Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

[C28] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong


Ân Á đế quốc


Chương 28: Tiểu đội Muffin1  (một)







"Này... Thật sự đã ra rồi đi," Eagle vẫn có chút không thể tin hỏi Gil.

"Ừ, chung quanh đã không có ma pháp chập chờn." Gil đi tới trước vài bước, cúi người nhặt viên đá thạch anh ký ức nằm lẫn trong mảng lá khô lên, "Đúng thật là tai bay vạ gió, có điều cũng không thấm tháp với thu hoạch chúng ta có được."

Eagle không còn bị nguyên tố ám ma áp chế, rốt cục thay cũng quăng bỏ dáng vẻ tinh thần suy sụp mấy hôm trước, tinh thần sảng khoái vung tay hoạt động thân thể, "Cái gì là tai bay vạ gió."

"Đợi tới khi cậu có văn hóa thì sẽ biết."

"..." Eagle bĩu môi, quyết định không thèm chấp nhặt hắn làm chi.

"Vậy hiện tại thân thể cậu thế nào," mặc dù đợt cuối cùng ở trong trận pháp Gil bị thánh ma pháp tinh lọc cũng không ngu người quá lâu, nhưng xuất phát từ cảm thụ lúc trước khi mình bị nguyên tố ám ma áp chế, Eagle vẫn là lo lắng hỏi han một câu.

"Không có việc gì ," Gil nâng tay khẽ vuốt một chút còn có rất nhỏ đau đớn ngực, "Qua không dứt vài ngày liền gặp tự nhiên đã khôi phục."

Nghe Gil nói như vậy, Eagle cũng thoáng yên tâm lại. Hai người sửa sang qua loa liền quyết định rời đi khỏi rừng cây rồi dựa theo tính toán làm tiếp.

Ở trong rừng câu ngủ một giấc cũng có thể ngủ thẳng cổ tới chỗ tu luyện địa, vận số của bọn hắn cũng tốt quá đi.

Thẳng đến khi đi ra ngoài cánh rừng chưa bao xa, Eagle quay đầu nhìn lại. Rừng cây vẫn đứng yên ở nơi đó, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy mấy con chim nhỏ kỳ lạ đậu trên nhánh cây, nào có chút hình dạng hung hiểm như tối hôm qua.

Thở dài, Eagle không khỏi cảm thán, "Xem chừng, qua cách tu luyện địa lúc ấy hẳn là độ khó không phải loại thường đi. Hiện tại quả thật muốn tận mắt nhìn thử, mỗi một chủng tộc sinh hoạt ở trên mảnh đại lục này, rốt cuộc đã cường đại đến trình độ nào rồi."

"Chuyện không thể, cũng đừng có tốn công suy nghĩ ." Gil đã thay cái áo bào bị chém rách lúc trước bởi, áo trùm kín không một kẻ hở như trước, cất bước đi về phía trước đi.

Eagle xoay người lại nhìn rừng cây yên bình lần cuối, rốt cuộc cũng kéo áo choàng trên người lại, xoay người đi theo Gil rời đi.

Trên nhánh cây một con chim mình tròn vo có cái đầu bạc, nghiêng đầu nhìn chăm chú vào phương hướng hai người rời đi. Thẳng đến khi bóng dáng hai người nhìn mất hút, lúc này mới đập cánh phần phật bay mất.

Cành cây bị chim đầu bạc dượm lên nhẹ nhàng run rẩy, cuối cùng cũng chìm vào sự tĩnh lặng...

.

Sau khi rời khỏi rừng cây, phương hướng hai người vẫn theo hoạch định một đường đi tới trước, thẳng đến khi đi tới quan đạo, mới miễn cưỡng nhẹ nhàng thở ra.

Bị trận tu luyện địa cổ xưa trì hoãn, phỏng chừng bọn hắn đã lệch thời gian với đám lính nhà Bretton, có điều trên đường đi hai người vẫn cực kỳ cẩn thận.

Tuy đã rời khỏi mảnh đất hoang vu, hoàn cảnh chung quanh cũng cải thiện không ít, nhưng ngược lại hệ số nguy hiểm cũng gia tăng không ít.

Khu vực chỗ hai người đang đứng, vừa vặn chính là biên cảnh địa khu giằng co không thuộc về sự quản lí của hai trong hai đế quốc Ân Á cùng Tây Khải cả. Hoàn cảnh tuy cũng có thể dùng ‘hoang vắng’ để hình dung, nhưng so với sa mạc không có một ngọn cỏ lúc trước thì khí hậu dịu hơn nhiều. Hơn nữa đây cũng chính là lộ tuyến có không ít các đoàn thương lữ của mấy đế quốc thường cần phải đi qua.

Một chỗ béo bở như vậy, tự nhiên cũng là nơi tụ tập đủ các loại cường đạo nhất.

Nếu bị dây vào đám cường đạo này, tự nhiên đừng có ôm lấy bất cứ ảo tưởng sẽ nhận được chút lòng nhân từ gì từ bọn họ. Ngược lại, đại đa số đám cướp này, mặc kệ đối tượng là ai, đều cũng thẳng tay giết chết. Chỉ cần để sót chút dấu vết là lưu mối hoạ ngầm về sau.

Nếu Gil cùng Eagle phải đi qua một nơi hỗn tạp như vậy, tự nhiên phải hết sức đề cao cảnh giác. Thậm chí Gil còn không che dấu hơi thở ám ma pháp trên người mình, ngoài ra bất cứ lúc nào cũng có ma yểm đi trước cách hai người một đoạn rất xa . Một khi gặp được tình huống không rõ, ngay lập tức hai người sẽ thay đổi phương hướng hoặc là tìm chỗ ẩn nấp.

May mắn sao, dọc đường ma yểm đều chưa từng bị người phát hiện qua. Nói cách khác, người thánh điện Quang Minh mẫn cảm với sinh vật vong linh nhất, bọn hắn thật không có "vận may" bị diện kiến.

Eagle ngáp dài ngồi xuống dựa người vào tảng đá phía sau, Gil thì ở bên cạnh từ trong giới chỉ lấy ra lương khô phần bữa tối của hai người.

Đây đã là tối thứ ba hai người thoát khỏi trận tu luyện địa trong rừng cây. Sau khi từ rừng cây đi ra, hai người cẩn thận kiểm tra đối chiếu thời gian, mới phát hiện lúc ấy đã là giữa trưa. Tiếp tục gấp rút lên đường, liên tục hai ngày hai người đều hiện ra vài phần mỏi mệt.

Eagle cụp mí mắt miễn cưỡng nhai thịt khô vừa cứng vừa dai, hỏi Gil ngồi ở bên, "Đại khái chúng ta còn có đi bao lâu?"

Gil tách ra một khối bánh mì khô lớn đưa cho Eagle, đơn giản đáp: "Khoảng chừng hai ngày thôi, sắp tới rồi."

Bởi vì nơi đây hoàn cảnh đặc thù, mấy đêm vừa rồi hai người thậm chí cả lửa trại đều không có nhóm. Ban đêm tuy rằng gió lạnh đó, nhưng nhóm lửa trong đêm rất gây chú ý. Bọn hắn cũng không phải là đội buôn có đoàn dong binh hơn chục người bảo vệ, chỉ có hai người một khi bị bọn cướp để mắt tới, chẳng phải sẽ chuyện hay ho.

Không chỉ buổi tối không thể nhóm lửa sưởi ấm, ngay cả chỗ nghỉ ngơi cũng đều tìm một địa điểm bí mật cách quan đạo xa xa. Giống như đêm nay hai người chỉ có thể ở phía sau một mỏm núi đá chắn gió như vậy đã là vận khí không tệ rồi đó.

Vốn lúc còn ở trong trận tu luyện, cả tinh thần và thể lực của Gil cùng Eagle đều tiêu hao quá lớn, hơn nữa còn phải hứng lấy quá trình ăn mòn nguyên tố ma pháp ở trình độ chênh lệch quá xa.

Đặc biệt là Eagle bị nguyên tố ám ma ăn mòn trong thời gian dài, trong lúc đó còn phải tụ tập đấu khí cực mạnh. Tuy nguyên tố ám ma trong cơ thể cuối cùng đã bị trận thánh ma pháp làm sạch, nhưng hai người vừa ra tới lại không ngừng gấp rút chạy đi, cũng chưa từng nghỉ ngơi để khôi phục lại.

Bình thường tinh thần Eagle luôn phấn chấn mười phần, nhưng trên mặt hai ngày này chung quy luôn có chút mệt mỏi.

Hơn nữa đợt trận pháp cuối cùng khi bị thánh ma pháp tinh lọc, Eagle thỉnh thoảng luôn hồi tưởng lại bóng đen nọ lẫn bên trong đoàn bạch quang khi đánh về phía mình. Eagle thậm chí không biết bóng đen kia đến cùng có phải là bởi vì tinh thần mình hốt hoảng sinh ra ảo giác hay không, vì thế vẫn luôn không hiểu sao rất mực để tâm.

Theo bản năng vươn tay sờ tới lồng ngực chỗ bị đoàn bạch quang ấy đánh trúng, ngay cả Eagle cũng có chút không hiểu nỗi.

"Làm sao vậy? Ngực còn đau à?" Giọng của Gil đột nhiên từ bên người truyền đến, lúc này mới cắt đứt dòng trầm tư của Eagle.

Bị nguyên tố đối kháng trực tiếp xâm nhập vào cơ thể quả thật lồng ngực bị đè ép, có lẽ là đau đớn. Thấy động tác của Eagle, Gil khó tránh có chút bận tâm.

"A, không có việc gì. Đã nhiều ngày trôi qua rồi, sao có thể còn đau chứ. Chỉ là có hơi mệt chút mà thôi."

Rõ ràng là Eagle vì để cho hắn an tâm hé miệng cười tay vỗ vỗ ngực, lúc này Gil mới gật gật đầu. Lại thấy bộ dạng hắn miệng ngậm thịt khô mỏi mệt, tựa hồ cũng không muốn ăn, dứt khoát đem tấm thảm của mình ném cho hắn,

"Mệt thì đi ngủ đi. Ngày mai gấp rút lên đường, chúng ta tranh thủ đến sớm một chút."

Eagle cũng không nhăn nhó, trực tiếp đem thịt khô nhét vào trong giới chỉ của mình, tha qua cái thảm của Gil chồng lên chiếc thảm nhà mình, nằm xuống đầu gối lên trọng kiếm——hai ngày này trạng thái thân thể hắn quả thật không tốt. Buổi tối phải cần thêm một cái thảm mới đỡ lạnh.

Mấy ngày nay buổi tối luôn là Gil phụ trách gác đêm. Vốn Eagle đề nghị cứ phân như trước, hai người luân phiên trực. Nhưng bị Gil ném một cái ánh mắt gạt bỏ, cũng không tiếp tục đề cập tới vấn đề này. Đối với mấy hành động nho nhỏ săn sóc không rõ ràng này của Gil , tự nhiên Eagle cũng thấy rất rõ, nhưng cũng rất thản nhiên tiếp nhận.

Từ trước đến nay, bạn bè của Eagle tuy nhiều, nhưng đại bộ phận chỉ là những mối quan hệ xã giao hời hợt. Chỉ có Gil mới là người bạn tốt cùng trang lứa chân chính của hắn. Cũng có thể coi hắn là người thứ nhất, vì ngoại trừ mấy lão đầu chí thân trong nhà kia thì Gil là người bạn tốt có thể hoàn toàn tín nhiệm.

Đối với người bạn đã có thể phó thác sinh tử, vốn cũng không cần phải tính toán chi li tới vấn đề nhỏ xíu này làm chi.

Chẳng bao lâu sau, hô hấp của Eagle đã vững vàng theo quy luật. Gil thấy chung quanh hốc mắt của hắn bao một viền xanh đen nhàn nhạt, tiếng hít thở rõ ràng so với lúc bình thường trầm trọng hơn, trong lòng cũng có chút sốt ruột.

Nhưng hoàn cảnh hiện tại, thật sự không thích hợp để cho Eagle nghỉ ngơi. Hiện tại chỉ có nhanh chóng lên đường, sớm khỏi nơi này nhanh một chút. Tới Ân Á rồi hãy từ từ tu dưỡng, mới là sự lựa chọn thích hợp nhất.

Gil thở dài, lại thả ra ma yểm một lần nữa đi tra xét tình huống, lúc này mới dựa vào vách đá nhắm mắt dưỡng thần. Hiện tại Eagle ngủ rất sâu, tính cảnh giác cũng giảm đi, dưới loại tình huống này hắn tự nhiên không thể ngủ như lúc xưa.

Kể từ ngày cùng nhau lữ hành, chả biết từ khi nào, hắn đã bắt đầu quan tâm việc vặt, lo lắng tới tình huống thân thể của hắn. Gil của trước kia, ngoại trừ bỏ bản thân chính, duy nhất quan tâm tới những người khác cũng chỉ là tánh mạng cũng như giá trị của đối phương.Còn bây giờ việc đó đối với hắn mà nói, căn bản là ngay cả liên tưởng cũng không nghĩ tới. Nhưng sự thật mấy chuyện này hắn làm rất quen tay, dùng lời của thế giới này cảm thán thì cũng chính là thế sự vô thường ha.

Đêm sâu hút, bóng đè như mực.

Eagle có cảm giác cảnh tượng này sao mà quen thuộc lạ lùng, ngoại trừ lồng ngực bị áp lực đè ép không thể nào thở không nổi, con đường phủ bóng đêm dày đặc không lối thoát, đã tỉnh mà tựa như ngủ say. Hắn cảm thấy cảnh tượng này đã từng gặp ở nơi nào...

"... Gil... Gil... Gil!"

"A!"

Eagle bật dậy, tay sờ sờ mặt đất cứng rắn dưới thân, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, bình phục một chút nhịp tim hỗn loạn có chút không thể khống chế được.

"Cậu đang làm cái gì ở đây vậy..." Gil nhìn thấy đồng bạn vừa tỉnh dậy đã làm ra hành động quái dị, mặt không chút thay đổi hỏi han.

"Ách..." Eagle hồi phục tinh thần cười gượng hai tiếng, giải thích nói: "Hắc hắc, không, tôi đang thử xác nhận xem có phải lại rơi vào trong đầm lầy lưu động linh tinh hay không..."

Gil : "... Sẽ không." Cái tình huống sơ sẩy thiếu chút nữa dồn hai người đến chỗ chết, hắn tuyệt đối sẽ không tái phạm lần thứ hai .

"Nha..." Eagle nhìn thấy vẻ mặt Gil đột nhiên trở nên nghiêm túc, không khỏi ngẩn người, "Vậy cậu gọi tôi... dậy để làm chi?"


"Thu thập mọi thứ đi, " Gil nói chuyện đồng thời đã đứng lên, "Phía trước có chuyện gì đó, chúng ta đi nhìn thử xem. Nếu quả thật xảy ra chuyện, chúng ta liền đổi hướng nhanh chóng vòng qua."



Muffin1:   là một loại bánh xốp nướng (mềm, thơm, xốp). Mà Muffin cũng rất đa dạng: Muffin nho cam, chuối, socola đen - trắng,....


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^