Vân Lạc Cửu
Phong
Chương 37 sa mạc huyễn thành ( hai )
Bốn người miệt mài qua lại trong sa mạc gần bảy ngày, mọi người cùng có một cảm giác... suông sẻ đến quỷ dị!
Ngoại trừ bãi cát vàng trải dài vô tận và nhiệt độ ngày đêm chênh lệch cực lớn làm bốn người hơi có chưa kịp thích ứng ra thì mọi thứ quả thực so với những chuyến du lịch lữ hành bình thường của bọn hắn còn thuận lợi hơn. Có tờ bản đồ chuẩn xác, vật tư đầy đủ, ngay cả việc đi lại cũng nhờ mấy chú lạc đà kia. Về phần thời tiết thay đổi thất cũng như trận bão cát thỉnh thoảng sẽ xuất hiện bọn hắn một lần cũng chưa gặp qua.
Ban ngày mặt trời trên cao nắng cháy, ban đêm đầy sao trời. Nếu không phải hoàn cảnh sa mạc khắc nghiệt thì có lẽ bốn người bọn họ giống hệt như là đang cắm trại ngoài trời vậy.
Eagle: "Thế nào? Đã tới chưa?"
Gil nhìn cuốn tập da màu đen đã chuyển thành một cái hình vòng tròn lóe sáng, xoay người nhảy khỏi lưng lạc đà, "Bản đồ biểu hiện là ở nơi này, xuống dưới tìm xem đi."
Ba người Eagle nghe vậy cũng nhảy xuống. Ngắm nhìn bốn phía một lượt, trừ bỏ cát vàng cũng chỉ có mỗi cồn cát, đâu có thấy cái gì khác nữa chứ.
Louka Caton sờ sờ hai má đã nhiều ngày bị gió cát quét đến đau nhức, "Mặc kệ thứ được chôn dấu có phải là bảo tàng hay không, vì cái gì Kreegans không thể chọn một chỗ bình thường được hả?"
Cái nóng oi bức cũng làm cho hắn cảm thấy cực kỳ không thoải mái. Lilith từ lúc đặt chân vào sa mạc đã nhào vào trong áo choàng Lance không chịu ló ra rồi. Tinh Linh mệt mỏi đứng ở giữa bãi cát mênh mông, có chút bất mãn oán hận.
"Sợ bị quấy rầy?" Eagle cầm trọng kiếm quẩy đống cát dưới chân, "Nếu truyền thuyết là thật thì có lẽ Kreegans xây tòa thành này vì người yêu, phỏng chừng đúng là không muốn những người khác tới gây rối bọn hắn đi."
Đem trọng kiếm cắm xuống bãi cát, Eagle ngẩng đầu ngắm nhìn cồn cát xa xa, "Thật sự muốn nhìn thử tòa 'quỷ thành' trong miệng bọn hắn nói quá đi. Là một pháo đài màu trắng xóa như ảo mộng mê hoặc tâm thần người lữ hành, người sống bên trong sẽ là công chúa của Kreegans sao?"
"Cậu cũng xem cổ tích nhiều quá đó." Gil ngồi chồm hổm, bàn tay khẽ phật qua mặt cát. Kiểm tra đo lường thử có nguyên tố khác thường gì bên dưới bãi cát hay không.
Eagle hừ một tiếng nghi hoặc không thôi: "Có điều lại nói tiếp, mấy người dẫn đường lúc trước đều nói lâu đài cổ màu trắng tạo ra ảo giác dẫn dụ dỗ người lữ hành lạc đường. Mà bản chép tay cũng là bởi vì ảo thuật nên tôi mới cầm về... Hai người này sẽ liên quan với nhau sao?"
"Nói đến ảo thuật, " Gil đứng lên, rút pháp trượng từ trong giới chỉ ra, "Trong bộ sách của Kreegans, đặc biệt có một quyển đề cập tới loại ma thú có khả năng đặc biệt về ảo thuật."
Gil vung cây pháp trượng lên, Louka Caton với Lance cũng đã chết lặng khi nhìn thấy từ mặt đất chui ra hơn mười bộ xương khô trắng, phân tổ bắt đầu công việc lục soát. Mà Gil thì nhàn nhã lấy ra một quyển có bìa da thoạt nhìn như sách cổ từ trong giới chỉ ra lật tới một trang rồi đưa cho ba người xem.
"Bạch Mộng, ma thú trời sinh cấp bảy."
"Bạch Mộng?" Mấy người bọn Eagle nghi hoặc liếc nhau, tụm lại nhìn trang sách Gil đưa tới, "Chưa từng nghe qua."
"Là chuyện rất bình thường, đó là một trong mấy loại ma thú có số lượng cực kỳ ít ỏi. Tuy rằng trời sinh đã là cấp bảy nhưng ngoại trừ ảo thuật ra thì cũng không có lực công kích gì. Hơn nữa ma hạch trực tiếp sinh trưởng ở trên trán, rất dễ dàng bị các loại ma thú khác săn giết."
Gil chỉ vào hình vẽ ma thú màu trắng trên trang sách. Bức tranh được vẽ hết sức đơn sơ nhưng trông vẫn rất xinh đẹp: lỗ tai dài giống như cây quạt tầng tầng tản ra, cái đuôi vừa dài lại xoã tung tạo thành một thân hình mãnh khảnh tuyệt đẹp. Bốn vuốt hướng về trước, còn có một tầng lông tơ xoắn xoắn tựa như đám mây vụn rời. Mà viên thạch anh trên trán giống như viên pha lê hình thoi lại càng tô điểm làm ma thú thoạt nhìn càng giống thần thú trong đồng thoại, mang theo sắc thái mê huyễn.
Eagle: "Oa, đẹp quá. Ngay cả tập tính cũng rất kì quái, không có lực công kích ma hạch còn trực tiếp bại lộ ở bên ngoài cơ thể?"
"Hơn nữa khi Kreegans nghiên cứu Bạch Mộng từng đưa ra một quan điểm rất lạ." Gil tay lật ào ào chạy đến trang cuối cùng, "Kreegans cho rằng để nâng cao cấp bậc của Bạch Mộng thì khi đó ảo thuật đã đạt tới trình độ nhất định, lúc ấy cảnh trong mơ sẽ trở thành sự thật."
Ba người bọn Eagle trừng lớn mắt nhìn chằm chằm vào Gil , "Trở thành sự thật? !"
Gil : "Được rồi, nói cách khác, những ảo cảnh Bạch Mộng tạo ra sẽ trở thành sự thật."
Eagle: "Vậy... lần trước tôi cầm bản ghi chép về..." cũng như là trong màn ảo thuật nhưng cầm được vật thật. Tuy không hoàn toàn là thật, nhưng...
"Rất trùng hợp có phải hay không?" Gil gấp sách lại, nhìn nhóm bộ xương khô chạy chung quanh tìm kiếm, "Kreegans... nếu có cơ hội hy vọng được gặp hắn một lần."
Có thêm nhóm bộ xương khô cho nên việc lùng sục khắp chung quanh dĩ nhiên là thoải mái hơn nhiều. Không bao lâu, bộ xương khô đã đem một tấm bia đá hình vuông đưa tới trước mặt mấy người.
Lúc này bên trên tấm bia đá chỉ lộ một bộ phận ra bên ngoài, nhìn bề ngoài tính chất bóng loáng có chút giống với đá cẩm thạch, ở phía trên còn khắc đồ án một con ma thú trông rất sống động——
"Ơ? Bạch Mộng?"
Louka Caton vừa nói, mấy người khác cũng kịp phản ứng. Thảo này cảm thấy hình vẽ này có chút quen mắt, nhưng hình khắc trên bia đá tinh mỹ hơn bức hình trên trang sách của Gil.
Đường nét không chỉ tinh tế tỉ mỉ hơn mà ngay cả mỗi một sợi lông tơ cực kỳ nhỏ bé của Bạch Mộng cũng đều khắc lại, ánh mắt cùng trán trong đích ma hạch vị trí còn được khảm thạch anh một loại gì đó. Lúc này ở ánh mặt trời chiếu xuống, thỉnh thoảng phản xạ ra nhiều điểm vầng sáng.
"Kỳ quái, sao tôi cảm thấy được cái đồ án này trông rất quen?" Eagle chỉ vào cái hình lưỡi liềm gấp khúc trên bia đá, trông giống như ký hiệu khắc trên nhánh cây hỏi Gil : "Cậu có cảm giác hình như đã từng gặp ở nơi nào hay không."
Gil ngẩng đầu, tầm mắt dừng ở trên tai trái Eagle.
"Gì?" Eagle theo bản năng nâng lên đụng tới chiếc khuyên tai trên vành tai trái.
Gil : "Lấy xuống thử xem."
Eagle nghe vậy gở chiếc khuyên xuống, đưa cho Gil . Gil thử điều chỉnh phương hướng của chiếc khuyên, cẩn thận đặt trùng với ký hiệu trên bia đá.
"Két" tiếng, chiếc khuyên trực tiếp gắn vào hố lõm. Tấm bia đá đột nhiên nhẹ nhàng run lên, bốn người không ai kịp phản ứng, thân thể trũng một cái, trước mắt tối sầm, cảm giác mất trọng lượng đột nhiên đánh úp lại.
"Oa —— a a a a a! ! !"
Nơi sa mạc hoang vu chỉ nghe hai tiếng kêu ngắn ngủi thê lương thảm thiết, trên bãi cát bốn phía chỉ còn bốn con lạc đà nhưng lại không có người ở.
Vốn hơn mười bộ xương khô còn đang nhàn nhã tản bộ ở bốn phía, mờ mịt ngẩng lên đầu nhìn xung quanh. Sửng sờ ngây ngốc một lát rồi nhanh chóng đồng loạt uốn cong chui vào trong cát không còn bóng dáng.
.
"Phốc —— khụ khụ khụ khụ!" Louka Caton túm chặt cánh tay Lance chật vật đứng lên, một bên ho khan, còn một bên Lance đang phủi cát trên đẩu cho hắn, "Cái nơi quỷ quái gì đây? Sao cửa vào quái như vậy chứ? !"
"Đã sớm bảo ngươi đừng tới rồi! Louka Caton ngu ngốc!" Lilith ngồi xổm trên đỉnh đầu Louka Caton, lắc lư phẩy một mặt đầy cát, một bên dùng nhành hoa quật đầu Louka Caton.
Lance vội vàng đem Lilith ném qua một bên, nâng mặt Louka Caton lên giúp hắn thổi chút cát trên mặt, "Đừng nhúc nhích! Lát mà bị lạc thì cũng đừng tìm tôi có khóc lóc."
So với Louka Caton nóng nảy, Gil và Eagle bình tĩnh hơn nhiều. Đã xử lý mọi thứ xong xuôi, đang giơ khí cụ chiếu sáng đánh giá hoàn cảnh bốn phía —— dù sao cũng từng có kinh nghiệm vừa chạy trốn mà còn có thể rơi vào nhà vong linh pháp sư, ngủ một giấc cũng có thể lọt vào trận tu luyện địa cổ xưa trong đầm lầy. Hiện tại mới đứng một hồi đã lọt tỏm vào dưới bãi cát sa mạc, thật sự không gì là không thể!
Pudding cũng chẳng tức giận như Lilith, vung móng vuốt be bé phẩy rớt cát vàng trên người, xiêu xiêu vẹo vẹo theo sát bên chân Gil chạy tới chạy lui. Nhìn thấy Lilith bị Lance ném xuống trên mặt đất đang tức giậm giơ chân, rồi chạy tới há mồm cắn lấy cánh hoa của nó rồi tiếp tục chạy chậm theo sau Gil.
Lilith bị Pudding ngậm lắc qua lắc lại trên cao: "... Hu hu hu hu, đồ khốn, trở về tuyệt đối sẽ không buông tha các ngươi."
Đợi đến khi Louka Caton cuối cùng cũng lảo đảo bị Lance kéo thẳng lên thì Gil và Eagle về cơ bản cũng đã tra xét hoàn cảnh xung quanh một lượt—— nơi này thật sự quá nhỏ , xoay người một cái là đã có thể xem hết toàn bộ địa phương.
Toàn bộ căn phòng làm từ đá trống trơn ngoại trừ bốn góc lần lượt có một cái cột đá hình trụ chống đỡ thì cũng chỉ có chính giữa có một cái ghế và một cái giường đá hình chữ nhật.
Eagle giơ khí cụ chiếu sáng trong tay lên cao, dùng thuật phiêu phù cố định nó ở giữa không trung. Tia sáng vàng ấm lập tức soi tỏ mọi ngóc ngách xung quanh.
Căn phòng đá vẫn hệt như trước rất mộc mạc cũng không có gì đặc biệt. Nhưng ở giữa giường đá, lúc này cái hòm đá rõ ràng hiện ra —— một bộ xương khô trắng mặc áo dài màu lam, lúc này bình yên hai tay giao thoa ngay ngắn nằm ở trên giường đá.
Eagle: "Là bộ xương khô của cậu làm trò hả?"
Gil ngay cả ánh mắt xem thường cũng lười ném cho hắn, sau khi xác định không có cơ quan thì bắt đầu xem xét chung quanh cái hòm.
Bây giờ nhìn lại, cả gian phòng trông giống như một ngôi mộ dưới lòng đất. Chẳng qua chỉ là một hầm mộ rất đơn sơ. Tuy rằng xung quanh đã bị mài trở nên trơn tru, nhưng vẫn không thay đổi được sự trống trải.
Mấy người dọc theo hòm đá đi vài vòng, cũng chỉ phát hiện ở ngón giữa khớp tay đang giao thoa của bộ xương khô có một viên thạch anh màu lam. Bên trên phần đầu của bộ xương khô mặc dù có cái vết trũng hình chữ nhật, nhưng bên trong cũng không có cái gì.
Gil nhìn chằm chằm bộ xương khô một lát, đột nhiên thở dài nói: "Quả nhiên là đã qua đời , dù sao một người luyện kim thuật mà muốn sống nhiều hơn hai trăm năm là không thể nào."
"Gì?" Ba người kỳ quái nghiêng đầu nhìn Gil đang đứng ở bên ngoài cạnh hòm đá.
Gil hơi hơi nghiêng đầu, ý bảo ba người nhìn hàng chữ có chút kỳ quái bên phải viên bảo thạch—— Barney · Kreegans.
Kiểu chữ y như đúc trong bản ghi chép của Gil, nghe nói đây là một trong dấu hiệu của Kreegans.
Ba người đều ngây ngẩn cả người, "Thật sự là Kreegans? !" Ngôi mộ này cũng quá sơ sài đi? Đây là bảo tàng và tòa thành hả? !
Gil vẫn bình tĩnh gật đầu, "Không sai."
Mà bản chép tay trong giới chỉ tựa hồ cảm ứng được tin tức từ nghĩa địa, cả cuốn tập bắt đầu lóe ra một chút vầng sáng. Gil tiến lên vài bước, đặt bản ghi chép vào hố trũng hình chữ nhật bên trên bộ xương khô hữu phía.
Cuốn sổ vừa hợp với hố trũng liền biến thành một khối kim khí màu đen. Một vệt sáng màu lam đột nhiên từ trong viên thạch anh trong tay của bộ xương khô phát ra. Có lẽ đây là ngọn nguồn, lấy hòm đá làm trung tâm cho nên vừa rồi mới chẳng có vật gì trên sàn nhà, một trận ma pháp cái bạch quang thật lớn chậm rãi hiện ra.
Gil đột nhiên thấp giọng cười, "Trì động lực trong truyền tống trận, quả nhiên là Kreegans."
@Đang mê YO cho nên dù có chương nhưng không thấy mình post thì ... nhé
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^