Lililicat
Phong
Chương 34 Hạ nhân không cho hỏi đến việc của chủ tử . . .
Mộ Dung Đức Âm không đến tham dự buổi gặp mặt với nhóm bạn học ở xxktv, điều này làm cho nhóm sườn lợn rán rất là thất vọng, nhưng Âm Heo đã phái người búp bê Đức Âm thay thế cho mình, vì thế nhóm sườn lợn rán vây quanh cái này thánh vật do Đức Âm ban cho cùng nhau hát vang, sự nhiệt tình của nhóm sườn lợn rán thật sự khiến người mù mịt.
Mà Âm Heo thì thay thế Long Sách, sau một hồi cải trang giả dạng thì thẳng tiến đến chỗ hẹn tại khách sạn xx. Bọn họ không ngồi trên chiếc xe thể thao Long Sách mua cho Âm Heo mà áp dụng phương thức thông thường. Giờ đang là cuối mùa thu, Đức Âm đeo cái mũ kiểu dáng như của Michael Jackson, còn quàng chiếc khăn quàng cổ, đeo kính đen.
Sau khi tới khách sạn xx, Đức Âm một mình tới căn phòng đã được đặt trước, kì thực bên người luôn có Địa Ngục Khuyển giấu mình đi theo.
Nhưng bất ngờ ngoài dự kiến của Đức Âm, người đang chờ trong căn phòng lại là một người phụ nữ xinh đẹp mặc chiếc váy màu đỏ rực rỡ trên người, trong tư thế nằm nghiêng mê người trên chiếc giường lớn, một cánh tay chống đầu, mái tóc dài rủ xuống gối đầu, dùng ánh mắt đắm đuối nhìn Đức Âm đang bước chân vào căn phòng. Còn một tay khác của cô ả thì đang bưng một chén rượu màu đỏ, mà đôi môi của cô ả kiều diễm như lửa, đủ để châm dục vọng của một người đàn ông.
"Tới để lấy những bức ảnh đó đi?" Nữ tử khẽ nhếch khóe miệng, giọng nói của cô ả cực kỳ mê người, mà đồng thời lúc nói chuyện, cặp đùi nhẹ nhàng duỗi thẳng, quả là cái tư thế khiến người mơ màng.
Đức Âm tay cắm ở trong túi, nhìn chăm chú động tác của người phụ nữ nhưng không chút động tĩnh, chỉ mở miệng hỏi: "Những bức ảnh đó ở đâu?"
"Anh không phải là Mộ Dung Long Sách." Người phụ nữ dù bận vẫn ung dung ngồi dậy, cô ả cũng không vội trả lời vấn đề của hắn, mà châm một điếu thuốc, rít một hơi thật sâu lại phun mấy vòng khói mới chậm rãi mở miệng: "Chỉ có Long Sách tự mình tới, tôi mới đưa trả ảnh chụp, còn không thì đợi ba ngày sau số ảnh chụp đó nhất định sẽ ló mặt trên các phương tiện truyền thông đại chúng."
Mộ Dung Đức Âm lặng im một hồi lâu, mới nói: "Cô căn bản không hề có bức ảnh nào cả. Tự mình nói rõ mục đích đi."
Người phụ nữ cười cười, không chút hốt hoảng, cô ả ngẩng đầu lên nhìn Đức Âm: "Không tin? Vậy đợi ba ngày sau rồi biết."
"Vậy cô muốn cái gì?" Đức Âm hỏi.
Ánh mắt của người phụ nữ bỗng chốc trở nên nóng bỏng, cô ả đứng lên, giày cao gót đế nhọn dạo bước tới trước mặt Đức Âm, phà một hơi ngói mở miệng: "Tôi muốn một danh phận."
"Danh phận?"
"Tôi mang thai đứa nhỏ của hắn." Giọng điệu của người phụ nữ giống như đem đứa bé trong bụng hài tử làm công cụ, "Nếu Mộ Dung Long Sách không cho tôi một câu trả lời thích đang thì số ảnh chụp đó ngay lập tức sẽ bị cho phơi bày ra ngoài ánh sáng."
"Cô không sợ tôi là sát thủ do Mộ Dung Long Sách phái tới sao?" Ngữ khí của Mộ Dung Đức Âm trở nên nghiêm nghị lạ thường.
"Cho dù bây giờ ngươi có giết ta cũng vô dụng, ta nói rồi, ba ngày sau, nếu như không có chỉ thị của ta, những ảnh chụp cùng với đoạn phim đó nhất định sẽ tràn ra ngoài ." Người phụ nữ cực kỳ giảo hoạt.
Đức Âm đằng sau khẩu trang cười lạnh một cái, bằng sự hiểu biết của hắn về Long Sách thì hắn biết Long Sách tuyệt đối không có khả năng phát sinh bất cứ quan hệ gì vơi người phụ nữ này. Chẳng qua người phụ nữ này thật sự lớn mật, cư nhiên dám can đảm thiết kế âm mưu quanh khúc dụ người nhảy vào, chỉ sợ sau lưng cô ả còn có thế lực nào đó giật dây. Vì thế nhân tiện nói: "Được rồi, tôi sẽ đem lời của cô nói lại cho Mộ Dung Long Sách, để tự hắn quyết định."
"Tôi muốn tự mình gặp hắn. Tôi không tin người truyền lời lại." Người phụ nữ cực kỳ chấp nhất.
______________________________
"Một khi đã như vậy, tôi có thể giúp cô trực tiếp gọi điện thoại nói chuyện với hắn, cô hãy tự mình nói với hắn đi." Mộ Dung Đức Âm từ trong túi tiền móc điện thoại ra, bấm số điện thoại di động của Địa Ngục Khuyển.
Cũng may di động của Địa Ngục Khuyển để chế độ im lặng, hắn đi xa ngoài cách cánh cửa vài bước tiếp điện thoại, bắt chước giọng điệu Long Sách nói chuyện với người phụ nữ.
Người phụ nữ nhận lấy di động của Đức Âm, nói: "Mộ Dung Long Sách, hôm nay tôi gửi tin ngắn hẳn là anh cũng đã biết ."
"Tôi có thấy ." Địa Ngục Khuyển trả lời.
"Tôi muốn cũng không nhiều, Mộ Dung Long Sách, chỉ cần anh chịu hy sinh một chút, có thể tránh được đống rắc rối lần này."
"Cô muốn cái gì?"
"Tôi muốn phần trong thỏa thuận bí mật thương nghiệp ký tên hôm trước, thế nào? Cái này đối với anh mà nói chỉ là chút tổn thất nho nhỏ, so với tin scandal gây xôn xao khắp dư luận, phải biết công ty của anh đang niêm yết trên sàn, nếu vào thời điểm mấu chốt này..." Người phụ nữ đắc ý nở nụ cười, rất rõ ràng, cô ả này là gián điệp thương mại chuyên nghiệp.
Địa Ngục Khuyển trầm mặc một hồi lâu, mới nói: "Được rồi, ngày mai tại công viên xx, tôi sẽ giao phần hiệp nghị đó cho cô."
"Vậy cứ quyết định thế đi." Cô ả vừa lòng đem điện thoại di động trả lại cho mang Mộ Dung Đức Âm bịt khẩu trang đeo mắt kính, "Đừng quên nhắn giùm ông chủ nhà anh cho tôi một chữ kí của Mộ Dung Đức Âm a ~ "
Mộ Dung Đức Âm không hơi lặng tiếng rời khỏi phòng. Hắn vứt cho Địa Ngục Khuyển một ánh mắt ra hiệu, Địa Ngục Khuyển hiểu ý, lưu lại giám thị cô ả. Còn Đức Âm sau khi về đến nhà thì ở trong phòng dùng máy tính của mình soạn một phần hiệp nghị thương nghiệp, mà cái gì là hiệp nghị thương nghiệp hắn cũng không rõ cho lắm.
Vì thế lên trên mạng down về một bản, sửa tên tuổi địa chỉ, đóng thêm con dấu trông có hình có dạng ra phết. Có điều Long Sách cực kỳ quan tâm tới đệ đệ nhà mình, sau khi xong việc thấy Đức Âm đang đùa nghịch máy tính cũng dán tới nhìn thử —— Lại nói, tất cả thông tin tài khoản từ QQ, Weibo cho đến taobao của của Âm Heo đều là một tay Long Sách khống chế .
"Bảo, ngươi tại làm gì thế?" Long Sách bưng cà phê đứng ở bên cạnh Âm Heo hỏi.
"Không có gì. Đây là bài tập thầy giáo cho về nhà, phải viết một bài văn, ta lên mạng sưu tầm tài liệu." Âm Heo nói.
"Để Địa Ngục Khuyển làm là được." Long Sách than thở một câu, hắn đối với bài văn của học sinh trung học không có hứng thú, cho nên quay lưng rời đi. Rốt cục, Âm Heo cũng hoàn thành một bản hiệp nghị thương nghiệp lộn lùm xà ben, vì để cho nó trông giống như thật, hắn còn tùy tiện dán vô một vài đoạn tiếng Anh.
Trong nhà còn có vài tập hồ sơ to mà Long Sách vừa đem về, Âm Heo nhân lúc Long Sách đi tắm rửa, lặng lẽ rút một cái, bỏ vào trong túi hiệp nghị của mình. Thị Long đứng một bên (⊙_⊙) mà nhìn.
"Dám nói ra sẽ lấy hình pháp của Băng Tiễu Thành hầu hạ." Âm Heo uy hiếp Thị Long.
Thị Long (⊙_⊙) gật gật đầu. Hắn hiểu được, mệnh lệnh của chủ nhân là tất cả, Đức Âm công tử chính là tất cả mọi thứ của chủ nhân, cho nên chỉ cần là người có một mắt cũng biết nên nghe ai .
Vì thế lúc này Âm Heo mới nghênh ngang trở về phòng ngủ.
Mà Long Sách sau khi tắm rửa xong xuôi cũng ngồi trước máy tính đánh bùm bùm.
Đức Âm nằm ở trên chiếc giường lớn ở phía sau Long Sách xem tv, đối với việc Long Sách đang làm cái gì, hắn cũng không để ý cho lắm.
Vậy rốt cuộc thì Long Sách đang làm cái gì thế?
Hắn đang đóng tập bản thảo khổ tình của mình, dự tính ngày mai bảo Thị Long giúp chính mình gửi tới một nhà chuyên xuất bản tạp chí tiểu thuyết đam mỹ—— gần đây Long Sách đã thành công đánh bóng hình tượng đại thần chuyên thể loại ngược văn, cũng có biên tập viên trực tiếp đánh tiếng với hắn.
Long Sách cảm thấy đã tới lúc tài văn học của mình có cơ hội phát triển ở thời đại này, vì thế hưng phấn không thể kiềm chế nhịn.
Sau khi đóng tập bản thảo của mình xong thì Long Sách cũng tìm một túi hồ sơ giống hệt nhau, tiện tay để ở trên bàn học. Sau đó lập tức như cao dán dính sát tới bên người Âm Heo, cùng xem tv với Âm Heo.
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng tỏ, Địa Ngục Khuyển đã không tiếng đống ghé qua, hắn nhận được tin nhắn của Âm Heo, biết đã đến thời điểm mình phải đem một túi hồ sơ giao cho người phụ nữ kia.
Vì thế Địa Ngục Khuyển chắc hẳn cầm lấy cái túi hồ sơ trên bàn học, cất bước rời đi. Võ công của hắn thật sự rất cao, cho nên cả Long Sách lẫn Âm Heo đều không hề phát hiện được chút khác thường nào.
Trời vừa hửng sáng, Thị Long cũng phụng mệnh Long Sách, xách túi hồ sơ đi gửi, tuy hắn rất tò mò nhớ lại hành động của Âm Heo, nhưng trước khi đi lại bị Âm Heo trừng một cái, vì thế cũng không dám nhiều lời thêm.
Cứ như vậy, túi hồ sơ của Âm Heo và Long Sách cứ thần kỳ đánh tráo như thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^