Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

[C52] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong




Chương 52 Cốc sương mù ( chín)


Jessy ném món đồ cho Gil thì đã xoay người rời đi, "Bản ghi chép của vong linh pháp sư mà cậu đưa cho ta, ta còn chưa xem xong, một hồi nữa mới đưa kết quả cho cậu được."

Gil bất đắc dĩ nhìn theo phương hướng Jessy biến mất, cúi đầu nhìn tư liệu đã được chỉnh sửa trong tay.

Đối với hai người Jessy và Laird, Gil vẫn rất có hảo cảm. Ít nhất lý do vì sao hai vị này đứng ở đỉnh cao cường giả trên đại lục này thì nội trong ba tháng này Gil đã hiểu rõ trên hai phương diện ma pháp cũng như ma văn, hắn tiến bộ còn nhiều hơn so với quá trình tu tập cố gắng trong hơn mười năm qua.

Tuy bọn họ làm vậy cũng có nguyên nhân của nó, nhưng nguyên nhân lớn nhất là vì Eagle, nhưng điều này cũng đủ rõ bọn hắn làm vậy không phải vì lợi và cũng không báo đáp ân tình gì cả.

Cả Jessy và Laird đều không hiểu vong linh Ma pháp, nhưng bất kể là loại ma pháp nào đều có cùng một nền tảng căn bản.

Mọi nền móng căn bản của Gil đều do bản thân hắn tự tìm tòi nghiên cứu, về sau ngẫu nhiên lấy được những bộ sách tài liệu có liên quan, toàn bộ đều tự thân lĩnh ngộ học tập. Tuy điều này chứng minh bản thân hắn trời sinh có thiên phú. Nhưng nhìn trên một phương diện khác thì việc chưa từng trải qua nền tảng giáo dục căn bản về khống chế ma lực thì năng lực nâng cao của hắn cũng hạn chế rất lớn.

Có lẽ hiện giờ còn chưa thoát khỏi cấp thấp nữa, chỉ khi nào tới giai đoạn giữa cấp cao thì nhất định sẽ gặp bình cảnh cao hơn những người khác rất nhiều. Nếu muốn tiếp tục tiến xa cũng khó khăn muôn phần.

Về phần thân phận vong linh pháp sư của Gil, Jessy cùng Laird đều nhất trí một biểu tình thản nhiên hờ hững. Có lẽ ở trong mắt bọn hắn, một Ma Pháp Sư Hệ Hỏa cùng với một vong linh Ma pháp sư thật sự cũng không có gì khác nhau, chỉ có đều là có thêm một Ma Pháp Sư mà thôi.

Quan trọng nhất là, vì Eagle dẫn ba người trở về mà hắn không tiếc buông xuống cái tính khí cố chấp quật cường kia, cũng quyết một lòng đảm bảo cho nhóm bạn trở về an toàn.

Từ lúc mười bốn tuổi sau khi Eagle đã bị Laird đá ra cửa, thì chưa từng một lần quay về. Định kỳ sẽ gửi cho hắn một ít tiền vàng cùng vật phẩm, cũng là từ tay Lin Feng cùng Ling Yan nhận được.

Mặc kệ là Jessy ngoài lạnh trong nóng, hay là Laird miệng không rời mấy chữ "tâm can bảo bối", ngoại trừ thời gian huấn luyện Eagle thì ra thì những phương diện khác thậm chí có thể nói là cưng chiều.

Chuyện lớn chuyện nhỏ Eagle gặp phải trong suốt bốn năm bên ngoài, tự nhiên Jessy và Laird rõ ràng hơn ai hết. Những tình huống Eagle từng gặp, còn có nhiều chuyện còn nghiêm trọng hơn bị một vị Công Tước nho nhỏ đuổi bắt. Dù thế Eagle cũng chưa từng chạy về, ngay cả việc tỏ ra yếu thế mở miệng xin giúp đỡ hoặc là báo tên tuổi của bọn họ, để dễ dàng giải quyết sự tình cũng chưa từng có.

Cố tình lúc này đây, hắn lại dẫn ba người trở về. Lần này đúng là làm cho cả hai người Jessy lẫn Laird không thể không để ý.

Cũng chính vì như vậy, cho nên ngày hôm đó Laird mới yêu cầu nếu cả bọn trong thời gian ngắn chưa đạt tới yêu cầu của hắn thì không được rời đi. Mà Laird và Jessy đều nhất trí cho rằng, nếu Eagle đã coi trọng mấy người kia, vậy thì cứ huấn luyện đi.

Tại Vantican Lance lấy thực lực làm chuẩn, nếu nhóm bạn của hắn cũng có năng lực tuyệt đối thì Eagle tự nhiên cũng sẽ không bị cuốn vào quá nhiều phiền phức mà phải đối diện với nguy hiểm như thế. Đương nhiên, biểu hiện của cả bọn trong thời gian này cũng làm cho hai người rất hài lòng.

Dần dần, Jessy và Laird cũng không chỉ bởi vì Eagle mà đối đãi đặc biệt với bọn Gil. Chủ yếu là vì chứng kiến mấy người trẻ tuổi dưới sự dẫn dắt chỉ đạo của mình từ trúc trắc nhanh chóng biến thành cương nghị, đúng là một chuyện cực kỳ có thành tựu.

Người già xưa nay vẫn luôn thích mấy cô cậu thanh niên vừa có một ít thiên phú lại cực kỳ đáng yêu mà. Trong khoảng thời gian này cả Laird và Jessy đều không ngừng âm thầm cảm thán trong lòng.

.

Gil cất kỹ món đồ Jessy đưa, nghĩ nghĩ, xoay người chuyển hướng đi đến đầm nước.

Lúc tới bờ đầm, Eagle vẫn còn ở trong đầm ra sức quơ trọng kiếm. Bọt nước vụn lướt qua thân mình cường tráng, dọc theo đường cong rắn chắc xinh đẹp chậm rãi chảy xuống.

Sợi tóc vàng ánh nhẹ nhàng chớp động, đôi mắt xanh thẳm chuyên chú chấp nhất. Ánh mặt trời xà xuống, trên mặt hồ ánh ánh tia sáng. Liếc mắt một cái nhìn lại, luôn có một loại hấp dẫn lóe mắt.

"Ai? Gil, ngày hôm nay xong rồi à?" Eagle quay đầu nhìn thấy Gil đứng trên bờ, dừng động tác trên tay hỏi thăm.

"Ừ, hoàn thành sớm. Jessy cho tôi nghỉ nửa ngày." Gil giơ tay, ý bảo Eagle tiếp tục, "Đừng để ý, tôi đứng đây một lát."

"Ờ, không có việc gì, vậy tôi cũng không luyện." Vừa nghe Gil được nghỉ ngơi, Eagle cũng tiện tay quăng trọng kiếm vào trong giới chỉ, bắt đầu lội lên bờ, "Ông già, con hôm nay cũng muốn nghỉ nửa ngày."

Ngồi ở bờ bên kia cách đó không xa, khóe miệng của Laird giật giật. Lại thấy Gil đang lễ phép gật gật đầu chào mình, đã bị Eagle kéo chạy biến ở trong rừng cây.

Tuy nhiệm vụ trong ngày của Eagle cũng đã sớm đạt tiêu chuẩn, nhưng mà vừa thấy Gil đến một cái không thèm quay đầu lại chạy mất, ngay cả nhìn cũng không liếc mắt nhìn mình một cái, làm Laird trong nháy mắt rất thương tâm.

Loại cảm giác mẹ góa con côi, một tay mình chăm bỗng con lớn khôn nay lại bị nó vứt bỏ... Chính là như thế này sao?

Quên đi, Laird thở dài, đi xem Tinh Linh và đạo tặc bé bỏng kia như thế nào đi.

Laird phờ phạc đứng lên, lảo đảo đi đến chỗ sâu bên trong khu rừng.

.

Đứa con Eagle vô tâm chỉ lo cho mình, vứt bỏ cha mẹ già bên này, vẫn còn đang vui vẻ bám gót thằng bạn trở về trang viện.

"Không biết hai người Louka Caton và Lance thế nào rồi?" Eagle vừa đi, vừa càm khăn lông khô lau mình.

Gil nhìn thấy hắn uốn tay rầy rà lau tóc, dứt khoát dừng lại, nhận lấy khăn mặt trong tay giúp hắn lau lau.

"Bọn hắn còn chưa phân thắng bại hả? Mấy ngày rồi?"

Eagle vui vẻ không cần tự mình động thủ, thành thật đứng yên để Gil giúp hắn, "Ừm... tính luôn hôm nay, là ngày thứ năm đi?"

Hai người, một là đạo tặc, một là cung thủ. Theo lý mà nói thì cả hai đều chuyên về mai phục, ẩn nấu nhân cơ thời lúc địch nhân lơ là một kích đoạt mạng.

Đối với huấn luyện của hai người bọn hắn, một tháng trước Jessy cùng Laird đã gia tăng nền tảng trụ cột cho hai người rồi ném hai bọn hắn vào trong ngọn núi đối diện. Lấy cả ngọn núi làm mốc, hai người đều tự mình ẩn núp, đôi bên công kích lẫn nhau.

Đây là phương pháp đơn giản nhưng thập phần khắc nghiệt, nhưng tổng thể thì phương thức này phi thường hữu hiệu giúp hai người bọn họ nâng cao năng lực. Đạo tặc đối kháng cung thủ, không có tính tương khắc, cực kỳ công bằng. Một chuyện tầm xa, một người chuyên cận chiến, muốn phân thắng bại chủ yếu dựa vào bản lĩnh.

Đừng thấy bình thường Lance và Louka Caton rất thân thiết, nhưng trong tình huống đối chiến mô phỏng này thì hai người ai nấy đều hiếu thắng. Không ai nhường ai, một lần giao thủ phải mất vài ngày chứ chẳng chơi.

Lance thiện về ẩn mình, có thể bất động suốt hai ba ngày không ăn không uống, không ngủ. Louka Caton vừa tiến vào trong rừng thì đã gắng hết sức phát huy thiên phú Tinh Linh của mình. Chỉ mấy ngày mà trong ngoài mọi nơi hắn đã hoàn toàn quen thuộc. Một đường thông thuộc giống như đang dạo quanh phòng khách nhà mình. Cứ như vậy, dĩ nhiên thời gian đối chiến của hai người càng ngày càng dài.

Cố tình mỗi lần giằng co thời gian dài như thế này, cả hai không ai chịu bỏ cuộc, ngược lại càng lúc càng cẩn thận. Mỗi một lần đối chiến, hai người đều phải nghỉ ngơi vài ngày mới thong thả lại sức.

Lúc Gil cùng Eagle trở lại trang viện, Ling Yan đang ở đằng sau dạy Pudding thuật phóng thích và khống chế.

Lin Feng khôi phục bản thế, vẫn lười nhác ngồi xổm bên cạnh tắm nắng, Puffs nằm ịch bên cạnh, thân mật ghé vào đôi cánh thật lớn của Lin Feng. Thỉnh thoảng còn liếm liếm bộ lông của mình, lại lấy lòng quay sang liếm liếm đôi cánh vàng chói cứng rắn của Lin Feng.

Có điều với cái thể tích kia của hắn, có liếm một ngày phỏng chừng Lin Feng cũng không có cảm giác gì. Cho nên cũng lười để ý tới nó, cứ thế chợp mắt.

Pudding tính tính thời gian, bây giờ cũng đã được nửa tuổi hơn. Trước khi theo chân bọn Gil đi vào cốc sương mù, ngoại trừ bỏ thân thể càng ngày càng tròn, thì những phương diện khác phát triển y hệt như còn mèo lười không có cái gì khác biệt.

Ngược lại kể từ ngày túm nó giao cho Ling Yan trong ba tháng này, không chỉ thân thể lón hơn một vòng, thỉnh thoảng còn có thể nghẹn ra một quả cầu lửa.

Lần đầu tiên lúc Pudding liên tục đánh tới, thật sự khiến Gil kinh ngạc một lúc lâu. Sau đó lại càng thêm kiên định với quyết định ném nó cho Ling Yan, trở về tiếp tục tu luyện, mặc kệ nó lăn lộn bán manh thế nào cũng không để ý.

Pudding vừa thấy Gil đi cùng Eagle trở về , lập tức ném Ling Yan, vui vẻ chạy về phía hai người. Chạy đến bên chân Gil cọ cọ quanh bắp chân của hắn, trong cổ họng phát ra tiếng ục ục nho nhỏ. Có điều vẫn tiếp tục động tác nịnh nọt.

Gil bất đắc dĩ bắt nó ôm lấy, xoa nhẹ cái đầu lông càng lúc càng dày.

"Sao hôm nay xong sớm vậy?" Ling Yan ngáp hỏi hai người.

Gil hướng Ling Yan gật đầu tỏ vẻ cảm tạ, một bên trả lời: "Tâm tình Jessy hôm nay không tệ, được nghỉ nửa ngày."

"Ờ, vậy nhóc này cũng nghỉ ngơi đi. Ngày hôm nay cũng không tệ lắm, đã có ý thức tự mình khống chế ma lực bản thân rồi." Ling Yan nhìn thấy Pudding chơi xấu trong lòng Gil, cũng phất phất tay, biến trở về bản thể, dựa vào Lin Feng cùng nhau tắm nắng.

Gil đành phải ôm Pudding cùng Eagle quay về phòng.

Lấy phần tư liệu Jessy mới cho, hai người dứt khoát ngồi trên nhuyễn ghế trong phòng khách tự xem phần của mình.

Gil vừa gãi gãi cái bụng úc nịch của Pudding đang cuộn mình nằm trên chân mình, vừa xem phần ma chú và ma văn Jessy phiên dịch, dần dần say sưa.

So với những loại ma chú trong ma pháp vong linh mà Gil dùng cũng có điểm khác biệt, nhưng không lớn. Còn về phương diện trận ma pháp thì bất đồng rất lớn. Lại kéo phần tư liệu thánh ma pháp của Eagle qua, so với cách Eagle sử dụng thánh ma pháp hiện giờ cũng khác nhau rất lớn, cơ hồ chưa từng thấy qua phương pháp sử dụng ma chú như vậy. Gil không tránh khỏi có chút bất ngờ.

Cổ văn vong linh ma pháp từ thời từ xưa không hiểu sao dần dà xói mòn rồi bắt đầu xuống dốc . Mà tương phản với nó, địa vị của thánh ma pháp từ sau đợt đó, không ngừng tăng lên. Hiện giờ từ từ chiếm vị trí hàng đầu trong nhóm sáu đại ma pháp.

Điểm này, từ việc hiệp hội Ma Pháp Sư nhưng không có thực lực hùng hậu như thánh điện Quang Minh, là cũng có thể nhìn ra một hai phần.

Nhìn tập ma chú một hồi, lại nâng tay thử mấy chú pháp mới học, Eagle bắt đầu có chút không kiên nhẫn .

Mắt thấy người bên cạnh vẫn rất nghiêm tục nhìn chằm chằm cổ ma văn trong tay, Eagle dán sát lại gần Gil, muốn ôm Pudding nằm trên đùi hắn qua chơi.

Eagle khẽ vươn tay, Pudding như đọc được ý nghĩ của hắn . Rút rút cái đuôi, nhe cái răng nanh sáng ngời, cắn phập ngón tay Eagle đưa tới.

"Ngao!" Eagle bị đau, lập tức thu tay về. Lại thấy trên bốn vệt đỏ kéo dài trên ngón tay, tức giận lại duỗi tay bắt nó.

Pudding cũng không sợ hắn, xoay người đứng lên, cong lưng, để lộ cái mình đầy lông, quơ vuốt nhe răng nhìn Eagle.

"Vật nhỏ, dám cắn cả ta cơ ả? Đáng đánh đòn!"

Một người một hổ quấn thành một đoàn đánh lộn, ở trên cái ghế mềm không ngừng lăn qua lăn lại.

Gil thở dài, buông tài liệu trong tay, "Nói đi, hai người lại muốn thế nào?"

"Hắc hắc." Eagle nằm ngửa ở bên cạnh trên ghế rộng rãi, hé miệng nhìn Gil cười ngây ngô, "Chán quá đi, chúng ta đi ra ngoài chơi đi?"

"Ngao ~" Pudding ngồi ở trong ngực Eagle, cái đuôi dài nhỏ nhỏ vui vẻ vẫy vẫy, bộ dạng ngoan ngoãn nịnh nọt phụ hoạ.

"Bên ngoài?" Gil xuyên thấu qua tấm cửa sổ thủy tinh nhìn cái sân, "Bên ngoài có gì đâu mà chơi?"

Trong cốc ngoại trừ mấy loại cây thuốc Jessy gieo trồng thì cũng chỉ có cây rừng, hoa cỏ cùng với chỗ đầm nước Eagle tu luyện lúc trước. Eagle cũng coi như từ nhỏ lớn lên ở trong này, còn có cái gì chưa chơi chứ?

Eagle cũng chỉ không muốn nhàm chán ngồi ở trong này, vất vả lắm mới được nghỉ nửa ngày, ngồi trong phòng khách xem tư liệu cũng quá lãng phí đi.

Trầm tư nửa ngày, rốt cục cũng nhớ tới còn một chỗ, từ nhỏ đến lớn ngay cả mình cũng chưa đi qua.



"Bên kia!" Eagle chỉ vào hướng chính nam, "Tuy nơi này là sơn cốc, nhưng ở đó có một sườn dốc. Tới bây giờ tôi cũng chưa từng xuống đó đâu."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^