Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2019

[C78] Siêu Sao Đức Âm

Lililicat
Linh 


Chương 78 Càng là bài hát xưa càng có sức cuốn hút


Tình cảm mãnh liệt tung bay trước sân khấu, trên đài bố trí cực kỳ rực rỡ hoa lệ, Thi Mạn Ny cầm micro, khẩu hình miệng phát âm xong xuôi tựa "bài hát" ca khúc chủ đề mới nhất cũng kết thúc. Thân là minh tinh có ngoại hình cực kỳ giống nữ ngôi sao nước ngoài, mỗi động tác giơ tay nhấc chân của Thi Mạn Ny đều mang theo một cảm giác thời thượng không đồng dạng, nhìn rất khác biệt với minh tinh đại lục.

Xem ra tin đồn, Thi Mạn Ny cùng nữ tinh đại lục bất hòa quả thật không giả, lúc cô nàng đứng trên sân khấu cùng với nữ tinh đại lục đọc diễn văn, đôi bên nhìn nhau đều mang theo ánh nhìn khinh bỉ đối phương, thái độ căm thù vừa nhìn là hiểu ngay, tự nhiên, đó cũng là một trong những điểm nóng của buổi concert.

Người chủ trì mang theo ý đồ xấu dò hỏi một vấn đề: "Thi Mạn Ny tiểu thư, nghe nói gần đây em lại có một đoạn tình cảm mới, không biết hôm nay vị kia nhà em có tới cỗ vũ hay không nha?"

Thi Mạn Ny mỉm cười: "Vị nhà em, hắn chuẩn bị xuất hiện ở trên sân khấu này đó."
Nhất thời toàn trường xôn xao.

"Như vậy, nói cách khác, đó là vị nào mà xuất hiện ở trên sân khấu biểu diễn của chúng ta a?" Người chủ trì hỏi từng câu từng chữ, "Tiểu thư có tiện tiết lộ hay không, đến tột cùng hắn là... ? Hay thôi hãy để cho mọi người dự đoán xem sao ha?"

"Ha hả, như vậy đi, vị kia nhà em, hắn là người đàn ông đẹp trai nhất trên đời." Thi Mạn Ny nói xong một câu này, dường như lại sợ người khác không đoán được, lập tức bổ sung thêm một câu: "Hắn chính là —— Mộ Dung Đức Âm!"

Vì thế, tiếng kêu sợ hãi chấn động chín tần trời.

Ngay cả Mộ Dung Đức Âm cũng nghe thấy. Âm heo từ trên ghế nằm đứng dậy, hỏi: "Bên ngoài sao lại ồn như vậy?"

"Phỏng chừng là Thi Mạn Ny tuyên bố cô ả cùng ngươi 'yêu đương' đi?" Long Sách hừ lạnh đáp, "Người phụ nữ này rất đắc ý a."
Phỏng chừng giờ phút này nhóm những sườn lợn rán nhóm đều hận không thể nhào đầu lên sân khấu giết chết Thi Mạn Ny rồi đi?

Thi Mạn Ny nếu đều đã công bố trên sân khấu, dựa theo sự bố trí của công ty Tây Môn, tiếp đó nhất định sẽ là tiết mục song ca của Âm heo với Hải Tuyết, sau đó hùa theo màn show ân ái của Mạn Ny, sau đó nhóm phóng viên giải trí không muốn sống sẽ đuổi bắt không tha, hỏi dò chuyện La Mật Nhi, nhân cơ hội lấy đó làm đề tài scandal lớn nhất giới giải trí.

Về phần mọi chuyện có phải sẽ phát triển như sự bố trí của công ty Tây Môn hay không thì không biết được.

Cuối cùng cũng tới lúc lên sân khấu rồi.

Âm heo mặc trang phục diễn xuất vào —— bộ tây trang này màu chủ đạo là màu trắng, nắm micro màu vàng, từ trong phòng hoá trang chung với địa ngục khuyển cùng Long Sách bước ra. Khoảnh khắc hắn bước ra khỏi phòng hóa trang, bên ngoài đèn chiếu nhấp nhoáng loá cả mắt. Đám phóng viên muốn xông lên phỏng vấn Âm heo đều bị địa ngục khuyển ngăn chặn bên dưới.

Âm heo được nhân viên công tác đưa đến bục sân khấu —— dựa theo kế hoạch, thời điểm hắn xuất hiện âm nhạc sẽ vang lên, tiếp đó bước từng bước lên sân khấu. Tới lúc đó sân khấu sẽ xuất hiện mặt nước cùng hoa sen bao quanh, đứng ở một mặt sân khấu khác Hải Tuyết sẽ cùng hắn bước lên sân khấu hoà khúc 98.

Nhưng hai mặt sân bị ngăn cách lẫn nhau, hắn cũng không biết Hải Tuyết kia đến tột cùng là hạng người gì. Hai người thậm chí ngay cả diễn tập cũng đều không có, cứ tự nhiên song hành như thế.
Bục giàn giào cuối cùng cũng được nâng lên cao.

Xuất hiện ở trước mặt hắn, là một dãy ghế ngồi vờn quanh toàn bộ sân khấu thật lớn, hơn vạn người xem tại khoảnh khắc hắn xuất hiện tại trên đài phát ra tràng hoan hô cuồng nhiệt, nhưng là từ trên đài nhìn xuống đập vào mắt chỉ nhìn thấy ánh sáng chớp loé không ngừng giữa một khoảng đen kịt, bốn phương tám hướng chớp nháy. Có không ít các sườn lợn rán cuồng nhiệt ở trong khan thính phòng kéo căng dãy băng rô thật lớn "Heo bảo vạn tuế"phát quang, khán đài biểu diễn giống như là buổi Ô-lym-pic thế vận hội.

Hắn thậm chí quên mất lời mở màn.

Bị vây quanh bởi loại cảm giác được ngàn vạn người si mê sùng bái, rất rõ ràng đã gây áp lực ma tính thật lớn đánh động sâu vào trong nội tâm.

Nhưng mà,

Hắn cùng Long Sách có ước định.

Long Sách đang ở tại thế giới này, hắn sẽ không phá hỏng nó.

Mộ Dung Đức Âm hít vào một hơi thật sâu, sau đó nâng cánh tay lên. Hàng vạn hàng nghìn người đang xem đồng thời hoà mình cùng với hắn giơ cao hai tay phát ra tiếng hoan hô.

Mà trong khoảnh khắc tình cảm quần chúng kích động dâng trào, ở tại một cái giàn giáo khác đang chậm rãi bay lên, Hải Tuyết cũng xuất hiện, dẫn phát một vòng vỗ tay.

Hải Tuyết mỉm cười nhìn về phía Mộ Dung Đức Âm, đây là lần đầu hai người gặp mặt.
"Như vậy, để chúng ta dung lời ca bắt đầu trận quyết đấu đi!" Hải Tuyết mỉm cười, đem micro đưa tới gần bên môi, theo nhạc nền bắt đầu ca từ mở màn: Gọi mở trái tim.

Xuân cởi bỏ nét ngại ngùng

Gót chân lượn vòng

Giẫm mùa Đông lặng lẽ

Ấm áp nồng nàn

Mang theo tình nồng thăm hỏi

Mưa phùn đắm chìm triền miên

Ngày hôm qua, ngày hôm qua

Ngày hôm qua thời khắc kích động

Người dùng ánh mắt ấm áp chào đón tôi

Chào đón tôi từ ngày hôm qua mang đến sự vui tươi ~~~ vui tươi

Mộ Dung Đức Âm đang hát cùng cũng thật kinh ngạc .

Quả nhiên là ————

Giọng hát ngay cả thần cũng đều sẽ đố kỵ!

Điều càng làm cho người ta khó có thể tin được nữa chính là, ngay cả khi hắn hát, ở trong tiếng ca ẩn chứa một loại ma lực khiến cho mỗi một người ai nấy cũng như si như say, say mê trong tiếng ca ngây ngẩn. Nhất thời, huỳnh quang gậy phát sáng toàn trường đều dần dần dập tắt, cả hội trường hơn vạn người thế nhưng trở nên lặng ngắt như tờ!

Mộ Dung Đức Âm mặc dù có giọng hát tuyệt sắc do thần hỗn độn ban cho, nhưng khi sánh cùng Hải Tuyết quả thực như gặp sư phụ! Có điều nhân ngư một giới lại có được âm thanh ma mị điên đảo ba nghìn giới bực này thật quái dị!

Căn bản là không có khả năng có âm thanh nào êm tai hơn so với giọng nói kia!

Nhân ngư đã sớm liệu trước kết quả của ván bài này!

Đức Âm còn chưa mở miệng, nhưng cũng đủ biết bằng vào giọng nói kia, bản thân mình dĩ nhiên đã thua.

Nhưng là —————— cái gì mới là tiêu chuẩn phán định thắng thua chứ?

Đức Âm đợi nhân ngư hát xong, ngay sau đó bắt đầu trình bày phân đoạn của mình: Đến đây đi, đến đây đi, ước hẹn 98

Đến đây đi, đến đây đi, ước hẹn 98

Ước hẹn màu bạc dưới ánh trăng

Ước hẹn bên trong tình ý nồng nàn

Đến đây đi, đến đây đi, ước hẹn 98

Đến đây đi, đến đây đi, ước hẹn 1998

Ước hẹn trong làn gió xuân ngọt ngào

Ước hẹn mãi mãi trong tuổi thanh xuân

Tâm ước hẹn, tâm ước hẹn

Ước hẹn một năm rồi lại một năm

Bất luận gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt ——————

Âm heo cực kỳ ngoan ác, ngay thời điểm hắn xướng câu đầu tiên đã bắt đầu múa may cánh tay, làm ra thủ thế hoà thanh cùng ta, sức cuốn hút tựa như tảng đá đánh vỡ băng cứng. Rất nhanh đem mọi người từ trong ma lực của Hải Tuyết đánh tỉnh lại, cũng lập tức ngã vào bên trong vực sâu ma lực của hắn.

Bầu không khí hiện trường lần thứ hai bị cổ động đứng lên, ngay lúc Âm heo xướng được một nửa thì hầu hết tất cả mọi người đều cùng hoà giọng theo hắn.
 Toàn thể mọi người khó hiểu mà bị Đức Âm hấp dẫn, theo hắn chỉ huy đem thanh âm của mình không hề bảo lưu mà phát tiết hầu như không còn, khàn cả giọng —— thế cho nên, hiện trường bao phủ bên trong màn biển sóng âm khổng lồ, những dục vọng cùng với những tình cảm mãnh liệt tiếng ca hoà theo hội tụ lại một chỗ, hình thành tiếng ca so với chất giọng ma lực của Hải Tuyết còn mạnh hơn mấy lần, áp đảo âm mưu phản kích của Hải Tuyết! !

Bất kể nói như thế nào, dù sao Hải Tuyết cũng chính là một nhân ngư, tiếng ca của hắn thật sự rất ma mị nhưng bất quá cũng chỉ ôn hoà thiêu đốt dục vọng của vạn người!

Còn Âm heo hoàn toàn là chiến thuật ma mị cả biển người.

Đức Âm đánh mắt về phía Hải Tuyết đang trợn mắt há hốc mồm cười cười: không sai, tiếng ca của ngươi xác thực có thể mê hoặc ngàn vạn người, nhưng so với ma lực của ngươi mà nói, ta có thể khiến cho bọn họ vì lời ca của ta xướng đến chết!

Bài hát này cuối cùng căn bản không phải do Đức Âm cùng Hải Tuyết kết thúc, mà do mỗi một người đang trên khán đài tự phát hát đến độ yết hầu xuất huyết, tình trạng kiệt sức, rất nhiều sau khi người hát xong liền té xỉu, hầu như ngày hôm sau mọi người đều khàn khàn đến độ không thể phát ra tiếng âm.

Mặc dù như thế, bọn họ lại cảm thấy khoái cảm vô cùng, giống như cuộc đời này rốt cuộc cũng không thể tìm thấy phần hồi ức nào làm cho người ta phấn chấn hơn khoảnh khắc này!

"Bất phân thắng bại." Hải Tuyết lạnh lùng mỉm cười nhìn về phía Đức Âm.

Tuy rằng nhất thời mục đích không thể hoàn thành nhưng cũng đủ để cho hắn xác nhận, Mộ Dung Đức Âm, tuyệt đối không phải là nhân loại bình thường!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^