Phong
Chương 49 Âm Heo, phong phạm của tổng tài công!
Hắn là một công.
Hắn cường tráng, mạnh mẽ, hắn cao hơn thụ nhà mình nhiều lắm.
Gia thế của hắn hiển hách, cao phú soái.
Hắn công thành danh toại, thanh danh nổi khắp thiên hạ.
Nhưng là,
Vì tiểu thụ nhà mình, hắn tình nguyện buông tha mọi vầng sáng rực rỡ, yên lặng đứng sau lưng thụ bảo vệ y ủng hổ y. Chỉ khi đêm về hắn mới có thể đối mắt với chính mình trong gương, hắn mới có thể đặt tay lên ngực tự hỏi, mình thật sự là công sao?
Trong lúc thụ nhà mình quang hoa nở rộ chói mắt, hắn bằng lòng đeo trên lưng cái danh thụ nhưng thực sự mang vận mệnh của một công. Tuy rằng, đây là sự hy sinh vì tình yêu nhưng bản thân hắn là công! Hắn cũng muốn phát huy một chút xíu kiêu ngạo thuộc tính thuộc về công! Hắn là công! Hắn có thể chống đỡ cả sức nặng của thiên hạ! Hắn có thể ngăn cơn sóng dữ! Hắn có thể tung hoành khắp non sông!
Vì thế, đây là cơ hội trời cao ban cho mình.
Những dòng bên trên đó được trích từ nhật kí phấn đấu tự viết của Mộ Dung Đức Âm vào ngày x tháng x. 【 tuy rằng đủ vô sỉ, nhưng từ đó cũng có thể nhìn ra được lúc này tâm trạng rất chờ mong của Âm Heo. 】 Ngồi trên xe bus dùng bút máy truyền thống của Long Sách viết xong một đoạn này, Âm Heo rốt cục cũng đã tới cao ốc công ty Long Âm.
Âm Heo một tay xách bao công văn, một tay bỏ vào trong túi quần, ngẩng đầu nhìn cánh cửa thủy tinh của tòa cao ốc, hàng này còn làm như là thật mà đeo kính mắt tơ vàng, toàn thân tản ra phong phạm tinh anh.
Trực tiếp đi đến trước mặt, sau đó hắn hỏi thư ký: "Người của tập đoàn tài chính Tây Môn đến chưa?"
"Mộ Dung tiên sinh, bọn họ hẹn lúc chín giờ." Thư ký nhìn thấy Mộ Dung Đức Âm, nhất thời có chút khẩn trương —— phải biết Mộ Dung Đức Âm luôn luôn dùng thang máy tốc hành lên lầu, chưa bao giờ tới nơi này .
"Thông báo cho toàn thể nhân viên công ty cùng đại biểu của tập đoàn tài chính Tây Môn, Mộ Dung Long Sách hiện tại nghỉ hưu dài hạn, mọi sự vụ đều do ta toàn quyền xử lý." Đức Âm đẩy đẩy mắt kính, vẻ mặt nghiêm túc nói. Nói xong bỏ lại thư ký kohng6 hiểu ra sao, lập tức bước vào thang máy, đi tới văn phòng của Long Sách.
Nhưng trong văn phòng của Long Sách có cài mật mã khóa, vì thế Âm Heo trực tiếp dùng giày da đá văng cánh cửa, sau đó ném bao công văn lên trên bàn, khởi động máy tính. Màn hình nền là hình trần thân trên của hắn, Âm Heo lướt vài cái nhấp chuột, đem mặt bàn đổi thành hình nền windows mặc định.
Hắn nằm trên ghế lão bản của Long Sách, chân vắt trên bàn, cánh tay vòng sau ót, hưởng thụ cảm giác làm tổng tài. Đột nhiên cảm thấy, đây là một loại tổng tài tinh anh công công thành danh toại a! —— chẳng lẽ Âm Heo ngươi không phát giác ngươi đang tiếp nhận một cái công ty sắp sửa đóng cửa à?
Sau đó hắn ấn cái nút đàm thoại, phân phó thư ký: "Đưa ly trà sữa tới đây, sau đó tuyên bố cho toàn thể công ty, hiện tại công ty do Mộ Dung Đức Âm ta tiếp nhận, từ lúc này gọi ta là Âm tổng."
Rất nhanh, thư ký đã quay trở về nói: "Âm tổng, ngài vừa rồi ấn cái nút phát thanh toàn công ty."
Âm Heo = = nửa giây, lập tức bổ sung một câu: "Khi nào người của tập đoàn tài chính Tây Môn tới trực tiếp dẫn tới gặp ta."
Thư ký đáp: "Vâng, Âm tổng. Đúng rồi, giám đốc xx ngành xx muốn gặp ngài để trình đơn từ chức, chuyện này phải xử lý ra sao?"
"Cho hắn tiến vào." Âm Heo ngồi thẳng dậy.
Rất nhanh có một người nam nhân trung niên ủ rủ gõ cửa tiến vào. Hắn chính là giám đốc quản lý ngành xx, nghiệp vụ người này thuần thục là nhân tài hiếm có.
Long Sách đã từng tiêu không ít tâm tư mới mời hắn qua đây, có điều hắn bất mãn với tiền lương tiêu chuẩn hiện giờ, vì thế lấy lý do từ chức để đe dọa, muốn ép Đức Âm vào khuôn khổ.
"Ngồi đi." Đức Âm cầm một cây bút máy, bảo giám đốc ngồi xuống. Khi giám đốc nhìn thấy khuôn mặt Đức Âm đã bị hung hăng đâm một chút —— thật sự rất đẹp ! So với người trên áp-phích còn đẹp gấp mười lần! Nếu không thể tăng lương cũng không sao, có thể nhìn mỹ nhân một lát cũng đáng !
"Nói lý từ chức của ông đi." Âm Heo đeo kính mắt, có một phen phong vị nhã nhặn khác lạ, một đôi mắt đẹp chăm chú nhìn chằm chằm vị giám đốc.
Giám đốc vì thế bắt đầu tự thuật lại tầm quan trọng của mình, công sức của mình rồi tổn thất khi công ty thiếu đi mình vân vân. Ngay tại thời điểm giám đốc cực lực tự thuật, hắn chú ý tới hàng mi dài của Âm Heo khẽ rung! Ô, kính mắt kia không có thấu kính !
Âm Heo đối mặt với giám đốc mở ra máy tính chơi trò chơi, chờ hắn nói xong , nhân tiện nói: "Ta dùng người chỉ có một yêu cầu, làm thủ hạ của ta, phải khăng khăng một mực đi theo ta, nếu như ngươi đã có tâm tư khác, đứng núi này trông núi nọ, vậy cút đi, đừng làm phiền ta!"
"Chính là tiền lương của toi quá thấp!" Giám đốc bị Âm Heo giáo huấn mông lung, nhảy dựng lên gào thét.
"Cút." Âm Heo không thèm nhìn hắn cái nào, đột nhiên tay vung, ném bút máy trong tay ra ngoài, xẹt qua hai má của giám đốc, sau đó găm ở trên tường.
.
.
.
Tự nhiên, người không thể giữ . Âm Heo còn nói với thư kí: "Ai muốn từ chức trực bảo hắn cút, đừng tới tìm ta ."
Bí thư: "Vâng, lão bản. Còn nửa giờ, người của tập đoàn tài chính Tây Môn người sẽ tới, cần chuẩn bị gì không ạ?"
"Dựa theo trình tự mà làm, sắp xếp phòng họp."
***********
Đại biểu đại diện cho tập đoàn tài chính Tây Môn là tổng tài khu vực Châu Á đi cùng có một số nhân viên công tác. Vị tổng tài này là La Minh Duệ cũng được coi như là nhân vật phong vân, nhiều lần xuất hiện trên bì tạp chí thương nghiệp.
Hắn năm nay sắp sửa hai mươi tám, thông minh tháo vát, ở trong vòng thương nghiệp hiện nay có chút danh tiếng căn bản không cùng một đẳng cấp với Long Sách, cho nên hành trình lần này, hắn căn bản là không đem Mộ Dung Long Sách ở trong mắt, nhiệm vụ tổng công ty giao cho hắn chính là đem Mộ Dung Đức Âm thu vào tay mà thôi.
Đối với Mộ Dung Đức Âm, hắn cũng tiếp nhận được một vài tư liệu, không thể không thừa nhận, ảnh chụp của Mộ Dung Đức Âm đẹp đến mức vượt qua tưởng tượng.
Có điều đối phó với loại nghệ nhân dựa vào bề ngoài kiếm cơm, hắn vẫn bảo trì sự khinh thường —— Chẳng qua là một đám người dựa vào khuôn mặt kiếm tiền của thiên hạ, vì khiến cho những người này ở lại vòng giới giải trí giúp công ty tạo lợi nhuận, thường thường công ty giải trí cố ý dưỡng thành thói quen sinh hoạt xa hoa hưởng thụ, cuối cùng chờ bọn hắn tuổi già sắc suy, lại dưỡng thành một thân ác tục, nợ nần chồng chất, thậm chí kéo theo không ít gièm pha.
Ngồi trong xe có rèm che thời điểm hắn tính toán phương án đối phó với Mộ Dung Long Sách, La Minh Duệ tiếp được điện thoại, biết được hiện tại công ty Long Âm do Mộ Dung Đức Âm tiếp nhận, nhất thời làm cho hắn có chút kinh ngạc —— nói như vậy, kế hoạch của mình toàn bộ phải bỏ sao? Không biết tên Mộ Dung Đức Âm này rốt cuộc là cái dạng mặt hàng gì? Hừ, nhiều năm lăn lộn trên thương trường của mình, hạng người gì mà mình chưa thấy qua, chẳng qua chỉ là một tên nghệ sĩ thôi mà.
La Minh Duệ đẩy đẩy mắt kính, lạnh lùng mỉm cười.
.
.
.
La Minh Duệ mang theo đoàn người tiến vào đại sảnh công ty khi xác thực khiến cho đám công nhân viên oanh động, nhìn thấy đám nhân viên chưa thấy qua cảnh đời chỉ trỏ, La Minh Duệ chỉ cảm thấy buồn cười —— sách, loại công ty hạng hai trong nước như dạng này, trang hoàng ngược lại coi như đáng tin.
Mà giờ khắc này Âm Heo đã chờ ở bên ngoài phòng hội nghị, chuẩn bị ra trận hoan nghênh. Khi La Minh Duệ tới tầng trệt phòng họp, liền lập tức nghe được một trận vỗ tay hoan nghênh, điều này càng khiến cho hắn cảm thấy không thoải mái —— chẳng qua là một vụ đàm phán thương nghiệp, lại khiến cho hắn cảm thấy một cỗ hương vị chán ghét a dua, thậm chí trong không khí còn có mùi nước hoa hắn không thích, không biết là mình mẫn cảm với thứ này à?
Tầm mắt xuyên qua đám nhân viên đang vỗ tay, ánh mắt của La Minh Duệ dừng ở trên người Mộ Dung Đức Âm đứng đằng sau.
Mộ Dung Đức Âm cũng đang đánh giá hắn, hai người thoáng chốc bốn mắt giao nhau —— La Minh Duệ cũng giống như mọi người khi nhìn thấy Mộ Dung Đức Âm thân thể không tránh khỏi chấn động: Quả thật là mỹ nam tử không chút tỳ vết! ! Cũng không biết cha mẹ của hắn là ai, thế nhưng sinh được một đứa con khiêu chiến nhân loại như vậy.
La Minh Duệ không thể không cảm thấy có chút bội phục với cha mẹ Mộ Dung Đức Âm. 【 ngươi là đang bội phục lực lượng hỗn độn à? 】 Trong mắt Mộ Dung Đức Âm, La Minh Duệ đội kính mắt viền vàng, khuôn mặt thanh tú lạnh lùng, tóc cẩn thận tỉ mỉ, dáng người cao gầy, hẳn chính là cái mà người ta gọi là "Nho thương" đi, thương nhân chính là người như thế.
Trong ấn tượng của Mộ Dung Đức Âm không có gì tốt, mà trong mắt hắn—— cho tới bây giờ thương nhân đều là nghề nghiệp thấp kém, luồn cúi xu nịnh, tính toán từng món lợi nhỏ chi li, đến thời đại này, ngược lại thành thiên tài trong thiên tài, hừ, nếu không phải phối hợp với cái gọi là thế đạo, hắn đã sớm đại khai sát giới.
Hai người đơn giản bắt tay, đôi bên lãnh đạm bắt đầu hàn huyên, La Minh Duệ thích quan sát bàn tay người ta. Chỉ liếc mắt một cái, hắn liền có không thể rời khỏi bàn tay của Mộ Dung Đức Âm, thật sự là một đôi tay xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp qua, giống như là bàn tay của nghệ nhân dùng để điêu khắc những tác phẩm xinh đẹp tinh xảo.
Thật sự là hoàn mỹ đến không thể xoi mói. La Minh Duệ lần thứ hai tán thưởng, khó trách tổng công ty phái mình đến để mượn sức người này.
"Mộ Dung tiên sinh, đây là hiệp nghị mà lần trước ta cùng quý huynh đã ký tên..." La Minh Duệ ý bảo thư ký lấy văn kiện ra, bắt trao đổi công sự.
"Sau khi ký tên, theo quy định của pháp luật @#%&¥%#¥ song phương sẽ gánh vác %... ¥%¥... %" La Minh Duệ bắt đầu thao thao bất tuyệt.
Mộ Dung Đức Âm ⊙﹏⊙ nghe đi, đây chính là nguyên nhân mà hắn ghét thương nhân thời đại này!
Thật tmd quá dài dòng ! !
"Sau khi ký hiệp nghị, ta không phải là sẽ phải cùng các ngươi đến tổng công ty tiếp thu huấn luyện ở thành phố s đó chứ?" Mộ Dung Đức Âm nhìn bản hiệp ước, đánh gãy La Minh Duệ.
"Đúng vậy, dựa theo hiệp ước, ngài cần phải tiếp nhận sự huấn luyện do tập đoàn tài chính Tây Môn sắp xếp, sau đó thông qua cuộc thi mới có tư cách chính thức hưởng thụ các loại phúc lợi cùng công việc của công ty."
"Vậy công việc ở nơi này phải làm như thế nào?"
"Dựa theo hiệp ước, nơi này toàn quyền do tập đoàn tài chính Tây Môn phái người tới quản lý, ngài cùng quý huynh vẫn nắm giữ cổ phần công ty được chia hoa hồng, chút việc ấy không cần quan tâm. Hơn nữa khoản nợ của quý huynh đều sẽ có tập đoàn tài chính Tây Môn gánh vác."
"Được rồi." Mộ Dung Đức Âm trầm ngâm một chút, vốn bản hiệp ước này do Long Sách ký đến, vì thế hắn sảng khoái ký hợp đồng.
"Như vậy, Mộ Dung tiên sinh, ngài có yêu cầu đặc biệt nào không? Tỷ như về phương diện sinh hoạt hằng ngày sau kbhi tới thành phố s chẳng hạn ?Chúng ta có thể gia tăng thêm khoản tiền trên bản hiệp ước." La Minh Duệ hỏi.
Âm Heo (⊙-⊙): "Không có yêu cầu gì đặc biệt."
Còn rất rõ ràng a. La Minh Duệ lần thứ hai cùng Âm Heo bắt tay, xem như đạt thành hiệp nghị.
Vì thế, ngày đầu tiên Âm tổng đi làm, liền đem công ty lẫn bản thân mình bán cho người ta.
Trong ấn tượng của Mộ Dung Đức Âm không có gì tốt, mà trong mắt hắn—— cho tới bây giờ thương nhân đều là nghề nghiệp thấp kém, luồn cúi xu nịnh, tính toán từng món lợi nhỏ chi li, đến thời đại này, ngược lại thành thiên tài trong thiên tài, hừ, nếu không phải phối hợp với cái gọi là thế đạo, hắn đã sớm đại khai sát giới.
Hai người đơn giản bắt tay, đôi bên lãnh đạm bắt đầu hàn huyên, La Minh Duệ thích quan sát bàn tay người ta. Chỉ liếc mắt một cái, hắn liền có không thể rời khỏi bàn tay của Mộ Dung Đức Âm, thật sự là một đôi tay xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp qua, giống như là bàn tay của nghệ nhân dùng để điêu khắc những tác phẩm xinh đẹp tinh xảo.
Thật sự là hoàn mỹ đến không thể xoi mói. La Minh Duệ lần thứ hai tán thưởng, khó trách tổng công ty phái mình đến để mượn sức người này.
"Mộ Dung tiên sinh, đây là hiệp nghị mà lần trước ta cùng quý huynh đã ký tên..." La Minh Duệ ý bảo thư ký lấy văn kiện ra, bắt trao đổi công sự.
"Sau khi ký tên, theo quy định của pháp luật @#%&¥%#¥ song phương sẽ gánh vác %... ¥%¥... %" La Minh Duệ bắt đầu thao thao bất tuyệt.
Mộ Dung Đức Âm ⊙﹏⊙ nghe đi, đây chính là nguyên nhân mà hắn ghét thương nhân thời đại này!
Thật tmd quá dài dòng ! !
"Sau khi ký hiệp nghị, ta không phải là sẽ phải cùng các ngươi đến tổng công ty tiếp thu huấn luyện ở thành phố s đó chứ?" Mộ Dung Đức Âm nhìn bản hiệp ước, đánh gãy La Minh Duệ.
"Đúng vậy, dựa theo hiệp ước, ngài cần phải tiếp nhận sự huấn luyện do tập đoàn tài chính Tây Môn sắp xếp, sau đó thông qua cuộc thi mới có tư cách chính thức hưởng thụ các loại phúc lợi cùng công việc của công ty."
"Vậy công việc ở nơi này phải làm như thế nào?"
"Dựa theo hiệp ước, nơi này toàn quyền do tập đoàn tài chính Tây Môn phái người tới quản lý, ngài cùng quý huynh vẫn nắm giữ cổ phần công ty được chia hoa hồng, chút việc ấy không cần quan tâm. Hơn nữa khoản nợ của quý huynh đều sẽ có tập đoàn tài chính Tây Môn gánh vác."
"Được rồi." Mộ Dung Đức Âm trầm ngâm một chút, vốn bản hiệp ước này do Long Sách ký đến, vì thế hắn sảng khoái ký hợp đồng.
"Như vậy, Mộ Dung tiên sinh, ngài có yêu cầu đặc biệt nào không? Tỷ như về phương diện sinh hoạt hằng ngày sau kbhi tới thành phố s chẳng hạn ?Chúng ta có thể gia tăng thêm khoản tiền trên bản hiệp ước." La Minh Duệ hỏi.
Âm Heo (⊙-⊙): "Không có yêu cầu gì đặc biệt."
Còn rất rõ ràng a. La Minh Duệ lần thứ hai cùng Âm Heo bắt tay, xem như đạt thành hiệp nghị.
Vì thế, ngày đầu tiên Âm tổng đi làm, liền đem công ty lẫn bản thân mình bán cho người ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^