Vân Lạc Cửu
Phong
Chương 29 Tiểu đội Muffin ( hai )
Sau khi trải qua sự kiện ở đầm lầy nọ, thật hiển nhiên từ đó về sau Gil càng thêm cẩn thận cảnh giác hơn nhiều.
Phái ma yểm tra xét trong phạm vi rộng xung quanh, sau khi đi một chập cũng làm Eagle hơi có chút giật mình. Mặc dù hai người đang ở trong bóng đêm cẩn thận ẩn núp hành tung, tốc độ cũng không nhanh. Tuy nhiên đã đi ước chừng mười lăm phút đồng hồ rồi, lúc này mới mơ hồ nhìn được chút tia sáng lập lòe phía trước.
Hai người nhìn nhau ngầm hiểu, cẩn thận che dấu khí tức lén lút lại gần.
Hai người thậm chí căn bản còn chưa có tới gần nguồn sáng phía trước, chỉ đi đến bên sườn dốc miễn cưỡng có thể thấy rõ tình huống, liền ngừng lại.
Bọn cướp...
Tuy còn cách một đoạn, nhưng có thể nhìn rõ dưới sườn dốc xuất hiện một đám người trên người mặc quần áo lòe loẹt cùng với tiếng cười đùa hung hăng càn quấy đã tiết lộ rõ thân phận của bọn họ.
Thoạt nhìn tình huống hiện giờ, đoán chừng là người lữ hành đơn lẻ xui xẻo đụng phải bọn cướp.
Đây là một toán cướp nhỏ ước chừng có hơn mười người. Phần đông trong đám người này tay giơ cây đuốc nhàn tản đứng ở bên ngoài vây xem, còn lại bốn năm người đứng ở chính giữa, hẳn là đang mặc cả gì với lữ nhân bên đó, vòng người thỉnh thoảng còn bất chợt phát ra tiếng cười ác ý chói tai.
Đám lữ nhân bị toán cướp vây ở chính giữa do góc độ cho nên cả Gil lẫn Eagle đều nhìn không rõ cho lắm. Phỏng chừng cũng chỉ có hai ba người, bằng không cũng sẽ không bị mười mấy tên cướp này tầng tầng vây quanh.
Hai người liếc nhau, đồng thời bắt đầu chậm rãi chuẩn bị đứng dậy lui về phía sau, sau đó lặng lẽ đi đường vòng.
Không phải bọn hắn thấy nguy hờ hững không để ý tới, mà là ở trên phiến đại lục Vantican Lance này, cá lớn nuốt cá bé vốn là chuẩn tắc sinh tồn hàng đầu của bọn hắn.
Vả lại, nếu như là lúc bình thường đụng phải toán cướp cũng có thể nhấc tay làm chút việc nghĩa giúp đời. Nhưng tình cảnh hiện giờ căn bản vốn là người xa lạ, mình lại xen vào chưa chắc có khả năng giúp người giải nguy, có khi còn làm hại mình. Không đủ thực lực cũng chẳng phải thánh nhân cho nên cũng đừng hành động ngu ngốc.
Gil cùng Eagle đều tự nhận mình chỉ là một nhân tộc bình thường, không đảm nhận nổi hai chữ thánh nhân, lại càng không phải kẻ ngu, cho nên bọn hắn đương nhiên chọn lặng lẽ rời đi.
Hai người thân hình mới vừa lặng lẽ thay đổi phương hướng dịch được hai bước, toán cướp đột nhiên bùng nổ một trận cười ngả ngớn nương theo đó lọt tới hai ba từ ngữ khiến hai người bị định thân ngay tại chỗ.
"... Đừng phản kháng... Tinh Linh... Mang về..."
Hai người sửng sốt, lại quay về chỗ ban nãy, trong lòng đồng thời hiện lên một khả năng không tốt lắm.
Đúng lúc này, một con mũi tên nhọn đột nhiên từ trong đám người bắn vụt ra. Mấy tên cướp phía trước đồng loạt thét to né tránh một bên. Có một tên đứng ở ngoài không rõ tình hình tránh không kịp, vừa lúc bị một mũi tên bắn thủng cánh tay, ngay sau đó ngã nhào xuống đất ôm cánh tay kêu to.
Toán cướp ngay lập tức hét to, cách xa như vậy mà hai người Gil với Eagle cũng đều có thể cảm nhận được sát ý dày đặc. Mười mấy người binh khí lăm le như hổ rình mồi nhìn chằm chằm về một hướng. Nhưng đoán chừng là mũi tên chấn uy mới vừa bắn ra kia làm cho bọn họ có vài phần kiêng kị, vòng vây từ từ tản ra ra bên ngoài vài phần.
Toán cướp tản ra mở rộng vòng ngoài, tầm mắt của Gil và Eagle lập tức cũng rộng rãi hơn. Tuy khoảng cách hơi xa nhưng hai thân ảnh một lam một đen vẫn như cũ hiện rõ trong tầm mắt hai người.
"Louka Caton với... Lance? ! Bọn hắn tại sao lại ở chỗ này? !"
Tuy rằng hết sức khiếp sợ nhưng Eagle theo bản năng giảm thấp âm điệu của mình, nhưng Gil vẫn vỗ hắn một cái ý bảo phải bình tĩnh.
Tình huống hiện tại, nguyên nhân vì sao Lance cùng Louka Caton ở trong này đã không còn quan trọng. Quan trọng là ... Kế tiếp nên làm gì bây giờ?
Có cần giúp một tay hay không? Đáp án này kỳ thật vào lúc mà hai người nghe được từ "Tinh Linh" này khựng lại, một chặp lại nhìn thấy bóng dáng hai người Louka Caton cũng đã có đáp án sẵn rồi.
Mặc kệ là Gil hay Eagle, hai người đều không muốn thiếu nợ nhân tình của người ta. Nếu lúc này người bị toán cướp vây quanh là người không quen biết, ngay lập tức hai người sẽ hành động như vừa rồi dứt khoát xoay người rời đi.
Nhưng giờ phút này đứng trước mặt bọn họ tánh mạng đang bị uy hiếp, là người đã từng giúp đỡ hai người, hơn nữa cũng là hai người bạn ở chung không tệ lắm.
Dẫu cho bọn hắn cùng với hai người Louka Caton bất quá chỉ mới quen biết mấy ngày, nhưng dù sao lúc còn ở trong khu rừng rậm ma thú bọn hắn dưới tình huống không hề thu được ích lợi vẫn rất vô tư giúp bọn Gil một tay. Dù cho sự hỗ trợ ấy chỉ là Louka Caton cùng Lance thuận tiện nhấc tay một cái, nhưng bọn hắn không thể hờ hững bỏ đi được.
Hai người đều chứng kiến sự bất đắc dĩ ở trong mắt người kia. Tuy hai người ai cũng không phải là thánh nhân, nhưng mặc kệ là ân huệ hay là thù hận, người khác đã cho thì nhất định phải hoàn lại gấp bội.
Hai người tính cách khác xa nhưng ở một điểm này lại nhất trí lạ kỳ.
"Làm sao bây giờ?" Eagle lại dùng khẩu hình miệng không tiếng động hỏi.
Thấy rõ hai lữ nhân đang bị uy hiếp là người quen cũ , Eagle đã cẩn thận đếm một lần lượt nhân số bọn cướp quanh đây.
Tính cả cái tên cướp xúi quẩy vừa bị một mũi tên của Louka Caton xuyên thấu cánh tay kia thì tổng cộng có mười bảy người cả thảy.
Mà hiện tại nếu hai người bọn họ lao xuống, dù có thêm Lilith sức chiến đấu cũng như tăng thêm có một người. Chia đều xuống dưới cũng chỉ có ba người rưỡi.
Toán cướp này rất rõ ràng là bọn côn đồ liều mạng hàng năm dạo chơi bên bờ vực sinh tử. Lấy năng lực kiếm sĩ cấp bốn của Eagle, dù hắn có là ma kiếm sĩ lúc ở trong trạng thái tốt nhất cũng chỉ miễn cưỡng một lúc chặn một đến hai tên. Huống chi hiện tại thân thể hắn còn chưa phục hồi, sức chiến đấu có giảm bớt đi nhiều.
Mà Gil không phải vạn bất đắc dĩ, ở trước mặt người khác hắn cũng chỉ là một người luyện kim thuật cấp năm. Cho dù là lúc bị đoàn dong binh nhà Bretton đuổi bắt, cho dù tình huống có gian nan hơn nữa thì Gil cũng chưa bao giờ làm lộ thân phận vong linh pháp sư của mình.
Trọng điểm là với tình huống hiện tại, rốt cuộc có tính là vạn bất đắc dĩ hay không?
Gil thở dài, từ trong giới chỉ lấy ra cây pháp trượng màu đen.
Eagle cũng lập tức quay đầu, nhìn chằm chằm tình huống hết sức căng thẳng phía dưới sườn dốc. Trọng kiếm lập tức bị hắn rút khỏi giới chỉ, tay phải đã nắm chặt chuôi kiếm.
Câu ma chú trầm thấp từ trong miệng Gil nương theo cơn gió đêm lạnh lẽo xẹt qua nhĩ lỗ tai, Eagle cúi người, ánh mắt dần dần trở nên sắc bén. Cởi bỏ khuôn mặt bình thường ôn hòa vui tươi, cả người của Eagle tràn ngập sát khí, làm sao còn có nửa điểm bình thường được mọi người tán thưởng là một người ôn nhu khí chất như ánh mặt trời rực rỡ.
Eagle cùng Gil bên nhau hai tháng nếm đủ các loại gian khổ, đặc biệt ăn ý.
Trong lúc câu thần chú của Gil vừa dứt một cái âm tiết cuối cùng, Eagle đã nương theo sườn dốc nhảy dựng tới giữa không trung.
Một đám người bên dưới đang giằng co đồng loạt sửng sốt, theo bản năng ngẩng đầu. Nhưng trong nháy mắt khi bọn hắn ngẩng đầu kia, đã xem nhẹ tiếng sột soạt lật mình của lớp bùn đất dưới chân.
Không đợi bọn hắn phục hồi tinh thần với sự đột nhiên xuất hiện của Eagle, cả bọn cảm thấy cổ chân căng thẳng hình như đã bị cái thứ gì đó túm chặt. Lại lần nữa vội vàng cúi đầu ——
"A a a ————! ! ! !"
Tiếng kêu thảm thiết nháy mắt cắt qua cả bầu trời đêm. Không thể nói phản ứng của toán cướp quá mức kịch liệt, mà mặc cho ai nhìn thấy tận mắt dưới chân của mình đột nhiên trồi ra một bộ xương khô màu trắng bóng cũng không giữ nỗi bình tĩnh.
Mà trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Eagle đã rơi xuống đứng trước bọn Louka Caton bà Lance.
Trọng kiếm vung lên, ba tên cướp đang ở trước mặt vì sự xuất hiện bất thình lình của bộ xương khô hãy còn đang thét thảm thiết lui về phía sau ngay lập tức bị Eagle chém bay ra ngoài.
"E... Eagle? !"
"Hai người còn thất thần làm chi?" Eagle một bên lại giơ trọng kiếm lên, đồng thời quát to với hai kẻ đang đần thộn ra đó.
Louka Caton cùng Lance trải qua không ít chuyện, đã gặp đủ các loại tình huống đột nhiên rồi. Vì thế trước cục diện quỷ dị hiện giờ, cũng rất nhanh đã trấn định lại.
Lance bị Eagle rống to, sau khi hoàn hồn đã tàng hình. Một lát sau, cách đó không xa một tên cướp bị bộ xương khô đột nhiên xuất hiện công kích, cũng bởi vì kinh sợ mà run rẩy lui về phía sau. Chỉ nháy mắt cổ lắc một cái, ngã xuống đất tắt thở.
Louka Caton hít một hơi thật sâu, nghiêng đầu nói nhỏ vài câu với Lilith ở bên tai. Lilith vịn lỗ tai của hắn, như thường lệ dùng nhành hoa của mình tụt xuống. Louka Caton xoay người lui vài bước lưng đối lưng với Lance và Eagle phụ trách đằng sau. Kéo cung, lại một mũi tên bắn thủng lồng ngực một gã đang đối nghịch với Eagle.
Mũi tên xuyên qua cơ thể, trong nháy mắt máu tươi ào ào phun đầy đất. Bề ngoài của Tinh Linh có thể gọi là mảnh mai, rốt cuộc làm sao có thể luyện thành tài bắn cung ra dị thường hung tàn đến thế kia, vĩnh viễn luôn là câu đố mà các chủng tộc khác không thể lý giải.
Phía ngoài có một gã Ma Pháp Sư hệ thổ thân hình tương đối gầy yếu, sau khi trải qua trận kinh hách lúc ban đầu đã vội vã bật người dùng đất cát ở trước mặt dựng lên một tầng tường phòng hộ thật dày.
Vừa định thở phào một ai, ai dè cẳng chân đột nhiên tê rần. Đợi đến khi hắn mở to mắt cúi đầu nhìn uống, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy một đóa hoa to bự màu tím cực kỳ yêu dị. Chẳng biết từ lúc nào đã leo lên trên đùi phải của hắn, hai chiếc lá xanh biếc non mềm vẫn hãy run nhè nhẹ trong gió đêm.
Có điều chỉ một lát, cả người gã Ma Pháp Sư hệ thổ cũng đã bị cứng ngắc, thân thể xanh tím quanh co mất tự nhiên ngã nhào trên mặt đất. Rất nhanh, dùng tốc độ nhanh chóng mắt thường có thể nhìn rõ cả người như bị hút khô, không khác đám xương khô xung quanh bao nhiêu.
"Lạc ——!"
Lilith nấc cụt, có chút gian nan từ dưới thi thể khô quắt bò lên. Chỉnh lại màu hoa càng sậm màu hơn một ít, bên trên cánh hoa màu tím thậm chí mơ hồ nổi lên một tầng đỏ tươi thản nhiên, phối với phiến lá xanh biếc thoạt nhìn trông có chút quỷ dị.
Thu hồi nhành hoa bởi vì thi thể khô quắt mà bị trượt xuống dưới, Lilith loạng choạng chống đỡ đóa hoa của mình bò về phía trước vài bước. Chỉ chớp mắt, lại biến mất khỏi trên bãi cát đá lồi lõm.
Toán cướp bởi vì sự xuất hiện của bộ xương khô mà hoàn toàn thất kinh. Kỳ thật lực công kích của bộ xương khô cũng không cao, ngoại trừ bỏ số lượng cùng với bề ngoài làm cho người ta hoảng sợ thì căn bản không có sức chiến đấu.
Nhưng không biết có phải là bởi vì đã giết chóc quá nhiều hay không mà khi đối diện với sinh vật vong linh này toán cướp cực kỳ hoảng sợ. Bị mấy chục bộ xương khô đột nhiên xuất hiện dọa đến bể mật không nói, ngay cả đòn phản kích cơ bản cũng đều không làm được.
Tình huống trở nên có chút hỗn loạn, ngoại trừ Eagle, Lance, Louka Caton cộng thêm Lilith là không ngừng bổ đao, sau bộ xương khô lúc này còn xuất hiện thêm bốn đầu chó ma.
Chó ma dữ tợn nhe cái mồm hung tợn cúi đầu thở hổn hển, nước bọt màu đen dọc theo khóe miệng chảy xuống. Không như sàn nhà tu luyện địa cứng cỏi, cát đá trên mặt đất trong nháy mắt bị ăn mòn tạo thành một đám hố to hố nhỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^