Thứ Hai, 25 tháng 4, 2016

[C38] Siêu Sao Đức Âm

Lililicat
Phong



Chương 38 Hiện tại anime Nhật Bản ngoại trừ gây sức ép thì cũng chính là khổ bức  . . .




Trở lại với cái vị đang dẫn bước tiên phong, cho tới bây giờ đều là huynh trưởng dẫn đường. Tuy rằng vị nào đó không phải là kẻ mù đường nhưng trăm phần trăm là trạch nam một cây, đối với những tuyến đường ngã tư ngã năm vốn không rành rọt, lại khỏi bàn tới thứ hắn ghét nhất chính là địa lý.

Khi còn ở nhà tại Băng Tiễu Thành hắn chỉ biết là thiên hạ phân chia thành nhiều vùng lãnh thổ : trung nguyên, phía bắc Trường Thành, Lĩnh Nam, Miêu Cương, Đông Hải Bắc Hải, lại càng đừng nói tới tiểu khu cũng như địa danh trong thời đại này.

Vì thế, con chim ú màu đen đang tóm đỉnh chóp chiếc máy bay, đột nhiên trên giữa không trung lộ ra vẻ mặt mờ mịt .

Đợi chút, nơi hạ cánh là hãng hàng không nào nhỉ?

Bây giờ quay lại hỏi huynh trưởng? Nhưng bây giờ huynh trưởng đang ở bên trong phi cơ, cách không đối thoại có phần khó khăn, hơn nữa cũng quá mức quỷ dị đi.Bạn chim ú một thân đen xì nghiêm túc suy tư một hồi lâu, vì thế quyết định dựa vào cảm giác nhận định phương hướng của mình—— Việc chính là phải tìm một khoảng đất trống gần quốc lộ hạ cánh.

Đây là lần đầu tiên phượng hoàng đen giương cánh bay lượn giữa không gian của người phàm —— nhưng không biết, phượng hoàng bay trên trời, nhất là phượng hoàng hỗn độn thần cấp, giương cánh liền có thể bay chín vạn dặm như diều gặp gió. Mà lúc này đây bạn chim ú đen nào đó cất cánh bay với một độ cao rất cao rất tận tình bay lượn vì thế nửa tiếng sau hạ xuống tầng mây, cuối cùng cũng nhìn thấy một rừng núi xanh um tươi tốt bên dưới, mà gần đó là một tuyến đường quốc lộ uốn lượn vắt ngang.

Nơi này không tồi. Bạn chim ú nào đó không tránh được dòng suy tưởng.

Vì thế ầm ầm bỏ phi cơ thả xuống khu đất bằng phẳng, lúc này toàn bộ hành khách bởi vì lực lượng của bạn chim ú đánh sâu vẫn đang trong cơn hôn mê, huynh trưởng cũng không ngoại lệ.

Trong lúc bạn chim ú đen chuẩn bị quay trở về nguyên hình thì có một đám người đột nhiên từ bốn phía chạy tới, vây quanh bạn nhỏ.

" Phượng hoàng hắc ám mang đến tai hoạ nha! ! Quả nhiên đã đặt chân tới bên trên mặt đất rồi này ! Lời tiên đoán ngàn năm trước quả nhiên nay đã trở thành sự thật !" Một cụ già mặc quần áo thầy tu dùng tiếng Nhật kêu to, nhưng bạn chim ú nhà mình đang trong hình thái của thần hỗn độn nên nghe hiểu hết. Người khác hầu như đều mặc trang phục truyền thống Nhật Bản, còn có vài cậu trai cô gái bộ dáng không tồi.

"Hiểm họa vô tận sẽ theo phượng hoàng hắc ám lan tràn khắp toàn thế giới! Mau bày phong ma trận! Chúng ta phải dốc toàn lực phong ấn nó! !" Cụ già hô quát những tăng nhân khác, mà các tăng nhân khác vốn có ý độ bỏ chạy bỗng chốc tăng cường sĩ khí, hòng muốn vây lấy bạn chim ú đen kia. Chẳng qua bạn ta thật sự rất béo, muốn vây bạn thành vòng cũng tốn thời gian thật lâu a!

Mà mấy vị thiếu nam thiếu nữ kia hệt như gặp phải đại địch, một bạn thiếu niên cầm đầu cầm lấy thanh kiếm chỉ vào chim ú nói: "Hãy để Thất Thần Phong chúng ta hoàn thành vòng phong ấn cuối cùng đi! ! Phượng hoàng hắc ám yêu! Ta tên là Thần Vệ! Hôm nay ta sẽ dùng thần kiếm này định thân nhốt ngươi tại vùng đất này! Yêu tinh Phượng hoàng hắc ám! Xin ngài hãy trở lại bóng tối đi! Đừng trở lại thế giới này! Chúng ta quyết phải bảo vệ hòa bình trên thế giới này—— Nhật Bản này!"

"Yêu cái đầu của ngươi, đùa cái gì vậy?" Chim ú nghiêng nghiêng cái đầu tự hỏi (⊙_⊙), sau đó lập tức thay bằng giọng điệu thân thiết: "Xin hỏi, nơi này không phải là trấn xx huyện xx tỉnh xx à?"

Nhưng là, những người Nhật Bản đang căng thẳng vốn dĩ chẳng có thời gian thừa thải để để ý tới bạn nhỏ dùng tiếng Hán nói cái gì —— Vốn dĩ bạn chim ú nhà ta có thể nghe hiểu bọn họ nói, nhưng mà cái loại thần kinh hỗn độn này phải trải qua huấn luyện mới có thể hiểu hết toàn bộ nguyên lời của họ cho nên rất tiếc hắn vẫn còn không hiểu ra vấn đề.

Cho nên đám người Nhật nên bơm máu gà thế nào cứ việc bơm như thế, rất nhanh đã bố trí xong trận pháp. Mà cái người tên Thần Vệ kia , thậm chí nương theo thần kiếm cùng sáu người khác bay đến giữa không trung, cả người phát ra hào quang loang loáng, ngay sau đó phía sau Thần Vệ xuất hiện một đôi cánh trắng muốt, hắn vuốt ve thần kiếm, biểu tình cực độ nghiêm túc.

"Vì những loài sinh linh bé bỏng... Vì hòa bình của địa cầu... Vì mẹ yêu đã hy sinh..." Thần Vệ niệm một đoạn văn tự cảm động nhưng còn chưa nói xong, đã bị bạn chim ú không kiên nhẫn đảo nghiêng một cánh qua ——lực lượng hỗn độn quá mức kinh người, bảy người bị hất bay cách xa vạn dặm. Đương nhiên, Thần Vệ vẫn còn sống, cuối cùng biến thành toàn thân băng vải, hắn thích nhất là tình trạng đẫm máu băng vải trắng toàn thân.

Đám người kia thấy bảy người được thần lựa chọn bảo hộ địa cầu toàn bộ đều bị diệt, đồng loạt rút lui. Nhưng tiếp một đoàn nhân mã dâng lên—— tóm lại đây là một nhóm các thiếu niên thiếu nữ tự xưng cứu vớt thế giới, sóng trước ngã sóng sau xông pha đủ các loại tạo hình, đủ các loại văn tự dài dòng.

"Thay mặt ánh trăng tiêu diệt ngươi!" Một nữ sinh có đầu tóc bạc nhìn bạn chim ú tạo kiểu pose. Chỉ thấy cô nàng lấy ra một chiếc đũa phép, đối với không trung kêu to: "Mộng ngân thủy! ! Hãy ban cho ta năng lượng! ! Hãy cứu vớt địa cầu! !"

"Chúng ta đem lực lượng giao cho thủy thủ ánh trăng! !" Mặt khác mấy cô gái mặc các kiểu váy ngắn đủ màu hét lên với bạn chim ú vì thế bạn ta lại đem đầu chuyển hướng sang bên kia, chỉ thấy bên kia cũng náo nhiệt vô cùng —— một cô gái có mái tóc màu tím cả người tỏa ra quang mang vàng chói, nghiêm túc nói: "Nhóm thánh đấu sĩ nảo hộ địa cầu! Tà thần không thuộc về thế giới này hãy rời khỏi thế giới này ! Bây giờ là thời khắc chúng ta chiến đấu! !"

"xx Lưu Tinh quyền! ! !"

"Ồ..." Chim ú ngẩng đầu, chỉ thấy trên bầu trời phủ sóng đủ các hạng người sỡ hữu trong người các loại siêu năng lực, nào vu nữ, thần thú, thiên sứ vâng vâng.

"Điềm xấu kìa!" Một kẻ như con thỏ đen đứng giữa không trung kêu to, "Phượng hoàng đến từ thế giới Hỗn độn, hãy mau quay trở lại thời không của ngươi đi! Tiểu Anh! Mau sử dụng thẻ bài năng lượng!"

"Đội trưởng! Đó là vì lỗ hổng thời không bị hỏng à? ! !"

"Răng sắt kìa! !"

... ...

Bạn chim ú đối mặt với đủ mọi thanh âm huyên náo, cuối cùng cũng hiểu: nước Nhật là một quốc gia thần kỳ. Nếu căn cứ theo loại hình của con người phân chia thì căn bản sẽ không thể sỡ hữu mấy thứ này, năng lượng thực sự trên thế giới so ra mà nói quả nhiên vẫn quá cường đại mà lại vặn vẹo nữa chứ.

Vì thế, phượng hoàng hắc ám kêu to một tiếng xuyên qua rặng mây yên bình. Mà nương theo tiếng kêu của phượng hoàng hắc ám từ giữa không trung xuất hiện một cơn lốc xoáy, đem tất thảy đám người gây ra toàn bộ động thái ồn ào cuốn vào. Dù gì thì nửa tháng sau, Ảnh công tử cũng thả bọn họ trở lại.

Dù sao chỗ đám người kia bảo hộ cũng chỉ là mà vùng đất nhỏ trong thành phố của bọn họ mà thôi.

Căn bản là không phải vì địa cầu. Chim ú hừ một tiếng. Nguyên nhân vì sao hư à, quái vật hả, ánh trăng nhuộm màu, oán niệm mọi thứ chỉ ở Nhật mới xuất hiện thôi mà.

Nhật Bản thật sự là quốc gia xảy ra nhiều tai nạn.

Chim ú túm phi cơ, quyết định bay trở về.

"Phượng hoàng Hắc ám yêu! Ngươi phải rời khỏi nước Nhật hả?" Một lão tăng còn sót lại run rẩy kêu lên, "Ngươi tới đại lục đi! Nơi đó có rất nhiều người cúng tế cho ngài! Cầu xin ngươi hãy rời khỏi Nhật Bản đi! Nước Nhật chính là linh mạch của thế giới! Nếu nước Nhật chìm nghỉm, vậy âm mưu của ngài chính là muốn cả thế giới chìm ngập trong bóng tối sao..."

"Trung tâm thế giới không phải là Triều Tiên hả? Ngươi nói bậy bạ gì vậy." Chim ú liếc hắn.

Vị cao tăng này dường như nghe không hiểu ngôn ngữ đại lục, hắn nhất thời cứng đờ.

"Ta muốn quay trở về đại lục ." Bạn chim ú bắt đầu vờ vịt, bí hiểm xòe cánh: "Nhân loại ấy à, cho dù ta không đặt chân tới đây thì các ngươi cũng tự mình bước lên con đường hủy diệt, nhanh thôi!"

Nói xong cũng chịu túm theo phi cơ bay đi.

Mà hắn ném lại câu nói kia, khiến cho nhân viên linh giới Nhật phải ngẫm nghĩ thật lâu. Người hy sinh nhiều như vậy, quyết tâm đẩy lùi phượng hoàng hắc ám quay về hắc ám, nhưng lại không có cách nào tránh khỏi giai đoạn tự mình hủy diệt của nhân loại.

Đây là chỗ đáng thương của toàn nhân loại.

Đến tột cùng thì thế giới của chúng ta, vì nguyên cớ gì đã định trước không thể thoát khỏi hướng đi của quá trình hủy diệt?



@Thứ 6 bắt đầu nghỉ lễ....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^