Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

[C70] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong




Chương 70 cấm khu tử thần ( bốn )




"Andries... ?" Kreegans nhìn thấy Gil dừng giữa không trung, có chút không xác định.

Nếu như nói vào một tháng trước, so về thực lực mà nói thì cả Gil cùng Eagle khẳng định đều dưới cơ hắn và Berg. Nhưng Gil của hiện tại trái lại lại có thể tạo thành áp lực cho bọn họ.

Trong mười ngày qua, rốt cuộc hắn đã làm cái gì trong khu vực cấm?

Gil ôm Eagle đáp xuống mặt đất, trực tiếp lướt qua ba người vẫn còn đang ngẩn người, "Các ngươi còn nhìn cái gì?"

"A..." Kreegans mấy người phục hồi tinh thần, nhanh chóng theo sau trở về. Berg bước đằng sau bất chợt đưa tay xuyên qua thân thể hơi mờ của Arguineguin, "Này, hình như đây là tòa thành của ta đi?" Vì sao so với vị chủ nhân là hắn đây thì tên kia còn giống chủ nhà hơn vậy.

Bốn người vẫn chưa hoàn toàn bước vào phía trong tòa thành, thình lình từ phía sau lại truyền đến một cỗ lãnh ý áp bức. Bọn Kreegans khựng lại một chút, quay đầu nhìn lại giữa không trung lại xuất hiện thêm một bóng dáng màu đen.

"Này! Ngươi đừng bỏ lại ta một mình a!" Áo choàng dài màu đen bao trùm cả ngườilàm người ta không thể thấy rõ bộ dáng bên dưới áo dài. Nhưng giọng điệu này... ấy dà, giống như còn mang theo một chút ngây ngô đặc biệt của cậu bé?

Bóng đen đáp xuống trên mặt đất, nhóm Kreegans lúc này mới phát hiện. Tuy người tới bị áo choàng đen trùm kín hết người nhưng dáng người bên dưới áo dài hình như có chút... không quá khỏe mạnh? Chiều cao kia căn bản còn chưa đến ngực của người trưởng thành đi.

Động tác của bóng đen nọ tựa hồ có chút chệnh choạng, hơn nữa áo choàng cũng quá dài. Người nọ một bên luống cuống tay chân kéo tà áo choàng, một bên lại vội vội vàng vàng chạy tới đây. Kết quả còn chưa chạy được hai bước, đột nhiên đạp phải vạt áo. Thân hình loạng choạng, nhắm thẳng vào lòng đất mẹ.

"Răng rắc" một tiếng, một vật trắng trắng tròn tròn từ trong áo choàng lăn lốc cốc ra.

Kreegans: "..."

Arguineguin: "..."

Berg Dwight: "..."

Từ sau khi bóng đen kia xuất hiện thì tầm mắt của bọn Kreegans lia tới lia lui từ trên xuống dưới nhìn hắn vài lần, cuối cùng nhìn cái đầu lâu màu trắng bên chân mình, nhất thời cả bọn đều yên ắng trở lại.

"Nhìn gì mà nhìn?" Bóng đen lần mò nhấc cái đầu lâu lên ấn lại vị trí cũ, nhìn cả đám người trong tiếng gầm rú có chút buồn bực pha lẫn sự xấu hổ, "Chưa thấy qua đầu người rớt hả!"

Nói xong, liền đứng phất dậy nghiêng ngả lảo đảo đuổi theo Gil đã đi xa, "Này! Ta bảo là ngươi chờ ta một chút a..."

"Ta nói này, rốt cuộc bọn hắn có còn nhớ đây là tòa thành của ta hay không a?" Nhìn thấy bóng dáng hai người một trước một sau mất hút chỗ cổng vào, Berg khó tránh có chút buồn bực.

"Bỏ đi." Arguineguin bay tới bên cạnh hắn an ủi, "Trước tới đó xem tình huống rồi nói sau."

Bộ xương khô mới xuất hiện ban nãy, mấy người cũng không thực sự coi hắn như là bộ xương khô cấp thấp do một người bình thường triệu hoán. Trước chưa nói tới áp lực từ trên người hắn không thua gì Gil lúc này, cho dù không có tầng áp lực kia thì có bộ xương khô do người nhà nào triệu hồi còn có thể chạy loạn rồi mắng chửi người không chứ?

Gil mới vừa ôm Eagle đi vào hành lang dài, vừa vặn đụng phải Pudding cùng Toffee chân ngắn ngủn chạy chậm. Cho nên trên đường Gil ôm Eagle trở về phòng, sau đuôi có thêm hai nhóc con chạy chậm theo sau.

Đặt Eagle tới trên giường, tiện thể kéo hai chân lên luôn. Nhìn thấy hai nhóc hai mắt mở to đang nhìn mình chằm chằm, Gil buồn cười lần lượt xoa nhẹ đầu của bọn nó, "Tốt lắm, chúng ta không đi. Ngồi đây coi chừng hắn dùm ta."

Đợi đến khi Toffee cùng Pudding cũng ngoan ngoãn chui vào ổ chăn tựa vào bên người Eagle thì mặt sau Jays toàn thân là khung xương kêu vang "cùm cụp" cũng đuổi tới.

"Ta nói ngươi..."

Không đợi Jays hô xong, Gil đã một cước đá hắn ra ngoài cửa, đóng chặt cửa phòng.

"... Ta thật là thần..." Jays run rẩy nhặt xương tay của mình.

Gil không để ý đến hắn, quay đầu đơn giản giới thiệu ba người Kreegans theo sau, "Jays, tử thần." Tên đầy đủ của Jays có lực trói buộc cùng ma lực, không thể tùy tiện nói lung tung.

Mấy người Kreegans gật gật đầu, bất ngờ là vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh. Có lẽ nguyên nhân là do vừa rồi cũng như hiện tại đều chứng kiến Jays đang nỗ lực chắp vá khối thân thể không quá rắn chắc của mình.

Đối với thân phận tử thần của Jays, lúc trước khi lần đầu tiên ba người nhìn thấy Jays cũng đã mơ hồ đoán được. Rồi sau đó biểu hiện bên ngoài của hắn làm cho đủ loại cảm xúc phức tạp như khiếp sợ, kinh ngạc, không thể tin ban đầu, rất nhanh lắng đọng trở về với sự trầm mặc.

"Chúng ta nói chuyện?" Gil quay đầu hỏi ba người Kreegans đứng bên cạnh.

Kreegans không đáp lời, nhưng Arguineguin đã xoay người dẫn đám người tới gian phòng thích hợp.

Kỳ thật chuyện muốn nói cũng không có nhiều lắm.

Sự tình xảy ra khi vào khu vực cấm chỉ có mỗi chuyện Jays tìm tới cũng không có gì hay để nói. Còn chuyện giữa hắn và Jays cũng không cần phải nói cho bọn Kreegans.

Gil tìm cả bọn nói chuyện cũng chỉ là báo cho mọi người một chút việc hắn và Jays chuẩn bị phá vỡ cấm chế, và thời gian lên đường trở về Vantican Lance mà thôi.

"Đợi Eagle tỉnh chúng ta liền chuẩn bị hành động." Giọng điệu Gil trước sau như một cơ hồ không chút nhấp nhô, hoàn toàn chỉ là ngữ khí trần thuật lại sự việc mà thôi.

Ba người Arguineguin căn bản không hỏi bất cứ chuyện gì khi Gil ở trong khu vực cấm, đối với thân phận tử thần của Jays do hắn đột nhiên mang về cũng hoàn toàn không có chút tò mò và hoài nghi. Tựa hồ hoàn toàn không có hứng thú gì với việc này.

Chỉ có Kreegans hơi có chút lo lắng nói: "Có nắm chắc không?"

"Chỉ cần hắn không có gì bất ngờ xảy ra là được." Gil liếc mắt một cái nhìn Jays đang đứng bên cạnh tò mò vuốt vuốt đống đồ cổ Arguineguin sưu tầm.

"Còn muốn ta làm gì nữa!" Jays lập tức phẫn nộ vỗ bàn, "Ta ngay cả thần lực thậm chí ngoại hình cũng không thể duy trì được nữa. Nếu không phải là ngươi, ta có đến nông nỗi như vậy sao? !"

Gil không để ý đến hắn, quay đầu lại hỏi Arguineguin, "Cấm chế bị thiết lập ở nơi nào?"

"Ở phía dưới thành cổ. " Berg cướp lời , "Lúc trước cũng bởi vậy mới xây dựng tòa thành ở chỗ này."

"Tốt lắm, tạm thời cứ như vậy đi." Nói xong, Gil liền trực tiếp đứng dậy mở cửa rời đi.

Nhìn thấy chỗ ngồi đột nhiên trống không, Jays cật giọng than thở oán hận, "Thật sự là một chút cũng không đáng yêu. Này, các ngươi ai theo giúp ta..."

"Phá vỡ trói buộc cũng chính là hoàn toàn xóa bỏ cấm chế năm đó, không cần phải tiếp tục che dấu thân phận nữa đúng không?" Arguineguin nhẹ nhàng dựng lên không, "Vậy ta đi chuẩn bị vài thứ."

Berg cũng đứng dậy, "Đúng vậy, ta đã không ghé tới chỗ vùng cấm chế mấy chục năm rồi. Hôm nay phải đi xem thử đã."

"Jays đại nhân." Kreegans xoay người, thực hiện một lễ tiết cực kỳ tiêu chuẩn của giới quý tộc, "Xin cho phép chúng ta xin cáo lui, có cái gì cần xin ngài không cần khách khí, bất cứ khi nào xin phân phó cho ta là được rồi."

Jays : "Đợi... ta..."

Tiếng đóng cửa thanh thúy vang lên, Jays lăng lăng nhìn chằm chằm gian phòng trống rỗng. Qua một lúc lâu, mới "ba" một tiếng, quăng búp bê gỗ tạo hình hết sức khủng bố quỷ dị trong tay tới trên mặt đất.

Gil thì coi như thôi đi, sao ngay cả bọn người kia cũng như thế, bọn hắn thật sự là con dân của mình sao? Mấy tên ranh con không đáng yêu đó thật sự đều là do lúc nào mình tạo ra thật sao? !

.

Eagle kỳ thật cũng không có bị thương, chẳng qua thân thể bị Jays tương khắc cưỡng chế xâm chiếm cơ thể, toàn bộ thần trí bị tiêu hao quá lớn nên chỉ khi hôn mê mới có thể từ từ khôi phục.

Jays mỗi ngày chứng kiến ánh mắt lạnh như băng của Gil đều chỉ có thể vô tội giải thích, "Cũng không phải ta muốn chen trong cơ thể hắn. Ai bảo những tên kia đem thần tức còn sót lại của ta phong ấn trong cơ thể một người thuộc thể chất Quang Minh chứ? Sao lại trách ta?"

Bởi vậy trong khoảng thời gian này Gil để mặc hắn một mình trôi dạt khắp tòa thành bảo, không có tới làm phiền mình cho nên nhẫn nhịn không có động thủ.

Jays nhẹ nhàng thở ra, tạm thời cơ thể rất yếu. Nếu không phải cái tên Gil kia đột nhiên làm mình tiêu tan gần một nửa thần lực, hiện tại rơi vào tình cảnh ngay cả thân thể bản thân cũng không thể phục hồi hay sao?

Jays cảm giác hắn rất oan ức, nhưng trong thành bảo không chỉ có mỗi Gil không để ý tới hắn, ba người còn lại bộ dạng mỗi ngày y hệt như nhau giống như đều bề bộn nhiều việc. Tuy thái độ một mực cung kính không có chỗ nào bới móc nhưng về thực chất thì chính là xem thường không để ý tới hắn.

Thế nhưng đợi đến ngày Eagle tỉnh lại, Jays đột nhiên cảm thấy kỳ thật không ai để ý cũng rất tốt.

Lúc Eagle đứng ở trước mặt Jays, trên người còn mặc đồ ngủ, phía sau hắn còn mang theo thanh trọng kiếm mang từ Vantican Lance tới.

Jays khẩn trương lui về phía sau, "Đợi một chút, ta cảm thấy hình như có sự hiểu lầm ở đây. Tuy ta là tử thần, nhưng kỳ thật ta cũng không có hẹp hòi đến độ ngay cả con dân cũng không thícht. Yên tâm, ta chỉ ghét bỏ cái tên kia mà thôi, ngươi đừng nóng..."

Eagle trầm mặt không nói lời nào, trọng kiếm nâng lên….cao.

Jays : "..."

Bởi vì từng sự dùng chung thân thể với Eagle, cho nên trên người Eagle thủy chung có chút ít thần tức của mình. Công kích và phòng ngự của tử thần có vẻ như không có hiệu quả gì với hắn.

Đợi đến lúc Gil đến nay, thì trước người Eagle chỉ còn lại có một bộ áo choàng đen, cùng với đống xương cốt vỡ vụn rơi đầy đất.

"Sao vừa tỉnh đã chạy loạn rồi?" Gil vươn tay sờ sờ cái trán Eagle, "Có thấy khá hơn chút nào không?"

"Ừm..." Eagle ném trọng kiếm, mặt vùi vào trong hõm vai Gil , vòng tay gắt gao ôm lấy thắt lưng của hắn.

Gil vỗ vỗ lưng của hắn, ôm lấy hắn trở về phòng.

"Sao vậy?" Thẳng đến đến khi trở lại phòng ngủ, Eagle vẫn một mực ôm chặt lấy Gil không chịu buông tay. Làm Gil cảm thấy có chút kỳ quái.

"Không có việc gì." Eagle hít một hơi thật sâu, rốt cục ngẩng đầu, cũng nhắm thẳng môi Gil hôn tới.

Gil đương nhiên sẽ không cự tuyệt hành động thân mật của hắn, đợi đến khi hắn hài lòng, mới xoa nhẹ gương mặt của hắn tựa như trấn an.

Eagle: "Lúc trước tên kia cũng muốn hôn anh?"

Gil sửng sốt một chút, lúc này mới kịp phản ứng hắn là hắn đang ám chỉ lúc trước khi Jays chiếm đoạt thân thể của hắn.

"Đây cũng là thân thể của em." Gil bật cười.

"Vậy cũng không được..." Eagle một lần nữa vùi mặt chôn chỗ bả vai Gil.

Vào lúc đó đột nhiên nảy sinh một loại cảm giác chán ghét đối với chính mình, sau khi đến Grazia tại mọi phương diện hầu như không giúp được gì. Tất cả mọi chuyện đều phải dựa vào Gil. Căn bản là ... không dùng được.

Mà càng khiến Eagle cảm thấy có chút ủ rũ chính là trong thời gian sinh sống ở Vantican Lance, từ đầu tới cuối Gil đều chỉ thuộc về một mình hắn. Bất kể là Gil trong thân phận vong linh pháp sư, hay là khi giao lưu cùng với mọi người thì hắn thậm chí sẽ không để lộ ra bộ dáng của mình.

Dù cho biết trong lòng có ý nghĩ như vậy quả thực có thể nói được là đê tiện, nhưng tóm lại khi đó người biết Gil, hiểu Gil cũng chỉ có một mình mình.

Thế nhưng kể từ sau khi tới Grazia, đột nhiên Gil bị đại bộ phận mọi người chung quanh yêu thích, hơn nữa còn chủ động truy đuổi. Cho dù Gil hoàn toàn không có phản ứng với tình ý của bọn hắn, nhưng điều đó vẫn cứ làmEagle cảm thấy có chút khủng hoảng.

Không chỉ một mình mình phát hiện ra sự độc đáo cùng ưu điểm của Gil, tuy thời thời khắc khắc mình luôn đứng ở bên Gil nhưng vẫn không thể phụ giúp được gì.

Mà vào thời khắc bị người khác uy hiếp, bản thân mình luôn bất lực bó tay. Cuối cùng một giây nọ khi Jays cũng muốn động tay động chân với Gil đã khiến Eagle bạo phát.



Chẳng qua lúc đó hắn không có năng lực để khống chế thân thể, sau khi trở về vẫn luôn mê man. Cho nên mới kéo dài cho tới hiện tại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^