Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015

[C2] Siêu Sao Đức Âm

Lililicat
Phong




Chương 2. Có vẻ như huynh trưởng nhà mình là côn đồ không có việc làm



Địa Ngục Khuyển che chắn cho Đức Âm, Đức Âm trái lại rất tự nhiên nói: "Ta không sao, cũng không có ám khí, lại không bị nội thương, bọn họ muốn nhìn thì cứ để cho nhìn thỏa thích đi. Tình hình kiểu này, có lẽ chúng ta đã bị rơi vào trong một cái thế giới kỳ diệu nào đó khác biệt hoàn toàn với thế giới chúng ta sống, dùng thiện ý để trao đổi giao tiếp cùng người khác thì mới đúng đạo của người làm khách."



"Xin nghe theo lời dạy bảo của chủ nhân." Địa Ngục Khuyển vẻ mặt sùng kính nói.



Khi hai người đang nói chuyện, một đám nữ sinh tham gia lễ hội anime đứng ở trước mặt trong tay cầm di động một bên chụp hình một bên hỏi han: "Nhìn cách trang phục của các anh ắt hẳn cũng là tới tham gia cuộc thi cosplay đúng không? rốt cuộc các anh là người bên đoàn đội nào vậy? Chúng em rất chờ mong màn biểu diễn của các anh đó!"



Đoàn đội? Đức Âm nghĩ nghĩ, mới nói: "Chúng ta là Mộ Dung thế gia đến từ Băng Tiễu Thành ."



"Cái tên thật dài! Các anh thật đúng là nổi trội! Nhanh nhanh cập nhập lên weibo đi! Quảng trường xx bất ngờ xuất hiện thiên tiên cosgg! !" Một đám nữ sinh líu ríu bàn tán xôn xao.



Nghe nói bọn họ là tới tham gia cuộc thi cos, bảo an mới không tiếp tục tra hỏi nhưng đám người vây quanh Đức Âm chụp ảnh lại không chịu rời đi, thậm chí còn có vài phóng viên ở chung quanh tụm lại đây, muốn phỏng vấn Mộ Dung Đức Âm tuyệt mỹ khuynh thành.



Mộ Dung Đức Âm mắt thấy sắc trời không còn sớm, quần áo trên người cũng đã được nội lực hong khô cả rồi, quay sang nói với Địa Ngục Khuyển: "Hoa Ảnh, chúng ta tìm một chỗ trọ lại, không cần phải dây dưa với đám người ....thô lỗ, tầm thường này làm gì."



Hoa Ảnh gật đầu, ôm lấy Mộ Dung Đức Âm ngồi bên rìa suối phun, tức thì khiến cho đám đông hủ nữ tại hiện trường phát ra một trận thét chói tai, kỳ thật Địa Ngục Khuyển chỉ nghĩ không muốn để cho Đức Âm đi chân trần dính phải bụi đất thôi.



Bằng một thân công phu của Hoa Ảnh, hoàn toàn có thể ở dưới mí mắt của mọi người trong tích tắc biến mất không thấy tăm hơi, vì thế mọi người chỉ cảm thấy mắt hoa một cái, cùng lúc đó nam tử tuyệt mỹ ở trước mắt đã không còn thấy bóng dáng, mà đồng thời trời trên không trung mây đen kéo tới sấm chớp rền vang, ngay sau đó kéo theo một trận mưa to.



Hoa Ảnh vừa mới ra khỏi quảng trường, thoáng thấy một hòn đá nhỏ phá không đánh úp lại -- lực ném hòn đá cực kì mạnh, xem ra chỉ có cao thủ nội lực thâm hậu mới có thể tung ra chiêu thức ấy, hắn tránh đi hòn đá không có ác ý, đột nhiên xoay người, nhìn phía phương hướng hòn đá bay tới.



Vị trí cục đá là một rừng cây trong hoa viên nằm ngay tại quảng trường, chỉ thấy từ sau hàng cây xuất hiện một người đàn ông mặc tây trang mang đôi giày da từ từ bước ra, dùng ánh mắt có thâm ý khác nhìn bọn họ.



Mộ Dung Đức Âm nhịn không được kêu một tiếng: "Huynh trưởng!"



Người đàn ông kia tướng mạo anh tuấn bất phàm, dáng người thon dài cao ngất, nghe được tiếng kêu của Đức Âm, trên khuôn mặt của hắn tức thì hiện lên vết nứt, chỉ thấy môi hắn hơi hơi động vài cái, mới kích động lên tiếng: "Cục cưng! ! Ta chỉ biết ngươi sẽ đi theo tới đây, cho nên mỗi ngày đều đứng chờ ở dòng suối phun này! ! Ta ở trong này chờ ngươi một tháng trời rồi! !"



Thì ra người đàn ông anh tuấn trên người vận tây trang này chính là vị huynh trưởng đã mất tích của Mộ Dung Đức Âm -- Mộ Dung Long Sách! !



Hóa ra, Long Sách tuy rơi xuống sườn núi trước Đức Âm một ngày nhưng có mặt ở thế giới hiện đại đã hơn một tháng. Suốt một tháng nay, hắn cho rằng Đức Âm cũng sẽ nhảy xuống vực để tìm mình, nếu mình từ suối phun nước kia đi ra thì nhất định Đức Âm cũng sẽ xuất hiện từ chỗ đó.



Long Sách cũng từng thử nhảy vào bể phun, để thử xem có thể trở về hay không, chỉ có điều kể từ ngày dòng suối phun kia mang hắn tới đây thì hình như đã bình thường trở lại, nhảy vào trong, cả người cũng chỉ ướt đẫm mà thôi.



Vừa mới tới thế giới này Long Sách vốn cũng không hiểu phải làm sao, người ta xem hắn là kẻ bị bệnh tâm thần cũng đã bị đưa vào đồn công an, vào viện tâm thần nhưng may hắn cực kỳ thông minh khôn khéo, rất nhanh đã thăm dò được tình hình chỗ mình đang ở.



Nơi này là một thời đại tách biệt hoàn toàn với thế giới hắn sống, là một triều đại cách mấy ngàn năm sau, hắn tư chất thông minh, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đã hiểu rõ những tri thức hiện đại cơ bản. Sau khi chạy khỏi viện tâm thần, hắn bán ngọc bội trên người với giá cực kỳ rẻ, đổi lấy hai vạn để thuê một căn phòng ở, mỗi ngày đi loanh quanh mấy chỗ lan la gần đài phun nước, đợi Đức Âm .



Cũng may Đức Âm không để cho hắn đợi quá lâu.



Thừa dịp ban đêm trời tối, Long Sách đón xe taxi, đẩy Đức Âm vào xe, khi Đức Âm và Địa Ngục Khuyển nhìn thấy xe taxi đều tấm tắc lấy làm kỳ, cái xe này không cần ngựa kéo thế mà lại chạy như bay ấy, Địa Ngục Khuyển ngồi ở bên trong không ghìm được mình cảm thán: "Cơ quan thuật trong dị thế này quả nhiên rất cao!"



Khiến cho lái xe vô cùng kỳ quái quay đầu lại nhìn bọn họ liếc mắt một cái, vừa liếc một cái ngay lập tức đã bị mỹ mạo xinh đẹp kinh người của Đức Âm hấp dẫn, thiếu chút nữa đã lên đụng phải lan can ven đường.



"Bác tài à, ông lái xe chú ý tý đi." Long Sách không vui nói.



"Cô bé này thật sự đẹp quá!" Lái xe dùng giọng địa phương lẩm bẩm.



"Hắn là em trai của tôi." Long Sách cũng dùng tiếng địa phương đáp một câu, vì thế lái xe lại suýt chút nữa đã bẻ lái lật ngã cả chiếc xe.



Long Sách đi loanh quanh suốt một tháng, giọng địa phương cũng học được bảy tám phần. Nhìn thấy Đức Âm và Địa Ngục Khuyển dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn mình, Long Sách có chút đắc ý, hắn từ trong túi tiền lấy ra một cặp kính mắt đặc biệt không độ, nghiễm nhiên là một bộ dáng tinh anh thành phần tri thức.


Sự thật thì hiện giờ hàng này cũng là một tên không có việc làm mà thôi.


"Huynh trưởng đây là cái gì?" Đức Âm chỉ vào cặp mắt kính của Long Sách hỏi han.


"Đây là biểu tượng cho tri thức." Khóe miệng của Long Sách cong lên, nếu như đã tìm được Đức Âm rồi thì từ ngày mai hắn sẽ nghiêm chỉnh đi tìm việc làm, trước hết phải nuôi sống Đức Âm, sau đó mới có thể tính toán về chuyện trong tương lai xa gây dựng một mảnh trời riêng khuếch trương cơ đồ bá nghiệp của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^