Lililicat
Phong
Chương 8 Đức Âm đi phỏng vấn
Cuối cùng thì trời cũng sáng tỏ, hôm nay cũng là ngày Đức Âm tham gia buổi phỏng vấn của công ty giải trí. Địa Ngục Khuyển dậy từ sớm đi mua phần bánh bao cho bữa sáng, dâng tới tay cho chủ nhân nhà mình đương nhiên bởi vì tay Đức Âm bị thương cho nên toàn bộ quá trình đút cơm đều là do Long Sách phụ trách.
"Cho ngươi cái bánh bao này." Địa Ngục Khuyển đem một cái bánh bao thịt giao tới trước mặt Thị Long vẫn một mực yên lặng không nói gì .
Vì thế, hai khuyển không khỏi nhìn nhau.
Âm Heo vốn là muốn tự mình ăn nhưng có điều Long Sách kiên trì không chịu một mực muốn đút hắn ăn, không chỉ đút cơm mà ngay cả quần áo Long Sách cũng mặc giúp hắn, vì thế Âm Heo hỏi: "Ta đi WC, ngươi cũng đi theo vào hả?"
"Chỉ có một tay ngươi có thể chùi mông không?" Long Sách hỏi, vì thế thật sự theo đuôi hắn vào buồng vệ sinh.
"Thiết, cũng không phải bị gãy xương, chính là bị dao cắt mà thôi." Âm Heo = =
Âm Heo rửa mặt xong, thay bộ tây trang nghiêm chỉnh, nhất thời làm cho Thị Long đã nhìn quen nay thấy Âm Heo thay đổi hình tượng cảm thấy chói mắt quá đi, Long Sách buộc tóc cho Âm Heo, vừa lòng tự hào nói: "Bảo Bảo, từ hôm nay trở đi chói mù mắt chó ủa mọi người đi!"
"Chủ nhân vạn tuế." Địa Ngục Khuyển hai mắt tỏa sáng.
Kết quả bốn người cùng đi tới chỗ phỏng vấn, Thị Long với Hoa Ảnh đi theo phục vụ, có xách nước, có lấy khăn lông ướt, có lấy giấy vệ sinh cùng dưa leo, cẩn thận hầu hạ cứ như là hoàng đế đi xa vậy.
Dù Đức Âm có đeo kính râm, nhưng dọc theo đường với diện mạo không tầm thường này vẫn liên tục dẫn dắt ánh nhìn chăm chăm của người qua đường, gây ra rất nhiều vụ tai nạn xe cộ nho nhỏ.
Cuối cùng thì, Long Sách dẫn một hàng bốn người đi tới cao ốc công ty giải trí của Đào Đại Xuân.
Kỳ thật Đức Âm rất đần độn, chỉ một đường ngoan ngoãn đi theo Long Sách chuyển từ phòng này chạy đến nhánh khác, đám người theo đuôi đằng sau bọn họ càng lúc càng nhiều, vì thế Địa Ngục Khuyển cùng Thị Long phụ trách nhiệm vụ vệ sĩ, ngăn cản đoàn người chen chúc lấn sát tới Đức Âm.
Lúc Đức Âm xuất hiện ở lễ hội Anime bị người vây xem thật sự là trong ngoài ba tầng dày đặc, chật như nêm cối. Lúc tới phòng chụp hình Đức Âm tháo kính râm với mũ xuống, đứng ở trước phông màn nới một cái nút cổ áo, ngay lập tức làm mọi người không tự chủ được thét chói tai, ngay cả Đào Đại Xuân đang ở trong phòng họp cũng bị đám người làm cho kinh hoảng , chạy tới vừa vặn thấy được một màn này tức thì cũng không tự chủ được hùa theo thét rầm lên.
Vì thế một ngày này bị trở thành công ty giải trí " Kích tình tuế nguyệt " xuất hiện kỳ tích, siêu sao siêu cấp Đức Âm chính thức bước trên con đường trở thành siêu sao rộng lớn thênh thang kia của hắn.
Long Sách thay Đức Âm ký kết hợp đồng, Đào Đại Xuân một bên hành động rất có hiệu suất, một bên thu xếp đóng gói con át chủ bài người đại diện tốt nhất công ty cho Đức Âm, cũng đập một khoản tiền lớn, nhanh chóng giúp Đức Âm chuẩn bị bài hát đơn đầu tiên.
Vấn đề là, bọn họ còn chưa có nghe Âm Heo hát, cũng chưa từng huấn luyện qua cứ thế mà quyết định để cho Âm Heo ra đĩa nhạc .
Đợi đến khi Đào tổng phục hồi tinh thần lại, mới nhớ tới hỏi Long Sách: "Em của cậu biết hát chứ?"
Long Sách mỉm cười: "Ngài có thể nghe một chút." Vì thế giao băng ghi âm của ĐứcÂm tới, tự nhiên, đoàn người vây xem lại lần nữa xổng chuồng nổ tung.
Đức Âm vốn đã có dung mạo đủ để người ta chấn động, nhưng sau khi nghe giọng ca của Đức Âm xong mới biết cái gì được gọi là tiếng ca của phượng hoàng, cả thính giác lẫn tâm thần đều rung động thật sâu.
Ở cổ đại, Đức Âm dùng tài đánh đàn siêu tuyệt thanh danh vang dội khắp thiên hạ, nhưng có điều người đời không biết một việc giọng nói của Đức Âm lại xinh đẹp tựa như tiếng trời, hơn nữa chỉ có ở trước mặt Long Sách, hắn mới có thể ngâm xướng giúp vui. Giọng nói kia vốn chính là thứ thuộc riêng về Long Sách khiến hắn hưởng thụ đến cực điểm —— nhưng có đôi khi Âm Heo sẽ bị huynh trưởng yêu cầu ca hát để trao đổi món tiền tiêu vặt, những lúc Âm Heo cất tiếng ca, ngay cả nhóm chim chóc gần đó không con nào là không say mê ngây ra như phỗng.
Có điều dù sao so với thị hiếu của đám người hiện đại, ca khúc luôn có những tiết tấu mạnh mẽ thì rất cách biệt, trong băng ghi âm Đức Âm ở thâu một bài hát cổ du dương, chỉ là đơn giản ngân nga vài câu thử âm cũng đã đủ để tất cả mọi người ngây dại dư âm quanh quẩn suốt ba ngày.
Thật sự thật đẹp ! !
Một người tuyệt mỹ cỡ này xứng có được âm thanh du dương, êm tai thần diệu của tự nhiên như vậy, đây chính xác là lực hấp dẫn cực hạn nhất của ác ma đây mà, vương vấn suốt mấy ngày làm tâm thần sa ngã!
Không hề nghi ngờ, Mộ Dung Đức Âm rõ ràng chính là kỳ tích lớn nhất sáng lập trong ngành giải trí của nhân loại! !
Một vị chế tác âm nhạc có mặt tại hiện trường ước chừng ngây người khoảng chừng năm phút đồng hồ sau đó đột nhiên nước mắt chảy ròng ròng, quỳ xuống quỳ bái Đức Âm. Bởi vì vị này kích động quá mức, tạm thời tinh thần có chút vấn đề cho nên cuối cùng bị bảo an cưỡng ép tha ra ngoài.
Sau khi Đức Âm xuất hiện kéo theo một đợt sóng chấn động mãnh liệt khiến toàn bộ công nhân viên trong công ty giải trí rung động tới cực hạn, mọi người ai nấy cũng không khỏi phỏng đoán, Đức Âm bảo vật tuyệt diệu này đến tột cùng rốt cuộc là lớn lên trong hoàn cảnh như thế nào vậy? Vì cái gì lại có một vị mỹ nhân hào quang bắn ra bốn phía như vậy nhưng bây giờ mới bị khai quật? Từ đầu đến cuối, cả người Đức Âm giống như dùng mị lực hấp dẫn của bản thân mình làm người ta chìm sâu vào cái động bí ẩn xinh đẹp say mê không thể tự kiềm chế hài cốt cũng chẳng còn.
Lịch trình trở thành ngôi sao của Đức Âm đã chính thức bắt đầu rồi!
Buổi chiều cùng ngày, Đào Đại Xuân kích động yêu cầu Long Sách mang theo Đức Âm dời đến khu nhà xa hoa gần công ty, mọi khoản chi tiêu của bọn họ do công ty toàn quyền phụ trách, cũng muốn buổi tối Đức Âm đi theo hắn tới bữa tiệc rượu của nhân vật nổi tiếng. Trang phục và mọi thứ củ Đức Âm công ty cũng tài trợ toàn bộ.
Sự thật chứng minh, đầu bếp, phương tiện di chuyển đường dài, vệ sĩ và tất tần tật mọi thứ, cũng không bằng sức lực mãnh liệt của minh tinh Âm Heo!
Lại nói Đức Âm cái loại nam nhân muôn đời không có sự nghiệp này, thình lình xuyên tới thời đại công nghiệp thế nhưng chỉ một cái đã trở thành ngôi sao có sức hút cực mạnh, đủ để nói rõ thời đại công nghiệp là cái thời đại điên cuồng không đáng tin cậy cỡ nào rồi đi.
Ở trong một tòa nhà cao tầng xa hoa, có ba phòng ngủ hai phòng khách, tân trang sạch sẽ. Long Sách quyết định mình cùng Đức Âm ngủ chung một phòng, mọi người nghỉ hơi một chút, bảy giờ tối nay có mặt tại buổi tiệc long trọng với các nhân vật nổi tiếng nhất hiện giờ.
Long Sách và người đại diện phụ trách Đức Âm tiến hành trao đổi một chút, ở phòng khách hàn huyên tới trưa, Đức Âm lười phải nghe cuộc đối thoại phô bày tâm cơ của bọn hắn cho nên quyết định ở trong phòng ngủ nằm ở trên giường xem Tv Lcd 30 inch ở trên tường. Hai người Địa Ngục Khuyển và Thị Long thì ở trong phòng bếp to như vậy phân chia hoa quả thịt nguội đưa tới cho Long Sách cùng Đức Âm.
Còn chưa nghỉ được bao lâu, một đội ngũ phụ trách thiết kế tạo hình tượng cho Âm Heo tiến vào , bọn họ bày trí thiết kế phòng ngủ đang trống không, chẳng qua Đức Âm chỉ cần ngồi ở trước bàn trang điểm đã quá hoàn mỹ chẳng có gì để xoi mói cả, ngay cả vị thợ trang điểm đứng đầu cũng nhịn không được sờ sờ hai má của Đức Âm, hỏi hắn có phải đã từng làm phẫu thuật thẩm mỹ rồi hay không?
"Chưa từng làm phẫu thuật bao giờ." Đức Âm không có biểu tình nói. Thợ trang điểm mụ mị vì dung nhan của Đức Âm nói: "Nếu thật sự có người nào có thể chỉnh ra được dung mạo như vậy, nhất định là kỹ thuật của người đó là thần mà!"
Cho dù khuôn mặt cùng dáng người của Đức Âm không thể bới móc, nhưng thợ trang điểm vẫn làm từng bước thiết kế kiểu tóc cùng xử lí cho hắn. Hai má của Đức Âm ngay cả một hạt mụn thật nhỏ hoặc là một xíu vết tàn nhang cũng tìm không thấy, làn da còn xinh đẹp hơn cả tơ lụa thượng đẳng, trắng tuyết như bông sen, mỗi một chi tiết trên khuôn mặt đều tuyệt đối hoàn mỹ đến mức tận cùng, một đầu tóc dài mượt mà óng ả kia phảng phất như ẩn chứa linh hồn sinh mệnh, khiến cho người ta không đành lòng cắt xén, vì thế thợ trang điểm chỉ đành phải đem đầu của hắn quấn lên một chút, làm cho hắn có vẻ càng thêm thời thượng, lựa chọn quần áo cho Đức Âm cũng khiến cho người ta có một loại cảm giác là hắn chính là vị vương tử cao quý từ trong sách bước ra.
Sau khi hoàn tất xong xuôi mọi công đoạn, thợ trang điểm bảo Đức Âm thử cười một chút để hắn nhìn xem, Đức Âm nhìn gương hơi hơi phác họa một nụ cười mỉm, tức thì khiến cho thợ trang điểm cảm thấy tim đập như trống nổi, thân là đàn ông thế nhưng mình lại bị mê hoặc bởi một người đàn ông!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^