Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016

[C 44] Siêu Sao Đức Âm

Lililicat
Phong




Chương 44 Sự kiện dị thường cần nhân loại dị thường giải quyết



Lại thêm một vụ nổ, là bị người đặt boom. Trên các trang đầu tạp chí đợt trước là vụ nổ trên chuyến bay của Âm Heo, sáng nay lại xảy ra một vụ nổ lớn. Địa điểm vụ án là khu khách sạn suối nước nóng bọn họ vừa ở, Đức Âm cảm thấy có chút kinh ngạc, xem ra bọn họ về rất đúng lúc. Vì thế Âm Heo đem tờ báo đưa Long Sách xem.

"Nhất định là bị kẻ thù theo dõi rồi. Chúng ta quyết định về nhà thật sự rất đúng lúc ." Long Sách cũng cảm khái như thế.

Ai đều không đem sự việc chỉa về trên người Địa Ngục Khuyển, bởi vì tuy Địa Ngục Khuyển lợi hại thì có lợi hại thật, nhưng cũng không ai nghĩ tới chuyện hắn vẫn luôn tàng trữ vũ khí.

Chỉ có Thị Long phát hiện Địa Ngục Khuyển có chút không đúng lắm. Hắn lặng lẽ hỏi: "Ngươi đi đâu mà về muộn như thế?"

"Thị Long nhi, chuyện của ta còn chưa đến lượt ngươi quản đâu ?" Địa Ngục Khuyển âm trầm nhìn thoáng qua, khiến cho Thị Long câm như hến. Vì để phân biệt giữa Long Sách với Thị Long, Địa Ngục Khuyển ở trước chữ "Long nhi" bỏ thêm cái họ.

Bốn người một lần nữa lên máy bay, sau khi gặp phải tai nạn trên không lần trước thế nhưng không ai bị mắc hội chứng sợ hãi máy bay.

.

.

.

Chẳng qua, lúc về gặp phải chút phiền phức. Thành phố A hiện giờ đang phát lệnh cấm phi cơ cất và hạ cánh, cho nên máy bay hạ xuống vùng ngoại thành gần thành A, mỗi hành khách đều phải trải qua quá trình kiểm soát.

Nhìn bốn phía xung quanh sân bay đầy cảnh vệ, Long Sách cũng biết những người này đặc biệt tới nghênh đón hắn . Nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi, với tư thế này nhất định là xuất hiện phần tử khủng bố.

Quả nhiên suy đoán của hắn không hề sai, lúc đi qua nhân viên hàng không không biết vô ý hay cố tình thì thầm, anh em nhà Mộ Dung mới biết gần một tháng nay thành phố A phát sinh sự kiện kinh người.

Lúc đầu là tin đầu truyền từ đầu đường tới cuối ngõ về tên ác quỷ giết người không gớm tay, sau đó sự kiện giết người càng ngày càng nhiều, cho tới tận khi cảnh cục phải lập án điều tra sự việc. Dường như có kẻ muốn khiêu khích, sự kiện quỷ giết người vẫn kéo dài và liên tục thăng cấp, vô số thi thể bị bầm thây tiện tay vứt trên đường cái, khó có thể che mắt giới truyền thông, tạo thành sự kiện vô cùng khủng hoảng.

Nhưng cảnh sát không có biện pháp nào tra ra được bất cứ tin tức nào của tên quỷ giết người thần bí này, thậm chí kinh động đến cả cơ quan cấp cao. Lúc này bên trên phái rất nhiều tinh anh bí mật đến điều tra việc việc, thế nhưng tên quỷ giết người lấy phi thường cùng thủ pháp khủng bố sát hại bảy người sát viên, cho đến lúc này, mọi người mới ý thức được sự khủng bố có tổ chức của quỷ giết người này.

Hiện giờ ngay cả quân đội cũng ra trận, nhưng tổ chức quỷ giết người lại không hề để lộ bất kì manh mối, thành phố không thể không bị đóng chặt, đối với người xuất nhập cảnh phải tuần tự tiến hành lục soạt. Có điều bản tin mỗi ngày vẫn như trước tuôn ra sự kiện giết người hàng loạt. Người người sợ hãi ai nấy đều cảm thấy bất an, thành phố toàn ngập hơi thở chết chóc khủng bố.

Nghe thì có vẻ hoang đường, nhưng quả thật nó đã xảy ra.

Long Sách bởi vì thân phận phú hào của mình, đã được đặc biệt chiếu cố, sau khi bỏ đi một loạt thủ tục phiền phức, cuối cùng hắn cũng dẫn bọn người Đức Âm trở về cố hương. Lúc này mặc dù là ban ngày, nhưng người trong thành phố rất thưa thớt, chỉ thấy một vài du cư không nhà để về chầm chậm bước trên đường.

Long Sách gọi điện thoại đến công ty, cũng không có ai nghe máy. Hắn nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy các cửa hàng trên đường đều đóng cửa, không ai dám ra ngoài trong thời điểm này.

"Đến mức bị dọa thành bộ dáng này rồi sao." Long Sách than thở một câu.

"Chủ nhân! Ngươi xem!" Thị Long chỉ vào một đèn tín hiệu giao thông đối diện —— chỉ thấy bên trên thế nhưng có một cái đầu người được đặt ngay ngắn!

"Thật quá càn rỡ!" Cuối cùng bọn họ cũng hiểu được, vì sao trong thành phố lại tràn ngập không khí chết chóc như vậy. Có điều chỉ nội trong một tháng ngắn ngủn, quỷ giết người đã ngang ngược đến cái loại tình trạng này. Cho dù có rất nhiều cảnh lực được phái tới nơi này, nhưng tên quỷ giết người kia vẫn có thể tự do vùng vẫy.

Đây quả là một vụ án phạm tội đen tối nhất trong lịch sử trong suốt những năm qua, so với vụ án kẻ sát nhân mổ bụng người còn khó bề điều tra hơn!

Thậm chí có người nói, kỳ thật quỷ giết người căn bản không phải con người, mà chính là ác ma đến từ thế giới khác!

Lời đồn khiến cho không khí trong thành phố càng trở nên ngưng trọng. Mà ngay cả dãy vách tường từ đầu đường đến cuối ngõ đều đã bị kẻ nào đó dùng màu đỏ tươi tưới nên những đồ án ma quỷ và những văn tự tà giáo quái dị, đủ thấy mọi người đang vô cùng vô cùng bất an.

"Xem ra chỉ có đi bộ về." Long Sách nói với mọi người.

Đoàn người đi bộ xuyên qua đường cái, một đường chứng kiến hàng loạt những hình ảnh khiến cho người ta sợ hãi khôn cùng. Trên đường cái thi thoảng có thể nhìn thấy vết máu căn bản không có ai xóa đi, không biết có phải là do không ai dám đi ra tẩy hay là mọi người đều đã sớm chết lặng. Bên trong thùng rác có thể nhìn thấy túi plastic dính máu, bên trong mơ hồ để lộ ra một chút đồ vật khiến người ta kinh hoàng, chắc chắn không ai muốn liên tưởng thứ kia rốt cuộc là cái gì nữa .

Toàn bộ tập trung đưa mọi người suy nghĩ tới hai chữ "kỳ dị ".

Ngẫu nhiên ngẩng đầu lên nhìn những cánh cửa sổ trong khu chung cư, không khó phát hiện đằng sau cửa sổ có người ngóng xuống đường phố, nhưng sau khi mắt chạm mắt, những người đó liền sợ tới mức lập tức kéo màn. Trừ những thứ này, thành phố này giống như một tòa quỷ thành.

Ngay cả cảnh sát tuần tra cũng không dám tuần tra trên đường. Nghe nói quân đội sắp sửa vào cuộc còn chuẩn bị đầu đủ trang bị vũ khí, có lẽ có như vậy mới có thể giảm bớt một chút sợ hãi trong lòng mọi người.

Càng đi về phía trước, chính là đài suối phun chỗ quảng trường đã đưa bọn Đức Âm từ quê hương cổ đại tới thế giới này. Quảng trường sớm đã mất đi vẻ náo nhiệt ngày xưa, những vườn hoa không có người chăm sóc đều đã héo rũ hết rồi, cỏ dại mọc um tùm, tòa suối phun xinh đẹp ngày xưa thế nhưng chỉ còn lại mỗi bức tường đổ!

"Suối phun bị phá hủy." Long Sách dừng bước.

So với quỷ giết người, điều này càng làm cho bọn họ cảm thấy rét lạnh.

Ý nghĩa của việc này, chính là con đường trở về nhà đã bị chặn !

"Là người nào phá hỏng." Địa Ngục Khuyển đi qua, ngồi xổm bên cạnh ao xem xét, giờ phút này trong ao khô cạn, bị phá hỏng bét.

Có một vài liên tưởng không tốt ở trong đầu Long Sách chợt lóe.

Hắn nhăn hàng mày.

Có lẽ ——————

Không ai biết bí mật ở đài suối phun này.

Có người không hy vọng cái "thông đạo" này tồn tại. Cho nên đập hỏng con đường thông tới tương lai này mục đích thật sự chính là... ...

"Dị biến xảy ra trong thành phố, đại khái có liên quan tới thông đạo này đi." Long Sách từ trong túi áo ba-đờ-xuy lấy điếu thuốc ngậm ở bên miệng, lúc lấy bật lửa ra ánh mắt sâu xa nhìn về phương xa: "DC có Batman bảo hộ; thủ đô sẽ có Superman; nhưng nếu như nói, thì tai nạn lần này từ thế giới bên kia đến, như vậy thành phố này sẽ do chúng ta bảo vệ. Ta Mộ Dung Long Sách, quyết không cho phép có người làm càn ở trên địa bàn của ta!"



***********



Bầu trời u ám vô tận, khi đêm về, trên đường cái không còn dáng vẻ náo nhiệt của dòng người nườm nượp về nhà vào giờ tan tầm nữa. Chỉ có đèn đường le lói ánh sáng mờ tịch mịch.

Tòa cao ốc Long Âm chỉ có mỗi tầng trệt bài trí hệ thống đèn chiếu sáng, bởi vậy vẫn sáng, ngoại trừ ở bên ngoài, mọi công nhân viên dường như đều sợ tới mức trở về nhà, toàn bộ công ty bị ngừng trệ.

Long Sách vốn cho là mình đã sắp xếp xong xuôi mọi thứ, mọi việc ở công ty lúc hắn không có mặt theo lẽ thường thì nó vẫn sẽ vận hành, đúng là người tính không bằng trời tính.

Không biết tháng này công ty lỗ lã bao nhiêu. Long Sách đã lười nghĩ tới bản dự toán, chỉ là mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy đau đầu.

Sau khi vào công ty mới phát hiện, nhóm công nhân sau khi rời đi, cao ốc hình như từng trải qua một vụ cướp. Bên trong mọi thứ như đống hỗn độn, thang máy cũng phá hư, cũng may leo bộ lên mấy chục tầng lầu đối với người luyện võ cũng không tính là cái gì. Tầng thượng công ty bọn họ có đặt hệ thống phòng trộm rất vững chắn, cửa ra vào thoạt nhìn cũng không bị tổn hao gì, xem ra tránh được một kiếp.

Có điều, khi bọn hắn mở cửa ra thì phát hiện ổ khóa đã bị đổi mật mã.

Bên trong truyền ra một giọng non nớt của thiếu niên: "Là ai? !" "Mộ Dung Long Sách." Long Sách đáp lại.

"Âm Bảo có đó không? !" Thiếu niên vội vã hỏi.

"Ta đây." Âm Heo ở phía sau Long Sách trả lời.

Chỉ nghe bên trong phát ra vài tiếng leng keng, cửa rốt cục cũng được mở ra.

Nhưng khiến bốn người phải giật mình chính là, người đứng ở bên trong thế nhưng lại là mười mấy chàng trai cô gái, một đám cầm gậy điện và gậy bóng chày reo hò.

"Heo Bảo... đúng là Heo Bảo... Heo Bảo trở lại rồi! ! !" Chàng trai cầm đầu kêu to lên, làm cho đám người còn lại vui mừng hoan hô.

"Bọn em là những sườn lợn rán cuối cùng của thành phố này." Để bọn Âm Heo vào bên trong, chàng trai mới giới thiệu thân phận của bọn họ, "Sau khi thành phố bị náo động thì mọi người ai cũng không dám ra ngoài. Những người tự xưng là nhóm sườn lợn rán ai nấy đều rất sợ chết, mười mấy người bọn em có thể khẳng mình mình chính là sườn lợn rán thuần huyết. Lúc ấy bọn em đã thề trước cây tường vi rồi, cho dù là bị giết, cũng phải nhìn thấy Heo Bảo một lần, sau khi Tiểu M am hiểu vật lý mở được ổ khóa điện tử này, cuối cùng bọn em quyết định giúp Âm Bảo bảo vệ tòa thành này! Đến khi chờ được Heo Bảo trở về mới thôi!"

Chàng trai vừa nói xong, tất cả mọi người đều lộ ra biểu tình huyết khí phương cương. Vì tín ngưỡng liều lĩnh bất chấp hết thảy, đây chính là sự xúc động cũng như điên cuồng chỉ có những người trẻ tuổi mới có!

Còn có chút ngược với sự thật, chỗ lương thực vốn là hàng dự trữ ở tầng chót của Long Sách, hiện giờ cũng bị đám người kia ăn gần hết . Đám trẻ này đang chuẩn bị đêm nay liều mìnhđi ra ngoài kiếm ăn.

Âm Heo ở trong phòng khách chiêu đãi đám trẻ này, tất cả mọi người ngồi vây quanh trên ghế sa lông, hiện tại ngay cả điện cũng bị cắt, chỉ có thể dùng đèn pin và ngọn nến chiếu sáng, cuộc gặp gỡ thần tượng như thế này quả thật khiến cho bọn họ vô cùng kích động.

Mộ Dung Đức Âm thay một thân áo trắng, bị một đám thiếu niên thành kính vây quanh, hai tay nâng cằm ngồi ở trên ghế sa lông, trông có vẻ vô cùng thánh khiết, chỉ thấy hắn hơi hơi mở cánh môi hoa hồng: "Dũng khí của mấy đứa tôi ghi nhận, nhưng đánh đổi tánh mạng cũng như vứt bỏ sự lo lắng của người thân khiến tôi thấy rất buồn."

"Heo Bảo, bọn em hy vọng có thể hộ tống anh an toàn rời đi thành phố này!" Nam sinh cầm đầu nói, "Phần lớn mọi người ở đây đều sớm đã có giác ngộ ! Người nhà hay mọi thứ đều ruồng bỏ bọn em! Không phải cha mẹ ly dị, cũng chính là bỏ con ở trong ký túc trong trường, còn không chính là căn bản chỉ lo kiếm tiền, giống như ba ba của em ấy, căn bản không quan tâm tới sự sống chết của em, hàng tháng đúng hẹn chỉ biết đem tiền gửi cho em! Chúng em chỉ tin tưởng mỗi Heo Bảo mà thôi!"

Chẳng phải là do tâm linh cô độc, cho nên mới bị ma lực Úc Sơn mê hoặc càng sâu hay sao? Long Sách đứng ở một bên dường như phát hiện một vài đồ vật kỳ lạ. Hắn đánh gãy nỗi oán giận trào dâng của nam sinh kia, nói: "Chúng tôi sẽ không rời khỏi thành phố này, mà ngược lại, trước khi quân đội tiến vào khiến cho sự tình càng thêm hỏng bét phải bắt cho bằng được cái tên quỷ giết người kia chính là mục tiêu của chúng tôi."

"Các anh điên rồi sao! Các anh không phải chỉ là nghệ sĩ thôi sao? ! Bắt phạm nhân là việc của cảnh sát kia mà!" Một nữ sinh kinh ngạc nói.

"Bọn anh không phải là những nghệ sĩ bình thường." Âm Heo nở nụ cười sâu không lường được, "Tính từ giờ phút này, chúng tôi chính là nhóm điều tra viên về sự kiện quỷ giết người! Không trừ gian diệt ác, thì sao có thể xứng với trăm vạn fans hâm mộ đây!"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^