Thứ Ba, 21 tháng 2, 2017

[ C53] Siêu Sao Đức Âm

Lililicat
Phong


Cảm ơn bạn Hằng Đoàn đã gửi raw THĐNAV cho tớ, tớ sẽ tranh thủ để hoàn cho tụi mình đọc ^^


Chương 53 Khi gõ chữ tác giả phát hiện nội dung vở kịch đứt phanh không thể nào thắng kịp thì vô cùng khổ bức



Mặt trời lên cao, Mộ Dung Đức Âm quen thói ngủ nướng sau khi tỉnh giấc, phát giác vết thương trên người đã hoàn hảo không sao rồi, cả cơn đau nhức khi trẹo chân cũng không còn đau nữa, vì thế vui vẻ rời giường. Thời gian hắn giả người bệnh còn hai ngày, vẫn có thể tiếp tục bóc lột Tiếu Minh.

Hàng này giật nhẹ quần ngủ, thay bằng cái quần cộc in hình hoa cúc với cái áo sơ mi vào, đây là quần áo huynh trưởng tự mình chọn cho hắn. Âm Heo cũng không để ý hoa văn kiểu dáng ra làm sao, là thụ thì sao, dù thế nào thì thụ vẫn là thụ thôi.

Tiếu Minh đã tới lớp từ sớm, hắn thấy Âm Heo ngủ say sưa cho nên tạm thời không đề cập tới phí dịch vụ ba trăm ngàn kia. Có điều hiện tại trên người Âm Heo một cắc cũng không có, Âm Heo là con bạch lang tay trắng.

Âm Heo nhàm chán bắt đầu xem tv, lúc này tiếng đập cửa vang lên. Hắn suy tư một chút, liền từ trên giường nhảy vào trong xe lăn, sau đó chuyển động xe lăn đi mở cửa, người tới thế mà lại là La Minh Thụy.

Sắc mặt La Minh Duệ thật sự không tốt bước tới, đẩy đẩy mắt kính hỏi: "Thương thế thế nào?"

"Chỉ là vết thương nhỏ mà thôi." Âm Heo đáp.

La Minh Duệ chú ý tới cái chân Âm Heo quấn băng vải, vì thế nói: "Bây giờ còn đau không?"

"Hoàn hảo."

"Công ty bảo tôi đem cho cậu chút thực phẩm dinh dưỡng, để cho cậu mau chóng khỏe lại, sớm ngày tham gia công tác." La Minh Duệ nói dối, kỳ thật những thứ này đều là do hắn tự mình mua. Chỉ thấy hai tay của hắn xách hai gói thuốc bổ to, ánh mắt Âm Heo nhắm thẳng chỗ kia.

"Vào trong ngồi đi." Âm Heo bảo. La Minh Duệ vào phòng, đặt túi plastic xuống, lại nói: "Nếu cậu có cái gì khó khăn có thể nói với tôi, tôi sẽ đại biểu công ty xét giúp cậu giải quyết."

"Vậy anh có thể cho tôi mượn ít tiền không?" Âm Heo đẩy xe lăn vào, "Tối hôm qua tôi không có tiện đi mua cơm, bạn cùng phòng nói với tôi cho hắn ba trăm mới giúp tôi đem đồ ăn tới, nhưng trên người tôi một đồng cũng không có."

Sự thật chứng minh, đối với loại mỹ nhân như Âm Heo mà nói, giả bộ đáng thương là phương pháp có thể giành được món lợi nhanh nhất.

La Minh Duệ hào phóng đưa cho Âm Heo hai ngàn đồng tiền hiện có trong người, cũng nói về sau sẽ ký chi phiếu cho hắn, cho dù đó là khoản dự chi tiền lương. Hắn trước sau vẫn không chịu thừa nhận bản thân mình có tình cảm đặc biệt với Âm Heo, tuy rằng mấy ngày nay hắn xem đi xem lại video do Long Sách quay không biết bao nhiêu lần, thậm chí một đêm đều xem không chợp mắt. Cho nên khi nhìn Âm Heo, ánh mắt của hắn đỏ kè, cả người trông có vẻ mỏi mệt vô cùng.

Mê luyến ma heo tuyệt đối là hại cả thân lẫn tâm, trình độ nguy hại này tuyệt đối lớn hơn cả sy. ( nguyên gốc nó là sy, tớ méo biết là cái gì cả)

Vừa tiễn La Minh Duệ về, Âm Heo vui vẻ bỏ tiền vào cái ví heo chuyên dụng của mình —— đó cũng là cái ví do huynh trưởng tự tay lựa đưa cho hắn, cũng bắt đầu lục lọi đống đồ La Minh Duệ mang tới.

"A a a a a! Cái tên đàn ông bảo thủ ngu ngốc!" Âm Heo kiểm tra xong, cực kỳ tuyệt vọng với La Minh Duệ. Vốn tưởng rằng sẽ nhận được đống đồ ăn vặt đồ, nhưng mà không có! Cái gì cũng không có! Chỉ có thuốc não, tăng cường can xi, trị viêm khớp, tổ yến đắc tiền một đống thực phẩm bảo vệ sức khoẻ rác rưởi! !

Giữa trưa tới cũng thiệt nhanh.

Tiếu Minh vậy mà mua cơm đem về cho Âm Heo. Vừa vào cửa, hắn liền nhìn thấy cảnh tượng như vầy ——Âm Heo tan vỡ cầm một hộp thuốc bổ não nghiến răng nghiến lợi.

"Xem ra anh đã khá hơn nhiều rồi a." Tiếu Minh = = cái quần cộc kia là chuyện gì? Ngày hôm qua hắn không thể nhúc nhích mà hôm nay đã tự mình thay quần áo ?

"Cậu cần thuốc bổ não không?" Âm Heo cứng ngắc xoay đầu nhìn hắn hỏi, "Dùng thuốc bổ não bạch kim có thể trả nợ tiền cơm tối hôm qua chứ?"

"... ... Anh đang nói hưu nói vượn gì thế! Tôi cũng không phải mấy cụ già!" Tiếu Minh = = "Lão tử đem cơm trưa cho anh! Anh đó là cái thái độ gì vậy! Nói cho anh biết! Sáu trăm !"

Âm Heo (⊙v⊙), lập tức xoát một cái thay bằng bộ biểu tình thành thục ổn trọng với nụ cười mỉm tao nhã: "Cảm ơn cậu."

Này! Rõ ràng là biến sắc mặt có phải hay không! Từ mặt than ngu ngốc nghịch ngợm lập tức biến thành trung niên ôn hoà hiền hậu công! ! Tiếu Minh (╰_╯)! ! !

Nhưng khi đối mặt với một Âm Heo nở nụ cười mỉm như vậy, cho dù là chính mắt chứng kiến hắn biến sắc mặt thì Tiếu Minh cũng xấu hổ cả người mềm nhũn vô lực, một đống oán niệm lẫn kinh sợ nhất thời không có chỗ phóng thích, nói đâu đâu: "Sáu trăm... Sáu trăm..."

Mà cái hàng tuyệt mỹ heo kia đã bắt đầu há mồm lùa cơm —— là cơm bò lúc lắc xào nấm, không tồi nha! ~ nếu bữa tối vẫn là thực đơn này thì thiệt tốt. Chẳng qua, sau khi Tiếu Minh ngủ, Âm Heo lặng lẽ đi xuống giường, từ trong túi tiền móc ra chín trăm ngàn, hung hăng ném ở trên mặt Tiếu Minh đã bị điểm huyệt ngủ, tàn đầy khí phách nói: "Đây là gia thưởng cho ngươi !" Sau đó bên trong căn phòng phát ra tràng cười như điên như dại thật là đáng sợ.

Ngày kế, Âm Heo chấm dứt nghỉ ngơi, chính thức bắt đầu huấn luyện.



***********



Hắn đã từng là đế quân cao cao tại thượng, hắn coi rẻ mọi thứ, trong từ điển của hắn chưa từng xuất hiện hai chữ từ bi. Hắn âm ngoan, hắn tuyệt tình, hắn vô tình vô nghĩa. Hắn là hoàng giả đứng đầu Ma tộc ngàn vạn năm qua là kẻ thống nhất tứ đại ma cảnh.

Hắn thủ đoạn tàn nhẫn, cho dù tàn sát tính mệnh vạn người cũng tuyệt không có một chút thương hại nào. Vương tọa của hắn có được, là hàng vạn hàng tỉ bạch cốt chất đống xếp thành, bá quyền trong thiên địa của hắn càng ngày một kiên cố, khó có thể lay động!

Đó chính là quân thượng của hắn! Vị ma đế chí tôn mạnh đến mức nghịch thiên! Khi ánh mắt đầu tiên nhìn vào hắn, y đã bị phong thái của hắn thuyết phục, ngay cả khi biết hắn tuyệt đối sẽ không đáp lại mối si mê lưu luyến nhỏ bé của mình, y vẫn như con thiêu thân lao đầu vào biển lửa chỉ vì muốn tiếp cận hắn, mặc cho ngọn lửa ấy thêu rụi y mình mẩy cháy hầu như không còn lại gì.

Có điều, hiện giờ, hắn lại chỉ có thể dựa tại màn kính tối đen thấp giọng nức nở, mặt đối mặt với cái mặt kính lạnh như băng kể rõ nỗi thống khổ của mình: "Đế quân, đế quân của ta, vì ngài ta vứt bỏ hết thảy mọi thứ, bỏ đi thân phận cùng địa vị cao quý của mình, tình nguyện làm nam sủng phủ phục dưới chân ngài, vì ngài ta không tiếc sắc dụ thiên thần, vì ngài trộm đi bí tân bí ẩn nhất thiên giới, chỉ cầu một cái liếc mắt của ngài mà thôi!

Đế quân của ta, ngài đã từng nói, ngài sẽ bình định tam giới, chặt bỏ đầu lâu thiên đế, trở thành chúa tể duy nhất thiên địa này. Ngài đã từng đồng ý với ta, khi ngài đặt chân lên ngai vàng vi vương tam giới, vẫn như cũ cho phép ta phủ phục bên chân ngài, bố cáo cho người trong thiên hạ tỏ tường vinh sủng của ngài đối với ta!

Nhưng mà! Một ngàn năm qua! Đằng đẳng suốt một ngàn năm! Bị ma loại siêu việt vây khốn tròn một ngàn năm!

Rốt cuộc ta vẫn không tìm thấy tung tích của ngài! Vì sao chỉ vì lòng tham ấy, tham lam lực lượng của ma loại kia, thế nhưng lấy bản thân mình đánh đổi!

Mọi chuyện hết thảy đều tại ta! Là ta đem bí mật ma loại từ thiên giới đưa cho ngài! Đế quân của ta! Ta thương nhớ ngài đến nhường này! Van cầu ngài! Van cầu ngài hãy đáp lại Giáng Tuyết một lần! Để cho ta tìm được tung tích của ngài!"

Ngay tại thời điểm hắn vô số lần khóc ra máu van cầu, trong màn kính tối đen, xuất hiện một cảnh tượng ngàn năm qua chưa từng nhìn thấy.

Xuất hiện—— hình ảnh của vị đế quân Ma giới! !

—————— một ngàn năm trước, đế quân Ma giới dã tâm bừng bừng, ý đồ phát động một trận chiến tranh trước nay chưa từng có nhằm mục đích thống nhất tam giới. Vì muốn chiếm được sự ưu ái của Ma quân, nam phi Giáng Tuyết lẻn vào thiên giới, dùng sắc dụ đối với vị hoàng tử Thái Hoa nổi tiếng phong lưu phóng khoáng thành tính không kềm chế được đánh cắp.

Từ trong miệng Thái Hoa say rượu, Giáng Tuyết biết được tin tức liên quan tới ma loại đến từ trái đất, cũng đem tin tức này đưa cho Ma quân.

Ma loại, toàn bộ lực lượng siêu việt của đám ma vật đáng sợ khắp tam giới, sắp sửa mang đến hắc ám cùng tai họa khủng bố cực điểm đến tam giới, đem toàn bộ mọi thứ trong thiên địa vốn có quy về ma thần hỗn độn dị chủng, hắn còn chưa giáng sinh tới hậu thế, mà đã có lực lượng thời không quỷ bí vặn vẹo, phàm là người đàm luận về bí mật ma loại giáng sinh đều đã định trước sẽ vì loại ngôn luận này mà dính phải lời nguyền.

Bởi vậy, thiên giới khi biết được bí mật chân chính về ma loại, chỉ có phỏng đoán ma loại đến trái đất đồng thời bởi vì lời tiên đoán về lực lượng nguyền rủa khủng bố này mà thái tử Thái Hoa chủ động gánh vác lời nguyền quyết định lấy thân cứu thế.

Thái Hoa cố ý đem bí mật tiết lộ cho Ma quân . Cho đến tận sau này, Giáng Tuyết mới hiểu được, Thái Hoa tâm cơ thâm trầm cỡ nào. Ma quân bị lực lượng của ma loại hấp dẫn, mê muội thật sâu. Dã tâm của hắn khiến cho hắn vì âm mưu muốn chiếm hữu lực lượng không gian toàn năng của ma loại siêu việt kia. Cho nên hắn rơi vào trong cái bẫy của Thái Hoa, tự mình gửi hồn người sống vào nhân giới, tìm kiếm ma loại —— chỉ có hóa thành phàm nhân, xóa sạch mọi ký ức mới có thể bình yên tiếp cận ma loại.

Thái Hoa tiến vào nhân gian, là vì lấy thân trừ ma, vĩnh viễn bị trói buộc chung với ma loại; mà Ma quân hạ phàm mục đích lại là vì muốn cắn nuốt lực lượng của ma loại, thống nhất tam giới!

Một người là từ bi hiến thân, một kẻ mang theo dã tâm hung ác.

Nhưng một khi một tiên một ma vì ma loại gặp gỡ, lại... ...

Bên trong tinh kính linh minh ở Ma giới, giờ phút này y rõ ràng đã thấy được cảnh tượng của vị đế quân vĩ đại kia cùng với hoàng tử thần thánh, hai đối thủ một mất một còn bọn họ cuối cùng ——————

Vốn dĩ là hoàng tử, giờ phút này đang nhóm lửa nấu cơm. Giống như chịu phải áp lực tuyệt vọng mà liều mạng nấu cơm để phát tiết. Hoặc là nói, hắn đoán chắc sau khi mỗ heo trở về chuyện thứ nhất chính là ăn.

Mà vị ma đế ngày trước, giờ phút này đang...

Ngoáy lỗ mũi.

Không sai, hắn đang nhàn nhã ngoáy lỗ mũi, trên mặt là biểu tình = =|||.

"Vì cái gì ta có cảm giác như bị rình coi." Mỗ hàng đang ngoáy lỗ mũi linh mẫn phát hiện ra.

"... ..." Người đàn ông bên cạnh bàn khóe miệng run rẩy, "Ta đây mà gọi là rình coi sao? Ta cũng không phải đặc biệt tới đây để xem ngươi ngoáy lỗ mũi ... Thân là vương, ngươi cũng nên chú ý hình tượng một chút..."

"Chẳng lẽ ngươi chưa bao giờ ngoáy lỗ mũi chắc? Hừ." Đế quân đời trước cười lạnh, lập tức dùng ngón út nhẹ nhàng từng một chút mà ngoáy, bắt đầu chậm rãi lôi cái thứ kia ra bên ngoài.

"Rất tởm !" Người kia sụp đổ xoay đầu.

"Ngươi không có gỉ mũi à? Thị Long?" Ma quân đời trước đột nhiên nghĩ tới điều gì, "Lại nói, khẩu khẩu của tiểu chủ nhân là khẩu khẩu đẹp nhất trên thế giới..."

【khẩu khẩu chính là thứ mà Địa Ngục Khuyển mới đào từ trong lỗ mũi ra , bởi vì nói thẳng thì quá mức ghê tởm sẽ bị ném gạch. 】 "A a a a!" Thị Long tuyệt vọng thảm thiết kêu to.

Cùng lúc đó.

Pia——ji!

Người nào đó ngồi bên tinh kính không tự chủ được mà vỡ vụn .

Mỗ nào đó ôm mối tình si đợi suốt ngàn năm giờ phút này tự mình quỳ gục cuộn mình ở trên mặt đất hắc tinh bóng loáng, cả người run rẩy không thôi ——————

Có chết cũng tuyệt không thừa nhận cái tên đang moi khẩu khẩu chính là đế quân vĩ đại! !

Nhưng mà! ! !

Khuôn mặt kia, khí tức kia, nhan sắc kia hồn phách kia! ! ! !

Đúng là hắn nha! ! ! ! !

——————————————————————

Khúc nhạc đệm nho nhỏ:

Tiếu Minh sáng sớm lúc rời giường, phát hiện hai má của mình bị sưng phù, giống như bị người hung hăng tát vậy, có điều một cái dấu ngón tay cũng không có, ngược lại cái dấu ịn trên mặt là hình chữ nhật, khiến hắn trăm tư không thể hiểu nổi. Đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, nhớ tới bên gối mình có mấy tờ tiền giá trị lớn, ma xui quỷ khiến hắn cầm lấy một tờ ịn vào cái vết hồng hồng trên mặt, kết quả

Ăn khớp ! !

( ⊙ o ⊙) a! ? Đã xảy ra chuyện gì? !

2 nhận xét:

  1. cho xin cái lịch đăng truyện SSĐÂ nha bạn. nghiện lâu ùi mà phần 1 đọc trên wattpad hông à.mà thấy chủ nhà edit lau ùi nên hông có cmt. giờ mới ngoi lên bên này nà.chuẩn bị lọt hố nhà này nữa nè.cho xin nha nha...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lịch thì tớ cũng bó chiếu. Thu xếp được thời gian, tớ sẽ tranh thủ làm. Nhưng khuyên cậu không nên đu theo tớ, rất dễ cụt hứng nên mấy năm nữa hay quay lại vì khi đó chắc nó sẽ hoàn :)

      Phần vì cuộc sống có công việc, rồi nào gia đình bạn bè nên tớ không dám hứa... chỉ chắc được một chuyện sẽ không ngưng giữa chừng. Đợt này tớ bận lắm, công việc lu bù # nỗi lòng của team đầu 9x QAQ

      Xóa

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^