Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

[C4] Siêu Sao Đức Âm

Lililicat
Phong




Chương 4 Đã là tuyệt đỉnh mỹ nhân thì cho dù ru rú ở trong nhà cũng sẽ gọi ong chọc bướm




Đức Âm tuyệt đối là trạch nam đúng tiêu chuẩn, Long Sách đi làm bảy ngày, hắn ru rú ở trong nhà suốt bảy ngày chưa từng đặt chân ra khỏi cửa một bước, ngay cả luyện công cũng ở trước máy vi tính, một bên lướt mạng, một bên xếp bằng ngồi luyện nội công.



Internet là thứ tốt, thông qua internet Đức Âm rất nhanh đã cập nhập biết thêm rất nhiều thứ khác nhau. Hoa Ảnh cũng đứng ở bên cạnh nhìn, có đôi khi cầm khăn mặt, bưng nước trà, dâng dưa hấu đủ các loại.



Nhưng đáng giận nhất là người này dù ngồi trước máy tính lâu cỡ nào cũng không bị cận thị cũng không bị béo phì làn da vẫn tốt như trước, gien di truyền của thần hỗn độn đúng là tốt đến quá đáng.



"Chủ nhân, ngài chơi game trên internet à? Nghe nói bây giờ rất nhiều người trẻ tuổi đều ham mê cái trò này." Hoa Ảnh ân cần nói, hắn ngồi chồm hổm dưới đất, nhìn Đức Âm táy máy nghịch máy tính của Long Sách.



"Không chơi, đó chính là thứ vô nghĩa nhất, trò nào trò nấy đều rập một khuôn nào gia nhập môn phái nào tu luyện bí kíp võ công rồi lại thu gom trang bị chế tạo đan dược, đều là thứ thừa thãi ở thế giới trước kia của chúng ta." Đức Âm nói.



"Đúng thế, cũng chẳng phải là giang hồ thật sự, trò này chủ yếu là dành cho mấy đứa trẻ ranh mà thôi, giang hồ thật sự chính là trò chơi sinh tử." Hoa Ảnh phụ họa.



"Hoa Ảnh , ta muốn có cái này." Đức Âm mở tab trang web taobao, chỉ vào một con mèo Mỹ lông ngắn nói.



Hoa Ảnh nhìn nhìn giá cả của con mèo lông ngắn kiểu Mỹ kia, suy nghĩ một chút nói: "Chủ nhân, chúng ta không có nhiều tiền lắm, Long Sách nói chờ đến lúc hắn nhận lương mới có thể cho ngươi tiền tiêu vặt."



"Tiền trong nhà còn lại bao nhiêu?" Đức Âm hỏi.



"Trừ tiền điện tiền nước tiền gas cùng với tiền thuê nhà, đại khái còn lại chưa đến hai ngàn tệ đi. Nếu như mua mèo Mỹ lông ngắn cũng chỉ còn lại 10 đồng." Hoa Ảnh đột nhiên cảm thấy tiếc thương chủ nhân nhà mình vô hạn, trước kia ở Băng Tiễu Thành chủ nhân chưa từng nếm qua tình cảnh túng quẫn thế này a! 【 Có điều nhờ lần này mà có thể biểu hiện lòng trung thành của mình luôn san xớt chia sẻ hoạn nạn chung với chủ nhân, thật đúng là khiến lòng người bùi ngùi xúc động a! 】



Vì thế Hoa Ảnh lẫm liệt nói: "Chủ nhân, để ta đi bán máu!"



"Sẽ nhiễm HIV." Đức Âm nói.



"Vậy, ta đi cướp ngân hàng! Mọi người ở đây không biết võ công, bọn họ tuyệt đối sẽ không tóm được ta!"



"Sẽ bị người ta phát lệnh truy nã."



"Che mặt đi cướp?"



"Vô nhân đạo."



"Thuộc hạ vô năng, làm cho chủ nhân phải chịu khổ !" Hoa Ảnh nước mắt tràn mi quỳ rụp xuống.



"Đi kiếm việc làm a." Đức Âm ngạc nhiên nhìn hắn.



Hoa Ảnh = = : ". . . . . .. . . . . . Vậy không phải là kiếm tiền rất chậm à. . . . . ."



"Đừng nghĩ tới việc không làm mà hưởng a!" Đức Âm dạy dỗ thuộc hạ.



"Có điều thuộc hạ không có giấy tờ chứng minh thân phận gì gì đó. . . . . ."



"Long Sách đều đã chuẩn bị sẵn hết rồi, đều là giấy tờ giả." Đức Âm kéo hộc tủ dưới máy tính ra, cầm giấy tờ chứng minh thân phận giao cho Hoa Ảnh .



Hoa Ảnh vẻ mặt đưa đám bị Đức Âm đuổi ra khỏi cửa đi tiền kiếm, thật ra hắn không phải không muốn đi kiếm tiền, mấu chốt vấn đề ở chỗ nếu phải đi làm thì sẽ không thể một ngày hai mươi bốn giờ canh giữ ở bên người chủ nhân . Nếu như có một công việc vừa có thể kiếm tiền, vừa có thể giống như trung khuyển canh giữ bên cạnh chủ nhân thì thật tốt a!



Hoa Ảnh cất thẻ căn cước ở trên đường đi dạo một vòng, cuối cùng quyết định đi đến trung tâm giới thiệu việc làm một chuyến, chỉ thấy toàn là việc làm dùng sức lao động như làm việc tại công trường, rửa chén đĩa linh tinh, hơn nữa đều là làm cả ngày, nếu muốn tìm một công việc vẻ vang một tý thì nhất định phải có bằng cấp và kinh nghiệm làm việc. Hoa Ảnh ủ rũ lật xem tập san danh sách việc làm mà nhân viên môi giới đưa cho hắn, lật đi lật lại thì nhìn thấy một công việc làm cho mắt hắn lòe lòe lóe sáng —— bảo tiêu!



"Ta muốn làm việc này." Hoa Ảnh chỉ vào ngành nghề có tiền lương cao nhất nói với nhân viên.



" Công việc này tiền lương đến cả mấy vạn đó, cậu muốn chúng tôi làm người môi giới giới thiệu thì trước hết phải nộp ba nghìn NDT phí môi giới." Nhân viên sư tử hống hét cái giá cắt cổ.



"Ta không có nhiều tiền như vậy." Hoa Ảnh lạnh lùng nói.



"Không có tiền sao cậu không làm việc này?" Người nhân viên kia liếc hắn một cái, "Cậu có bằng cấp không? Có kinh nghiệm làm việc không? Có quan hệ xã hội không?"



"Gì cũng không có. Ta còn chưa có hộ khẩu thành phố.



"Vậy cậu còn đòi hỏi cái gì chứ hả! Đi rửa chén thuê cũng là khá lắm rồi!"



Hoa Ảnh bày ra thần bí cao thâm nói: "Ta có công lực."



"Gì?" Nhân viên nghiệp vụ sửng sốt, "Cậu nói gì?"



Hoa Ảnh lộ ra nụ cười khát máu lạnh buốt.





Để hỏi cung một người có rất nhiều loại phương thức, ở dưới tình huống khi mình cái gì nhưng người nọ một chút cũng không phát giác ra có gì khác lạ cũng có thể làm được, chỉ cần có một phương thuốc dù có ngàn vàng cũng khó cầu trên giang hồ ——"Trách tiên tán", sau khi nuốt loại mê dược này thì người ta sẽ rơi vào trong trạng thái hỗn loạn, hỏi hắn nói cái gì cũng sẽ trả lời. Thân là ảnh vệ đứng đầu thiên hạ, những…trang bị nho nhỏ như như này sao có thể thiếu chứ?



Thừa dịp vị nhân viên nghiệp vụ này đi toilet, Hoa Ảnh đột nhiên điểm huyệt đạo của hắn, yên lặng kéo hắn vào hành lang thoát hiểm, nhét trách tiên tán vào miệng hắn.



Nhờ thủ đoạn cổ xưa trên giang hồ, Hoa Ảnh thuận lợi đoạt phương thức liên hệ của phần công việc bảo tiêu tiền lương bốn vạn tới tay, sở dĩ hắn nhìn trúng công việc này là bởi vì thời gian làm việc chỉ có buổi tối, người chủ thuê cũng cực kỳ thần bí, ngay cả tính danh đều không để lộ ra, chỉ để lại một dãy số điện thoại di động.



Nếu chỉ làm việc vào buổi tối thì ban ngày là có thể hầu hạ chủ nhân, buổi tối có thể kiếm tiền cho chủ nhân, mua cho chủ nhân thật nhiều đồ ăn ngon và mèo Mỹ lông ngắn ! Hoa Ảnh ở trong lòng hưng phấn bắt đầu vẽ phác thảo bản kế hoạch sáng lạn.



Tất cả mọi người đi ra ngoài làm việc, Âm Heo nằm ở trên giường lớn, dùng remote chuyển kênh TV. Hắn đột nhiên có loại cảm giác, mình có phải cũng nên đi ra ngoài phấn đấu hay không? Bắt đầu tạo dựng một bá nghiệp dị thế thuộc về mình chẳng hạn.



Vì thế Âm Heo não bổ hình ảnh bản thân mình ở thời đại này đứng trên vạn người, vậy mà nở nụ cười thỏa mãn, sau đó lòng tràn đầy nhiệt huyết muốn đi ra ngoài tìm việc gì để làm, đợi thêm mấy ngày nữa rồi hẳn quyết định.



Vì thế trở về chỗ cũ tiếp tục ăn kem cây dở dang.



Ai dè, giờ phút này Đức Âm mặc quần cộc rộng thùng thình đi tới đi lui ở trong nhà, dang hai tay hai chân ngã người xuống giường xem TV, từng cử động từng việc làm của hắn sớm đã bị người ở trên lầu đối diện dùng kính viễn vọng rình trộm .Kể từ ngày tên cuồng rình trộm ngẫu nhiên phát hiện ra bóng hình xinh đẹp của Đức Âm thì từ đó về sau mỗi ngày đều mê muội dùng kính viễn vọng nhìn lén Đức Âm yy rồi lại sy đắm chìm trong địa ngục vực sâu của khoái cảm.



"Mỹ, tiểu mỹ nhân. . . . . ." Gã đàn ông rên rỉ, ở trên sàn nhà lăn lộn điên cuồng, hắn cảm thấy mình sắp sửa đến cực hạn, từ sau cái ngày định mệnh bắt gặp được vị mỹ nhân kia thì mỗi ngày máu mũi của hắn phải chảy ước chừng đến 300cc, nếu thật sự không thể ôm mỹ nhân kia vào trong lòng,ngực thì hắn sẽ tự hủy diệt mình mất !



Vì thế, hắn canh chừng thấy mọi người trong nhà Đức Âm đều đã đi ra ngoài, cố lấy hết dũng khí, đeo khẩu trang, giém trong lòng ngực một con dao, chuẩn bị tiếp cận tới tòa lâu Đức Âm đang sống.



Nếu như hắn dám không đếm xỉa tới mình. . . . . . Vậy thì dứt khoát đâm hắn một trăm nhát!Gã đàn ông rình coi u ám suy nghĩ



Thời đại nền công nghiệp hiện đại hóa công nghiệp hóa, cũng là thời đại loài người biến thái lớp lớp xuất hiện.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^