Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

[C86] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong




☆ Chương 86:  Hành trình Long đảo ( ba )





"Em vẫn cảm thấy Toffee dù sao cũng là Long Tộc, nuôi ở đâu cũng đều giống nhau." Eagle nhìn chằm chằm trước mắt Hắc Long mấy tháng không thấy, dường như lại lớn hơn thêm một vòng. Giọng điệu nói chuyện rất bình tĩnh, nhưng trên mặt lại bao hàm tức giận.

Toffee đứng ở trước mặt hắn, hoàn toàn không còn bộ dạng hung hăng càn quấy như khi đứng trước ở mặt Olbut. Thụt lùi về phía sau khép lại, hai móng rũ xuống, cố gắng đứng thẳng thân mình. Olbut thì ngồi bên bàn trà cùng với Gil, vẻ mặt có chút xấu hổ.

"Được rồi, bộ dạng Toffee không phải rất tốt hay sao?" Gil không để tâm trấn an.

"Làm sao là tốt chứ!" Eagle vung tay vỗ lấy phần thịt dư trên bụng Toffee, "Rồng nhà ai mà lại béo như vậy !"

Đồng dạng là một cái tát, Olbut thế nhưng luyến tiếc thật sự dùng sức đánh Toffee. Hiện tại đổi thành bị Eagle vỗ thẳng tay, cái bụng vô cùng tròn trịa chắc mẩy của Hắc Long ngay lập tức lõm xuống một khối lớn, sau đó lại bắn trở về. Lúc la lúc lắc, thoạt nhìn rất vui mắt. Lúc này Toffee cũng cố gắng biểu đạt bộ dạng hồn nhiên thiên chân khả ái đáng yêu giống như lúc còn bé xíu, nhưng kỳ thật khiến cho bề ngoài hung hãn của nhóc lộ ra mấy phần thật thà phúc hậu.

Nhưng rõ ràng là Eagle không dễ lừa giống như Olbut, "Ít giả bộ cho ta. Bắt đầu từ hôm nay không được ăn cơm chiều!"

"Ngao ——" Toffee vừa nghe vậy bật người nóng nảy, vội vàng ai oán làm nũng.

Chẳng qua chiêu này cũng đã dùng với Eagle đến độ nát vụn, hoàn toàn không hiệu quả.

Nhìn đối phương căn bản không để ý tới mình, quay đầu lại cùng Gil uống trà . Olbut cũng ném cho nhóc một cái ánh mắt lực bất tòng tâm. Thậm chí ngay cả Pudding cũng nằm rạp một bên vẫy cái đuôi ngủ gà ngủ gật, căn bản không để ý tới nhóc.

Toffee lập tức có cảm giác mình bị toàn bộ thế giới vứt bỏ, ngay cả hình dạng rồng cũng không hoàn chỉnh. Tru lên một tiếng, ôm cái đuôi cắm đầu mà chạy.

Ba người bọn Gil trong động tác chạy chấn động của Toffee từ từ thưởng thức buổi trà chiều.

Olbut nhìn thấy thân hình khổng lồ đen như mực biến mất khỏi phòng khách lớn, có chút do dự nói: "Kỳ thật rồng béo một chút... cũng rất đáng yêu nha..."

Gil cũng không có ý kiến phối hợp gật đầu, chẳng qua nhìn thấy ánh mắt của Eagle, Olbut vẫn rất sáng suốt thay đổi đề tài, "Đúng rồi, vì sao các ngươi đột nhiên đến đây?"

Eagle: "À, đúng rồi. Kỳ thật chúng ta tới hỏi ngươi thử.Nếu ngươi thích những quái thú to lớn đáng yêu có một chỗ còn có rất nhiều nhóc con giống như con trai ta, ngươi muốn đi không?"

Olbut: "... Gì?"

Mặc kệ Olbut và Toffee có đồng ý hay không, tóm lại năm ngày sau, ba người một rồng một hổ từ từ bắt đầu hành trình đổ bộ xuống phía nam đại lục.

Rõ ràng từ thành Raya đến phía nam đại lục có một Truyền Tống Trận, vì cái gì lại "từ từ" bắt đầu hành trình chứ.

Rất rõ ràng, vận động là phương pháp giảm béo tốt nhất. Đợi đến khi đoàn người từ thành Raya tới được bờ biển phía nam thì Toffee cũng đã chỉ có thể bưng cái bụng hì hì hục hục mà chạy, đến hiện tại đã có thể sử dụng đôi cánh sau lưng mà lúc đầu chỉ là vật trang sức, đập đôi cánh nhỏ bay lên suốt nửa ngày. Vốn thân hình múp míp ban đầu đã trở nên cường tráng rút nhỏ đi một vòng.

Lượng vận động mỗi ngày đều rất đủ, còn không ăn cơm chiều! Không muốn sụt cân cũng thật khó khăn.

Có điều nhìn thấy kết quả, khiến Olbut ngay từ đầu còn có chút đau lòng, cuối cùng cũng không hề có ý kiến gì với phương pháp giáo dục của Eagle.

Eagle vỗ phần bụng rắn chắc không ít của Toffee cũng hết sức hài lòng. Phương pháp hắn dùng ở trên người Toffee, cơ hồ đều là do năm đó Laird dùng qua với hắn

Phương pháp giáo dục của nhà Olbut Brasington, đúng là sáng suốt hữu hiệu như vậy đó!

Trên đất bằng có thể đập cánh bay, bất cứ khi nào mệt mỏi đều có thể nghỉ ngơi, nhưng rời bến thì sẽ không còn được như thế nữa. Tuy rằng trên biển cũng có mấy hòn đảo nhỏ,lúc cần thiết đều có thể tìm được. Chẳng qua có Gil ở đây, thực lực của Eagle cũng đủ, không cần phải lo lắng sẽ có nguy hiểm.

Cuối cùng nhiều lần trải qua suy xét, cuối cùng Eagle vẫn quyết định Toffee có thể tự mình bay thì vẫn là tự mình bay. Lúc nào thật sự mệt mỏi thì để cho Gil ôm. Về phần Olbut và Pudding không có kỹ năng phi hành trên không thì để cho Eagle mang theo . Dù sao hai người tổng cộng lại cũng không bằng một nửa trọng lượng của Toffee, kỳ thật cũng không tạo thành gánh nặng gì cho Eagle cả.

.

Hơn mười ngày sau, hải đảo sừng sững mọc xa xa trước mắt mọi người rất rõ ràng không giống với mấy hòn đảo bình thường cũng vì thế cách nhìn của Olbut đối với Long Tộc lại thay đổi hẳn.

Tuy ngay từ đầu Eagle nói Toffee mệt thì chuyển sang để cho Gil ôm theo, nhưng chưa nói nhóc bay mệt thì được ôm. Lần đầu tiên Toffee lắc lư nghiêng ngả muốn nhào vào trong lòng Gil đã bị Eagle một cước đá vào trong biển.

Không thể đập cánh, vậy dùng tứ chi bơi lên thôi.

Ngay từ đầu Toffee căn bản không quá tin tưởng tới cảnh mình bị người "ngược đãi" như vậy, ở trong biển khóc lóc om sòm lăn lộn dùng sức bật lên khiến cho sóng biển nhấc cao khoảng chừng năm sáu thước.

Nhưng khi Eagle khởi động hình thức giáo dục, ý chí có thể nói là sắt đá. Đứng ở giữa không trung nhìn nhóc đạp nước. Cuối cùng Toffee cũng biết chẳng có tác dụng, lại cố gắng dùng tứ chi ngắn ngủn bới bới mặt nước nửa ngày, tiếp tục bơi được một khoảng cách mới làm ra bộ dáng đáng thương bị Gil mò lên.

Tiếp tục thêm mười ngày nữa, bạn nhóc Long Tộc ở trong lòng Olbut chỉ biết bán manh lăn lộn muốn ăn, hóa ra người ta không những bay được trên cao lại còn tung hoành dưới nước, loại tâm tính này luôn cải biến từng ngày.

Toffee cũng đã giảm béo thành công sải thêm bước một dài.

Lúc này mắt thấy điểm đến phía xa xa, Toffee tự nhiên hưng phấn hơn tất cả mọi người.

Thế nhưng không biết là vì biết lịch bay còn ngày ngày đi bơi rốt cục cũng chấm dứt, hay là vì có thể cảm nhận được đã trở về quê hương. Tóm lại vốn Toffee đã mềm nhũn cả người, lúc này một đường luôn nhìn về phương hướng Long đảo tru lên khiến bọt nước kích thích thiếu chút nữa hắt lên trên mặt Eagle.

Đợi đến khi Toffee đã lao ra một khoảng cách thật dài, mấy người còn lại mới phục hồi lại tinh thần, vội vàng đuổi theo nhóc.

Sở dĩ mấy người ở xa như vậy mà có thể xác định được đó chính là Long đảo chủ yếu là vì ở đó truyền đến cái loại uy áp của chủng tộc.

Đối với Gil mà nói, đó có thể là vì cảm ứng được phía trước có sinh linh tồn tại. Eagle có thể cảm giác được là vì một ít ức chế, nhưng cũng không phải quá mạnh. Còn Pudding từ sau khi sinh ra đã cùng với Gil kí kết khế ước, sau khi Gil đạt tới thần cấp sau thì trực tiếp ảnh hưởng rất lớn với nó. Lúc này đương nhiên cũng hoàn toàn cảm thụ được.

Mà Olbut là người có thực lực yếu nhất trong số mấy người ở đây, đối với long uy này cảm giác tự nhiên cường liệt nhất.

Cái loại long uy đến từ chủng tộc chủ yếu khiến người ta sợ hãi cùng áp lực từ trong máu khiến cho cảm xúc của Olbut lúc này bắt đầu có chút không ổn.

Càng lại gần hòn đảo lớn, cái loại cảm giác áp bách này lại ngày một càng mạnh. Thậm chí cuối cùng ngay cả hít thở cũng có lỗi giác như bị hạn chế.

Sau khi Toffee tiếp cận được Long đảo, "ba ba" một tiếng liền phá nước nhảy lên bờ, sau khi rung đùi đắc ý lắc lắc nước, liền nương theo một chút ký ức tồn trong trí nhớ lao vào trong rừng cây thật lớn trước mặt.

"Toffee, đừng có chạy lung tung!"

Mấy người Gil vừa bước chân lên trên tảng đá bên đảo, cũng nhanh chóng đuổi theo đàng sau. Đảo này hoàn toàn không thuộc về địa phần của nhân loại, đối với Toffee từ nhỏ đã được nuôi dưỡng ở bên cạnh nhân tộc mà nói, còn không biết đây là tình huống gì đâu.

Ba người một hổ mới vừa đuổi theo vào trong rừng cây, Gil đi tuốt ở đàng trước đột nhiên dừng bước.

"Sao vậy ——" Eagle nói còn chưa nói xong, đã bị Gil kéo nhảy sang một bên.

"Bắt được ngươi ——!"

Trong bụi cây phía trước truyền đến một trận tiếng động"rầm vậy" cùng một tiếng rống to. Còn chưa kịp đợi mấy người phản ứng, một bóng hình to lớn đỏ rực như lửa nhảy phốc ra."Bính" một tiếng nện trên mặt đất, vừa vặn mặt ụp trên mặt đất, nằm rạp trước người Olbut cùng Pudding.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^