiên che ở trước mặt Thác Nhân, dùng vòm lưng của mình chắn mảnh hung khí kia.
Nhưng mà mảnh vỡ của cái bình thủy tinh cũng không bay tới chỗ Âm Heo, bởi vì nhờ có Địa Ngục Khuyển—— mảnh chai đã bị Địa Ngục Khuyển nhẹ nhàng tiếp được, lập tức dùng nội lực đánh nát, hết thảy quá trình xảy ra quá nhanh , không có ai thấy rõ diễn biến sự tình xảy ra, chỉ có thể nhìn thấy cái chai nổ mạnh.
Tất cả mọi người sợ ngây người, trận náo loạn tranh cãi ầm ĩ đều lắng xuống dưới.
"Đức Âm! Cậu có sao không!" Thác Nhân vịn bả vai Âm Heo lắc lắc, vẻ mặt vô cùng lo lắng.
"Tôi không sao." Mộ Dung Đức Âm nhàn nhạt nở nụ cười, lúc này mái tóc dài của hắn nương theo cơn gió nhẹ phất qua, cực kỳ đẹp mắt. Thác Nhân sửng sốt, trong mắt hiện lên thần sắc phức tạp, hắn siết chặt nắm tay, đột nhiên đẩy Đức Âm ra: "Đừng tới gần tôi! Tôi là người mang điềm xấu! Cậu cút ngay! Nhanh một chút! Tôi ghét cậu!"
Nói lung tung xong rồi liền vội vã túm lấy túi sách, liều lĩnh chạy ra khỏi phòng học.
"Thiết." Đức Âm khôi phục biểu tình mặt than, quay đầu hỏi Địa Ngục Khuyển: "Nộị dung tình tiết trong truyện manga viết về đề tài vườn trường thanh xuân không phải đều sẽ phát triển như vậy chứ?"
Địa Ngục Khuyển gật đầu phụ họa.
"Ta đoán sau khi hắn bỏ chạy ra ngoài thì không bị xe tông thì cũng sẽ bị đám người đánh đuổi bắt nạt, nhưng mà hôm nay ta hy vọng khoe nhà mới của chúng ta với hắn, cho nên dù số mạng hắn đã được định trước sẽ phải chịu khổ bức, nhưng hôm nay không được phép khổ bức." Đức Âm hạ lệnh.
"Yes! My little zhuren1!" Địa Ngục Khuyển qùy một gối, nói xong liền từ cửa sổ lầu ba nhẹ nhàng lưu loát bay ra.
Nhóm lợn rừng cùng với nhóm sườn lợn rán vẫn còn đang chôn vùi trong trạng thái trợn mắt há hốc mồm, Đức Âm búng tay một cái, rất có khí thế nói: "Còn ngớ người ra đó làm gì, bãi giá tới ban 2 năm ba, giúp bổn tọa thu dọn túi sách."
"Vâng ——! !" Tập thể sườn lợn rán hành đại lễ triều Thanh.
Về phần bạn học Thác Nhân sau khi cắn răng chạy ra khỏi phòng học, chạy thẳng về phía cổng trường, bởi vì trong lòng chất chứa nhiều tâm sự, cho nên căn bản không thèm nhìn đường. Bên ngoài cổng trường chính là đường quốc lộ, hắn cứ không thèm suy nghĩ vọt thẳng ra ngoài, bất thình lình đột nhiên từ bên cạnh có một chiếc xe hơi vọt tới, lái xe không kịp đạp phanh lại, mắt thấy chiếc xe ấy sắp sửa va vào Thác Nhân.
Thác Nhân kêu thảm một tiếng, trong tình thế muôn vàn căng go, Địa Ngục Khuyển lần thứ hai như vị thần trên trời cao hạ xuống phàm trần, một quyền đánh ngay trước đầu ô tô, lực đạo như ngàn quân vạn mã, khiến cho ô tô đột nhiên tung bay lên trên đỉnh đầu bọn họ, cuối cùng lật mình ầm ầm rơi xuống đằng sau.
"HellBoy! ! ! !" Những người đi đường đều sợ ngây người.
"Là Cerberus chứ không phải là HellBoy." Hoa Ảnh tiêu sái vuốt lọn tóc ra phía sau, mỗ khuyển cũng là người mê phim điện ảnh .
Vì thế Thác Nhân trong trạng thái mất hồn đờ đẫn bị Hoa Ảnh xách về.
Ngày nào đó, Thác Nhân bị người hiểu chuyện chính thức phân vào nhóm "FP3", mọi người nghe tin đồn người nào người nấy sôi nổi phỏng đoán hình như loại hình mà Đức Âm yêu thích là những nam sinh có làn da bánh mật khỏe khoắn như Thác Nhân vậy đó.
Mà loại tình huống này khiến cho tập thể sườn lợn rán trong trường phân chia thành hai phái, sườn lợn rán thuần huyết là trường phái hoàn toàn tuân thủ đúng theo những quy tắc chuẩn mực chính nghĩa mà Âm Heo dạy bảo, lấy việc giữ gìn trật tự trị an chính nghĩa trong trường làm nhiệm vụ của mình, cũng tôn trọng sự lựa chọn của Âm Heo, đồng thời cùng nhau chung tay bảo hộ Thác Nhân; phái còn lại là trường phái của nhóm sườn lợn rán thuần huyết cuồng nhiệt. Bọn họ cho rằng Âm Heo là thần, tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ phàm nhân nào vấy bẩn hắn, vì thế vạch định thực thi kế hoạch với đủ các loại phương pháp nhằm ám sát Thác Nhân.
Trước giờ tan trường, vì mục đích thúc đẩy thu hút fan hâm mộ, Âm Heo dựa theo kế hoạch sớm định ra tiến hành, từ danh sách học sinh trong trường rút ra vài người để mời họ cùng mình với mục tiêu bình thường "có thể dẫn bạn bè bình thường về nhà chơi", hơn nữa hôm nay là ngày nhà Âm Heo tân gia nhà mới, trong lòng mỗi một sườn lợn rán đều cực kỳ kích động dỏng tai lắng nghe loa phát thanh trước giờ tan học.
Sau khi lục lọi một hồi Âm Heo từ trong list danh sách của bạn uỷ viên sườn lợn rán của trường lấy ra một trang giấy, nhưng hắn lập tức lại nói: "Tuyển thêm một người nữa đi, nhiều người ăn cơm mới có không khí."
Vì thế toàn thể sườn lợn rán hoan hô Âm Heo. Uỷ viên trường đóng cửa trực tiếp phát trên loa, sau đó rút ra một mảnh giấy hỏi Âm Heo: "Nếu không thì bạn này đi? Cô nàng chính là cháu gái của chủ tịch hội đồng quản trị trong trường. Cũng chính là thiên kim tiểu thư của tập đoàn tài chính Bàng thị."
"Được, cứ thế đi." Âm Heo không vấn đề gì, vì thế mở loa, dùng giọng nói như thiêm âm mê chết người không đền mạng của hắn tuyên bố: "Đêm nay hai bạn may mắn trong số các fans đó là —— Diệp Sam Lai và bạn Bàng An Na."
Sau khi nghe được tin tức được phát từ loa phát thanh, mỗi một bạn nữ sinh trong lớp đều hướng về phía một bạn nữ hét rầm lên.
"Sam Lai! ! ! Cậu đúng là may mắn quá đi ! !"
"Chỉ là vừa khéo mà thôi." Cô gái tên Sam Lai bất đắc dĩ cười cười, cô nàng cũng hoàn toàn không thể ngờ được mình thế nhưng lại là người được vương tử lựa chọn , quả thực giống như cô bé lọ lem trong truyện cổ tích vậy —— cô vốn là số ít những học sinh nhà nghèo nhờ có được học bổng mới có thể nhập học trong học viện quý tộc này. Cũng bởi vì điều kiện gia đình cho nên thường xuyên bị người ta chế giễu khinh thường, nhưng cô nàng này tính cách sáng sủa, kiên cường, hiền lành tốt bụng cho nên cô nàng cũng dần dần được các bạn công nhận và tôn trọng.
Nhưng đồng thời cô bạn Bàng An Na cũng được lựa chọn, tuy cùng là nữ sinh nhưng không thể nghi ngờ gì khi rơi vào cục diện ganh đua với An Na thì bị thua chắc trăm phần trăm.
Phải biết tại học viện này trước khi Âm Heo còn chưa tới thì trong học viện nhân vật số một xưa nay không đổi vẫn luôn là Bàng An Na, danh xứng với thực vị thiên kim đại tiểu thư này vừa xinh đẹp đồng thời tính cách cực kỳ kiêu ngạo, vênh váo hung hăng, luôn có rất nhiều người đi theo làm tùy tùng cho cô nàng, mà ngay cả thầy cô giáo trong trường cũng hết sức kính trọng cô nàng. Vị đại tiểu thư không khác gì nữ vương này, cũng không thể tránh khỏi bị mị lực của Âm Heo mê hoặc, một lòng vẫn luôn suy tính phải làm như thế nào mới bắt được tâm Âm Heo làm tù binh!
Quả nhiên, giờ phút này Bàng An Na đang ngồi trong phòng nghỉ riêng của mình nổi đóa với đám người hầu: "Cái tên uỷ viên sườn lợn rán ngu xuẩn! Làm sao có thể để con nhỏ khác cùng ta đi gặp mặt Đức Âm chứ hả! Các cậu mau nghĩ biện pháp! Khiến con nhỏ kia không thể đến bữa tiệc tối nay!"
Một tên người hầu đáp: "An Na tiểu thư, tôi biết con nhỏ kia, là Sam Lai ban X, cô ta chỉ là một con nhỏ nghèo hàn, ngày thường ăn mặc vô cùng mộc mạc, ngay cả đồng phục cũng không có tiền mua. Cô ta chỉ có thể làm nền cho ngài, lại càng khiến cho ngài càng thêm chói lọi a!"
An Na nghĩ nghĩ, đáp: "Nói cũng có lý. Nếu như vậy thì cứ để cho con nhỏ ngu xuẩn kia làm hòn đá để ta kê chân đi , hừ hừ hừ ~ "
.
.
Ăn tối cùng Đức Âm, tới nhà hắn làm khách, loại chuyện như vậy quả thực không khác gì khiêu vũ với hoàng tử trong buổi dạ tiệc a... Sam Lai có chút không biết làm sao, nhìn chính mình vẫn là một bộ quần đồng phục đã phai màu mượn của chỉ lớp trên, Sam Lai đột nhiên cảm thấy có chút tự ti, bộ dạng mình như vậy, có thể bị Đức Âm chê cười hay không?
Mặc dù cô nàng biết bản thân không nên xem nhẹ chính mình, chẳng qua đối phương cao quý như công tử nhà hào môn, lại là ngôi sao lớn, dung mạo đẹp giống như thiên sứ hạ phàm, bất luận nhìn thế nào thì nếu chỉ mặc một bộ đồng phục mộc mạc như vậy đi tham dự... Nhưng mà, cô thật sự không có bộ quần áo nào tốt hơn.
Trái lại là An Na, chỉ cần một cuộc điện thoại là gọi người hầu tới nhà, mang đến cho bạn ấy bộ lễ phục cao cấp kiểu dáng mới nhất cùng với đoàn chuyên viên trang điểm chuyên nghiệp, chưa đến nửa tiếng đồng hồ là cả người chói lọi, giống như nữ minh tinh bước lên thảm đỏ.
Lại nói từ giờ đến lúc tan học chỉ còn hai mươi phút, Sam Lai thật sự cảm thấy mình phải biến thành kẻ nghèo hèn trong mắt người khác mất thôi.
Ngoại trừ thở dài, chẳng còn cách nào khác.
Rốt cục, cũng đã đến giờ tan học, toàn thể các thầy cô giáo và các bạn học sinh đều vọt tới hành lang, nhìn theo bóng dáng Âm Heo dẫn theo hai vị "công chúa" được chọn lựa rời đi, chỉ thấy trái phải hai bên chỗ hành lang đi ra hai bạn nữ sinh —— một người là vị tiểu thư quý tộc An Na trên người là bộ lễ phục màu hồng tươi, trên mặt trang điểm phớt nhẹ, hào quang bắn ra bốn phía, người còn lại la Sam Lai mặc bộ đồng phục của trường, nhưng cả người nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ.
Hai người lập tức trở thành tiêu điểm của toàn thể ánh nhìn trong sân trường. Bởi vì xét về tướng mạo mà nói, một vị là tiểu thư con nhà đại gia kiều diễm động lòng người, một vị là con gái rượu thanh thuần trong veo, đủ các loại phong thái, nhưng mà đương lúc khi Âm Heo từ giữa hành lang dẫn theo đội thân vệ đi xuống, mỹ mạo của hai người đẹp liền trở
Thành
Đống cặn bã.
Vẻ đẹp của Âm Heo là vẻ đẹp của cấp bậc hủy diệt nhân loại.
"Đức Âm vương tử..." Cặp mắt của Sam Lai cùng An Na đều sáng lòe lòe. Hai cô nàng ngay lập tức bị Địa Ngục Khuyển lôi đi.
Âm Heo đi đến cổng trường, đột nhiên xoay người, nói với toàn thể thầy và trò trong trường: "Thi cuối kỳ nếu có một môn không đạt yêu cầu thì không xứng làm sườn lợn rán của ta! Nhìn cái gì hả! Tất cả về nhà lo học hành cho tốt đi!"
________________
Từ giờ, tớ sẽ không share ebook công khai nữa hen.
Tớ share EB như một món quà làm lưu niệm.
Tớ làm EB cũng như cây cầu nối để chia sẻ những bạn không có điều kiện online nhưng thôi tùy các bạn.
...
Đọc truyện vui vẻ^^!
sao z chủ nhà??? O.o??
Trả lờiXóa