Vân Lạc Cửu
Phong
Chương 57 hương vong linh ( năm )
Eagle ngây ngốc nhìn sang Gil, trong lúc nhất thời không biết nên phản ứng gì đối với cái kết luận này của Gil.
"Làm sao có thể..." Eagle trừng mắt nhìn thảo nguyên xa xa mênh mông bát ngát xa xa, "Nếu đã ra khỏi địa phận của Vantican Lance, chúng ta phải làm sao bao giờ?"
"Chẳng lẽ cậu không phát hiện ra sao?" Gil nâng tay phải, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một đoàn sương mù hình tròn, "Từ khi chúng ta tỉnh lại, thành phần trong nguyên tố ma pháp ở chung quanh cũng đã có chút thay đổi. Hơn nữa ở tại nơi này, ma lực của ta đột nhiên giảm một bậc."
Nói chính xác hơn thì chính là ma lực trong cơ thể giống như đột nhiên bị nén lại vậy.
Đây là trải qua mấy ngày thực nghiệm không ngừng cuối cùng Gil cho ra kết luận: ma lực trong người vì một nguyên nhân chẳng rõ, đại khái bị cưỡng ép một cấp. Trong khoảng thời gian sinh hoạt tại cốc sương mù, hắn đã có thể triệu hồi ra Ma Hồn đầu cấp bảy, nhưng hiện tại nhiều lắm hắn chỉ có thể triệu hồi ra Hắc Võ Sĩ bậc cao cấp sáu.
Nhưng bất kể là trực tiếp sử dụng vong linh ma pháp, hay vong linh sinh vật bị hắn triệu hoán ra thì cả uy lực lẫn thực lực tăng lên không ít. Thật giống như là ma lực trong thân thể của Gil như khí thể phình trướng thế nhưng lại bị hoàn cảnh đặc thù chung quanh nén thành chất lỏng.
Đại lục Vantican Lance rộng lớn không phải là không có nơi có hoàn cảnh đặc thù. Tựa như địa phương lúc hai người tiến vào trận tu luyện địa cổ xưa nhưng nếu cứ tiếp tục nán lại bên trong thì trong phạm vi nhỏ nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Hai người bôn ba hành tẩu trên thảo nguyên đã hai ba ngày, chu vi hoàn cảnh nơi đây đã không còn khả năng vì lý do hoàn cảnh thay đổi để giải thích.
Mặc dù có chút thái quá không thể tin nhưng lúc này Gil gần như đã có thể xác định, bây giờ chỗ hai người đang đứng đã không còn là đại lục mà hắn vô cùng quen thuộc kia.
Bọn hắn bây giờ không còn ở Vantican Lance, vậy đang ở nơi nào? Gil cũng muốn biết đáp án.
"Tóm lại, trước hết tìm được thành thị cỡ lớn rồi nói sau." Gil xách Pudding d9a7t5 trên mặt đất để nó tự mình đi theo.
Hai ngày này tinh thần của Pudding vẫn luôn cực tốt, suốt hai ba ngày liên tục gấp rút lên đường nhưng không giống như trước đi không đi được bao lâu, mà bắt đầu khẩy ống quần để người ta ôm.
"Bọn Jessy nhất định đang rất lo lắng." Eagle một lần nữa kéo mũ trùm, lại đi theo Gil.
Gil : "Ừ, sau khi biết rõ địa điểm chúng ta hãy mau chóng nghĩ biện pháp báo tin cho bọn hắn."
"Sau này nhất định Jessy sẽ không bao giờ ... cho cậu nghỉ ngơi nữa." Eagle cười hắc hắc nhìn Gil , cố gắng trong hoàn cảnh gian nan tìm kiếm nguồn an ủi.
Gil thờ ơ có lệ "Ừ" một tiếng, "Trở về cậu cũng sẽ được hưởng thụ vòng tay yêu thương của Laird."
Mặc dù đối với việc bản thân không rõ đang ở đâu có chút mờ mịt nôn nóng, nhưng cũng may bên người còn có người theo cùng làm tâm tình hai người không quá sầu lo.
Lúc trước chứng kiến trong quán trọ có vài gã vong linh pháp sư quang minh chính đại xuất hiện trước mắt người khiến cho Gil sử dụng ma yểm tìm kiếm phương hướng, cũng có chút yên tâm.
Dựa vào tấm bản đồ giản lược chỉ dẫn phương vị mà ông chủ quán trọ, hơn nữa theo tin tức hồi báo của ma yểm, hai người du đãng tròn năm ngày trên khắp thảo nguyên mới bắt đầu dần dần chứng kiến có lữ nhân khác ngoài bọn hắn đi ngang qua.
Ngẫu nhiên gặp được lữ nhân, đa phần mọi người đều vội vội vàng vàng. Hoặc giống như bọn Gil trùm áo choàng sốt ruột chạy đi, hoặc trực tiếp cưỡi ma thú cao lớn diện mạo kỳ quái, gào thét lướt qua.
Hơn nữa bình thường đều là hai ba người hoặc là một mình độc hành, thì hai người chưa từng nhìn thấy đội buôn cỡ lớn. Chỉ có điều đại đa số người đi đường đều hướng về một hướng giống như bọn hắn. Ít nhất điều này cũng có thể chứng minh hai người hẳn là đi đúng hướng rồi, trong lòng cũng hơi có chút an tâm.
.
Gil nhìn bức tường thành mơ hồ đã hiện ra bóng dáng phía xa xa, xoay người ôm lấy Pudding đi bên chân nhét vào trong túi.
Thời hạn và phương vị đều y hệt như lời ông chủ quán trọ chỉ dẫn, gần như không xê dịch gì lắm. Tòa thành này thoạt nhìn được xây dựng sửa chữa bằng tảng đá đen, có lẽ đây chính là thành Oasis mà hắn nói.
Có kinh nghiệm lúc trước vì thế trước khi vào thành, Gil cùng Eagle cố ý làm cho bản thân mộc mạc một chút. Trên áo choàng nhiễm một tầng bụi đất không cần phải nói, thậm chí hai ngày trước Gil đã cố ý dùng nham thạch mài một vài cạnh góc chỗ.
Về phần pháp trượng của mình và trọng kiếm của Eagle toàn bộ thu hồi vào trong giới chỉ, chỉ để lại một ít tiền đồng và tích tệ ở trên người.
Khi hai người tới cổng thành, trên cửa đá điêu khắc dòng văn tự cỡ lớn hai người vẫn không rõ là gì. Binh lính giữ thành thoạt nhìn có chút lười nhác, ngáp một cái rồi bảo hai người vẫn chưa nộp phí vào thành.
Ném vào bên trong cái rương nhỏ bốn miếng tiền đồng sau đó binh lính phất phất tay, không thèm để ý vô tư thả hai người vào thành.
Gil dẫn Eagle vào thành sau đó tận lực hòa vào trong dòng người. Một lát sau, hai người quẹo vào một khu chợ mờ ảo.
Mặc kệ là binh lính trước cổng thành nhàn nhã, hay là dòng người đổ xô khắp xung quanh ngoại trừ ngoài bức tường thành dùng cự thạch màu đen vô cùng kiên cố tu chỉnh lại, tựa hồ thành Oasis cũng không thể tính là một tòa thành thị phồn hoa. Đặt ở đại lục Vantican Lance, nhiều lắm cũng chỉ có thể coi là một tòa thành nhỏ xa xôi.
Ngã tư đường thoạt nhìn cũng không rộng lớn, cũng may lưu lượng người cũng ít đi. Các sạp hàng chung quanh lần lượt bố trí từng gian một, diện tích cũng không lớn, cảm giác có chút chen chúc. Biển hiện bên trên toàn bộ đều dùng cùng một loại văn tự kỳ quái. So với những tòa thành muôn màu muôn vẻ, hình dạng chiêu bài phong phú thì hoạt động buôn bán tại chợ phố nơi này thoạt nhìn cũng có chút vắng vẻ tiêu điều.
Gil lại dẫn Eagle tiêu sái đi qua một cái ngã tư đường, ngẫu nhiên sẽ tiến vào cửa hàng hỏi giá cả, hoặc là chọn lựa vật phẩm.
Mấy giờ sau, Gil cầm vài cuốn sách, Eagle ôm lấy một túi đồ ăn. Hai người tìm được một quán trọ từng lướt qua, dùng năm tích tệ thuê được một gian phòng nhỏ trong năm ngày.
Mới vào trong phòng, Pudding lập tức từ trong túi Eagle bò ra. Nhảy phốc lên trên giường, hưng phấn nhún lên nhún xuống.
"Cuối cùng tôi cũng cảm thấy gần đây tinh thần của Pudding có chút tốt quá mức bình thường." Eagle đặt túi đổ ăn tới cái ghế bên cạnh, có chút mới lạ tự mình đánh giá Pudding chẳng hiểu vì sao một mình trông rất háo hức quá độ.
"Ừ, nhưng lại béo lên không ít." Gil cũng gật đầu, đi đến bên giường túm lấy cái gáy Pudding treo lên trên cao lắc lắc. Đôi mắt to lưu ly của Pudding vô tội vạ nhìn Gil , cái đuôi quật qua quật lại trên không trung vạch thành một vòng cung kinh hoảng, thoạt nhìn cực kỳ nhu thuận đáng yêu. Chẳng tìm thấy chút bóng dáng một người nhún nhảy trên giường ban nãy.
Bởi vì bị xách lên cao cho nên cả người đều kéo thẳng , rõ ràng so với lúc trước lớn hơn một vòng.
"Không nên a." Eagle sờ cằm quan sát vật nhỏ bên cạnh, "Mấy ngày nay chúng ta đều ăn bánh mì đen, rốt cuột thì thịt này từ đâu mọc ra nhỉ?"
Gil : "Có lẽ là bởi vì được bổ sung nguyên tố ma hạch quá nhiều."
Mấy ngày nay bôn ba hành tẩu, trên người hai người thiếu hụt thực vật nghiêm trọng. Ngày đó ở trong quán trọ mua bánh mì đen, như thường lệ hơn phân nửa vẫn vào trong bụng Pudding. Nhưng hai ngày sau vật nhỏ vẫn cứ đói bụng đến mức ủ rũ ỉu xìu, cả hai người thật sự không đành lòng. Gil liềnđem ma hạch hệ ám còn sót trong giới chỉ đút cho nó mấy viên.
Ma hạch hệ ám có tác dụng hỗ trợ cực kỳ hiệu quả với ma thú, có thể trực tiếp cắn nuốt. Ma thú trực tiếp cắn nuốt ma hạch thân thể không những nhanh chóng được bổ sung nhu cầu, hơn nữa cực kỳ trợ giúp đối với sự tăng tiến của nâng cao năng lực.
Nhưng xưa nay Gil chưa bao giờ cho Pudding ăn ma hạch, một là bởi vì bây giờ Pudding còn thật sự quá nhỏ, thật sự cũng không cần bổ sung ma hạch. Thứ hai một phần cũng là lo lắng đến việc một khi tiếp nạp ma hạch thì không thể lấy ra nữa, Pudding cũng cũng không thể thu nạp hoàn toàn. Tuy tăng cấp bậc có lẽ sẽ nhanh chóng, nhưng mức độ năng lực tăng tiến cũng không ổn định.
Mà mấy ngày hôm trước do tình huống bất đắc dĩ, Gil mới cầm hai viên ma hạch hệ ám cấp thấp nhất đút cho nó. Về phần đây có phải là nguyên nhân khiến trong thời gian gần đây nó hưng phấn quá độ hay không thì Gil cũng không quá khẳng định.
Túm Pudding xoay quanh hai vòng, xác định nó cũng không có bất cứ cái gì khác thường Gil mới buông tay ném nó trở về giường, để nó một mình tự chơi. Còn mình thì kéo một cái ghế khác ngồi xuống, bắt đầu lật xem bộ sách mới vừa mua.
Eagle bày từng món đồ ăn mới vừa mua, phần phân cho Pudding thì đặt ở trên ngăn tủ đầu giường. Còn phần của hắn và Gil thì trực tiếp khui ra để ở trên giường, để cho Gil thuận tiện bốc lấy.
Trong hành trình gần mười ngày qua, gần như hai người chưa ăn qua bất cứ đồ ăn nào. Sau hai ngày qua cũng chỉ dùng qua một ít bánh mì đen cứng rắn, nhưng giá cũng cắt cổ. Ông chủ quán trọ nói năm tiền đồng một cái bánh mì đen, nhưng nó cũng chỉ cỡ bàn tay của hai người trưởng thành. Tại đại lục Vantican Lance, dưới tình huống bình thường, hai tiền đồng là đủ để mua núi lớn.
Chỉ có điều sau khi vào thành Oasis, dạo quanh khu chợ một vòng cho đến quá trưa, hai người lại phát hiện kỳ thật giá hàng ở đây cũng không cao. Đồ ăn và những vật dụng thiết yếu giá cực kỳ hời, giá cả của một số loại vũ khí phòng cụ cũng không quá đắc đỏ. Nhưng chỉ có một loại vật phẩm bất đồng ——là thành phẩm luyện kim thuật.
Lúc Gil loanh quanh cửa hàng luyện kim thuật thì phát hiện bên trong cửa hàng giá bán của phẩm chất luyện kim thuật cao đến dọa người. Nhưng nhìn kỹ thì mấy loại thành phẩm đó cũng không phải thứ gì quý giá, nhưng chế tạo lại hết sức tinh xảo.
Trong mắt Gil thì đại bộ phận luyện kim thuật trong cửa hàng những học trò năm hai năm ba tại Eful Luis đã có thể chế tạo . Cũng có một số ít, vẻn vẹn mới chỉ là một bán thành phẩm thô sơ.
Lúc đầu Gil còn tưởng do vấn đề địa lý, tài liệu luyện kim thuật rất hiếm hoi, cho nên thành phẩm luyện kim thuật mới có cái giá cao ngất ngưỡng. Nhưng đợi đến khi hắn dạo quanh một vòng thì cực kỳ ngạc nhiên phát hiện tài liệu luyện hóa cũng không quá hiếm thấy.
Thậm chí còn có một vài bán kim loại mà hắn luôn muốn có nhưng lại tìm không thấy, giá cả cũng không khác bánh mì trắng mà hai người vừa mua ở cửa hàng bên cạnh.
Quả là một cái hiện tượng thú vị.
Cũng không phải bởi vì vấn đề về tài liệu luyện hóa vật phẩm luyện kim thuật quá hiếm mà có thể... là do nguyên nhân ở chỗ người chế tạo vật phẩm luyện kim thuật.
Gil lại nghĩ đến đống đồ thí nghiệm hắn tống trong giới chỉ bình thường lúc không có việc gì để giết thời gian làm ra một đống, vừa rồi Eagle dùng thẻ hoàng kim rút tiền vàng từ ngân hàng cũng tiêu tán rất mau.
Hiện tại là quan trọng nhất chính là lúc này rốt cuộc bọn hắn ở nơi nào.
Gil lật trang bìa của bộ sách, bên trong xuất hiện đủ các loại phù văn kỳ quái, nhưng trên bản địa đồ vẫn đánh dấu ngọn cờ rõ ràng.
Tuy Gil vẫn như trước dù xem cũng không rõ ký hiệu cổ quái bên trên, nhưng việc nhận biết vị trí địa lý biểu thị trên bản đồ cũng không thành vấn đề.
Ngón tay Gil nhẹ nhàng xẹt qua cái hình tròn biểu thị một khối đại lục, không tiếng động thở dài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^