Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2015

[C24] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong



☆ Đầm lầy mê vực ( tám )


Không gian bên trong thạch động so với tưởng tượng còn lớn hơn nhiều, vách đá bốn phía chung quanh bị mài mòn bóng loáng mười phần, khắp nơi khắc ấn văn tự Cổ Ma hai người có xem cũng không hiểu. Mặt đất trải đá cẩm thạch, ở giữa có một trận đồ ma pháp thật lớn tản mát ra tầng sáng xanh thẳm.

Bởi vì phải đỡ Eagle toàn thân vô lực, tay còn lại lấy từ trong giới chỉ một viên thạch anh ký ức, nhét vào trong tay Eagle để cho hắn cầm giúp.

Tay thò vào cầm cây ma trượng vốn rất ít khi dùng đến, vung tay lên, một con ma yểm từ đỉnh pháp trượng trống rỗng nhẹ nhàng đáp xuống tay Eagle, nâng viên thạch anh ký ức này bay đến giữa không trung.

Từ sau ngày Gil lấy được một loạt tư liệu vong Linh Ma pháp, ngay sau đó đã thể hiện ở tại phương diện này hắn đặc biệt có thiên phú. Bình thường muốn triệu hoán ma yểm, phải thông qua bộ xương khô sinh vật Tử Linh cấp thấp nhưng bây giờ hắn căn bản không cần dùng tới ma trượng, ngay cả giai đoạn đọc chú ngữ cũng có thể bỏ bớt.

Vì hiện tại đang ở trong hoàn cảnh đặc thù, trạng thái của lại Eagle lại không tốt, rất uể oải cho nên tự nhiên Gil càng thêm cẩn thận.

"Hô... Xem ra đại bộ phận tu luyện địa hiện tại vẫn không khác trước lắm. Gil, trận đồ ma pháp kia hẳn là chìa khóa để mở pháp trận ."

Eagle thở dốc một hơi, giải thích cho Gil chưa từng tu luyện địa. Trong sơn động nguyên tố các hệ ám so với bên ngoài càng dày hơn, sợi dây chuyền trước ngực cũng đã bắt đầu hơi hơi nóng lên.

Gil gật gật đầu, đỡ Eagle chậm rãi đi đến trận đồ ma pháp.

Là một người luyện kim thuật, tự nhiên chưa từng tu luyện qua loại này. Tuy Gil đã từng đọc qua các loại phương pháp tu luyện trong các bộ sách lý tại thư viện nhưng dù sao cũng toàn là mớ lý luận suông, may là có Eagle hiểu rõ tình huống thực tế cho nên mới làm cho hắn yên tâm.

Hai người bước đi thận trọng lại cực kỳ từ tốn đi đến chính giữa trận pháp, ma yểm nâng viên thạch anh ký ức cũng ngoan ngoãn lượn lờ theo sát trên đỉnh đầu hai người.

Vừa mới dừng chân, vốn trận ma pháp tản mát quang mang màu xanh thẳm, bỗng nhiên trở nên chói mắt. Cảnh sắc chung quanh bắt đầu xoay tròn một lượt, văn tự Cổ Ma bên trên vách đá dường như là đang bay lên, hình ảnh tuột qua tạo thành một vài bức tranh thoạt nhìn hết sức quỷ dị. Giống như toàn bộ ma văn đều nhảy trên vách đá, một vòng rồi lại một vòng xoay xung quanh ngoài trận quấn quanh bọn hắn.

Chờ đến khi trận ma pháp quỷ dị xoay tròn chung quanh thạch bích cuối cùng cũng chịu dừng lại, lúc này hai người mới phát hiện cơ quan chiếu sáng cả sơn động chẳng biết tối sầm xuống từ khi nào.

Quang mang giữa trận ma pháp cũng dần dà ảm đạm, chỉ còn lại vô số điểm sáng tí ti, hiện tại cũng là nguồn sáng duy nhất bên trong đại sảnh.

Những điểm sáng lờ mờ hoàn toàn không đủ để nhìn rõ không quan rộng lớn xung quanh, mà lúc này từ màn hắc ám bốn phía hình như có thứ gì đó đang bắt đầu khởi động, rục rịch rục rịch nhưng không thể nhận biết.

"Chắc là vòng thứ nhất bắt đầu rồi, cậu cẩn thận chút." Giọng của Eagle mang theo bất đắc dĩ từ bên cạnh truyền đến. Hiển nhiên hắn đối với tình cảnh vướng víu lúc này của mình rất ư là không hài lòng.

Vừa dứt lời, tiếng vang "lộp bộp lộp bộp" bắt đầu từ khắp ngõ ngách bốn phía sục xạo. Thanh âm không lớn, nhưng ở trong bóng tối bịt bùng này, phá lệ làm cho người ta rợn tóc gáy.

Ma trượng trong tay Gil chợt căng thẳng, thả lỏng người để Eagle tạm thời tựa vào người mình. Nhanh chóng từ trong giới chỉ lấy một viên đá chiếu sáng bằng nắm tay, vứt lên trên cho ma yểm vẫn còn ôm viên thạch anh ký ức lơ lửng giữa không trung.

Viên đá chiếu sáng tự tay Gil làm mặc dù không sáng ngời như cơ quan bên trong sơn động, nhưng cũng đủ nhìn rõ cảnh vật tại chung quanh đây.

Đợi đến khi hai người thấy rõ hoàn cảnh chung quanh thì ngay cả Gil cũng không khỏi căng thẳng.

Chỗ bọn hắn đang đứng có lẽ vẫn là một nơi bên trong đại sảnh nhưng có phải là vị trí ban nãy hay không thì hai người cũng không rõ.

Lúc trước rõ ràng khắp bốn phía chung quanh sơn động này được vây bọc bởi vách đá nhưng giờ phút này không có gì. Văn tự Cổ Ma tối nghĩa khắc trên thạch bích, cũng bị thay thành ma pháp trận xen kẽ nhau.

Mà bốn phía xung quanh hai người, vốn là từng hàng từng hàng bộ xương khô —chồng chất —,bình thường Gil triệu hồi ra luôn đồng nhất một loại màu trắng bóng có thể bán manh còn biết làm nũng nhưng hiện giờ nơi đây bộ xương khô hoàn toàn tương phản một màu tối đen.

Vấn đề đáng nói ở đây chính là bộ xương khô không chỉ cả người tối đen, khi được quang mang chiếu sáng, lúc bấy giờ chỉ điểm một vài chấm nhỏ bóng loáng na ná một loại kim loại thuần chất. Rõ ràng là bộ xương khô hình người, miệng nổi lên một hàm răng nanh, ngay cả xương cánh tay cũng sinh trưởng vừa kéo dài ra lại còn nhọn hoắc. Trừ điểm đó ra, khắp mọi nơi ở trên người bộ xương khô ví dụ như cánh tay, xương đùi đồng loạt trổ nhánh không theo một quy tắc nhất định thoạt nhìn tương tự như xương gai loại to.

Chỉ nhìn đủ biết là mặt hàng không dễ đối phó, số lượng bộ xương khô cũng làm cho hai người nhìn mà da đầu tê dại. Chi chít khắp đại sảnh tất cả đều là bộ xương khô loại này, bộ xương khô thuần đen hốc mắt trống rỗng, chỉnh một thể nhìn chằm chằm hai người.

Bị tập thể hàng trăm hàng ngàn bộ xương khô nhìn chăm chú là cái cảm giác gì đây, dù sao Eagle cảm thấy không phải là thể nghiệm dễ chịu gì cho cam.

"Ha ha... Vong linh pháp sư tu luyện địa đúng là không giống người thường, hạng mục tu luyện truyền thống này cũng có thể làm được trình độ cao như thế." Eagle cười khan một tiếng, vẫn nhìn bộ xương khô đen kịt dàn thành tầng tầng lớp lớp mang theo hơi thở hiểm độc.

Mà hạng mục tu luyện đả bại một số lượng địch nhân nhất định này, hiện tại luôn dễ dàng bắt gặp ở các chức nghiệp, tính ra đây cũng chính là một trong những hạng mục tu luyện bình thường nhất.

Mặc kệ là Eagle đi theo con đường kiếm sĩ hay là thánh Ma Pháp Sư, trong số những cái được gọi là "kẻ địch" trước nay đều được thay thế bằng trang bị luyện kim thuật lên dây cót cùng với trận ma pháp di động bằng gỗ.

Trực tiếp dùng đảng bộ xương khô làm đối tượng tu luyện quả nhiên chỉ có chuyện mà vong linh pháp sư mới làm ra được.

Trong lúc hai người Gil cùng Eagle hãy còn đang có chút ngây người với cảnh vật chung quanh, tiếng vang "lộp bộp lộp bộp" càng ngày càng nhiều.

Vốn hàng loạt bộ xương khô đen đang đứng bất động, cũng đã dần dà chậm chạp cử động. Thậm chí đã có vài bộ thong thả di động về phía hai người.

"Tê ——" Eagle hít một ngụm khí lạnh, túm lấy Gil bên người vội vã nói: "Cậu nhanh lên ! Loại hạng mục thí luyện này bình thường cũng có thời hạn nhất định. Trong thời gian trong phá hủy một số lượng người gỗ nhất định... Không đúng, là bộ xương khô, mới tính thông qua. Bằng không chúng ta nấn ná ở đây dài dài, càng ngày càng nhanh bị đại quân xương khô đè chết mất thôi."

Tự nhiên Gil cũng chú ý tới tình huống của Eagle nói, ma trượng trong tay trái nặng nề đâm xuống mặt đất một phát, tiếp đó dòng ma chú dài dòng tối nghĩa từ trong miệng Gil ào ạt tuôn ra.

Câu thần thú trong miệng Gil niệm động, đồng thời lúc này chung quanh lại tiếp một trận "lộp độp" dồn dần liên hồi, khí thế ồ ạt đổ bộ. Nương theo tiếng vang, trên mặt đất bắt đầu lật lên một khối xương khô đủ màu trắng. Một mảnh trắng bóng, bật người hình thành một thể đối lập với đảng xương khô đen kịt.

Đám Bộ xương khô này rõ ràng đã được Gil so sánh với bộ xương khô trước mắt đen để điều chỉnh thích hợp. Không hề giống như bộ xương khô xinh xắn dịu ngoan triệu hoán lúc bình thường giúp canh giữ đống lửa kia. Đám này không chỉ có thân mình cao xấp xỉ với đám xương khô trước mắt đen, hơn nữa hàm răng nanh cũng vừa dài vừa nhọn. Nhưng cũng chỉ thế , trình độ hung ác vẫn không thể hoàn toàn với bộ xương khô đen đối diện.

Cũng may bộ xương khô Gil triệu hoán ra không bị giới hạn như bộ xương khô đen, đại đa số bộ xương khô màu đen hiện tại vẫn đang cử động rất chậm chạp, còn bộ xương khô của Gil như châu chấu vậy, nhào đầu về trước "lốp đốp’’ từng trận liên hồi, lưu lại cũng chỉ là một đống xương cốt màu đen.

Eagle khóe mắt rút rút, tuy chỉ là một trận quần ẩu tay đôi của đám xương cốt nhưng không hiểu sao hắn vẫn cảm thấy đẫm máu cực kỳ.

Vốn trong đại sảnh tràn đầy sắc đen dần dần bị màu trắng thay thế, nhưng thần sắc cả Gil lẫn Eagle vẫn không thấy thả lỏng. Dựa vào đủ các loại quy cách của các hạng mục thí luyện mà bọn hắn đã trải qua thì lần này tuyệt đối cũng không phải đơn giản như thế.

Quả nhiên, vòng thứ nhất bộ xương khô đen rất nhanh đã bị chồng xương khô trắng của Gil diệt sạch không còn một mống, trên mặt đất rất nhanh lại trồi ra một số lượng lớn giống nhau như đúc.

Cứ thế hết một đám này lại mọc ra một đám khác, cử động dần dần trở nên lưu loát.

Nhóm bộ xương khô đen thứ hai cũng miễn cưỡng bị áp chế. Nhưng lúc này Gil với Eagle đều hiểu được, thật sự hết sức miễn cưỡng.

Rất nhanh, nhóm bộ xương khô màu đen thứ ba lại từ dưới đất nhảy ra. Lần này tốc độ hành động của nhóm bộ xương khô đen không chút sai lệch gì với quân đoàn xương khô của Gil.

Tốc độ không có gì khác nhau, nhưng điểm khác biệt lập tức lộ rõ. Tỷ như trên thân thể bộ xương khô đen rất nhiều nơi trổ mã gai xương, trừ bỏ chỗ răng nanh không khác gì với quân đoàn đợt trước nhưng nhóm bọn hắn quả thực đúng là như sói đói giữa bầy dê. Trong nháy mắt tình huống lật ngược hoàn toàn so với trận đầu tiên.

Eagle trợn mắt há hốc mồm nhìn đoàn quân xương khô trắng của Gil giống hệt như rơm khô bị ném vào lò lửa ‘rầm’ một tiếng cháy sạch sành sanh, tức thì không thể bình tĩnh nỗi, "Dựa vào! Rõ ràng là ăn gian a! Phạm quy cũng được sao? Đã nói là tay không rồi mà? Sao có thể dùng vũ khí chứ hả? !"

Gil liếc mắt một cái dựa lưng vào cột đá, một nửa sức nặng trên người toàn bộ đè ép xuống Eagle, có cảm giác hình như hắn hơi cáu kỉnh ấy a.

Hình như là từ khi rơi vào trong đầm, Eagle đã quăng bỏ hình tượng cởi mở vui tươi nụ cười tỏa nắng hành xử lịch thiệp thân sĩ bình thường của hắn, như lưu manh chạy như điên ở trên đường. Lời lẽ thô tục cứ càng lúc càng buột miệng thốt ra, đụng một cái là mở miệng.

Đương nhiên, đây cũng chính là một ý niệm thoáng hiện chợt lóe lên trong đầu Gil mà thôi. Lúc này cả tinh thần là thể lực, hắn đều đặt ở tràng cục diện.

Miệng khẽ niệm câu thần chú, một lượng lớn bộ xương khô màu trắng cũng từ trên mặt đất xoay người dựng lên. Lúc này đây ngoại hình của nhóm quân đoàn bộ xương khô cũng có chút biến hóa, trên người rất nhiều nơi cũng trỗi ra một vài gai xương.

Khác với nhánh gai ở trên người bộ xương khô đen vừa dài vừa nhọn hoắc như xương đao, quân đoàn xương khô màu trắng mọc lên gai xương tựa như đoản kiếm trọng kiếm kiểu cách khác nhau.

Gil nhíu nhíu mày, nhưng hắn cũng đã gắng hết sức . Thời gian hắn tu tập ma pháp vong linh vốn cũng không dài, lúc bình thường hoàn toàn dựa vào tư liệu trên bản ghi chép rồi tự mình mài mò nghiên cứu. Bây giờ ở trong thời gian ngắn có thể triệu hoán điều chỉnh quân đoàn bộ xương khô thế này cũng đã là chuyện chẳng dễ dàng gì rồi. Cho dù đổi lại thành một vị vong linh pháp sư được đào tạo chính quy cấp bốn, cũng chưa dám chắc sẽ làm được trình độ như hắn này đâu.

Nhưng mặc kệ dù cho bình thường Gil có thiên phú ra sao, thực lực hiện nay nếu muốn đối kháng với quân đoàn bộ xương khô đen, hiển nhiên kém một đoạn.

Nhóm quân đoàn bộ xương khô màu trắng lần thứ hai hóa thành bạch cốt trên đất, nhóm bộ xương khô đen từ từ bắt đầu vây xung quanh trận ma pháp, ngày một tới gần hai người.

Thời gian để Gil triệu hoán bộ xương khô đã không thể bì nổi tốc độ di chuyển của quân đoàn bộ xương khô đen ồ ạt xông tới . Huống hồ trừ phi Gil có thể triệu hồi ra quân đoàn bộ xương khô tuyệt đối có thể áp đảo về số lượng, mới có thể ngăn cản thế tới của bộ xương khô đen. Bằng không hiện tại với thực lực của quân đoàn bộ xương khô của Gil, hai bộ xương khô trắng cũng không đánh lại một bộ xương khô đen.

Huống hồ với năng lực hiện tại của Gil, nhiều lắm cũng chỉ có thể triệu hoán quân đoàn xương khô không chêch lệch với đám xương khô màu đen mà thôi.



@ @ nhìn đâu cũng toàn xương khô không à.

1 nhận xét:

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^