Phong
Chương 64 Ngụy nương không có chỗ nào là
không có mặt
Trên giường lớn trong phòng ngủ biệt thự, Long Sách cùng Đức Âm đang điên loan đảo phượng, tự nhiên một phòng ngập tràn hương diễm mất hồn, xuân sắc khôn cùng.
Vãn Hương lặng lẽ đứng ở bên ngoài cửa phòng ngủ bọn họ, tuy không nhìn thấy tình hình trong phòng nhưng là tiếng rên rỉ tiêu hồn cùng với tiếng thở dốc truyền tới, đủ rõ người ở bên trong đang làm loại chuyện gì.
Đó là hưởng thụ... sung sướng nhất ở nhân gian đi?
Vãn Hương hai tay siết chặt, ngón tay găm vào lòng bàn tay.
"Ta khuyên ngươi tốt nhất không cần quấy rầy nhã hứng của chủ nhân." Địa Ngục Khuyển thình lình ở phía sau hắn mở miệng, Vãn Hương hoảng sợ, ngã ngồi trên mặt đất.
"Ngươi... ..." Vãn Hương kinh ngạc nhìn Hoa Ảnh.
"Vãn Hương, ta nhớ rõ ngươi." Hoa Ảnh tiến lên một bước, nắm mái tóc của Vãn Hương tóc, lúc này, ánh mắt của hắn không còn là hộ vệ trung tâm chỉ biết đi theo phía sau Đức Âm, mà trở nên sâu không lường được, phát ra khí tức khiến người sợ hãi bắt đầu.
"Thời điểm ký kết điều ước Thiên Ma, ngươi đã từng rót rượu cho trẫm." Hoa Ảnh ngửi mùi trên tóc Vãn Hương, "Trẫm vẫn không có quên cái hương vị kia, lúc đó, ngươi cũng là bộ dạng sợ tới mức tay chân đều run rẩy đâu!"
"A... ..." Vãn Hương không nói nên lời, dường như bị thứ gì đó ép tới độ không thể nhúc nhích.
"Thời điểm đó, ta đã muốn cắn nuốt linh hồn của ngươi, nhất định cực kỳ mỹ vị." Hoa Ảnh vươn đầu lưỡi ra, liếm liếm môi của mình, "Hiện tại ăn, cũng không muộn."
Nói xong, khuôn mặt của Hoa Ảnh càng ngày càng gần, suýt chút nữa dán lên môi Vãn Hương—— tuy hiện tại hắn bị nhốt dưới thân thể của phàm nhân nhưng một khi ma tính thức tỉnh, vì sao lại buông tha cho mỹ vị trước mặt cơ chứ? Loại đồ vật của thiên nhân, vốn là chính là đồ ăn của ma nhân.
Khóe miệng của Hoa Ảnh âm thầm gợi lên nụ cười. Vô luận luân hồi dưới nhân gian bao lâu, ma tính vĩnh viễn sẽ không thay đổi . Một khi ma vương thức tỉnh, ác ý sẽ càn quét giống như thủy triều.
Đúng vậy, hắn là ma vương cao cao tại thượng, là ma tôn đứng đầu, hắn tùy ý giết chóc, bừa bãi giày xéo mọi thứ.
Đồ ăn của hắn chính là linh hồn thần thánh thuần khiết nhất, cắn nuốt linh hồn thiên nhân, xé rách thân thể bọn họ, dùng máu thịt bọn họ tẩy rửa thiên giới dối trá phù hoa, đó chính là lạc thú lớn nhất của hắn!
Vãn Hương ngu xuẩn, hắn còn không biết bản thân mình mỹ vị cỡ nào!
Đột nhiên ——————
Động tác của hắn dừng lại.
Một cỗ xúc động mãnh liệt từ trong lòng trào ra —— hắn muốn, thật muốn, thật muốn! ! Mong muốn tiểu chủ nhân cũng nhấm nháp linh hồn mỹ vị của thiên nhân! ! Không sai! ! Đem điểm tâm ngon miệng này tặng cho tiểu chủ nhân! Tiểu chủ nhân nhất định sẽ thích cắn nuốt linh hồn mỹ vị! Sau đó ăn luôn linh hồn của hoàng tử thiên giới Long Sách kia! Sau đó sau đó dắt mình thảo phạt tam giới! Tiểu chủ nhân chỉ hướng nào, hắn sẽ cắn chỗ đó! ! !
A ô ô ô tuyệt! ~~~~~~~~~~
Đó chính là sự hưởng thụ lớn nhất chứ gì nữa ~~
Địa Ngục Khuyển lộ ra biểu tình (^ω^) miên man bất định.
Vì thế hắn vui vẻ tha vạt áo Vãn Hương rời đi —— tẩy sạch sẽ cho hắn, sau đó dâng cho tiểu chủ nhân!
Lại nói tâm tình ma đế vì cái gì lại đột nhiên sụp đổ như vậy, trong lòng Địa Ngục Khuyển ngập tràn chấp niệm đại trung nghĩa chỉ nguyện trung thành nguyện trung thành nguyện trung thành.
"Đột nhiên có cảm giác xấu." Động tác tiến công của Âm Heo hơi chút ngừng lại.
"A a a a a a! Đồ khốn đừng có thất thần vào lúc này a! ! Lúc này ngươi đối với ta phải nói là xấu tới cực điểm! ! Chẳng lẽ ta còn không đủ lực để cho ngươi tập trung chú ý sao! !" Long Sách gào thét.
Thời điểm dùng bữa sáng, Long Sách vội vàng nghe điện thoại, Âm Heo đang vui vẻ hưởng thụ món trứng chần nước sôi, Địa Ngục Khuyển đột nhiên thần bí dán lại: "Chủ nhân, có mỹ thực cho ngài hưởng dụng, nhưng phải đích thân ngài tới đó."
"Cái gì?" Vì thế Âm Heo (⊙_⊙) đi theo Địa Ngục Khuyển.
Chỉ thấy tại căn phòng trống trong tòa biệt thự phủ đầy hoa tươi, Vãn Hương cả người trần trụi bị người dùng ruy băng màu hồng gói lại, ánh mắt mê ly không rõ, hiển nhiên lại bị kê đơn .
"Hồn phách của hắn rất ngon miệng, chủ nhân mời hưởng dụng bữa tiệc thiên nhân thịnh soạn. Nuốt trọn xương cốt máu thịt của hắn."
Địa Ngục Khuyển (^ω^)
Âm Heo khổ bức quay đầu lại nhìn Địa Ngục Khuyển.
Vì thế Địa Ngục Khuyển bị phạt quét tước cùng với nấu cơm giặt quần áo một tháng.
Địa Ngục Khuyển vẫn cứ thật cao hứng, tiểu chủ nhân thế nhưng lại trừng phạt hắn ! Thật là cao hứng, thật là cao hứng, thật là cao hứng ~~ thật là... khoái cảm...
Địa Ngục Khuyển hận không thể dùng đầu lưỡi đi liếm sàn nhà chủ nhân phân phó hắn quét.
Lại nói, càng là mặt hàng tràn ngập dục vọng với ma tính, càng dễ bị ma lực của Âm Heo hấp dẫn, trong đó người bị hại nặng nhất cũng chính là vị ma vương Hoa Ảnh này đi.
***********
Hôm nay là ngày Âm Heo thử trang phục. Mấy ngày sau bữa tiệc hôm đó, nhóm sản xuất trong công ty Tây Môn cùng đạo diễn trải qua cuộc thương thảo kịch liệt, rốt cục cũng chọn được nhân vật, triệu tập dàn diễn viên tiến hành thử trang phục, cũng công bố nữ nhân vật chính được chọn.
Thời điểm xuống xe, Địa Ngục Khuyển giúp Âm Heo mở cửa, bị Âm Heo một đá gạt ngã, dọa Long Sách nhảy dựng —— Heo Bảo hôm nay sao lại bạo lực như vậy? Địa Ngục Khuyển hàng này làm cái gì chọc hắn? Có điều, dù sao tên khốn Hoa Ảnh này chính là dùng để Bảo Bảo ngược đãi, lại nói hắn cũng thật thiếu đánh. Long Sách vuốt cằm xem kịch vui —— hắn còn không biết chuyện đã xảy ra vào buổi sáng.
"Chủ tử..." Địa Ngục Khuyển thật sự khủng hoảng quỳ một gối xuống.
"Đứng lên, ta cũng không muốn để cho người khác chú ý." Đức Âm lạnh lùng nói, "Lần sau còn làm cái loại chuyện này, sẽ đem ngươi bán đi."
"Vâng! Thuộc hạ không bao giờ ngỗ nghịch tâm ý của chủ tử!" Địa Ngục Khuyển dập đầu.
"Bảo Bảo, ngươi làm sao vậy?" Long Sách hỏi.
"Không có gì, dựa theo bản kiến nghị phúc lợi của công nhân mà Địa Ngục Khuyển trình lên, với lại hôm nay là sinh nhật kiếp trước của hắn, cho hắn chút phúc lợi thôi."
Đức Âm (⊙_⊙) đáp.
Nào có cái loại phúc lợi này ... Địa Ngục Khuyển cái hàng biến thái này... Long Sách = = nhìn vẻ mặt thích đến không rõ ra sao của Địa Ngục Khuyển.
Sau khi Địa Ngục Khuyển bị Âm Heo đạp cho hưng phấn mà treo cái biểu tình (^ω^) quỷ dị đi theo sau đuôi Âm Heo—— Âm Heo thừa dịp Long Sách đi phía trước nói khẽ với hắn: "Ta không nói đùa, lần sau còn dám tùy tiện phá hư lịch trình sinh hoạt hằng ngày thật vất vả ta mới dựng lên, liền đuổi cổ ngươi, Hoa Ảnh. Thủ đoạn khiến ma đầu nhà ngươi thống khổ, ta có."
Hoa Ảnh biến sắc, nhìn Đức Âm lộ ra nụ cười âm lãnh, vì thế nghiêm túc gật đầu: "Vâng, chủ tử."
Sau đó, đột nhiên lại cảm thấy thích đến bạo —— Đây là lần đầu tiên tiểu chủ nhân nghiêm túc trách phạt chính mình! ! !
"Đừng cợt nhả với ta !" Khóe miệng của Đức Âm lại run rẩy.
"Vâng, thuộc hạ sẽ biến mất." Địa Ngục Khuyển nói xong thật sự ‘piu’ một phát đã không thấy tăm hơi ——tuyệt kĩ của ảnh vệ.
"Heo Bảo gần đây học được cách quản lý hạ nhân, đáng giá biểu dương." Long Sách quay đầu nhìn Âm Heo búng tay một cái.
Rốt cục, bọn họ cũng đã tới hiện trường thử trang, Long Sách dẫn Âm Heo tới gặp chuyên viên hóa trang của bọn họ, hàn huyên một hồi rồi bắt đầu hóa trang cho Âm Heo.
"Không là phim hiện đại à? Trang phục giống như với vương quốc cổ đại Babylon là sao?" Âm Heo đối với trang phục dị tộc kỳ lạ của mình cảm thấy có chút kỳ quái. Bộ trang phục hắn đang thay chính là phỏng theo phục trang trường bào của vương tộc, bên hông còn có phục sức "bảo thạch" buộc trên đai lưng, trên cổ đeo trang sức bảo thạch của Pha-ra-ông, còn có vòng tay hoa lệ, nhẫn, đầu tóc dài tới đầu gối bị buộc thành đuôi ngựa cao cao, sau đó dùng phực sức cực kỳ hoa mỹ cố định, để đạt tới hiệu quả của người ngoại quốc, chuyên viên hoá trang còn đeo cặp len vàng cho Âm Heo nữa.
Tuy rằng mặc bộ kỳ trang, nhưng ngay cả thiết kế sư cũng bị tạo hình của Âm Heo hấp dẫn .
Long Sách thì thay bộ chế phục của thân vệ binh thế kỷ mười tám của Âu Châu, tự nhiên, huynh trưởng cũng không cam lòng muốn dấn thân vào một vai phụ trong phim.
Âm Heo diễm quang bắn ra bốn phía cứ như vậy, đi tới đại sảnh.
Thời điểm Âm Heo xuất hiện, toàn bộ nhân viên công tác cùng phóng viên đều chấn kinh. So với hắn, những minh tinh khác đã thành một đống cặn bã.
Không hề nghi ngờ, trong mắt những nghệ sĩ minh tinh có mặt tại hiện trường lúc này mà nói, giờ phút này Đức Âm chính là "thái dương" chói mắt quân lâm tại hiện trường, làm mờ đi hết thảy.
"Thần phục ta, hỡi các con dân của ta." Đức Âm bước trên sân khấu, duỗi khai hai tay, khí phách hướng phía phía dưới tuyên bố.
"Hi Âm vương vạn tuế ~~~~" sườn lợn rán trà trộn bên dưới lập tức cao giọng gào khóc. Nương theo tiếng gọi của đám người kia, một cỗ sức mạnh kỳ dị lan khắp đám người. Càng lúc thanh âm hô to vạn tuế càng ngày càng lớn, Âm Heo mỉm cười, giống như đế vương chân chính một tay chống nạnh, một tay hướng nhiệt tình ý bảo quần chúng hào hứng lên.
Long Sách = = mà nhìn này hết thảy —— Âm Heo quả nhiên là cái hàng nguy hiểm!
Hắn vội vàng đoạt mic nói chuyện: "Hhiện tại bắt đầu tuyên bố dàn diễn viên, mời các vị ngồi vào vị trí."
Vì thế, bầu không khí kỳ dị do Âm Heo mang tới tạm thời bị khắc chế.
"Làm gì vậy! Đây cũng không phải là mấy đứa nhỏ đi cosplay! Cái bộ đồ kia thật sự rất gớm ghiếc !" Những minh tinh khác lại cảm thấy áp lực cùng bất mãn, tuy Âm Heo không phải nam diễn viên chính, nhưng cái khí tràng đáng sợ này! Khó có thể tưởng tượng sau khi bộ phim công chiếu sẽ xuất hiện cái chuyện gì đáng sợ hơn nữa.
Đạo diễn được yêu thích mà hưng phấn, đối với các phóng viên kích động nói: "Như các vị chứng kiến, bộ phim lần này của chúng tôi tuyệt đối có thể phá lỷ lục có một không hai khiến cả thế giới chấn động!"
"Xin hỏi đã chọn được nữ diễn viên chính rồi sao?" Rốt cục phía dưới cũng có phóng viên hồi hồn, nghĩ tới cái vấn đề mấu chốt này.
Đạo diễn cười thần bí, chỉ vào màn hình sân khấu: "Đương nhiên, chúng tôi đã xét duyệt kỹ càng mới chọn được vị này, bất luận là phương diện nào cũng đều là sự lựa chọn tốt nhất! Xin mời nữ khách mời thần bí của chúng ta Tây Môn Hinh Nhi tiểu thư lên sân khấu! !"
"Tây Môn Hinh Nhi! !" Toàn trường kinh hô —— vị này chính là thiên kim đại tiểu thư thuộc gia tộc tập đoàn tài chính Tây Môn, vẫn luôn xuất hiện với cái khăn che mặt thần bí, em gái sinh đôi của đại minh tinh Hân Triệt! ! Quả nhiên nàng cũng muốn tiến vào giới giải trí! !
Trong ánh mắt khẩn trương của mọi người, thiếu nữ mặc bộ bộ váy âu màu hồng đáng yêu từ từ đi ra, đôi giày hống, tóc ngắn ngây ngô, khuôn mặt giống như được đúc từ một khuôn với Hân Triệt, làm cho bầu không khí tại hiện trường lần thứ hai kinh bạo. Tây Môn Hinh Nhi có chút ngượng ngùng ngồi ở trên đài, tiếp nhận ánh đèn sân khấu rực rỡ của buổi lễ rửa tội.
Các vấn đề của nhóm phóng viên cũng như thủy triều vọt tới.
Trợ lý của Tây Môn Hinh Nhi khôn khéo chống đỡ mọi vấn đề, Hinh Nhi thì tuần tra nhóm nam tinh diễn cùng nàng, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên người Mộ Dung Đức Âm.
Vương tử bệ hạ của ta. Hinh Nhi đối với Đức Âm làm ra khẩu hình miệng không tiếng động, lập tức nở nụ cười có thâm ý khác thường.
Lúc này Địa Ngục Khuyển giống như nhân viên công tác đi lên đài, đổi nước trà cho Âm Heo, đồng thời cúi người xuống, hắn nói khẽ với Đức Âm: "Chủ nhân, Tây Môn Hinh Nhi kia kỳ thật là đàn ông, lúc nãy ta ở phía sau hậu trường thấy hắn hóa trang. Hắn kỳ thật chính là Hân Triệt."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^