Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

[C51] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong





Chương 51 Cốc sương mù ( tám )


Ling Yan cùng Lin Feng tựa hồ đã sớm cảm giác được có người tới gần, đứng tại chỗ không nhúc nhích. Nhưng ánh mắt nhìn về phía Eagle lại có vẻ rất ôn hòa.

Eagle tiến lên vài bước, ôm cái cổ to khỏe của Ling Yan, chôn hết cả mặt trong bộ lông bờm thật dày nó "Ling Yan, ta đi vắng ngươi có nhớ ta hay không?"

Ling Yan trìu mến dùng khuôn mặt to bự của mình cọ cọ đầu Eagle, có vẻ như thân mật cực kỳ.

Eagle thuận thế ôm lấy Lin Feng, lúc này mới giới thiệu ba người đi theo phía sau.

"Bọn họ đều là bạn của ta." Giới thiệu sơ qua ba người, Eagle đem Puffs trên người mình đặt ở trước mặt Lin Feng, lại quay lại ôm lấy Pudding liều chết trốn sau chân Gil, nâng tới trước mặt Ling Yan, "Đây là Puffs và Pudding, chúng nó cũng còn nhỏ, thời gian tới làm phiền hai người chăm sóc bọn chúng giùm ta nha. Ờ, còn có Lilith bên kia nữa."

Gil có chút kinh ngạc nhìn sư tử lửa có cánh và Độc Long Điêu—— tuy chúng nó xuất hiện dưới dạng bản thể, nhưng cả hai rõ ràng tuyệt đối đều đã cấp thánh.

Theo tình hình nếu không bàn về khía cạnh chủng tộc, thì trong một sơn cốc nho nhỏ thế nhưng lại có thể có bốn vị cấp thánh, mà còn chưa có tính Puffs vào đâu. Nếu đổi lại là ở nơi khác, với thực lực trong đội hình này xuất hiện trên đại lục là đủ hù chết người!

Pudding bị Eagle nâng lên giữa không trung, bị bắt mặt đối mặt với bạn sư tử khổng lồ vàng óng ánh trước mắt, vặn mình muốn chạy. Nhưng Eagle cũng không buông tay, làm nó sợ tới mức chỉ có thể cuộn tròn cả người thành một đoàn. Trông cực kỳ đáng thương cái đuôi khẽ run.

Ling Yan khinh thường nhìn chằm chằm cái điểm đen nhỏ run rẩy trước mắt, lầu bầu kêu một tiếng đập đôi cánh trắng muốt sau lưng mình, kéo một cuộn gió lốc. Pudding tính cho đến hiện tại cũng chỉ mấy tháng tuổi, dưới uy áp của nó lại càng run rẩy.

"Ling Yan!" Eagle trừng mắt, đôi cánh Ling Yan chợt khựng lại một chút.

Nhìn thấy ánh mắt uy hiếp của Eagle, Ling Yan hì hục đấu tranh nửa ngày, cuối cùng thỏa hiệp vươn đầu lưỡi to bự, liếm liếm cái cục lông tròn nho nhỏ kia.

Pudding: "..."

Pudding bị cố định giữa không trung, không kịp phản ứng, cũng căn bản không có cách nào phản kháng, nhất thời cả người từ đầu tới đuôi đều bị nước miếng Ling Yan duyệt qua. Pudding ngốc lăng cả người sửng sờ, quên luôn cả run sợ.

Ling Yan hừ một tiếng, đối với biểu hiện của tiểu bất điểm mà mình bị bắt lấy lòng có chút ai oán.

Không đợi lời an ủi của Eagle thốt ra miệng, Pudding đột nhiên từ trạng thái ngây ngốc lấy lại tinh thần, thử nhe cái răng ranh trắng sáng tý ti với Ling Yan.

"Rống ——!"Cục lông nãy giờ vẫn luôn run rẩy, đột nhiên giương nanh múa vuốt muốn nhào lên cắn Ling Yan hai cái.

Cục lông đột nhiên phát uy, khiến Ling Yan giật nảy mình. Eagle cũng theo bản năng gia tăng lực đạo trong tay, sợ lỡ tay làm Pudding đang không ngừng vặn vẹo ném xuống đất mất.

Pudding giùng giằng nửa ngày cũng không với tới trên người của Ling Yan, thân mình lắc lư, ủy khuất nức nở. Đôi mắt to màu hổ phách không ngừng tràn ra bọt nước, người vẫn còn treo trên không trung chân ra sức duỗi đạp, thoạt nhìn đáng thương cực kỳ.

"Oa oa oa ——! Này này, cậu đừng khóc a!"

Eagle luống cuống tay chân đem Pudding ôm vào trong lòng, hoàn toàn không biết dỗ nó làm sao. Pudding cũng không thèm để ý tới hắn, cứ há mồm cắn cái đuôi của mình, nước mắt như đê vỡ ào ạt tuôn xuống.

"Oa ——! Gil !" Eagle hoàn toàn bó tay, đem Pudding chuyển sang cho Gil .

Gil nhìn thoáng qua Pudding dính dấp, bộ long bó thành cục, khóe miệng giật giật, chết cũng không chịu đưa tay đi đón, "Rửa sạch sẽ rồi hãy đưa cho tôi."

Eagle không thể đứng nhìn cục lông mềm mại ủy khuất đáng thương khóc huh u như vậy, nhưng cố tình là Gil lại không thèm quan tâm. Đứng tại chỗ một hồi, khóe mắt liếc nhìn, lúc này mới chuyển Pudding cho Ling Yan.

"Cậu gây ra, tự mình đi mà dỗ!"

Ling Yan ngây ngốc nhìn Puddingmột bên gào khóc, một bên gặm cắn cái chân lông của mình. Nâng vuốt muốn vỗ vỗ nó, kết quả bổ một vuốt, Pudding trực tiếp té lăn trên mặt đất .

Nhìn thấy cục bông màu đen nằm ở trước mặt mình khóc càng lúc càng thương tâm, khuôn mặt oai phong của vị chúa sơn lâm Ling Yan bất chợt sửng sốt rồi kéo theo một cái biểu tình khổ bức —— Eagle lúc nhỏ còn rắn chắc hơn cái cục bông đen này a!

Thở dài, thân hình Ling Yan lay nhẹ, thân ảnh đột nhiên bắt đầu mơ hồ. Hình dạng sư tử tức thì thu nhỏ, trong nháy mắt có một người nam nhân tóc vàng cao lớn đang đứng tại vị trí vừa rồi Ling Yan đứng.

Xoay người đem Pudding vẫn còn nằm trên mặt đất gào khóc xách lên, Ling Yan thở dài, "Được rồi, tôi giúp cậu tắm rửa còn chưa được sao? Sách, lại còn dám ghét bỏ tôi..."

Ling Yan quay đầu, vừa định bắt chuyện với Lin Feng, lại phát hiện lúc bị Pudding khua mua múa vuốt thì Lin Feng cũng đã biến hình . Lúc này đang một tay kéo mái tóc dài màu xanh, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm nhóc thúi hãy còn liều chết ôm bắp đùi của mình.

"Này này! Con bên kia, ngươi từ đâu tới hử? Đừng có mà ởnày giả bộ!" Ling Yan túm lấy Pudding, duỗi cánh tay dài ra ra xách Puffs chẳng biết lúc nào liều mạng chơi xấu túm lấy Lin Feng.

"Tốt lắm, hai con này tạm thời cứ giao cho ta đi." Ling Yan một tay nhấc Pudding vừa quãy đạp vừa gào khóc cùng với Puffs, xoay người đi về phía đầm nước ở sân sau, "Lin Feng, lại đây giúp ta."

Eagle thấy hai đứa nhỏ bị Ling Yan xách đi, nhẹ nhàng thở ra.

Gil quay đầu hỏi Lilith từ đầu tới giờ giả làm đóa hoa cài trên đầu Louka Caton, "Cậu không đi sao?"

"Ai muốn bị trét một mình nước miếng chứ hả!" Lilith quật bành bạch lên đầu Louka Caton, "Nhanh rời khỏi nơi này, mau! !"

Ra mắt Lin Feng cùng Ling Yan, Eagle cũng coi như đã giới thiệu mấy người bạn của mình làm quen với người quen (? ) trong trang viên. Đơn giản đi thăm thú một vòng trong trang viện, cũng dẫn cả bọn trở về gian nhà trong cốc.

Mà sáng sớm hôm sau bốn người bị Laird phân tổ đá ra khỏi cửa. Đã nói ngay từ đầu gặp mặt, muốn huấn luyện cho bốn người đạt tới trình độ "đủ để rời đi".

.

Cốc sương mù là một nơi có vị trí địa lý cực kỳ đặc biệt. Bốn phía xung quanh là đỉnh núi ngàn mây cao vót, đối với không những sinh vật không được sự cho phép của chủ nhân thì cốc sương mù hàng năm sương trắng lượn lờ, chỉ cần không cẩn thận một chút là ngay lập tức bị lạc và cũng chỉ có con đường phơi thây trong rừng sâu.

Mà sương mù bên trong cốc tiêu tán hay giăng kín, toàn bộ phụ thuộc vào Jessy. Người dưới chân núi xưa nay truyền lưu lời đồn đãi bên trong cốc sâu có một lão vu sư chuyên ăn thịt người, hình như không phải hoàn toàn là nói bừa.

Gil tóm chặt cây ma trượng, đứng ở trong rừng cây lúc bọn hắn vừa đặt chân tới.

Lúc này không có màn sương trắng phủ vây, cả khu rừng dường như cực kỳ yên tĩnh hiền hòa. Ánh mặt trời xuyên thấu qua nhánh cây, vầng sáng muôn màu rực rỡ phản xạ khắp khu rừng. Những tia sáng lốm đốm rắc vào trên người Gil, mái tóc đen áo choàng đen lại càng thêm một tầng sâu xa thần bí, thoạt nhìn cả người hắn hình như tản mát một loại cảm giác mờ ảo mông lung.

Gil khép hờ mí mắt, quanh mình nổi bảy tám quả cầu tinh thể đen lơ lửng. Ngón tay siết chặt thanh cốt trượng hơi hơi dùng sức, cả người dường như đang kéo căng tới cực hạn.

Cẩn thận khống chế ma lực khuếch tán, cầu tinh thể chung quanh nhè nhẹ dâng lên tầng khói đen bắt đầu từ từ co rút lại. Quả cầu càng đổi càng nhỏ, ngay cả sắc thái cũng càng ngày càng chìm sâu. Tựa như chúng đang bị Gil dồn sức nén ép vậy.

Mãi cho đến tận khi hình cầu hoàn toàn thu nhỏ lại chỉ bằng cái nắm tay, Gil cũng gần như muốn ngừng thở. Giờ phút này chỉ cần lông mi hắn khẽ run, có lẽ toàn bộ cố gắng của hắn cả buổi trời sẽ trôi sông đổ bể.

Thời điểm này khi cả tinh thần kéo căng hết mức tựa hồ thời gian trôi đi cực khẽ khàng. Mà lúc này bên trong rừng cây ngay cả một gợn gió cũng đã không có, dường như thời gian tựa hồ cũng đã ngừng trôi.

Cái đầu tròn vẫn trú bên trong kẽ cây chui ra, nhẹ nhàng đứng ở trên cành nhảy hai cái, cúi đầu tò mò nhìn Gil đứng trên khu đất trống .

Chợt nghiêng cái đầu, bất thình lình đập nhẹ cái cánh, "rào" một tiếng bay lên giữa một quả cầu đen ở trên không trung. Nhìn thấy vật thể kỳ quái trôi nổi giữa không trung, cái mỏ hồng nhọn khẽ mổ.

Gil đứng trên mặt đất cả người cứng đờ, toàn bộ mấy quả cầu đen ở chung quanh đồng loạt run lên. Tay siết chặt cây pháp trượng, lúc này đây Gil có cảm giác trái tim của mình vì duy trì ma lực trong một thời gian quá dài đã đến cực hạn sắp nổ tung tóe. Nhưng tinh thần lực cường hãn vẫn như cũ cực lực ngăn chặn ma lực sắp sửa tan vỡ, lại một lần nữa ổn định lại đám hình cầu tinh thể.

Cái đầu tròn bay vòng quanh hình cầu nửa ngày, đám cầu đen này ngoại trừ lúc ban đầu có chút run rẩy thì về sau vẫn không có bất kỳ phản ứng nào. Chẳng bao lâu sau, nó cũng chẳng đủ nhẫn nại, đập cánh quay về nhánh cây. Nhún nhảy vài cái, bóng dáng lại mất hút.

"Có thể ."

Gil vừa nghe được chỉ thị của đối phương, ma lực buộc chặt chợt buông lỏng, tất cả đám cầu đen lơ lửng giữa không trung đồng loạt "bùm" một tiếng nổ tung ra.

Chỗ xảy ra vụ nổ, đột nhiên quỷ dị dâng lên một trận gió mạnh. Tựa như có một bức tường phòng ngự, đem toàn bộ sức tàn phá áp chế ở trong phạm vi nhất định, không ảnh hưởng gì tới đám cây cối chung quanh một tẹo nào.

"Cậu tiến bộ rất nhanh." Jessy từ trong rừng cây đi ra, trên mặt hiếm khi biểu lộ sự hài lòng.

"Rất vui vì được ngài công nhận." Gil chậm rãi bình ổn hơi thở có chút gấp gáp.

"Ba tháng, từ đầu ngưỡng cấp sáu trực tiếp thăng lên cấp bảy, ngoại trừ cậu và Eagle ra thì ta chưa từng thấy ai có thể." Thời điểm cần biểu đạt sựu công nhận và lời ca tụng thì Jessy tuyệt đối sẽ không keo kiệt.

Tuy bình thường Jessy luôn nghiêm mặt, kiệm lời. Kỳ thật nếu ở chung lâu thì có thể phát hiện kỳ thật bề ngoài hắn tuy có chút hung hãn, tính cách có hơi ngạo kiều một chút. Nhưng những phương diện khác, thì nhường nhịn cùng lòng bao dung của hắn cao đến làm Gil có chút ngoài ý muốn.

Chỉ có điều nghĩ lại thì thấy cũng đúng, nếu không đủ kiên nhẫn và tấm lòng bao dung thì phỏng chừng cũng không thể nào chịu được Eagle cùng Laird tra tấn nhiều năm như vậy.

Nhìn thấy Gil hơi có vẻ mỏi mệt, Jessy hiếm khi không tiếp tục bố trí nhiệm vụ: "Hôm nay tới đây thôi, so với dự tính của tôi thì cậu đạt tới yêu cầu của tôi sớm hơn nhiều vì thế cho cậu nghỉ nửa ngày."



"Lần trước viên thạch anh ký ức mà cậu và Eagle đưa cho tôi, Cổ Ma văn và chú Cổ Ma bên trong đại khái ta đều chỉnh sửa xong rồi." Jessy từ túi không gian của mình lấy ra một chồng giấy đủ các loại ma văn đưa cho Gil , "Đều là Ma pháp vong Linh cùng với thánh ma pháp, đối với cậu cùng Eagle đều có chút tác dụng. Phần của cái đứa nhỏ Eagle kia cậu hãy giải thích cho nó, ta không bao giờ ... muốn giảng giải ma chú cho tên nhóc đần độn đó nữa đâu."

1 nhận xét:

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^