Lililicat
Phong
Chương 6 tới gần giới giải trí!
Long Sách rất yêu thích công việc đầu bếp này, và nhờ những món ăn tràn ngập vẻ đẹp cổ điển và kiểu cách mới lạ kia của hắn cho nên chỉ trong một tháng ngắn ngủn, tiếng tăm của hắn truyền khắp gần xa trong giới ẩm thực thượng lưu quyền quý, rất nhiều vị khách quý trong giới thượng lưu đặc biệt tìm đến khách sạn, chỉ đích danh vị đầu bếp Long Sách nghe đâu là truyền nhân đời thứ mười thừa hưởng tuyệt kỹ trù nghề tuyệt vời, quả thật thì Long Sách ở trong giới ẩm thực đã trở thành một truyền thuyết.
Lúc này đây giá trị con người của Long Sách tăng vọt theo cấp số nhân, nhảy một cái đã trở thành bảo vật biểu tượng đại diện cho nhà hàng lớn, tiền lương một tháng tăng vọt lên năm lần, địa vị ở bên trong nhà hàng - khách sạn quẹt một phát từ trên mặt đất bắn lên trên trời cao. Thì ra trước đây mọi người mỗi lần gặp hắn đều gọi hắn là Tiểu Long, hiện tại thấy hắn ai nấy đều cung kính cúi đầu khom lưng gọi hắn là Long sư phụ, mà khách sạn vi Long Sách tiến hành định lượng giá trị con người của mình rồi đóng kiện lại, khiến cho giới thượng lưu trong xã hội đối với mấy lời đồn về Long Sách càng ngày càng mơ hồ, cho nên đều mặc định xem hắn là Long đại sư xuất thân từ một gia đình có tiếng hiếu học uyên bác.
Ngẫm lại thì mới nghĩ ra vốn dĩ đối với một người không rõ vì sao đột nhiên thành danh tiếng tăm vang xa, bạn phải biết trong dân gian nhân vật kiểu như đại sư loại này đối với công chúng mà nói, vĩnh viễn luôn có một loại lực hấp dẫn kỳ lạ.
Đồ ăn do Long Sách làm ra quả nhiên đã đúng như mong đợi của hắn bắt dạ dày của nhóm nhân vật quyền quý nổi tiếng làm tù binh , mà một trong đó còn có vị đổng sự một công ty giải trí Kích Tình Tuế Nguyệt rất có tiếng ở thành phố x—— Đào Đại Xuân.
Nói tới người tên Đào Đại Xuân này, ở trong giới giải trí cũng dược xem là một truyền kỳ, trong tay hắn chỉ có mỗi bằng trung học cơ sở, cũng đã từng làm người bán hàng rong ở đầu đường, chỉ dựa vào bàn tay của mình vượt qua bao khó khăn tiến thủ, xây dựng công ty giải trí của riêng mình. Mà công ty giải trí Kích Tình Tuế Nguyệt của hắn vinh dự đứng trong TOP 50 những công ty giải trí hàng đầu trong nước dù sao thì công ty nhà người ta đã từng thành công nâng đỡ rất nhiều ngôi sao minh tinh thành super sao hạng 2 mà.
Đương nhiên, cũng chỉ là hạng 2 mà thôi, không may chính là gần đây những người mới hầu hết đều không ai có cá tính, khó có thể trổ hết tài năng, mà khẩu vị của khán giả thì càng ngày càng kén chọn, khó có thể hầu hạ, đối thủ cạnh tranh của công ty càng ngày càng nhiều, hoạt động cũng càng ngày càng khó khăn, Đào tổng luôn cảm thấy sự nghiệp của mình hình như cũng tới giới hạn rồi.
Thuận tiện nói luôn, Đào tổng năm nay đã xấp xỉ gần sáu mươi, là lão già một cây. Lão già chết bằm này không thích rượu chè thuốc lá cũng đã tới cái tuổi này rồi, đối với người đẹp cũng đã gặp nhiều không lạ gì, duy chỉ mỗi ham thích mỹ thực thì đúng là quá hà khắc cả đời không đổi. Tuy ở trong ngành giải trí trong nước hắn cũng được cho là nhân vật số hai nhưng trình độ chấp nhất đối với đồ ăn ngon không ai có thể so bì. Ở trong mắt hắn, cả đời này món ngon nhất mỹ vị hạng nhất mà hắn gặp được không thể nghi ngờ gì chính là những món ngon mang phong cách cổ điển mùi vị tuyệt vời kiệt xuất này —— do bàn tay Mộ Dung Long Sách làm ra.
Ngay khi ăn miếng đầu tiên trong đĩa thức ăn mà Long Sách làm, Đào tổng đã cảm giác được nhắm mắt lại là có thể đặt mình trong những năm tháng tung hoành thiên hạ đã bị lịch sử vùi lấp lúc đó cũng là lúc khoảng thời gian không thể kềm chế được, giang hồ phong trần, sự thống trị hào hùng, nữ nhân khổ vì tình, đủ các loại tư vị đồng loạt đánh úp tới, quả thực so với việc một hơi đọc xong bộ tiểu thuyết kỳ hiệp của Cổ Long, Kim Dung còn phấn khích thỏa chí hơn nhiều, đợi đến khi mở mắt ra, chỉ có thể quát to một tiếng: "Ngon —— a!"
Long Sách không khỏi cười lạnh, nếu không phải vì Âm Heo, cũng sẽ không để cho ông không công mà được hưởng dụng phần mỹ thực chỉ cung cấp cho mỗi mình Âm Heo, phải biết rằng ở trong thế giới cổ đại, người có thể làm cho bá chủ Long Sách tự mình xuống bếp, kể cả là Thiên Vương lão tử cũng không làm được. Ngoại trừ đó là yêu cầu của Âm Heo .
Từ nay về sau Đào tổng thường xuyên ghé thăm khách sạn, thật muốn nhìn thử vị đầu bếp tuổi trẻ mà tài giỏi này một lần, không ngờ Long Sách quả nhiên là một nhân vật đặc biệt, hình thức kiểu dáng đồ ăn, các loại tư vị u tối mà tiêu hồn, đến cuối cùng không thể không làm cho hắn bái phục, cảm khái anh hùng xuất thiếu niên, có ý mời Long Sách làm đầu bếp riêng nhà mình.
Vì thế trong lúc Long Sách tự tay bưng đồ ăn lên cho hắn vô tình nói ra một câu: "Đào tổng, tôi có một đứa em trai vẫn luôn mơ ước trở thành ngôi sao, đã lớn rồi nhưng cũng chưa từng có nghề ngỗng đàng hoàng, ngài xem xem có thể an bài thu xếp chút hay không?"
Đào tổng ăn món ngon, trong lòng rất tinh ranh khôn khéo, nghĩ thầm bất quá Long Sách cũng chỉ là người như thế, vì muốn bắt cầu kèo với mình mà cố ý dùng mỹ thực lấy lòng mình, có điều việc này cũng là lẽ thường tình. Nếu em trai hắn hắn làm người an phận thành thật, vậy mình cứ thu xếp cho hắn một công việc lặt vặt ở trong công ty cũng không phải là không thể, vì thế gật đầu nói: "Thứ tư, cậu mang em trai đến công ty tôi thử ống kính xem sao, để đánh giá ngoại hình và những mặt khác xem thế nào. Đến lúc đó cậu cứ cầm theo danh thiếp của tôi, tôi sẽ bảo người quản lý đón cậu."
"Đa tạ Đào tổng." Long Sách nhận lấy danh thiếp, Đào tổng cẩn thận quan sát Long Sách, cả đời này hắn đã duyệt qua không biết bao nhiêu người rồi nhưng chung quy luôn cảm giác người trẻ tuổi này tuổi còn trẻ, cố tình có mang đến cho lão một loại mùi vị thành thục lão luyện, tương lai nhất định không phải là vật trong ao!
Địa Ngục Khuyển dò tìm theo địa chỉ, đến trong căn biệt thự thần bí xa hoa một chỗ vô cùng hẻo lánh của cố chủ để phỏng vấn. Lúc này đã là đêm khuya, bốn phía tối đen như mực, vắng tanh hầu như chả có bóng người, mà cái tòa biệt thự cao cấp mọc sừng sững trơ trọi đứng ở trên đồi núi, bên ngoài cửa lớn khu nhà cao cấp thần bí có chiếc xe màu đen có rèm che, lại có mấy người đàn ông cao lớn đeo kính râm mặc tây trang màu đen, đứng thẳng ở cửa, thoạt nhìn chính là bảo tiêu.
"Đến phỏng vấn hả?" Vệ sĩ cẩn thận đánh giá đối chứng thẻ căn cước của Địa Ngục Khuyển, không ngừng quan sát hắn.
"Ừ." Địa Ngục Khuyển gật đầu.
"Người ở đây?"
"Ừ."
"Đã từng làm bảo tiêu rồi chứ?"
"Ừ, ta là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, từng làm vệ sĩ tư nhân."
"Thử chút xem sao." Một tên vệ sĩ từ bậc thang đi xuống, ý bảo diễn luyện cùng hắn một chút.
"Ba người cùng lên đi." Địa Ngục Khuyển chú ý cách diễn đạt của mình, tuy rằng đối với hắn mà nói, một người địch với thiên quân vạn mã cũng không thành vấn đề.
"Nhóc con, cuồng vọng quá mức đó." Vệ sĩ áo đen ra hiệu với đồng bạn, vì thế ngay tức thì ba người vây quanh Địa Ngục Khuyển .
3 phút sau, ba người vây quanh tấn công Địa Ngục Khuyển không chậm trễ đồng loạt ngã xuống đất, Địa Ngục Khuyển cũng không ra đòn quá nặng, có điều hắn cố ý thả chậm động tác hơn mười lần không sử dụng nội công tinh túy ở cổ đại nguyên thủy, khiến cho vệ dĩ áo đen hết lời khen ngợi : "Cao thủ! Luyện nhiều năm rồi đi!"
Địa Ngục Khuyển = = ở thời đại của bọn họ, động tác này ngay cả nhân sĩ hạng 3 trên giang hồ cũng có thể làm được đó? Con người thời nay đúng là thụt lùi.
"Vào đi." Vệ sĩ áo đen ý bảo Hoa Ảnh vượt qua cuộc kiểm tra. Hoa Ảnh cảm thấy một sấp tiền mặt thật dày đang ngoắc hắn, khóe miệng nở nụ cười nắm chắc thắng lợi trong tầm tay, đi vào khu nhà cao cấp.
Người hai chân đang bắt chéo ngồi ở trên dãy sô pha trong đại sảnh khu biệt thự, hiển nhiên là chủ nhân nơi này,. Người nọ là một mỹ thiếu niên thoạt nhìn còn chưa đến hai mươi tuổi, quần áo trên người rất tinh xảo, khuôn mặt lại tinh tế hấp dẫn tầm mắt người ta nhưng biểu tình trên mặt lại là kiểu bất cần đời, cứ thế đỉnh đạc tựa vào trên sô pha, tà nghễ nhìn Hoa Ảnh bước vào cửa.
Lúc này hắn thấy Hoa Ảnh khi nhìn đến mình cũng không có phản ứng gì, thì thiếu niên này cảm thấy cực kỳ thú vị, cho nên mở miệng hỏi:
"Cậu không tò mò về thân phận của tôi sao?"
"Một vệ sĩ làm tròn phận sự, hẳn là biết bản thân mình khi nào thì nên biết đều câm miệng không hỏi vấn đề không nên hỏi, không nghĩ những chuyện không nên nghĩ." Hoa Ảnh thản nhiên nói.
"Người này có chút ý tứ!" Hàng lông mi của thiếu niên giương cao, hiển nhiên, khí chất lạnh lùng và biểu hiện bình tĩnh của Địa Ngục Khuyển khiến cho hắn đã bị thiếu niên đặc biệt chú ý.
Kỳ thật Hoa Ảnh căn bản không biết thiếu niên này đến tột cùng là ai, trong mắt hắn, ở trên đời này người tôn quý nhất cũng chỉ có chủ tử Mộ Dung Đức Âm của hắn, còn những người khác ấy à hết thảy đều là cứt chó. Mà hắn là trung khuyển.
Lại nói, ở trong quan niệm của Địa Ngục Khuyển thì phàm là những kẻ dám tự xưng bản thân mình xinh đẹp tuyệt sắc tất tần tật đều nên hủy dung, chỉ có mỗi mình chủ tử Đức Âm là người đẹp nhất, đương nhiên, trên đời này cũng tìm không đâu ra người có thể đẹp hơn Đức Âm . Nếu như thật sự có, khẳng định người đầu tiên tạt một bát a- xít sun-phu-rit tới trên người kẻ đó cũng chính là Hoa Ảnh hắn.
Địa Ngục Khuyển là tên siêu cấp vặn vẹo.
Lại nói tới vị thiếu niên này có thân phận rất là ghê gớm đấy nhá, hắn chính là minh tinh trẻ tuổi siêu cấp nổi danh gần đây ở trong nước —— Hân Triệt, tính nết hắn rất tùy tiện nhưng được mọi người đánh giá rất cao, là một nghệ sĩ đa tài.
Bộ này đúng là cực phẩm mà, vừa hài vừa dài mà đọc mãi không chán, cảm ơn bạn đã edit nhé. Mà bạn cũng thích Tao à, mình cũng cưng thằng nhỏ lắm.
Trả lờiXóa^_^ ừ, mình thích thằng bé lắm, cực thích luôn đó. Nhất là lúc thằng nhỏ đọc rap ~
XóaMừng bạn tới nhà, cả hai điểm bạn nói điều trúng ý mình, hài và dài. Với mình mà nói, truyện của Ly Miêu trong hài có ý nên thu hút mình lắm :D
Dài không ngán nên giúp mình tiết kiệm thời gian kiếm truyện mới nữa, he he.
Cổ Long là tên một tác giả chuyên viết kiếm hiệp TQ chứ không phải tên tác phẩm của Kim Dung bạn ơi ^^
Trả lờiXóa^_^ ừh cảm ơn bạn rất nhiều, mình type thiếu chữ nhưng không phát hiện ra.
Trả lờiXóatruyện của lililicat đúng là quá hay. coi mà ko khép miệng đc. ko hẳn hài, ko hẳn bi.. cứ sao sao ấy, nhưng đúng là ko dừng đc. cảm ơn nàng nhiều nhiều nhiều lắm
Trả lờiXóa