Lililicat
Phong
Chương 36 Suối nước nóng chính là sự lựa chọn hàng đầu cho việc dưỡng thương . . .
Âm Heo tiếp tục kiếp sống minh tinh của mình. Bộ phim điện ảnh do hắn thủ vai nam chính nằm trong danh sách đề cử giải Oscar, đồng thời lượng tiêu thụ của album vừa phát hành của hắn cũng sắp vượt qua kỷ lục. Tuy những buổi tiệc trong giới hắn ít khi tham dự nhưng vẫn như trước là ngôi sao sáng thu hút người chú ý nhất.
Vô số tiết mục mode, các phân đoạn quảng cáo đánh tiếng mời mọc nhưng toàn bộ đều rơi vào trong tay Long Sách tiếp đó lại bị Long Sách cự tuyệt. Đức Âm vốn đã trở thành nghệ nhân riêng của công ty Long Sách, cùng lúc đó những bộ thời trang thời thượng mà Long Sách lấy Mộ Dung Đức Âm làm chủ đề thiết kế cũng nhanh chóng tung ra thị trường, Mộ Dung Đức Âm làm người mẫu cho bộ sưu tập của huynh trưởng.
Bộ sưu tập này vẫn là lấy mode thời thượng làm chủ đạo đánh vào mắt người xem, cũng không lấy ứng dụng thực tế làm đầu bởi vậy thiết kế cực khoa trương lớn mật.
Nguồn cảm hứng chủ lực vô cùng dạt dào, hắn muốn thiết kế sư phải tạo ra những tác phẩm đem lại cho người xem cái cảm giác nữ vương quỷ súc, vì thế thiết kế sư dùng chất liệu bằng da thiết kế cho Đức Âm những bộ quần sáng màu bó sát người, phối với những đồ trang sức lấp lánh cùng với đôi giày kiểu đế cao kết hợp với roi da màu đen, để Đức Âm ở tại ghềnh đá bên bờ biển bày ra các kiểu tạo hình, nhằm bật lên khí chất vương giả.
Có điều, khi Âm Heo mặc vào bộ quần áo kia mang giày vào, đi trên ghềnh đá lởm chởm vô ý một cái liền bị đau chân, kết quả bộ ảnh chụp quảng cáo toàn bộ đều chụp Âm Heo trong tư thế ngồi. Sau khi Long Sách chụp xong cõng Âm Heo trở về, hắn phát hiện , Âm Heo chính là cái tên ăn hàng cái gì cũng không biết làm! —— Cưỡi ngựa thì bị cạ xướt đùi, gọt táo có thể gọt tới tay, mang giày thì cũng trẹo chân!
"Ta biết ngươi đang oán thầm ta." Âm Heo nằm ở trên vai Long Sách dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc, thâm trầm mở miệng, "Ngươi khẳng định cảm thấy ta là một kẻ vô dụng, đúng không? Có một đứa đệ đệ như ta, đối với ngươi mà nói đúng là một nỗi sỉ nhục ."
"Ngươi không cần cố ý dùng giọng làm nũng ta dạy cho ngươi, ta nói ngươi là nỗi sỉ nhục lúc nào? Chẳng qua ngươi chính là một tên ăn hàng vô dụng, đây là sự thật 100%!" Long Sách hừ lạnh.
"Ai mang cái kiểu giày này cũng đều sẽ bị trặt chân ." Đức Âm phán.
"Ăn nói bậy bạ, là ngươi vô dụng thôi." Long Sách đặt hắn xuống, sau đó lấy bình thuốc ra thoa cho Đức Âm.
"Không tin huynh trưởng ngươi có thể tự mình mang thử đôi giày mà ngươi thiết kế thử xem." Đức Âm đáp, "Nếu ngươi có thể bình yên vô sự, tối nay ta tình nguyện ở phía dưới ngươi."
"Thật sự? ! ! ! ! ! !" Long Sách lập tức hăng như vừa uống tiết gà , hắn vội vàng chạy về hiện trường, cầm giày tới, sau đó đánh xe dừng chỗ yên lặng không người, trịnh trọng nói với Đức Âm: "Nếu ta mang đôi giày ngươi vừa mang đi được mười bước không bị trặt chân, hôm nay ngươi nằm dưới!"
"Được." Đức Âm mặt than đáp.
Vì thế Long Sách cũng bị trặt chân .
Tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng của hắn ở trên ghềnh đá vang vọng thật lâu không dứt.
Địa Ngục Khuyển tránh ở một bên nhìn, nghĩ thầm có tà môn như vậy sao? Chẳng qua chỉ là một đôi giày mà thôi. Vì thế thừa dịp Long Sách lầu bầu để Âm Heo băng bó cho mình thì Địa Ngục Khuyển ma xui quỷ khiến mà cũng nhặt đôi giày kia mang thử.
Bi thúc mà ————————————————————————
Lúc này Thị Long bị Long Sách để ở nhà xử lí gia vụ nhận được một cuộc điện thoại, tới đón người. Vừa đến lại phát hiện cả Âm Heo, Địa Ngục Khuyển đều bị đau chân, rốt cuộc ba người này tới đây đế làm gì? Sao tất cả đều bị trặt chân hết vậy?
Sắp tới lễ đau chân hả? Thị Long buồn bực ngồi ở vị trí điều khiển, chở đám người bị thương về nhà. Long Sách cùng Âm Heo lần lượt được Thị Long dùng xe lăn đưa về trong phòng, trở lại đứng ở cửa thang máy mắt thấy Địa Ngục Khuyển dựa vào tường đứng, Thị Long nhịn không được nói: "Ta cõng ngươi đi lên. Xe lăn chỉ để nhóm chủ tử ngồi thôi ."
"Không cần ngươi quan tâm." Địa Ngục Khuyển khập khiễng vùng khỏi tay Thị Long, muốn tự mình lên lầu, nhưng Thị Long vẫn vươn tay ra: "Muốn hoàn thành trách nhiệm trung thành của mình thì nhanh chóng trở về điều dưỡng thân thể, phát cáu đối với ngươi cùng Âm công tử đều không có lợi."
Sau khi Địa Ngục Khuyển nghe xong, trầm mặc một hồi, rốt cục cũng đem tay đặt ở trên cánh tay Thị Long.
Thị Long nhịn không được hỏi nhiều một câu: "Rốt cuộc các ngươi xảy ra chuyện gì?"
Địa Ngục Khuyển chi tiết nói một lần.
Chuyện này thật sự quá tà môn ! Ngay cả Địa Ngục Khuyển cũng có thể bị trặt chân! Vậy rốt cuộc đó là một đôi giày thế nào a? ! !
Lòng hiếu kỳ của Thị Long cũng bị đả động .
Sự thật chứng minh, Long Sách một mặt theo đuổi tìm kiếm phong cách mới lạ thiết kế kiểu giày nhiệm màu vi phạm phạm trù cơ học của con người, khiến cho đôi giày này giống như bị trúng phải lời nguyền rủa của Úc Sơn mỗi khi có người mang vào chân sẽ xuất hiện hiện tượng kỳ diệu, quả nhiên không hổ là đôi giày đặc biệt thiết kế cho Đức Âm.
Ngày hôm sau, một nhà bốn miệng ăn chỉ còn lại duy nhất mình Thị Long hoàn hảo không tổn hao gì cuối cùng cũng khó thoát khỏi vận rủi bị trặt chân. Bản thân đôi giày kia đã có sẵn ma lực hấp dẫn người rồi!
Bởi vì tai nạn lao động lần này, Long Sách tổ chức một tour du lịch rời xa đô thị ồn ào náo động đi tới dòng ôn tuyền an dưỡng. Nhìn Đức Âm chống gậy đi WC, đau nhăn nhíu mặt mày, Long Sách cảm thấy so với chân mình bị trặt còn đau gấp mười lần.
Vì thế không để ý thương thế của mình đi hỗ trợ, cuối cùng thương thế trở nặng hơn. Sau khi ấn định hành trình đi tới dòng suối nước nóng, Âm Heo đã gần như khỏi hẳn. Ngược lại Long Sách bởi vì do khát khao hưởng thụ cái khoái cảm tắm rửa ôm hai chân vô lực (? ) mê người của Âm Heo quá mạnh mẽ, khiến cho thương lại càng thêm thương, cuối cùng không thể không ngồi trên chiếc xe lăn chuyên dụng của Âm Heo, bị Âm Heo ôm vào chiếc xe con có rèm che.
"Bảo Bảo, huynh trưởng già rồi, thế nhưng lại rơi vào tình cảnh phải nhờ ngươi chiếu cố..." Long Sách suy sụp tựa vào trong ngực Âm Heo, gió rít trăng thanh cảm khái không thôi.
"Đừng khổ bức như vậy." Đức Âm thoáng chốc trở nên cực có phong độ, bình tĩnh nói: "Huynh trưởng, hiện tại ngươi bị thương, đợi cho ngươi khỏi hẳn thân thể sẽ lại khỏe mạnh như thường ——Ngày xưa ngươi đã chăm sóc chiếu cố ta như vậy, cũng nên để cho ta nhân cơ hội này báo đáp huynh trưởng, chiếu cố huynh trưởng mới phải. Huynh trưởng an tâm dưỡng thương, có cái gì phân phó, tiểu đệ nhất định sẽ dùng hết khả năng mà thực hiện."
"Những lời này rất hưởng thụ ~~~" Long Sách cảm thấy trong lòng so với uống mật còn thoải mái hơn, kéo kéo lọn tóc dài của Đức Âm, thừa dịp bị thương làm nũng: "Nói thêm nữa chút! ~ nhiều lời chút ~~ "
"Ngươi vừa nói như vậy, ta đột nhiên không biết nên nói gì. Nếu không ta lại lặp lại thêm một lần?" Đức Âm khôi phục biểu tình (⊙_⊙).
"... ... Quên đi , gia hỏa không thông hiểu tình thú... chân của ngươi còn chưa khỏi hoàn toàn, đừng cố sức quá hãy nghỉ cho khỏe đi." Cuối cùng Long Sách vẫn đau lòng Heo Bảo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^