Phong
Chương 72 Muốn đứng vững gót chân thì phải tâm ngoan thủ lạt
Ai cũng không để ý một màn cháy to này rốt cuộc đã phát sinh như thế nào, chỉ biết ngọn lửa đột nhiên lan rộng, thiêu đột nóng cháy khiến cho nhân viên công tác chung quanh vội vàng chạy trốn, chỉ có Âm Heo cùng Hân Triệt bị vây giữa trung tâm, nhất thời bị nhốt ở bên trong.
Mắt thấy ngọn lửa càng lúc càng lớn, ngay cả việc dùng bình cháy dập lửa cũng chỉ như muối bỏ biển, máy phun nước của đội phòng cháy không biết vì sao không thể tự động phun nước, mọi người gào thét đi lấy các công cụ dập lửa—— vốn dĩ đoàn phim chỉ tính ở trên hòn đỏ này mấy tháng, căn bản là xem nhẹ vấn đề phòng cháy cơ bản.
"Đức Âm! Đức Âm!" Long Sách khóc như trời gào đất thét muốn nhảy vào đám cháy đi cứu người, bị mấy người liều mạng ngăn lại, chỉ nghe tiếng gào khóc của hắn thảm tới độ không thê thảm hơn.
Nhưng lần này chẳng qua là do Long ca ca một mình tình nguyện diễn trò mà thôi.
Âm Heo đã sớm kéo Hân Triệt ra khỏi đám cháy, giờ phút này dựa theo lời dặn dò của Long Sách núp ở trong tòa biệt thự của mình, nhìn phản ứng của đám người âm mưu.
Đám cháy phải đến buổi tối mới dần dần bị dập tắt, đem cả vùng xung quanh đốt chỉ còn một đống phế tích hoang tàn, đập vào mắt là bức tường đổ, nếu Mộ Dung Đức Âm cùng Hân Triệt mà không kịp chạy ra khỏi đám cháy thì đã chôn mình trong đó rồi.
Long Sách đau lòng tiếng khóc vang khắp tràng phế tích, khiến cho bầu không khí càng thêm thê lương.
Mà Chris người duy nhất còn ở lại , thì lặng lẽ đi tới trước mặt đạo diễn, dùng tiếng Hán lưu loát nói: "Đạo diễn, xem ra bộ phim này của chúng ta không thể tiếp tục, ngay cả Mộ Dung Đức Âm cũng không rõ sống chết."
"Bộ phim này nhất định phải hoàn thành!" Đạo diễn buồn rầu đáp, "Bên đầu tư đã tiến hành biện pháp tuyên truyền, lúc trước ta cũng đã ký kết hợp đồng, nếu không quay ngay cả bát cơm của ta cũng phải ném ! Vô luận như thế nào, đều phải quay! Chris! Cậu thay cho Mộ Dung Đức Âm!"
"Đạo diễn, như vậy hình như không tốt lắm đâu?" Khi nghe những lời này của đạo diễn, bộ dáng của Chris cả người lẫn vật đều vô hại nở nụ cười khổ, đúng là hắn trăm phương ngàn kế mưu muốn nghe nhất cũng chính là câu nói kia. Thân là một trong những nghệ sĩ lai Trung- Anh đã sắp sửa tới tuổi ba mươi tuổi, trong giới giải trí ở ngoại quốc hắn vẫn luôn nửa hồng nửa không hồng, bởi vì một nửa dòng máu châu Á trong người mà bị người ta kỳ thị, nếu tiếp tục như vậy hắn sẽ quá tuổi mà vĩnh viễn mất đi cơ thần tượng! Đây là cơ hội cuối cùng của hắn, hắn không tiệc phải trả bất cứ cái giá nào!
Ông trời cuối cùng cũng nghe được tiếng lòng của hắn, thậm chí giúp hắn diệt trừ những chướng ngại khác, hiện giờ xử lý luôn cả Mộ Dung Đức Âm, những người khác cũng đều đã rời đi, bản thân mình hoàn toàn xứng đáng trở thành diễn viên chính !
Nội tâm của Chris cười như điên.
"Hóa ra, đây chính là mục đích của anh?" Long Sách thình lình xuất hiện ở phía sau Chris, khiến hắn sợ tới mức hắn tóc gáy dựng thẳng, hắn căn bản không có phát hiện sau lưng còn người, đáng sợ nhất chính là, Long Sách thế nhưng cơ hồ là dán vào cái ót của hắn !
"Cậu! Cậu muốn làm gì!" Chirs khẩn trương .
Long Sách mỉm cười, nỗi bi thương mới vừa rồi dường như giống lớp quần áo bị nhẹ nhàng giũ xuống, chẳng để lại một chút dấu vết, hắn thay bằng nụ cười chiêu bài tự tin nói: "Chân tướng chỉ có một."
"Chân tướng, cái gì? !" Cái trán của Chris toát ra mồ hôi lạnh.
"Từ lần đầu tiên Đức Âm gặp phải ám sát, tôi đã bắt đầu chú ý tới anh. Chris, anh đúng là một kẻ biết ngụy trang, " Long Sách cười nói, "Trong đám người, danh khí của anh không thu hút nhất , cũng sắp quá tuổi, phân vai khách mời, tính cách ôn hòa, không biết nói tiếng Trung. So sánh với những người khác, anh là người không có tham vọng nhất. Có điều, hoàn toàn trái ngược, ẩn trong con người thật chính là một kẻ dã tâm tràn trề!"
"Cậu đang nói bậy bạ gì đó!" Chris không ngừng lui về phía sau, tất nhiên là có tật giật mình.
"Hừ hừ, anh đại khái không ngờ, tôi đã sớm xem anh là đối tượng hoài nghi để đề phòng? Kỳ thật, vừa rồi chẳng qua là tôi muốn tranh thủ sự tin tưởng của anh mà cùng anh diễn một màn diễn, hiện tại cái ‘chứng cớ’ kia hẳn cũng đã thu thập xong xuôi rồi, tôi cũng không cần thiết phải chơi cùng anh nữa, Chris, chúng ta gặp nhau trên tòa đi."
"Mộ Dung Long Sách! ! Cậu nói cái gì! !" Cái chứng cớ kia rốt cuộc là cái gì? ! Làm sao hắn phát hiện ra được? ! Ngay cả con mắt của Chris đều trợn trừng.
"Là camera. Bằng chứng như núi." Long Sách rít một điếu thuốc."Thật bất hạnh phải nói cho anh biết, em trai tôi Mộ Dung Đức Âm cùng với Hân Triệt căn bản là chưa có chết, toàn bộ đều là vì muốn dụ anh ra mà thôi —— anh phải biết, trong tiếng Trung 'Cục' là có ý gì đi?"
"Mộ Dung Long Sách!" Cuối cùng Chris cũng triệt để sụp đổ, hắn đột nhiên từ trong túi tiền lấy ra một cây súng lục giảm thanh chỉa vào người Long Sách, "Cậu hủy hoại mọi thứ củ tôi! ! Tôi giết cậu!"
Đạo diễn bị dọa sợ, vội vàng hô to gọi nhỏ muốn chạy trốn, không ngờ Chris đột nhiên chỉa súng về phía đạo diễn nóng lòng chạy ra hành lang một phát súng, hạ gục hắn. Lúc này những người khác đều đứng ở xa xa, căn bản không chú ý tới một màn phát sinh ở bên này.
"Cái đoàn phim này thật đúng là không ngừng xui xẻo a!" Long Sách không thèm quan tâm Chris dùng súng chỉa vào chính mình, không nhanh không chậm thong thả bước tới chỗ chris, "Là anh hủy hoại bản thân, ngu ngốc."
"A a a a! Không được tới gần!" Chirs bị bức nóng nảy, ấn động cò súng.
Nhưng hắn không biết, Long Sách hắn
Cũng là một cao thủ hàng đầu !
Ngón tay của Chris không kịp bóp cò, đã cảm thấy hoa mắt, trước mắt nhoáng lên một cái, Long Sách nắm chặt nắm tay ngay trước mặt.
Đó chính là cảnh tượng cuối cùng hắn nhìn thấy trước khi bị đánh hôn mê.
Vì thế, kết quả là Chris bởi vì phóng hỏa, mưu sát, cố ý thương tổn bị bắt, đạo diễn nhặt lại được cái mạng, một phát súng không giết chết hắn, nhưng cũng không tránh khỏi việc phải lên phi cơ đi trị liệu vết thương.
Chức vụ đạo diễn, bụng làm dạ chịu rơi xuống trên người nhân tài có sẵn: Long Sách.
Đối mặt với kết cục như vậy, Long Sách chỉ khẽ nâng khóe miệng —— thiên hạ đều nạp vào trong túi ta, huống chi chỉ là giới giải trí nho nhỏ này?
Kẻ ngăn cản bước chân ta, vĩnh viễn chỉ có một kết quả!
Thiên thu bá nghiệp, Mộ Dung thiên hạ!
***********
Trước cái đêm tràng diễn bị phóng hỏa, Mộ Dung Đức Âm tắm rửa xong uôi, ngồi xổm trước máy tính, chậm rãi đợi Long Sách về nhà. Hắn đang lướt mạng, Long Sách nói đợi quay xong bộ phim này, công ty sẽ cho phép bọn họ đi ra ngoài du lịch bảy ngày, hắn đang xem chỗ nào thích hợp để cho hắn với huynh trưởng nghỉ phép.
Nếu như nói là nghỉ phép, không bằng kéo tới chỗ ngoại công chơi. Âm Heo nghĩ như vậy. Hắn vẫn rất có tinh thần một người vui không bằng cả nhà vui.
Vì thế hắn điểm vào tải khoản QQ của Ảnh công tử, số qq của Ảnh công tử do Hoàng Vô Ảnh tạo, lí lịch giới thiệu vắn tắt viết hắn là một nghệ thuật gia, làm công việc trong nghành nghệ thuật, từng làm mở triển lãm nghệ thuật, còn là Weibo chứng thực. 【 tuy rằng toàn bộ mọi thứ đều là do Diệp Hoằng Vân giúp hắn làm 】 Âm Heo bắt đầu gõ chữ.
【 Ông ngoại, cùng đi nghỉ phép không? Có đề cử chỗ nào không? 】
【 Gần đây ta phải tới Âu Châu mở triển lãm tranh, không rảnh, ngươi với Long Sách đi chơi đi. Ta có thể đề cử cho các ngươi một số chỗ rất u tĩnh, phong cảnh cũng không tệ. 】
【 Ở Trung Âu ấy hả? 】
【... Ừ trấn nhỏ Thần Hồ, ở Trung Âu. 】
【 A a a! Xuất ngoại! (⊙v⊙)! Nơi đó có đồ ăn ngon chứ? 】
【 dù sao có thể giúp ngươi giết thời gian, rất thích hợp cho đôi tình lữ hai người bỏ trốn, v v. 】
Ảnh công tử ngồi sau màn hình đánh chữ tựa hồ có thâm ý khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^