Phong
Chương 48 Nỗi nhớ vượt qua thời không
Bốn tên nhà Mộ Dung gia qua loa giải quyết bữa cơm, chẳng qua là lấp đầy bụng mà thôi, xong xuôi đi chuẩn bị cho việc trở lại Băng Tiễu Thành rồi mới thưởng thức một bàn mỹ vị tại nhà. Ăn cơm xong, bốn tên theo thường lệ dùng võ nghệ cao cường nhảy xuống vực sâu, để tránh né đội chó săn.
Cũng khó trách đám chó săn thần thông quảng dùng hết mọi thủ đoạn cũng chụp không thể đợi Âm Heo ra cửa, cả đám hàng thân thủ đều rất cao cường . Đương nhiên, gần đây có một đoạn thời gian, có người áp chế tin tức Âm Heo bị tập đoàn tài chính Tây Môn cố ý chèn ép, có dự định đóng băng hoạt động của Âm Heo, làm nhân khí của Âm Heo trượt dốc.
Phải biết nghệ nhân nếu bị truyền thông bỏ mặc, rất nhanh sẽ qua thời, dùng phương pháp này để giảm thấp phí dụng hợp đồng của Âm Heo, Tập đoàn tài chính Tây Môn đúng là con cáo già.
Bốn tên cuối cùng cũng đón xe buýt ban đêm ra khỏi thành, nghe nói là đi tới vùng ngoại thành gần đó. Lúc này trên xe đã không còn mấy hành khách, bọn họ ngồi ở phía sau cùng, nghịch di động, xem báo đợi tới vùng hoang dã không người.
Hơn một giờ sau, xe buýt cuối cùng cũng dừng trước một cái thôn chỗ ven núi, bốn tên nhân cơ hội xuống xe, ở chỗ này tìm kiếm khoảng đất rộng rãi. Rốt cục, bọn họ đi đến một đỉnh núi vắng vẻ, tìm được một khoảng đất bằng phẳng.
"Chọn chỗ này đi." Âm Heo phân phó, "Các ngươi phân thành bốn hướng, chưa tới giờ thì không cần quay lại, đi ra hơn trăm bước sau đó dừng lại ngồi xuống, đợi ta gọi các ngươi quay đầu lại, các ngươi mới có thể quay đầu lại, nhớ kỹ, ngàn vạn không thể quay đầu lại nhìn."
Long Sách, Thị Long, Hoa Ảnh nghiêm túc gật đầu, vì thế nghe lời Đức Âm ba người đứng ba góc, ngồi xuống đất cũng không dám quay đầu lại nhìn. Long Sách tuy rất tò mò, nhưng cũng biết Đức Âm liên hệ với lực lượng quỷ bí khó lường, loại lực lượng này người thường vẫn không nên biết thì hơn. Vì thế nhịn xuống lòng hiếu kỳ, chuyên tâm ngồi xuống.
Âm Heo ngồi chỗ trung tâm tam giác, bắt đầu cởi quần áo, chuẩn bị biến thân!
Vì thế,
Ba tên còn lại đồng thời nghe được một tiếng động "phù phù" kỳ dị.
【Lại nói tiếp, vô luận là hỏa phì điểu hay là hắc phì điểu, hiệu quả biến thân của các đại thần hỗn độn đều là thủ pháp phù phù khiến người xấu hổ đó. 】 Sau tiếng vang kỳ dị kia, phượng hoàng hắc ám khí thế bức người ở đỉnh núi giương cánh hiện ra! ! Mỗi một cộng lông chim đều như ngọn lửa hắc ám hừng hực thiêu đốt, cùng lúc phượng hoàng hắc ám đáp xuống, chim bay cá nhảy trong vòng trăm dặm đều sợ hãi đến độ lập tức rời xa, có con nhát gan nhất thời liền ngất đi.
Chỉ thấy ám phượng giơ cánh lên, bổ vào hư không, vũ diễm hừng hực nhất thời xé rách một đường đen nhánh sâu thăm thẳm trong không gian, cũng không biết là thông tới chỗ nào.
Đây là tác phẩm thời không đầu tiên của chim ú đen, nói thật hắn cũng không biết đây là thông đạo gì nữa, vì thế chim ú đen duỗi đầu của mình ghé sát vào kẽ nứt không gian thăm dò.
Chỉ thấy đầu thông đạo lại là một cái ôn tuyền xa hoa phủ đầy sương mù, ngay cả ngọc thạch bên cạnh cái ao cũng là hoa văn nạm vàng ròng, cột trụ bốn phía đều là bàn kim long, màn trướng vàng óng, xanh vàng rực rỡ.
Một thiếu niên trơn bóng thân mình gầy gò đang ngâm mình trong ao, hắn đưa lưng về phía chim ú đen.Tóc đen rối tung buông lỏng trên vai, dùng kim hoàn đơn giản buộc nhẹ, chỉ nghe hắn thấp thấp nỉ non, dường như đang nhìn mặt nước rơi lệ.
"Đức Âm... Lâu như vậy , trẫm vẫn không thể quên đi ngươi... Ngươi có biết là ngày mai, trẫm đã tròn mười tám tuổi rồi hay không ... Trẫm muốn nạp hoàng hậu , Âm... Ngươi là một hồi dã mộng điên cuồng của ta... Ngươi là cơn ác mộng khiến ta hãm sâu nhất... Ngươi là ác ma... Ác ma..." Thiếu niên ôm chặt cánh tay, run nhè nhẹ .
"Cực Ngọc!" Chim ú đentại phía sau hắn gọi một tiếng.
"Ta nhất định nghe lầm rồi ! Nơi này làm sao có thể có giọng nói của Đức Âm? ! Ta nhất định là điên rồi !" Thiếu niên không tin mà lắc đầu. 【 chú: thiếu niên này tên là Hiên Viên Cực Ngọc, là hoàng đế tại Hiên Viên hoàng triều của Đức Âm. Hắn não bổ bản thân mình mê luyến đồng thời cũng thống hận một thiếu niên Mộ Dung Đức Âm yếu đuối u buồn, bởi vì muốn áp đảo Mộ Dung Đức Âm mà luôn luôn tự mình biến cường. 】 thiếu niên rốt cục do dự quay đầu lại.
Kết quả nhìn thấy cái đầu đen của chim ú, vì thế hắn sùi bọt mép .
Sự thật chứng minh, thông đạo thời không của chim ú đen là chính xác , Chim ú đen vừa lòng mà rút về đầu.
"Long Sách! Thị Long! Hoa Ảnh! Ta thành công ! Có thể về nhà rồi !" Chim ú đen quỷ dị phù phù biến trở về, báo tin vui cho mọi người. Bọn người Long Sách đã chạy tới, nhìn thấy kẽ nứt không gian trôi lơ lửng giữa không trung thì chậc chậc lấy làm kỳ lạ, Đức Âm nói: "Không biết cái thông đạo này có thể duy trì bao lâu, các ngươi đi trước đi, ta theo sau."
Đám Long Sách lúc này đều bị Âm Heo làm cho khiếp sợ, cả đám cũng không nghĩ nhiều, liền sôi nổi nối đuôi nhau tiến vào khe hở. Cả đám dừng ở bên trong ôn tuyền hoàng gia, thời điểm đợi Âm Heo theo mọi người đi vào, bỗng dưng khe hở đột nhiên lay động, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai vèo một cái khép lại ! !
"A a a a! !" Tại hai bên thông đạo, Long Sách cùng Âm Heo không hẹn mà cùng mà phát ra tiếng thét.
Vì thế, đôi huynh đệ yêu nhau vô cùng đậm sâu, cứ như vậy bị thời không chia cắt.
.
.
.
Âm Heo nhìn màn trời đêm trước mặt, ngẩn người nửa ngày. Mới đầu, hắn tưởng biến thành chim ú đen xé rách thời không lần nữa thì ngay tại thời điểm hắn cởi quần áo, hắn đột nhiên thay đổi ý tưởng .
Dựa theo quy luật của thông đạo thời không lần trước, vô luận mình có ở bên cạnh ngây người xuyên qua thì tới thời không bên chỗ Long Sách ở cổ đại kéo dàicó lẽ là vài giây đồng hồ, cũng có lẽ là mấy phút đồng hồ. Cho dù Long Sách có tiếp tục lo lắng, cũng chỉ là chờ một lát mà thôi, mà trong thời gian này mình có thể ở thời không hiện đại phô bày thân thủ. Mình có thể thay thế Long Sách, giúp công ty Long Âm khởi tử hồi sinh, nói vậy, đợi Long Sách trở về, nhất định sẽ đối với mình có vài phần kính trọng, hừ hừ hừ hừ! ! Cơ hội để mình thi triển tài hoa đã đến! !
Nói cho ngươi biết! Mộ Dung Long Sách, ngươi nghĩ thật sự là ta luôn thờ ơ với mọi việc ở thời hiện đại này sao? Là do ta giấu tài! Đợi ta mở ra khát vọng, vật lộn xây dựng thương nghiệp đế quốc để ngươi vui! —— Âm Heo xoa thắt lưng, ở trên đỉnh núi cười hắc hắc.
Vì thế, hàng này cứ như vậy một mình xuống núi .
Lúc này xe buýt đều đã nghỉ. Âm Heo cô đơn đợi ở bến xe nửa ngày, cũng không nhìn thấy bóng dáng chiếc xe nào, vì thế hắn theo thói quen kêu một tiếng: "Hoa Ảnh, đi tìm chiếc xe đến."
Nhưng Địa Ngục Khuyển cũng không để ý tới hắn , bởi vì Địa Ngục Khuyển cũng trở về cổ đại rồi.
Một tia thê lương rốt cục nổi lên trong lòng Âm Heo. Ngay tại thời điểm hắn đang suy xét mình có nên đi bộ về nội thành hay không thì một chiếc xe tư nhân từ đàng xa chạy tới bên này, khiến cho Âm Heo nhìn thấy được hy vọng, hắn vội vàng giơ tay múa may, hy vọng chiếc xe có thể dừng lại chở hắn.
Chiếc xe kia đương nhiên không ngừng, lướt qua bên người Âm Heo.
Cũng chỉ trong nháy mắt, Âm Heo đột nhiên nổi lên ác ý ————
Nếu muốn ta đi bộ, vậy các ngươi cũng không thể tránh được!
Vì thế đột nhiên ra tay như điện, đợi lúc phần đuôi ô tô lúc lướt qua bên cạnh thì hắn nâng tay, một con dao cắt về phía rèm xe, thế nhưng đem toàn bộ phần đuôi xe cắt ngang xuống dưới! !
Không thể tin được mà, chiếc xe bị cắt mất buồng xe rốt cục tại đi được hơn trăm mét thì nghiêng đi ngã xuống mặt cỏ ven đường. Đáng thương cho cả xe chủ lẫn người ngồi bên trong phải chật vật bò từ bên trong xe ra, còn không kịp phản ứng rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Âm Heo cười lạnh đút dao vào túi áo bước ra.
.
.
.
Cuộc sống khi Long Sách không còn bên cạnh,
Âm Heo thoát cương sắp sửa mang đến cho nhân loại một sự khủng hoảng cực đại!
Mạt thế, sắp sửa buông xuống!
***********
Âm Heo bôn ba nửa giờ sau đó ngăn cản thành công một chiếc xe vào nội thành, rốt cục trở lại trong nhà. Từ hôm nay trở đi, hắn muốn hưởng thụ sinh hoạt của một người chủ gia đình. Vì thế từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên tự làm cơm cho mình ăn.
Hàng này vẫn biết chút ít kỹ năng.
Ở trên giường vượt qua một đêm kích động mất ngủ, sáng sớm Âm Heo sáu giờ rời giường, mặc tây trang tìm được trong tủ quần áo tinh thần sáng láng cầm lấy túi công văn cua, thay Long Sách tới công ty đi làm.
Có điều, thật đáng buồn, trên người Âm Heo cũng chỉ còn mấy đồng tiêu vặt , Long Sách có thói quen đem toàn bộ chi phiếu mang theo, giờ phút này toàn bộ gia sản đại khái đều theo Long Sách trở về cổ đại rồi đi.
Âm Heo tính tính tiền tiêu vặt của mình, quyết định ngồi xe buýt đi làm, hắn không hề che dấu, ưỡn ngực ngẩng đầu đi ở trên đường khiến cho đám sườn lợn rán kích động muốn chết, một đường bị cả phố chụp hình với theo đuôi, đi ra đường quả thực cũng không giống bình thường.
Trạm xe buýt bởi vì sự xuất hiện của Âm Heo mà giao thông tắc nghẽn. Thời điểm lên xe buýt, một bà lão từ trên xe bước xuống, không cẩn thận trượt ngã, nhất thời té ngã trên đất, cả trạm xe lúc nãy còn náo loạn bởi vì bà lão không may mà mọi người hệt như thấy quỷ trốn rất xa.
Vào thời khắc này, Âm Heo không hề sợ hãi bước tới, trong ánh mắt trừng trừng của công chúng nâng bà lão dậy. Bà lão tay chân run run rẩy rẩy ngẩng đầu, bà già đến nỗi phải đeo kính lão nhưng cặp kính đã vỡ nát bởi vậy cũng thấy không rõ bộ dáng của Âm Heo, vì thế vẫn duy trì tư thế một quỳ trên mặt đất túm lấy Âm Heo, kêu to: "Cậu đừng đi! ! Cậu đã đụng phải tôi! Không thể cứ thế mà đi! ! Ta bị gãy xương ! Cậu phải chịu trách nhiệm!"
"Heo Bảo chạy mau! Đừng để bị người này quấn lên a!" Một nữ sườn lợn rán nhỏ giọng ở một bên kêu to.
Sau đó một màn khiến người kinh dị xuất hiện .
Lão rất đột nhiên cứng ngắc tại chỗ, miệng há hốc, vẫn không nhúc nhích.
Âm Heo mỉm cười: "Sau hai canh giờ, huyệt đạo tự nhiên sẽ cởi bỏ —— a, ta quên, đối với người không có nội lực mà nói, phải mất sáu canh giờ. Phải nghĩ lại những gì ngươi đã nói đi."
Vì thế tròn trĩnh mười hai giờ đồng hồ, ai cũng không dám tới dìu cái bà lão chuyên giá họa người ta nữa.
.
.
.
Lại nói, kỳ thật thời gian Âm Heo xuất hiện ở cổ đại chỉ sau Long Sách hai giờ. Trong hai canh giờ Âm Heo không có ở đây, Long Sách đầu tiên là tìm cái chết khóc lớn một trận, ai khuyên nhủ cũng đều không được, sau đó nóng nảy đạp ngã băng ghế, cuối cùng quỳ xuống đất không ngừng nhìn trời cầu nguyện, khiến mọi người vô cùng vô cùng sửng sốt.
Không ai hiểu Âm Heo hàng kia hơn hắn, Long Sách cào tóc của mình, không dám tưởng tượng Âm Heo lúc mình không ở bên có thể hủy diệt thế giới hay không nữa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^