Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

[C87] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong




☆ Chương 87 hành trình Long đảo ( bốn )



Rồng lửa cả người đỏ rực như ngọn lửa nằm trên mặt đất một hồi, dường như mới từ trong cơn choáng váng lấy lại tinh thần, từ trên mặt đất bò dậy. Chân trước ngắn ngủn có chút ủy khuất xoa mặt rồng thật dài, vốn bộ giáp rồng vô cùng diễm lệ lúc này lại bị phớt kín một tầng bụi đất, thoạt nhìn có vài phần đáng thương.

Đây rõ ràng cũng là một con rồng còn chưa có hoàn toàn trưởng thành, tuy rằng lúc này thân thể của hắn rất cao cũng đã chừng sáu bảy thước . Nhưng Cự Long trưởng thành chân chính chiều cao ít nhất cũng hơn mười thước, đặc biệt là cao hơn, có khi thậm chí có con cao tới hai mươi thước. Hai cánh giang rộng, bề ngang có thể lên tới ba mươi thước. Nếu vừa vặn đứng trước cửa thành của nhân tộc có thể chắn cả bức tường thành.

Rồng lửa trước mắt này so với Toffee thì chỉ lớn hơn một vòng mà thôi.

"Hửm? Các ngươi là ai? Clark đâu?" Rồng lửa dường như cuối cũng cũng lau sạch cái mặt to của mình rồi, lúc này mới chú ý tới hai cái sinh vật thể tích nhỏ bé trước mắt.

Nhìn nhìn Olbut, lại chuyển đầu sang nhìn chằm chằm Pudding, "Làm sao ngươi có thể biến thành cái dạng này ? Cho dù ta có biến thành bộ dạng của nhân tộc. Ừm? Hương vị dường như cũng không giống nhau..."

Rồng lửa một bên thì thào tự hỏi, một bên nỗ lực cúi đầu rút cổ, giống như là muốn dí sát vào người Pudding để ngửi rõ mùi của đối phương.

Có lẽ rồng lửa vốn cũng không có ác ý, nhưng thể tích của hắn so với Olbut cùng Pudding chênh lệch quá lớn, mặt rồng đỏ tươi vừa khủng bố lại dữ tợn, cùng với cái miệng khẽ nhếch để lộ cái hàm rồng trắng lóa. Đập vào thị giác quả thật khiến cho người bình thường không thể chịu đựng nỗi.

Olbut cố nén xúc động lui về phía sau, trong lòng không ngừng cho mình xây dựng củng cố lại tâm lý là Gil và Eagle đứng ngay đằng sau. Một bên yên lặng suy nghĩ, rõ ràng bộ dạng không khác Toffee lắm, cùng lắm chỉ khác màu sắc. Vì cái gì mình thấy Toffee đáng yêu bao nhiêu thì con rồng trước mắt này vừa nhìn đã muốn chạy trốn đâu.

Nhưng rồng lửa hiển nhiên không biết tâm lý phức tạp của Olbut, kỳ thật hắn đối Olbut căn bản không có chút xíu hứng thú. Hình thái như vậy hắn cũng biến hóa được, chẳng qua hương vị có chút kỳ quái, có cái gì rất mới lạ. Cho nên cái đầu đồ sộ vẫn một mực luôn dí sát vào Pudding.

Thế nhưng thật ra so với Olbut, Pudding bình tĩnh hơn rất nhiều, cho dù là rồng lửa không ngừng lắc lắc đầu ở trước mặt nó thì Pudding cũng chỉ liếm liếm móng vuốt, căn bản không phản ứng.

Rồng lửa thấy mình ám chỉ nửa ngày, nhưng người bạn đồng hành có hình thái kỳ quái trước mặt vẫn như trước không để ý tới mình. Có chút nghi hoặc hít hít cái mũi —— đúng vậy a, mặc dù có chút nhạt có chút kỳ quái, nhưng chứng thật là hương vị đồng tộc. Có lẽ là... Hắc Long đi? Nhìn bề ngoài cũng phù hợp a. Làm sao lại không để ý tới mình chứ.

Pudding càng không để ý tới thì rồng lửa lại càng tò mò. Rung đùi đắc ý muốn khiến cho chú ý Pudding, trong lòng tính toán làm sao mới có thể biểu đạt ra thiện ý bản thân, để Pudding bằng lòng đem phương pháp biến dạng dạy cho mình.

Muốn liếm liếm hắn một cái hay không đây? Rồng lửa trầm tư, như vậy có phải là trực tiếp quá hay không? Vậy ngoắc ngoắc cái đuôi?

Rồng lửa nhìn nhìn cái đuôi to của mình, cố gắng nheo mắt lại đánh giá cái đuôi Pudding vẫn còn không to không dài bằng cái móng tay nhỏ màu đen chính mình nữa.

Thôi vẫn là liếm liếm một cái là được rồi, nhìn bộ dạng của đối phương có phải là vì thẹn thùng mới từ chối mình không nhỉ.

Là một bé rồng lửa cao ngạo, hắn tỏ vẻ lúc này mới không phải lấy lòng, chẳng qua chỉ hỏi thăm bạn đồng hành lãnh giáo thuật biến hình một xíu mà thôi. Hắn mới không khiến tộc nhà rồng lửa mất mặt đâu!

Rồng lửa tự tin phun ra một ngụm hơi thở, há mồm chìa cái lưỡi đỏ tươi ra.

Nhưng đoán chừng là bởi vì sự ngăn cách của chủng tộc, lòng thiện ý to bự của bạn rồng lửa hiển nhiên không truyền được đến chổ Pudding.

Vốn Pudding đã phiền gần chết cố tình con rồng này không ngừng ở trước mặt nó lúc ẩn lúc hiện. Mình cũng đã tính coi thường không để ý tới hắn rồi, còn tưởng hắn nên biết điều tránh ra, không ngờ đối phương vẫn còn táo tợn hơn!

Vừa rồi một ngụm hơi thở của bạn rồng lửa, không chỉ mang theo hỏa diễm nóng rực phất qua, quan trọng nhất là, Pudding cảm thấy ngay cả nước miếng hắn cũng phun ra luôn!

Pudding không thèm để ý chút long tức nho nhỏ nóng rực kia, nó để ý là nước miếng! Nước miếng!

Đặc biệt là cái con rồng ngu xuẩn kia vẫn cứ há to miệng, hà, hơi, phun, lên, mặt, mình!

Phun xong thì cũng coi như thôi đi, cư nhiên ngay cả đầu lưỡi cũng với ra rồi! !

Có thôi đi hay không hả! ! !

Phẫn nộ Pudding ngay cả Gil cũng phải vuốt lông trấn an vỗ về nó. Từ nhỏ mặc dù thể trọng cùng thể tích của Toffee vẫn luôn chiếm ưu thế, thế nhưng lúc hai đứa vật lộn cơ hồ kết quả cuối cùng đều là Toffee khóc lóc chạy đi tìm Eagle. Đương nhiên, đại bộ phận thời gian, Pudding cũng không cần phải vật lộn cũng có thể đem Toffee thu thập đến dễ bảo.

Lúc này đối mặt với cái con rồng ngu ngốc thiếu lễ độ phun nước miếng lên mặt mình còn không đủ, còn muốn quét cho mình dính một thân nước miếng, Pudding rất trực tiếp xù lông.

Thân thể màu đen mềm mại đang cuộn tròn bất chợt duỗi ra, nhẹ nhàng đứng ở tại chỗ nhảy lên. Quơ móng vuốt duỗi thẳng tới cái lưỡi đỏ tươi mềm mại đang liếm quét trên người mình.

Động tác lấy lòng liếm " bạn Rồng " của bạn Rồng lửa mới làm được một nửa, trên đầu lưỡi liền truyền đến trận đau đớn bén nhọn. Nhưng còn chưa đợi hắn bắt đầu tru lên, từ bên cạnh đột nhiên truyền đến một trận lực đạo thật lớn, "bính" một tiếng đụng hắn té nhào lăn trên mặt đất.

"Buông Olbut và Pudding!"

Rồng lửa đầu óc choáng váng từ trên mặt đất đứng lên, nhìn thấy một cục lông đen tuyền che ở trước người mình cũng có chút phẫn nộ rồi.

"Nhóc béo, ngươi từ đâu chạy tới !"

"Ta mới không béo!" Toffee cũng giơ chân, "Thầy giáo nói như ta đây gọi là đầy đặn!"

Eagle vây xem cả quá trình lập tức hận không thể đi lên cắn Gil một ngụm, "Rốt cuộc anh dạy hắn cái gì vậy hả!"

Chẳng thấy thứ gì có ích, mà mỗi ngày mồm mép lại vô dụng như vậy. Đống từ ngữ chẳng ra sao một người lại tiếp một người liên tục bật ra bên ngoài.

Thế nhưng thật ra Gil vẫn trước sau một mực bình tĩnh, "Trước. Lồi. Sau. Vểnh, là rất đầy đặn. Cái từ này thế nhưng cũng không có dùng sai."

Phía trước hai bé rồng một đỏ một đen cãi nhau õm tỏi điếc hết cả tai, phía sau hai cái người giám hộ cũng không hiểu ra sao cả bắt đầu cấu véo lẫn nhau. Olbut có cảm giác lần này mình bị người nửa bắt cóc xuất hành, quả là sai lầm lớn! Thế nhưng giá trị vũ lực quá thấp, không có dư âm phản kháng.

May là hai nơi cũng chưa ầm ĩ được mấy câu, xa xa rõ ràng có vài trận áp bách đang tới gần —— cái loại áp bách này rõ ràng là cố ý thích phóng mang theo khí thế uy hiếp.

Gil một bên đang cùng Eagle cãi nhau, một bên thoáng ngước mắt lên liếc mắt nhìn bức màn phía trước một cái, cũng không có ... động tác gì khác.

Olbut thấy phản ứng của Gil trong nháy mắt cũng an tâm . Ít nhất xem phản ứng của Gil, rõ tang người tới đánh không lại hắn.

Không biết người tới phóng xuất ra cảm giác tồn tại thật sự quá mạnh mẽ, ngay cả Toffee và rồng lửa cũng ngừng trận đấu khẩu.

Mấy người ( cả rồng lẫn hổ ) đều trở nên an tĩnh, trên bầu trời đột nhiên xuất phát ra một mảng lớn bóng ma.

Đôi cánh Cự Long nương theo trận gió lốc thổi quét qua khiến tròng mắt mọi người đều không thể mở. Chờ đến khi Olbut cảm giác được mặt đất chung quanh chấn động vài lần, gió xoáy cũng đã ngừng mới gian nan mở mắt ra.

Cách hai con rồng con không bao xa đã xuất hiện thêm ba con rồng trưởng thành.

Đây là lần đầu tiên Olbut nhìn thấy Long Tộc chân chính trưởng thành. Trước kia đối mặt với Toffee, vừa nãy tiếp xúc gần gũi với bé rồng lửa, cho rằng đã cảm thụ được sự to lớn và đáng sợ của Long Tộc rồi. Nhưng lúc này gặp được Cự Long trưởng thành, Olbut mới biết được cái gì gọi là rung động chân chính.

Thân hình khí thế che khuất bầu trời ngay cả hơi thở dường như cũng có thể nhấc lên cơn lốc, không cần bọn hắn phát ra khí tức long uy uy hiếp gì chỉ cần riêng hình thể thuộc về chủng tộc là cũng đã đủ để khiến cho Olbut cảm nhận được áp lực cực lớn.

Mình lúc này còn có thể đứng thẳng nhìn phía ba đầu Cự Long trước mặt, hẳn là toàn bộ nhờ công Gil đã sớm lập kết giới ở khắp xung quanh rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^