Vân Lạc Cửu
Phong
☆ Kỳ thi tốt nghiệp ( mười )
Đương nhiên vấn đề nhỏ này sẽ không được đề cập tới, sau khi hai người chuẩn bị qua loa thì cẩn thận đi theo sau ma yểm Gil vừa thả ra.
Trước hết bọn họ cần phải quay lại phía bên ngoài khu rừng rậm, sau đó tiếp tục săn lại ma hạch—— cái bọc đựng tất cả số ma hạch lúc trước Eagle săn được cũng là đề bài của kỳ thi tốt nghiệp lần này đã bị rớt mất cho nên bây giờ bọn hắn phải bắt đầu lại từ đầu.
Có điều hai người bọn họ vẫn còn sống, cho nên Gil và Eagle cũng không quá để ý tới mấy khối ma hạch đã bị mất kia. Dù sao bây giờ cách hạn nộp bài vẫn còn rất lâu, việc săn bắn ma thú cấp thấp cũng không phải chuyện quá khó với bọn họ.
Có người phụ trách công việc dò đường, hai người trở lại khu rừng rậm bên ngoài cũng suông sẻ ngoài sức tưởng tượng. Mấy ngày kế tiếp, hai người lại bắt đầu cuộc sống theo khuôn mẫu "ăn cơm ngủ đánh ma thú". Có điều sau khi trải qua sự kiện kia thì lúc này đây hai người bọn họ cũng không muốn thử cảm giác trong đêm bị ma thú cấp cao bám riết chạy băng băng một lần nữa.
Cũng may mà hiện tại xác suất đụng độ ma thú cấp cao ở bên ngoài khu rừng rậm vẫn còn rất nhỏ, vận khí của hai người đã muốn dùng hết tất cả ngay lần đầu tiên, cho nên mấy ngày nay rất yên bình.
Ma yểm của Gil tuy rằng là vật triệu hoán vong linh cấp bậc thấp nhất nhưng không thể phủ nhận đối với người lữ hành trước lúc muốn giết người phóng hỏa cần phải chuẩn bị tất tần tật mọi thứ thiết yếu và công việc dò đường báo nguy là một phân đoạn vô cùng quan trọng. Thậm chí Eagle cũng đã thói quen với cuộc sống "Mỗi ngày rời giường đều phải tận mắt chứng kiến bộ xương khô tự mình canh chừng đống lửa ".
Tuy rằng mấy ngày đầu vừa mở mắt đã phải chứng kiến hình ảnh một đống xương cốt cùm cụp cùm cụp làm nũng với Gil thật sự vượt quá sức thừa nhận, nhưng là chỉ sau mấy ngày hình thành thói quen này, Eagle cảm thấy bộ xương khô này vừa không biết mệt nhọc, nhẫn nhục chịu khó, ngẫu nhiên còn có thể làm nũng bán manh cũng rất... là đáng yêu?
Eagle cầm thanh kiếm dự bị thận trọng đi đằng trước, thỉnh thoảng còn chặt nhánh cây dây leo chặn ở hai bên đường, để Gil đi phía sau dễ dàng hơn. Trọng kiếm của hắn tuy đã hư rồi, có điều cũng không ảnh hưởng gì tới năng lực ma kiếm sĩ của hắn, hơn nữa cũng đã làm rõ thân phận của Gil chính là vong linh pháp sư, mấy ngày nay hiệu suất của hai người so với đợt trước cao hơn nhiều.
Gil vốn đang im lặng đi theo sau Eagle, đột nhiên vươn tay túm lấy Eagle, "Phía trước có người."
"Ồ?"
Gil nâng tay triệu hồi ma yểm bốn phía, thu ma trượng trong tay vào trong giới chỉ. Chỉ một lát, khí tức hắc ám trên người đã bị hắn giấu nhẹm.
Đợi hắn chỉnh lý xong xuôi, lúc này tay Eagle nắm chặt khinh kiếm, cẩn thận theo phương hướng chỉ Gil đi tới.
Không quá bao lâu, hai người xuyên qua nhánh cây thấp thoáng, mơ hồ nhìn thấy trên mặt đất trống đằng trước có hai bóng người đang ngồi. Bây giờ Eagle và Gil cũng không che dấu tung tích của mình, trực tiếp đẩy hai bên nhánh cây đi tới.
hai người ngồi trên đất trống rõ ràng cũng đã sớm nhận ra Gil và Eagle đang tới gần, đồng loạt quay đầu nhìn bọn hắn. Mà lúc này bọn Eagle đi vào cũng nhìn rõ hai người, sững đi một chút.
"Tinh Linh! Là cậu à."
Mà Tinh Linh đang ngồi ở trên đất trống hình như đang nghỉ ngơi cũng ngẩn người ra, "Ừ? Chúng ta quen nhau à?"
Eagle: "Không có không có, là đã từng gặp cậu trong quán ăn."
Tinh Linh tóc lam gật gật đầu, bề ngoài và thân phận của hắn ở trên đại lục đúng thật là đặc biệt cực kì, người chào hỏi với hắn không phải chỉ có mỗi Eagle.
"Tên tôi là Eagle, vị này là Gil . Hai người cũng là đến trong rừng rậm săn giết ma thú à?" Eagle nhìn hai người cười nói, chủ động biểu đạt thiện ý.
Đoán chừng nhìn thấy tuổi tác của hai người Eagle và Gil cũng không lớn, "nụ cười như mặt trời tỏa nắng" của Eagle lại quả thật làm cho người cảm nhận được thân sĩ và chính trực. Mà thái độ của hai người trước mặt cũng thân thiện, Tinh Linh hoàn toàn không có dũng mãnh như lần đầu tiên hai người chứng kiến, chủ động trò chuyện.
"Ta là Louka Caton, đây là Lance. Hai người đến đây săn giết ma thú ? Nhưng bên ngoài khu rừng rậm này chỉ có ma thú cấp thấp, thu hoạch nó bán ra cũng không được bao nhiêu tiền. Mà các bạn chỉ có hai người, tiến vào trong rừng rậm hình như cũng không quá an toàn đi."
"Không có, chúng mình là học sinh Học viện Eful Luis." Eagle chủ động đem cái danh học trò của học viện nổi tiếng, "Bọn mình để hoàn thành đề bài của kỳ thi tốt nghiệp."
Mạo Hiểm Giả bình thường trên đại lục này cũng đều có thể tình cờ ở trên đường gặp phải những nhóm nhỏ mạo hiểm khác, thể theo tình huống bình thường, mấy người gặp nhau trong khoảng thời gian ngắn ngủi sẽ tụ lại một chỗ, đôi bên hỗ trợ một tay giúp đối phương hoàn thành nhiệm vụ. Đi chung đường như vậy dường như an toàn không ít, mà hiệu suất cũng sẽ cao hơn rất nhiều.
Đương nhiên, nếu như vừa mới gặp được một tiểu đội xa lạ trước hết phải nói rõ mục đích bên mình, mà mọi người cũng sẽ căn cứ trên các phương diện để cuối cùng quyết định đến tột cùng có muốn cùng nhau hợp tác để hoàn thành mục tiêu hay không.
Có điều còn có một loại tiểu đội mạo hiểm khác, cũng chính là nhữngngười dựa vào niềm vui thích hay sự tín nhiệm để tạo thành một đội —— như bọn Eagle là học sinh sắp sửa tốt nghiệp đang hoàn thành đề tài của kỳ thi tốt nghiệp.
Mà nhiệm vụ của những học viên tham gia kỳ thi tốt nghiệp cũng sẽ không quá khó, bình thường cũng sẽ không có xung đột lợi ích với tiểu đội mạo hiểm. Mà nếu như là học viên xuất thân từ học viện chính quy, cũng chứng minh tiềm lực phát triển của bọn hắn cũng không tệ lắm, sao không nhân lúc này đơn giản giúp một tay, vạn nhất sau này có ngày người ta trở thành cường giả một phương thì sao?
Đặc biệt là đệ tử đến từ Học viện Eful Luis được công nhận là học viện có nền giáo dục quy củ và bậc cao như vậy, bình thường nếu như gặp được những nhóm tiểu đội mạo hiểm khác, cũng sẽ được đối phương vui vẻ trợ giúp một tay.
Học viên trong viện đương nhiên cũng biết tình huống như thế, mà ra ngoài nếu được người lạ chào lại và hỗ trợ, cũng được học viện công nhận là một loại năng lực. Cho nên điều này cứ theo buộc định mà trở thành quy định. Đối với nhóm thanh niên trẻ tuổi mới vừa bước ra khỏi cổng trường để hoàn thành bài thi tốt nghiệp, mọi người không tránh khỏi sẽ bao dung.
"Hóa ra hai người là học viên Eful Luis nha." Quả nhiên, Tinh Linh tên Louka Caton và Lance nãy giờ chưa tỏ thái độ ngay lập tức lại thân thiết hơn vài phần, "Chúng tôi đến tìm Man Yêu Đằng."
"Man Yêu Đằng?"Gil hỏi, "Dùng để chế tạo thuốc trấn định?"
Man Yêu Đằng là một loại thực vật có cấp bậc thấp hơn Ma Thực, loại nhựa này có chứa chất gây mê có hiệu quả làm tê liệt, cũng chính là thành phần chủ yếu để bào chế loại thuốc trấn định ở trên đại lục này này.
"Ai? Cậu là người luyện kim thuật? Biết không ít đâu nha." Louka Caton nhìn Gil liếc mắt một cái, nâng tay xoa tai đóa hoa trên tai trái, "Có điều chúng ta cũng sẽ không chỉ vì chút nhựa Man Yêu Đằng này mà đặc biệt chạy đến nơi đây. Nếu không phải vì chưa rõ ràng thân phận của gia hỏa nhà mình lắm, thì hiện tại chúng ta cũng sẽ không có mặt ở nơi này." Louka Caton nói xong, còn vui đùa thức nắm bắt đóa hoa hướng ra phía ngoài kéo.
Cả Eagle và Gil đều mờ mịt còn chưa kịp hỏi, chỉ thấy bên dưới đóa hoa màu tím kia đột nhiên chìa một cây dây mềm tinh tế, "Ba" một tiếng đẩy ngón tay Louka Caton ra.
"Louka Caton cái đồ khốn nhà mi! Ta đã nói mi biết bao nhiêu lần rồi hả, không được phép túm ta như vậy, nếu hủy dung thì tính sao đây hả? !"
Cả hai người Gil lẫn Eagle đều cực kì kinh ngạc nhìn chằm chằm bên sườn tai Tinh Linh, nếu mắt bọn hắn không có vấn đề nhìn thế nào thì vật kia cũng chỉ là một đóa hoa thôi nha. Cho dù là Ma Thực, dù lúc trước có thể bắt chước mấy con quái thú nhỏ xíu há mồm cắn người, nhưng về bản chất nó vẫn chỉ là một đóa hoa a. Hiện tại lại có thể mở miệng nói tiếng người rốt cuộc là cái dạng gì đây a?
Nhưng hoa yêu màu tím hiển nhiên không hề cảm nhận được nội tâm đang rít gào của hai người, "Sưu" một tiếng lại từ bên dưới cánh hoa lại trồi ra một nhành cây khác, hai cành cây mảnh khảnh giống như cánh tay, quơ lấy cái lỗ tai Tinh Linh giương nanh múa vuốt,
"Đồ Tinh Linh ngu xuẩn! Có được Ma Thực thiên sinh lệ chất lại thông minh lanh lợi giống như ta đây, chính là niềm vinh hạnh Thần vô thượng ban cho mi. Có thời gian ở trong này chít chít méo mó còn không bằng đi tìm chút điểm tâm cho ta!"
"Đủ rồi, rốt cuộc thì mi có tự giác của một đóa hoa hay không vậy? ! Đóa hoa bình thường nhà nào uống máu ăn thịt, lót dạ còn muốn chất nhựa cấp thấp hơn Ma Thực chứ hả! Còn dài dòng lảm nhảm cẩn thận ta trực tiếp xử lý cái chậu hoa nhà mi!"
Một người một bông hoa trong nháy mắt đã quên mất còn hai người đang đứng ở trước mặt, cứ thế ầm ĩ gây sự. Gil và Eagle nghe xong nửa ngày, cũng không biết phải làm sao cắt đứt bọn hắn. Nhưng không ngờ Lance luôn một mực trầm mặc lại mở miệng nói:
"Đừng để ý đến bọn hắn, quen là tốt rồi. Nếu như thế, hai người có muốn kết bạn cùng chúng ta đi cùng không?" Giọng nói của Lance so sánh với thanh âm của Louka Caton càng trầm thấp thêm vài phần, làm cho người ta cảm thấy được rất trầm ổn và đáng tin cậy.
"Đương nhiên." Eagle trực tiếng đồng ý, thuận tiện cho đối phương một nụ cười cảm tạ, "Như vậy không thể tốt hơn ."
Gặp được tiểu đội mạo hiểm ngoài nhóm hai người bọn họ cùng nhau kết bạn, tình huống như vậy lúc ở trên đường Gil và Eagle đã thảo luận qua từ lâu rồi, bọn hắn đương nhiên hi vọng trên đường hoàn thành đề thi có thể gặp được người kết bạn cùng nhau. Dù sao như vậy thì hiệu suất của bọn hắn đã thể cao thêm nữa, tuy rằng bây giờ thành tích của hai người muốn vượt qua bài kiểm tra khẳng định cũng không thành vấn đề, nhưng nếu có thể giành được vị trí cao và phần thưởng tội gì không cần đây?
Cho nên hai người gặp được Louka Caton và Lance mới có thể như vậy dứt khoát đi lên chào hỏi.
Louka Caton vẫn còn đang tranh cãi ầm ỉ cùng Ma Thực nhà hắn, Gil cùng Eagle chào hỏi Lance rồi cùng nhau ngồi xuống trên đất trống.
"Bọn hắn thường xuyên như vậy phải không?" Eagle lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy trường hợp có thể cãi nhau với một đóa hoa, cảm thấy hết sức mới lạ.
Lance nhún vai, ý bảo cứ coi thường bọn hắn là tốt rồi.
Gil vẫn rất cảm thấy hứng thú đối với loại Ma Thực sẽ mở miệng nói chuyện như thế này: "Là hoa yêu có độc đúng không? Tuy màu sắc không giống loại bình thường lắm. Là vì nó là Tinh Linh xen Ma Thực? Sẽ mở miệng nói chuyện cũng là bởi vì nguyên nhân này?"
"Hô hố, mi cũng biết không ít nha." Vốn một bông hoa với một người đang cãi nhau túi bụi nghe thấy Gil nói như vậy, lập tức ngừng lại quay đầu nhìn hắn. Hoa yêu màu tím còn quơ một cái dây leo màu xanh biếc một bên của mình với Gil , một bên khen ngợi.
Hoa yêu có độc là một loại Ma Thực trời sinh cấp bảy, thích hoàn cảnh ẩm ướt, thông thường sinh trưởng ở bên cạnh đầm lầy. Không chỉ chứa đựng kịch độc, còn thích dùng độc mê hoặc con mồi sau hút máu. Ma Thực vốn rất hiếm hoi, mà với loài độc hoa yêu Ma Thực nguy hiểm cấp bậc cao như vậy lại càng thập phần hiếm thấy.
Có điều dù hiếm thấy đến cỡ nào đi nữa, cũng không có ngạc nhiên bằng việc bông hoa trước mắt này sẽ giơ chân sẽ ngạo kiều còn có thể chửi đổng.
@Phong: Thiệt là tội lỗi, mình ứ nhớ được tên bạn tác giả :)))
À, cảm ơn Denxillla đã giúp mình edit cái tên bạn Lộ Lộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^