Lililicat
Phong
Chương 28 Quan hệ thân thích dễ làm việc .
. .
Ông ngoại của Đức Âm, tên là Hoàng Vô Ảnh, còn được gọi là Ảnh công tử. Hắn là công tử nhà họ Hoàng ngàn năm trước. Người này tính cách trầm ổn, yêu thích phong nhã, bởi vì sự kiện kỳ dị mà công bố thân thế cùng vận mệnh ly kỳ của hắn.
Hình thái thực sự của người này chính là lòng ham muốn, nỗi sợ hãi, sự tuyệt vọng của tập hợp đủ các loại vật chất âm u hình thành nên một vật thể có năng lượng kỳ dị. Mà loại vật thể có năng lượng kỳ dị này lúc đầu sinh ra từ dục vọng của người cầu nguyện, dần dà biến thành thực thể, hình thành một loại thời không dị thường, chính là thứ được gọi là "Úc Sơn". Mà mọi người một khi tìm đến Úc Sơn ước nguyện đến cuối cùng đều sẽ bị dục vọng của mình cắn nuốt, khiến cho lực lượng Úc Sơn càng ngày càng mạnh, cuối cùng Úc Sơn tiến hóa hình thành nên ý thức của chính mình.
Được hình thành và lớn lên trong bể ác dục của nhân loại cho nên Úc Sơn không có quan niệm thiện ác, mà cũng bởi vì một vài duyên phận đưa đẩy, lại vì hướng tới phần tình cảm tốt đẹp còn sót lại của nhân loại gửi hồn vào người sống tạo thành hình thái con người. Và đây cũng là nguồn gốc sự tồn tại của Ảnh công tử.
Ảnh công tử là hóa thân của Úc Sơn, trông coi quản lý Úc Sơn, có được phần năng lượng có thể sánh với thần hỗn độn, là người có thể tự do thoải mái đi tới bất cứ loại siêu không gian khó có thể tưởng tượng được, thậm chí có thể vượt qua thời không. Nhưng loại năng lượng trong người hắn cũng có một mặt trái, kỳ thật căn nguyên cội nguồn vốn có cũng không có ác ý, nhưng cả người luôn tràn ngập một loại cảm giác siêu khó chịu.
Thời đại trước lúc Mộ Dung Đức Âm được sinh ra, từng có một vị quân chủ tàn bạo tìm đến Úc Sơn ước nguyện, hy vọng có được người phụ nữ có dung mạo mỹ lệ tuyệt trần nhất cõi đời này. Vì thế Úc Sơn liền dùng lực lượng trên người mình chế tạo ra nữ nhân đẹp nhất cho hắn. Sau đó nữ nhân này sinh được một đứa nhỏ kế thừa mỹ mạo tuyệt thế của Úc Sơn—— thừa hưởng phần dung mạo cùng mị lực đến từ chính dục vọng cái đẹp nhất sâu thẳm trong nhân loại.
Nữ nhân cùng đứa nhỏ này đều là một chi một nhánh trong đoạn gốc rễ của năng lượng khủng bố Úc Sơn, cho nên không thể tránh khỏi số phận sẽ mang đến tai họa cho thế gian. Mà sự thật về sau nữ nhân này cũng chính là căn nguyên dẫn phát cuộc phân giao tranh giành giữa các nước và cuối cùng thì trở thành thiếp thất của gia chủ nhà Mộ Dung thế gia đời trước.
Tại thời khắc đứng trước vạch ranh sinh tử, nữ nhân mở ra Úc Sơn dùng chính sinh mệnh của mình ước nguyện, hy vọng đứa con của mình có thể sống như một con người bình thường ở thế gian, tránh bị lực lượng khủng bố của Úc Sơn ảnh hưởng như mình, cuối cùng biến thành mối họa loạn thế. Nàng hy vọng con của mình sẽ có được "chân ái" trân quý nhất nhân gian này, đổi lại sau khi sinh con nữ nhân sẽ từ bỏ sinh mệnh này máu và thịt hòa tan mà chết. Mà đứa nhỏ nàng sinh ra được mọi người coi như là Nhị thiếu gia được nhà Mộ Dung gia nuôi lớn, cũng chính là Mộ Dung Đức Âm.
Mộ Dung Đức Âm là do một tay đại thiếu gia Mộ Dung Long Sách nuôi lớn, đồng thời Long Sách có khả năng chính là người đầu tiên bị hại nếu lực lượng trí mạng đến từ Úc Sơn trong huyết thống Đức Âm khởi động lại. Nhưng là, hắn lại cam tâm tình nguyện bảo hộ Đức Âm, biết rõ Đức Âm có năng lực hắc ám trời sinh ăn sâu trong tâm khảm, rất dễ đi vào con đường ma đạo nhưng vẫn như trước kiên định một lòng bảo hộ hắn, cũng trao cho hắn cuộc sống bình thường của một con người.
Mà Mộ Dung Đức Âm không chỉ là kết quả tạo thành từ lực lượng Úc Sơn. Trên thực tế, trước lúc Đức Âm được sinh ra, nữ nhân đến từ Úc Sơn kia chính là búp bê do một tay Úc Sơn tạo nên, cũng không có năng lực sinh con. Lần đầu tiên nàng ước nguyện chính là hy vọng chính mình mang thai. Đứa nhỏ trong bụng nàng cũng chính là tập hợp tất thảy những vật chất trong thế giới hỗn độn Úc Sơn mà người đại diện chính là Ảnh công tử, kết hợp với dung mạo tuyệt thế của vị đại thần thần minh Phượng Vũ.
Đức Âm đã định trước sẽ mang tai hoạ đến thế gian này, nhưng lại bởi vì Long Sách, hắn bằng lòng áp chế hắc ám sâu trong nội tâm, cũng vĩnh viễn bảo trì thể chất của nhân loại, chỉ có trong không gian hỗn độn mới có thể phơi bày nguyên hình vốn có của hắn —— là tổ hợp của các vật chất hỗn độn đến từ lòng ham muốn, sự ngạo mạn, nỗi tuyệt vọng, khủng bố, dã tâm, sự vặn vẹo, vận mệnh chệch đường ray tất cả kết hợp lại tạo thành phượng hoàng bóng tối. Cho nên ở trước mặt Đức Âm, quy luật thời không đều bị đọng lại.
Cũng bởi vì loại nguyên nhân đặc biệt này cho nên đối với nhân loại mà nói Đức Âm có một sức hấp dẫn trộn lẫn kịch độc, bởi vì cội nguồn sản sinh ra hắn cũng chính là dục vọng tối tăm nhất của nhân loại. Những người đó chẳng phải bị si mê bởi Đức Âm, chẳng qua chỉ có những người có trị số ham muốn ít ỏi thì đại khái mới không bị Âm ác ma hấp dẫn thôi.
Cho nên, từ góc độ phi nhân loại mà nói thì Ảnh công tử đúng là ông ngoại của Đức Âm.
***********
Lại nói, trong thời hiện đại này vốn Ảnh công tử đã sớm có được sự nghiệp của riêng mình. Muốn biết tình tiết diễn biến cụ thể về chuyện của hắn xin hãy tham khảo tác phẩm 《 Ảnh công tử 》của Ly Miêu.
Ở thời đại này, Ảnh công tử đã tìm thấy người yêu chuyển thế của mình, cũng chính là Dạ Hoằng Vân sinh ra trong gia tộc thị vệ ngày xưa, hiện tại tên gọi là Diệp Hoằng Vân, cũng chính là người thừa kế tập đoàn tài chính Diệp thị.
Bởi vì được người yêu giúp đỡ, Ảnh công tử mở một hội quán nghệ thuật, việc kinh doanh hàng năm đều rất không tốt, có điều vì lấy lòng Ảnh công tử, Diệp tổng tài không biết len lén đã trộm bỏ hoặc nhiều hoặc ít tiền vốn vào rồi, cũng cố gắng dùng đủ các loại danh nghĩa mua đứt đống nhạc phổ căn bản là bán không được đó của Ảnh công tử.
Đại khái là vì gần đây tên tuổi Đức Âm quá lớn, lớn đến độ ngay cả siêu cấp đại quái vật hỗn độn ẩn mình ở thời đại này đều bị kinh động , cho nên Ảnh công tử tự mình tìm tới cửa nhận thân thích.
Long Sách cùng Đức Âm biết rõ thân phận thật của ông ngoại Hoàng Vô Ảnh này cho nên đối với sự xuất hiện của gia hỏa âm u này, cả hai người đều cảm thấy áp lực kinh hoàng.
Nhưng nhóm tân khách hiển nhiên hoàn toàn không biết chút gì về Ảnh công tử cả. Long Sách sai người dẫn hắn vào, chỉ một lát sau liền trên hành lang bên dòng nước biếc đang chảy có một người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên xe lăn. Trên người mặc bộ tây trang màu đen, tóc dài xõa xuống vai, diện mạo đẹp cực kỳ, mặt mày u tĩnh, dường như có chút âm trầm, mà đi đằng sau đẩy xe lăn cho hắn lại chính là tổng tài thân hình cao lớn anh tuấn Diệp Hoằng Vân, cũng chính là người thương chuyển thế ngàn năm của Ảnh công tử.
"Tổng tài Diệp thị!" An Na liếc mắt một cái liền nhận ra Diệp Hoằng Vân, người kia oai phong một cõi trong thương giới chính là đồng tính luyến ái! Đã từng tổ chức buổi hôn lễ đồng tính luyến ái công khai! Nghe đâu người yêu của hắn là một nghệ thuật gia tàn tật, hẳn là nam nhân ngồi trong xe lăn kia đi?
Nhưng là, danh xưng ông ngoại ban nãy, là do mình nghe lầm sao? An Na đối với ông ngoại mà vừa rồi bọn họ nói đến cảm thấy rất ngạc nhiên. Ông ngoại của Đức Âm phải là ông lão mới phải, hay là biệt danh bọn họ đặt cho nhau?
"Ông ngoại, ông tới đây làm gì vậy?" Đức Âm cũng hơi hơi động dung .
"Ta tới nhờ ngươi giúp một việc." Ảnh công tử bị Diệp Hoằng Vân đẩy tới ngồi bên cạnh bàn, đối với chiếc xe lăn của hắn, Long Sách chỉ biết = =
Quái vật hỗn độn cần ngồi xe lăn chắc?
"Diệp tổng khỏe chứ." Long Sách thì nhân cơ hội cùng Diệp Hoằng Vân lôi kéo làm quen, hai người lập tức lén lút trao đổi danh thiếp.
Sau khi hàn huyên vài câu cùng với những tân khách khác, Ảnh công tử mới nói: "Đức Âm, gần đây ta mới viết mấy ca khúc, hy vọng ngươi có thể giúp ta thu âm."
"Không phải là bài hát khủng bố ngày chủ nhật màu đen có thể mê hoặc khiến người ta tự sát đấy chứ?" Đức Âm ra hiệu cho Hoa Ảnh lấy thêm chén đũa cho hắn, Ảnh công tử lập tức không khách khí vừa ăn vừa nói chuyện với Đức Âm.
"Làm sao có thể. Hoằng Vân." Ảnh công tử đưa mắt nhìn Diệp tổng, Diệp tổng lập tức chân chó từ trong bao da lấy ra một tập giấy bản thảo ra.
Diệp tổng vội vã nói: "Mộ Dung tiên sinh, hy vọng cậu có thể chấp nhập lời đề nghị của Vô Ảnh. Vô Ảnh thân thể suy yếu, nhưng mỗi ngày đều kiên trì viết ca khúc, đây toàn bộ đều là tâm huyết bao năm qua của hắn. Tôi rất hy vọng những ca khúc hắn dùng tâm sáng tác có thể trở thành những bài hát được đông đảo mọi người đón nhận, giúp hắn hoàn thành giấc mộng này... Còn về phần vấn đề tiền nong cậu không cần phải lo lắng..."
"Suy yếu?" Đức Âm liếc mắt nhìn vị ông ngoại đang ngồi trên xe lăn, rất rõ nhận thấy, quái vật hỗn độn mà suy yếu sao?
Ảnh công tử xấu hổ ho khan một tiếng, thấp giọng nói: "Còn không phải bởi vì ta muốn phối hợp với hình tượng của công chúng thời đại này hay sao?"
Long Sách ý vị sâu xa nhìn Diệp tổng, dường như ngửi được mùi của đồng loại. Hai người bốn mắt nhìn nhau, Long Sách ném cho hắn một cái ánh mắt bất đắc dĩ, Diệp Hoằng Vân lại trước sau ù ù cạc cạc. Xem ra, hắn đúng là thật sự cho rằng Ảnh công tử thân thể không tốt mới muốn ngồi xe lăn.
Người này... Long Sách = =
Nếu như nói đồng loại gặp nhau thì phải nói —— mười phút sau, từ một bàn tân khách ngồi ở hiện trường có thể thấy rõ.
Đức Âm, Ảnh công tử, Địa Ngục Khuyển ba tên sáp thành một đống. An Na cố gắng gia nhập vào nhưng lại bị bản năng của con người ngăn cản —— dù sao đây cũng chính là buổi tụ hội của là thần hỗn độn, tràng không khí siêu tuyệt, ngoại trừ siêu nhân loại như Hoa Ảnh thì căn bản tinh thần người bình thường khó có thể tiếp cận.
Mà Thị Long, Thác Nhân, Diệp Hoằng Vân lại vừa vặn hợp ý nhau, kiếp trước Diệp Hoằng Vân chính là thị vệ, mà ngay cả tính cách cũng không khác gì Thị Long, hai người vừa gặp đã cảm thấy hợp nhau, đại khái là đều có tiềm chất khổ bức. Cho nên thật hiển nhiên cậu thiếu niên Thác Nhân tự mình cố gắng tự lập từ sớm rất có hảo cảm với hai người.
Người làm cách nào cũng không thể đột phá lá chắn tinh thần chính là An Na, cô nàng đành phải nhận thất bại đem ánh mắt chuyển hướng về phía Sam Lai ——Cô nàng cho rằng, nhất định là do con nhỏ xúi quẩy này liên lụy đến mình, khiến cho mình hoàn toàn không có cơ hội tới gần Đức Âm. Cho nên dốc hết sức lực tìm biện pháp khiến Sam Lai nhục nhã.
Chỉ thấy cô nàng cố ý thò tay đánh nghiêng một cái bát, khiến cho nước canh trong bát hất hết vào người Sam Lai, còn chủ động hét ầm cả lên: "Sam Lai! Sao bạn lại bất cẩn như thế! Đây chính là quần áo rất cao cấp đó a!"
"A..." Lúc Sam Lai phát giác ra thì cũng đã muộn, tay chân luống cuống giải thích: "Không phải mình, là An Na..."
Có điều An Na căn bản không cho cô nàng cơ hội, kẻ xấu lại to mồm cáo trạng trước: "Bạn đừng vu oan giá họa nha, tự mình đụng đổ cái bát còn hãm hại tớ?"
Sam Lai mặt mày đỏ bừng, biết mình dù nhiều lời cũng là vô ích, vì thế đứng lên cúi người nói: "Thực xin lỗi, tôi sẽ giặt sạch!"
"Đây chính là trang phục cổ trang số lượng có hạn của nhà thiết kế LILILICAT đó, một bộ ít nhất cũng phải đến mười vạn." Long Sách xen vào một câu, hắn cố ý sắm vai nhân vật người anh trai lạnh lùng lãnh khốc, chế tạo cơ hội cho em trai nhà mình.
"Mười vạn nhân dân tệ!" Sam Lai trợn tròn mắt, số tiền đó cho dù có bán nhà mình cũng không trả nỗi, lần này thì nguy rồi! Cô nàng đưa mắt nhìn sang An Na, chỉ thấy An Na đắc ý nở nụ cười tươi.
"Ta nhất định sẽ cố gắng giặt sạch!" Sam Lai gập lưng lại, cô nàng cắn chặt môi của mình, tuy rằng tức giận, nhưng trong trường hợp này không thể phát tác. Nếu như mình tức giận, nhất định sẽ trúng bẫy rập của An Na.
Lúc này Đức Âm đang trao đổi về tập ca khúc của Ảnh công tử bước tới: "Không có gì, không phải là một bộ quần áo thôi sao, không cần quá lo lắng. Bộ quần áo này cứ xem như lễ gặp mặt ta tặng cho cô với An Na là được rồi, Hoa Ảnh."
"Vâng." Hoa Ảnh xoay người bước tới, rất nhanh liền mang tới bốn cái túi tinh xảo, trong túi xách đó chính là hai bộ đồ thời trang cao cấp giá trị xa xỉ cùng với bộ trang điểm.
"Túi xách này là món quà tôi tặng cho hai bạn, chỉ là chút tâm ý nhỏ mà thôi." Đức Âm mỉm cười, nhất thời khiến cho gò má cả hai cô nàng An Na lẫn Sam Lai ửng hồng như táo đỏ, gần như đã quên đi bản thân mình đang ở chỗ nào, cả linh hồn cũng đều đã bị hắn hút đi .
Đức Âm... là một người rất dịu dàng ... Sam Lai nhịn không được che lồng ngực của mình, cảm thấy trái tim cơ hồ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Mà An Na thì vẫn trong trạng thái hoa si, đồng thời cảm thấy căm hận Sam Lai vô cùng —— đáng giận, lần này thế mà không chỉnh được con nhỏ này!
Lập tức, Đức Âm cất giọng tuyên bố với mọi người: "Nếu tất cả mọi người đều đã ăn no , vậy thì mọi người hãy cùng đi lên bể bơi trên tầng thượng hưởng thụ gió mát trong đêm hè đi!"
"Ta còn chưa ăn no." Ảnh công tử = = đối mặt với đứa cháu ngoại nhà mình thì hàng này một chút cũng không làm kiêu.
"Vậy ta lưu lại bồi ông ngoại." Đức Âm nói, "Ta sẽ giao ca khúc này cho Long Sách, để hắn đi đến thống nhất chung."
Vì chứng tỏ lòng hiếu thảo của mình, Đức Âm ở lại ăn cơm cùng ông ngoại nhà mình, bởi vì tất cả mọi người đều đã đi rồi cho nên hai người cũng thả lỏng người cùng nhau tiêu diệt ba con lợn sữa nướng.
@ ai hay đọc truyện ngôn tình là biết ngay kịch bản truyện này có hình tượng nhân vật "nữ chính vs nữ phụ" hao hao một bộ ngôn tình :))) Ngôn tình hay phim tình củm thì mình thích bạn Anna lắm :v
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^