Phong
Một lần nữa cảm ơn Hằng Đoàn nhiều ^__^. Chương này làm hôm qua, hôn nay mới đi làm về ~
Chương 242: . . .
Trong một
gian phòng khách thượng đẳng, Khanh Ngũ nửa nằm trên chiếc giường lông cừu mềm
mại xem đủ các loại văn kiện.
Tiểu Thất đứng
vừa giúp hắn bóp chân vừa nói: "Ngũ thiếu, những văn kiện này không phải đều
do Lãnh Tịnh xử lý hay sao? Nếu ngươi đã nghỉ ngơi rổi thì cũng đừng nhọc lòng
nữa."
"Lãnh
công tử nhờ ta thay hắn xử lý sự vụ mấy ngày, hình như là có chuyện quan trọng
trong người." Khanh Ngũ ưu nhã cười cười.
Vừa dứt lời,
bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng sấm sét, tuy bên ngoài trời đang mưa, thế
nhưng loại sấm sét kiểu này cực kỳ hiếm thấy.
Đông!
Khi tiếng sấm
qua đi, cửa phòng bọn họ đột nhiên bị người đẩy ra!
Thần kinh
Tiểu Thất lập tức căng thẳng —— nhưng sau khi nhìn thấy người đến thì chợt há hốc
mồm.
Đích thị là
Lãnh Tịnh! ! Vừa mới nhắc tào tháo! !
Lãnh Tịnh
tuy cả người mặc bạch y, có điều y phục kia xem chừng là đồ hạ giá, khiến cho
trong lòng Tiểu Thất khinh bỉ, nghĩ thầm, tuy lớn lên như một khuôn với Ngũ thiếu
thế nhưng chưa từng có thân phận như Ngũ thiếu.
Có điều Lãnh
Tịnh là con rồng thực tế căn bản không quan tâm ăn mặc cái gì, xem chừng hắn là
vội vội vàng vàng chạy tới đây, mà tốc độ của hắn, không biết cái "vội vội
vàng vàng" này là từ một chỗ xa rất xa trong nháy mắt bay được.
"Lãnh
công tử, có chuyện gì sao?" Khanh Ngũ lễ phép hỏi thăm.
"Ta tận
dụng thời gian ở một chỗ khác mở một trạm chuyển, à, mới khai trương một cửa
hàng —— nói chung, nghe nói chữ của ngươi không tệ, cho nên muốn xin ngươi đề
chữ treo trước tiệm, ta mang về treo lên." Lãnh Tịnh nói.
Hóa ra hắn tranh
thủ thời nghỉ cuối tuần từ trong đống sự vụ hỗn độn chạy tới đây, thu xếp công
việc làm ăn mới.
Lãnh Tịnh là
con rồng theo chủ nghĩa hoàn mỹ, tự nhiên đối với biển hiệu sản nghiệp của mình
yêu cầu phải hoàn mỹ nhất, cho nên vội vã chạy tới nơi này nhờ Khanh Ngũ đề từ.
Khanh Ngũ cực
kỳ khách khí bắt chuyện Lãnh Tịnh, sau đó phân phó Tiểu Thất bày án trải giấy, sau
đó Khanh Ngũ cầm bút ở trên trang giấy đỏ thẫm tiêu sái viết xuống dòng chữ lớn
mà Lãnh Tịnh phân phó:
"Công
ty chuyển phát Thần Long "
"Thật đẹp!"
Lãnh Tịnh cực kỳ hài lòng.
"Ha hả,
Lãnh công tử có điều gì phân phó, tại hạ nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ."
Khanh Ngũ nói.
"Lại
nói tiếp, thật sự có một chuyện đúng lúc nhờ các ngươi giúp đỡ!" Lãnh Tịnh
rất tự nhiên ngồi xuống băng ghế, chỉ thấy hắn lấy ra một cái túi ny lon ( rất
rõ ràng thứ này cầm từ thời không công nghiệp tới ) món gì đó đặt ở trên bàn.
"Những
trang giấy ... màu sắc rực rỡ này là cái gì?" Tiểu Thất tò mò hỏi.
"Là đào
bảo công ty khoái đệ ta nhận, bởi vì trụ sở không có thiết bị đóng dấu, vì vậy phải
điền địa chỉ hộ khách vào, hôm nay các ngươi giúp ta điền vào đi." Lãnh Tịnh
tuyệt đối là nhân viên phụ trách nhanh nhất.
"...
... Cái trò gì vậy... Đào bảo là cái gì?" Tiểu Thất vặn hết óc nhức đầu mà
không hiểu được, "Có điều, Ngũ thiếu nhà ta buồn ngủ, hắn không thể mệt nhọc,
ta tới điền giúp ngươi."
Vì vậy lúc Lãnh
Tịnh giản đơn giới thiệu cho Tiểu Thất thế nào là điền khoái đệ, hắn chia khoái
đệ chia làm hai, mỗi người một phần ở dưới đèn phấn đấu.
Thế nhưng, ngay
lúc Lãnh Tịnh bắt đầu điền vào, tiểu Thất và Khanh Ngũ nhất thời bị tốc độ của hắn
làm cho rung động! !
Bởi vậy
không bao lâu sau, cây bút bi của Lãnh Tịnh cạn sạch! !
Nhìn Lãnh Tịnh
chăm chỉ làm việc, Khanh Ngũ thở dài, Vì vậy liền gọi Tiểu Thất, ở bên tai của
hắn nói nhỏ mấy câu.
Vì vậy Tiểu
Thất mượn cớ đi vệ sinh chuồn ra ngoài.
"Điền
xong, ngày mai là có thể giao cho bang chủ rồi, đây là đơn đặt hàng đầu tiên của
ta, biển chữ vàng nhà ta, cũng từ chỗ này đi bước chân đầu tiên." Lãnh Tịnh
cà cà cây bút bi đã hết mực, đống văn kiện hắn xử lý thật chỉnh tề trông vào rất
có cảm giác thành tựu.
Lúc này, tiểu
Thất cũng từ bên ngoài tiến đến, có điều hắn quy củ gõ cửa một cái, nói:
"Ngũ thiếu, đã dẫn người tới."
"Như vậy,
sự vụ giang hồ trước giao cho ngươi giải quyết, hiện tại ta phải bắt đầu xử lý
việc làm ăn cái đã." Lúc này Lãnh Tịnh mới chực nhớ tới chuyện tình mình đảm
nhiệm chức vị minh chủ võ lâm.
"Việc
kia tại hạ sẽ xử lý, nhưng thật ra bên người Lãnh công tử, cần một người trợ thủ."
Khanh Ngũ vỗ tay một cái, tiểu Thất bước vào, phía sau còn dẫn theo một người.
Một thanh
niên sở hữu khuôn mặt lãnh lẽo mặc trang phục màu đen, vừa thấy được Khanh Ngũ liền
quỳ gối xuống, trầm giọng nói: "Ảnh vệ Nhị Thập Tam, bái kiến Ngũ thiếu."
Hóa ra, ảnh
vệ ở bên người Khanh Ngũ không chỉ có mỗi một mình tiểu Thất còn có rất nhiều người
khác phụ trách sự vụ vụn vặt, có điều những người này không cần phải nghi ngờ đều
là ảnh vệ tinh anh đứng đầu.
"Nhị
Thập Tam, từ hôm nay trở đi, chủ nhân của ngươi, chính là hắn, Lãnh Tịnh. Ngươi
phải toàn tâm toàn lực phụ tá chủ nhân của ngươi." Khanh Ngũ dặn dò.
Lúc ảnh vệ
Nhị Thập Tam nhìn thấy khuôn mặt của Lãnh Tịnh chỉ lộ ra biểu tình kinh ngạc một
lát, sau đó trở về vẻ lạnh lùng vốn có, hắn là ảnh vệ ưu tú nhất, ưu điểm lớn
nhất chính là phục tòng, vô luận chủ nhân nói cái gì, hắn đều vô điều kiện chấp
hành, không có chất vấn dư thừa.
Vì vậy hắn
gật đầu nói: "Thuộc hạ tuân mệnh! !" Nói xong hướng Lãnh Tịnh chắp
tay hành lễ: "Chủ nhân!"
"Công
ty của ta bây giờ còn chưa thể trả tiền lương cho công nhân, cho nên trong thời
gian thử việc ba tháng, ngươi sẽ không có tiền lương, thế nào?" Chỉ thấy Lãnh
Tịnh dùng tốc độ kinh người cà cà ra một phần hiệp ước mướn người, sau đó đưa tới
trước mặt Nhị Thập Tam.
Nhị Thập
Tam nhìn một chút, nhìn thế nào thế nào cũng có cảm giác đây là khế ước bán mạng,
Vì vậy dứt khoát ấn vân tay vào.
"Đa tạ
Ngũ thiếu, tặng một công nhân cho ta." Lãnh Tịnh thu hồi hiệp ước thuê người,
hướng Khanh Ngũ ôm quyền.
"Việc
nhỏ việc nhỏ, Nhị Thập Tam năng lực luôn luôn không sai, theo ngươi coi như là
kỳ tài có đất dùng." Khanh Ngũ cười nói, "Nhị Thập Tam, ngươi phải
toàn lực giúp đỡ Lãnh công tử."
"Nhị
Thập Tam nhất định không làm nhục sứ mệnh!" Nhị Thập Tam nói.
"Khụ."
Khanh Ngũ vội ho một tiếng, Nhị Thập Tam lập tức hiểu ý, vội vàng nói:
"Thuộc hạ đi bố trí phòng nghỉ cho chủ nhân." Sau đó thức thời lui
ra.
"Ngũ
thiếu gia, ta mới xem qua chỗ công văn ngươi đưa tới... ta phát hiện gần đây ở
chỗ này, có một thành trấn nhỏ hình như là đầu mối trao đổi của rất nhiều người
trong chốn võ lâm, dường như bên trong có mùi vị của âm mưu." Lãnh Tịnh nói.
"Đúng
là như vậy, ta tới đây cũng là vì muốn tìm hiểu việc này." Khanh Ngũ nói,
"Tâm ma lan chỉ là một ngụy trang, sợ rằng bên trong có ẩn giấu âm mưu không
muốn người biết, nung nấu dã tâm nào đó."
"Việc
này, ta sẽ xử lý, ngươi quay về Trung Nguyên tiếp nhận vị trí của ta a." Lãnh
Tịnh nói.
"Lãnh
công tử, nếu ta đã đến đây chính là giúp phân ưu cho ngươi a." Khanh Ngũ
cười nói.
"Ngươi
nghĩ mình là vạn năng chắc?"
"... It
nhất ... chuyện giang hồ sự vụ, Khanh Ngũ đều biết." Khanh Ngũ việc nhân đức
không nhường ai.
"Ở đây
khắp nơi không chỉ có riêng mỗi vị đạo của âm mưu, còn có khí tức con người
không thể ngửi thấy, ma tâm lan kia bất kể có thật sự là tồn tại hay không thì
trong núi sâu thật sự có một thứ gì đó kỳ diệu toả ra mùi làm người ta khó chịu."
Lãnh Tịnh đưa lưng về phía hắn nhìn ngoài cửa sổ nói, "Chắc ít nhiều gì ngươi
cũng ngửi được đi?"
"Như vậy,
hay là ta với Long thần cùng nhau hợp tác, hóa giải nguy cơ lần này, cũng là may
mắn ba đời của Khanh Ngũ." Khanh Ngũ gian xảo giữ Lãnh Tịnh lại.
Dù sao cũng
thêm một phần chiến lực, thêm một phần thắng lợi, huống chi, bên này còn giữ vương
bài cường lực như vị Long thần này.
Vì vậy sau
khi trở về Lãnh Tịnh đem đơn hàng bàn giao xong xuôi, một lần nữa trở lại bên
này, Nhị Thập Tam đã sắp xếp phòng ở cho hắn xong xuôi, ngay cả nước rửa chân cũng
chuẩn bị sẵn sàng rồi, thực sự là ảnh vệ siêu cấp xứng chức.
Có điều Lãnh
Tịnh cũng hồi lại cho hắn một phần lễ vật.
"Chủ
nhân, những vật này là... ? !" Nhị Thập Tam không hiểu nhìn đồ vật Lãnh Tịnh
cho hắn.
"A, là
phúc lợi nhỏ cho nhân viên mới, bột giặt quần áo, kem đánh răng, xà phòng và
vân vân. Đãi ngộ phúc lợi của công ty chúng ta rất tốt." Lãnh Tịnh không
biết ngượng mà nói.
Vì vậy buổi
chiều đầu tiên, bạn rồng Lãnh Tịnh chiêu mộ nhân viên mới, sau đó dương dương đắc
ý sử dụng quyền lực của ông chủ ——tung ra phúc lợi, tuy đều là đồ tiêu dùng hằng
ngày mà thôi.
"A, cảm
tạ chủ nhân." Nhị Thập Tam yên lặng nhận lấy một đống đồ ... hắn không rõ
là gì này. Làm ảnh vệ, chỉ cần phục tòng mệnh lệnh là tốt rồi.
"Sau
đó nghiệp vụ bên ngoài khoái đệ do ta phụ trách, ngươi phụ trách tiếp đãi khách
hàng và tạp vụ." Lãnh Tịnh tuy làm qua rất nhiều đời minh chủ võ lâm ở thời
không khác nhau, thế nhưng làm bất cứ chuyện gì đều là tự thân nỗ lực, đây là lần
đầu tiên hắn có ảnh vệ riêng, cảm giác rất khác lạ, vô cùng có mặt mũi.
"Sau
đó ta còn có thể huấn luyện đặc biệt cho ngươi một khóa, chờ ta trở thành chủ tịch
sẽ đề bạt ngươi làm Phó tổng tài." Lãnh Tịnh vỗ vai Nhị Thập Tam, dốc lòng
miêu tả viễn cảnh tương lai trong thời gian tới.
Nhị Thập
Tam không hiểu gì cả, chỉ là yên lặng gật đầu, biểu thị hoàn toàn tán thành suy
nghĩ của chủ nhân.
Lãnh Tịnh
hài lòng cầm quyển sách quản lý học cho nhà lãnh đạo mà bản thân thuận lợi mang
tới nơi này —— hắn nhất định phải làm ra chút thành tích để mấy tên Thượng Hi kia
xem! Hắn mới không phải con rồng tơ! ( kỳ thực hay....đoạn này bản raw bị
cut QAQ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^