Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

[C27] Siêu Sao Đức Âm

                            Lililicat
                          Phong





Chương 27 Trong buổi dạ tiệc hào môn luôn sẽ có vị khách không mời xuất hiện. . .





Tài xế phụ trách việc đưa rước Đức Âm chính là Thị Long, từ lúc Long Sách mua cho Đức Âm con xe mới thì Địa Ngục Khuyển dùng tốc độ nhanh nhất thay bộ tây trang chuyên dụng cho quản lý, chải mái đầu của quản lý, sau đó mở cửa giúp cho Đức Âm cùng mấy vị khách quý.

"A, đây là loại xe xxx đúng không? Ông nội của tôi cũng sưu tầm một chiếc như vậy." Sau khi An Na lên xe bắt đầu thảo luận về đề xe cộ, biểu hiện bản thân mình rất có phẩm vị. Còn cô bạn Sam Lai thì khẩn trương ngồi ở chỗ kia, rốt cục Thác Nhân cũng tỉnh táo lại, khổ bức nhìn sang Âm Heo —— hắn ép buộc mình phải tin tưởng, bất quá toàn bộ sự tình lúc nãy chỉ là một giấc mộng mà thôi.

Mộ Dung Đức Âm thì thấp giọng nói với Địa Ngục Khuyển: "Giờ này là giờ cao điểm hay bị kẹt xe, lần sau phải kiến nghị với Long Sách, để hắn trang bị cho ta trực thăng bay thẳng đến trường."

Địa Ngục Khuyển ánh mắt thâm thúy gật đầu, khiến cho người ta liên miên không ngừng suy đoán nội dung cuộc trò chuyện của chủ tớ nhà này.

An Na đoán Đức Âm nhất định là đang sắp xếp an bài một lát nữa nghênh đón chính mình ra làm sao, còn Sam Lai thì đang suy nghĩ Đức Âm có phải cảm thấy vạn phần thất vọng về mình hay không.

Rốt cục, con xe dừng trong bãi đỗ xe chuyên dụng dưới lầu công ty Long Âm, toàn bộ bãi đỗ xe tại một tầng dành riêng cho Đức Âm sử dụng, có lối đi riêng tới thẳng chỗ thang máy, tốc hành lên tầng cao nhất chỗ hiện giờ bọn họ đang ở.

Khi cửa thang máy mở ra thì Đức Âm cùng tất cả mọi người đều lắp bắp kinh hãi, thì ra thang máy tốc hành toàn bộ đều trong suốt , đứng bên trong thang máy có thể thoả thích ngắm nhìn phong cảnh cao ốc bên dưới, mà từ lúc thang máy dần dần lên cao, tầm nhìn cũng càng ngày càng rộng mở, khiến cho tất cả mọi người nhịn không được phải phát ra tiếng trầm trồ thán phục.

Đương lúc thang máy cuối cùng cũng chạy lên tới tầng chót, trong khoảnh khắc cửa thang máy mở ra, tất cả mọi người đều tưởng rằng mình đang bước vào trong một khách sạn xa hoa.

Chỉ thấy bên ngoài thang máy là dùng đèn rồng thủy tinh kiểu lớn treo khắp đường lớn. Phong cách bên trong giống như hoàng cung trong thời cổ đại, chỉ thấy mấy cô gái trong phục trang cung nữ cúi người hành lễ với Đức Âm: "Nhị thiếu gia, Đại tiên sinh bảo ngài thay quần áo đi gặp hắn. Các vị khách mời đi theo chúng ta tới phòng thay quần áo."

"Gì kia?" Cả An Na lẫn Sam Lai đều sợ ngây người, An Na tự cho là mình ăn diện đến đủ đẹp, không nghĩ tới đến nơi này thế nhưng còn phải đổi bộ quần áo mới. Rốt cuộc nhà Mộ Dung đang làm trò gì vậy? Thôi thì, vì Đức Âm, cô nàng quyết định nhẫn !

An Na cùng Sam Lai được dẫn vào trong hai phòng thay quần áo mang phong cách cổ đại, có chuyên viên chờ sẵn để trang điểm cho hai cô, An Na được trang điểm lột xác biến thành một vị quý phi mỹ nữ cổ đại, điều này khiến cho cô nàng cảm thấy vô cùng vừa lòng mà mới lạ —— quả nhiên, Đức Âm là vì khiến cho mình vui mới làm ra tiết mục trợ hứng này đi? Chủ đề của buổi party đêm nay là cổ phong?

Thác Nhân không muốn thay mấy kiểu quần áo vẽ vời này, vì thế kiên trì mặc bộ đồng phục trên người. Vì thế hắn là người đầu tiên bị dẫn vào nơi diễn ra bữa tối———— diện tích sông nước bên trong ước chừng lớn bằng cỡ hai bãi bóng lớn! Trên mặt nước sóng biển lăn tăn quanh co uốn khúc, mà địa điểm dùng cơm nằm ngay bên trong tòa đình các kia.

Bàn ăn sớm đã được dọn sẵn món khai vị, hoàn toàn dựa theo quy cách trong nhà Đức Âm ở cổ đại, kỳ thật so với Băng Tiễu Thành vẫn là kém một chút. Chẳng qua Long Sách sau một hồi cân nhắc bố trí để một ngày nào đó khi mình đạt thành bá nghiệp trong thế giới này thì sẽ để Đức Âm sống tốt hơn. Đã như vậy, một bàn đồ ăn tinh xảo trước đây Thác Nhân chưa từng gặp, nói thật, ở trên sân vận động tập luyện cả ngày, lại tiếc không chịu ăn cơm trưa, Thác Nhân sớm đã đói đến độ bụng réo vang.

"Thác Nhân, lại đây ngồi." Ngược lại Long Sách giống như phụ huynh tiếp đón hắn. Ấn tượng mà Long Sách tạo cho Thác Nhân chính là một người thành đạt lại rất nghiêm túc, bởi vậy ở trước mặt Long Sách, Thác Nhân cũng thu liễm đi rất nhiều, ngoan ngoãn đi tới ngồi xuống.

"Ở trường học Đức Âm không gây phiền toái cho cậu chứ?" Long Sách hỏi hắn.

"Tàm tạm." Thác Nhân qua quýt trả lời.

Long Sách vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Đức Âm là một đứa nhỏ làm người khác phải bận tâm hoài, nếu nó làm gì khiến cho cậu cảm thấy không thoải mái, vậy tôi làm anh trai phải thay hắn xin lỗi cậu. Thân thể Đức Âm từ nhỏ đã ốm yếu nhiều bệnh, cha mẹ lại mất sớm, cho nên tôi cưng chìu hắn nhiều hơn một chút, thế cho nên hắn lớn lên biến thành cái loại tính cách này..."

"Không có gì, Đức Âm hắn..." Nghĩ đến cảnh tượng Đức Âm dũng cảm đứng ra bảo vệ mình, Thác Nhân nhất thời cảm thấy trong lòng chấn động, muốn nói lại thôi.

Ngay tại thời điểm Long Sách giả vờ giả vịt, hai nữ sinh cũng biến thân xong xuôi, đối với bài trí giống hệt như khung cảnh tuyển tần phi trong phim cổ trang ở nơi này đều kinh ngạc thán phục không thôi. Vì thế Long Sách lại thay mặt phụ huynh nhà Đức Âm chào đón hai cô nàng, An Na giành trước một bước giới thiệu về mình, cũng từ từ làm thân với Long Sách, đem Sam Lai cùng Thác Nhân quăng ở một bên.

Nhưng Sam Lai thay một thân cung trang màu xanh nhạt, ấy thế mà như thay da đổi thịt trông có vẻ xinh đẹp tuyệt trần không nhiễm bụi trần làm Thác Nhân không khỏi liếc mắt nhìn về phía cô nàng.

"Thác Nhân học trưởng, nghe nói gần đây anh được chọn vào danh sách đi Italy! Thật là lợi hại!" Sam Lai mỉm cười nói.

"A, mới đây mà mọi người đã biết hết rồi sao? Kỳ thật chỉ là trong danh sách dự bị mà thôi, cũng chưa quá chắc..." Thác Nhân gãi đầu đỏ mặt đáp.

Ngay tại lúc các vị tân khách sôi nổi tán gẫu thì bạn Đức Âm dưới lớp bọc hậu của Địa Ngục Khuyển cuối cùng cũng đã xuất hiện . Chỉ thấy Đức Âm mặc bộ trường bào gấm bạc ngày thường hay mặc ở Băng Tiễu Thành, đầu đội ngọc quan, cánh tay khoát lên trên cánh tay phải của Địa Ngục Khuyển thong thả đi tới. Bộ quần áo này khiến Long Sách cảm thấy thuận mắt hơn nhiều, dù sao cũng đã nhìn suốt hai mươi năm qua, nhưng cả ba người kia đồng loạt hóa đá ———— Có thể tưởng tượng được, khi mặc vào bộ quần áo thích hợp với Đức Âm nhất thì so với ngày thường càng rực rỡ hơn gấp ba lần lận a.

Buổi tiệc tối này có mỹ thực, có cảnh đẹp, quan trọng nhất đó là có Đức Âm ngồi ở bên cạnh, vì thế cái gì cũng đều không cần . Quả thực là sự hưởng thụ cực cao của nhân loại. Vì thế từ lúc Đức Âm xuất hiện thì tất cả mọi người ăn không biết vị, chỉ có thể yên lặng mà nhìn Đức Âm ăn.

Không ngờ ăn đến một nửa thì có người hầu bước đến bẩm báo, nói có một vị khách quý tới chơi, tự xưng là ông ngoại của Đức Âm thiếu gia.


"A a a a a a! ! !" Đức Âm cùng Long Sách đều không để ý tới hình tượng mà rống to.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^