Phong
Chương 66 Tận tình giữa trời rộng biển
xanh
Ngày hôm sau, bắt đầu quay phim vào sáng sớm. Cảnh tượng đầu tiên là cuộc gặp gỡ giữa Đức Âm và Hinh Nhi, tự nhiên lại làm cho những người khác ghen tị một phen. Tại sân bay nội địa, bị vây giữa các máy quay, Âm Heo mặc bộ quần áo thường ngày màu trắng, ngồi xe lăn do Long Sách thủ vai Long thị vệ đẩy ra đại sảnh.
"Hoàng tử điện hạ, xem ra Nhị hoàng tử còn chưa từ bỏ ý định, hắn vẫn phái người theo dõi chúng ta." Long Sách đọc lời thoại.
"Không việc gì, Long, cứ mặc kệ bọn họ." Âm Heo cố ý dùng tiếng Trung sứt sẹo nói.
"Nhị hoàng tử vẫn luôn ôm địch ý với ngài, lần này không biết còn gây ra chuyện rắc rối gì nữa." Long Sách lo lắng nói, "Ngài chớ quên, lúc còn ở quốc nội, thậm chí hắn còn muốn hạ độc thủ với ngài..."
"Long, không nên nói bậy, dù sao Hi An cũng là em trai cùng cha khác mẹ với ta, huống chi, hắn hẳn sẽ không ngu xuẩn đến mức dùng thủ đoạn kiểu này." Đức Âm lắc đầu.
"Điện hạ, sự ôn nhu thiện lương của ngài sẽ trở thành nhược điểm trí mạng của chính ngài." Long Sách bất đắc dĩ lắc đầu.
Lúc này, người phụ trách đặc hiệu bắt đầu tạo ra hiệu quả nổ mạnh, nội dung vở kịch chính là: thủ hạ của Nhị hoàng tử đặt bom ở sân bay gây ra vụ nổ, thừa cơ gây rối nhân cơ hội bắt cóc Đức Âm. Lúc này chỉ thấy mấy diễn viên quần chúng hô to gọi nhỏ chạy tới chạy lui, tuy không có nhiều người nhưng dưới bàn tay thần sầu của hậu kỳ sẽ có hiệu quả đặc biệt chấn động.
Trong vòng vây của đám đông, Long Sách làm bộ bị người đẩy ra, mà Đức Âm thì bị đám người xô xa càng ngày càng xa.
Tình tiết gây cấn thứ nhất thuận lợi hoàn thành.
Tiếp đó đạo diễn dẫn dắt tổ quay phim lao tới hiện trường mới ——Trước cửa toilet trong sân bay, Hinh Nhi gặp vương tử đang tránh nạn, hai người lập tức bắn ra tia lửa nhất kiến chung tình, Hinh Nhi thấy việc nghĩa hăng hái làm trợ giúp vương tử tránh khỏi đám sát thủ, đồng thời mang theo vị vương tử không sỏi Hán ngữ, dưới tình huống bất đắc dĩ mang người về nhà.
Không thể không nói, Hân Triệt thật sự là diễn viên thực lực, đem một cô gái ngốc ngốc ngây ngô diễn y như đúc, ngay cả Đức Âm cũng phải nghi vấn tự hỏi, hàng này thật sự là đàn ông à?
Hiển nhiên, cả người Hân Triệt đều lâm vào trong vai diễn không thể kềm chế, bởi vì nguyên nhân căn bản làm hắn hãm sâu vào trong đó chính là Âm Heo.
Bộ phim mà Âm Heo cùng Long Sách diễn cùng với Hân Triệt rất HOT không cần bàn cãi, fan hâm mộ tụ cả sảnh đường ủng hộ, đạo diễn hưng phấn không thôi, quả thực quên luôn phần diễn của những người khác, yêu cầu Âm Heo không ngừng cố gắng, phấn đấu sẽ tiến độ.
Nhân vật vương tử kia cũng là vì Đức Âm mà tạo ra —— không rành Hán ngữ, bởi vậy lời kịch không nhiều, có nhiều phân cảnh chỉ cần khẽ cười là qua, ngồi xe lăn cũng không có bất luận động tác gì khó khăn, được người đẩy tới đẩy đi rất ổn, lúc an ủi nữ chính vĩnh viễn là một lí do thoái thác đơn thuần được lặp đi lặp lại ( Hán ngữ không tốt biết sao được), phân cảnh khó khăn duy nhất đại khái chính là về sau có một cảnh trong mưa tránh né đuổi giết, bởi vì phát sốt cùng bị thương mà ngã vào trong ngực thị vệ.
Mà ngay cả màn diễn tình cảm mãnh liệt cũng là cùng phát sinh với thị vệ, so ra cảnh tình cảm với nữ chính hầu như chẳng có gì, từ đầu đến cưới, vương tử với nữ chính luôn bị vây trong một loại tình cảm mờ ám, vì thành toàn cho nữ chính với người nàng yêu, vương tử tình nguyện che giấu tình cảm dưới đáy lòng lựa chọn ra đi. Đây chính là kịch bản bị Long Sách bóp méo, dốc toàn lực tạo ra nhân vật phụ siêu hoàn mỹ khiến cho hàng vạn thiếu nữ có trái tim yếu ớt trầm mê vào bên trong.
Nói trắng ra chính là vai phụ nhỏ nhưng gặp may hơn nữa có vô số gian tình.
Bởi vậy phân cảnh vốn dĩ phải mất một ngày quay, cuối cùng chỉ dùng nửa ngày đã thuận lợi hoàn thành. Buổi chiều lúc Âm Heo nghỉ ngơi, những người khác vẫn vất vả vật lộn giữa trường quay. Sau khi ăn cơm trưa xong, rốt cục Âm Heo cũng có thể mặc quần cộc chạy về phía biển rộng, cùng hắn hưởng thụ bờ cát ấm áp còn có Long Sách cùng Địa Ngục Khuyển.
Thế mà không có ai phát hiện Địa Ngục Khuyển đột nhiên xuất hiện, hắn cứ ngang nhiên đi theo Âm Heo, chủ nhân mặc quần cộc in hoa cúc, hắn liền mặc nguyên bộ, đi sau Âm Heo bung dù xách đồ uống.
Bờ biển trang bị đủ các đồ dùng cần thiết để nghỉ ngơi, mấu chốt là giờ phút này tất cả mọi người đều bận bịu, cả khu biển này xem như thuộc toàn quyền sở hữu của họ nhà heo. Heo nằm ở trên thảm phơi nắng, cả người thoa kem chống nắng nằm dưới ô, còn có Long Sách tự mình ra trận mát xa spa. Tình cảnh kiều diễm kia khiến cho nhân viên phục vụ phun máu mũi, cuối cùng người đã bị Địa Ngục Khuyển đuổi đi.
Bốn phía không còn ai quấy nhiễu, ba người càng không kiêng nể gì, Âm Heo từ trong túi lôi cái phao con vịt, đã được Địa Ngục Khuyển thổi căng, sau đó đứng dậy, lần thứ hai chạy về phía biển rộng.
Âm Heo ngoan ngoãn nghe lời dặn dò của huynh trưởng, thủy chung đều đạp nước ở gần bờ, nói cách khác, hắn chỉ ngồi xổm xuống chỗ mực nước cao tới phần eo cảm thụ tác dụng của cái phao, hơn nữa còn vui vẻ mà đạp.
"Đúng là Heo Bảo chưa thấy cảnh đời a!" Long Sách (⊙_⊙) kỳ thật còn có rất nhiều trò chơi kích thích vì dụ như lướt sóng chẳng hạn, chẳng qua nếu Heo Bảo thích chơi nước như vậy, hôm nay trước hết cứ để hắn đạp nước cho đủ đi.
"A a a a! Đây là cảm giác vui đùa thoả thích dưới biển sao!" Âm Heo đeo phao lội mấy vòng, ở trong nước ra sức thực hiện động tác bơi lội, cảm khái nỗi ưu thương của nhân ngư 《 Hải ly 》, chính tại bãi biển xanh này hắn đã gặp thiên thần định mệnh ~~ a a a a ~~~ biển rộng mênh mông ~~~ ta nhìn thấy ~~ ta nhìn thấy ~~ đá san hô xinh đẹp cùng với thuỷ tinh cung dưới đáy biển còn có long vương ~~~ Long Sách, chúng ta thi bơi đi ~~ ngươi có thể bắt được ta ta sẽ tha thứ cho lỗi lầm mà ba trăm năm trước ngươi đã gây ra với ta ~~ "
Long Sách = = đứng ở bên cạnh hắn, nói, nước chỉ tới đùi.
"Bảo Bảo, cái tên nhà quê nhà ngươi." Long Sách nhấc chân đạp Âm Heo đang ngồi trong cái phao con vịt chơi đến vui vẻ, "Mà 《 Hải ly 》kia là cái gì?"
"Cuốn sách ta từng muợn ở trong thư viện trường." Âm Heo (⊙v⊙)
"Vì sao không đọc cuốn sách do huynh trưởng ta viết?" Long Sách nhướng mày. Hắn rõ ràng cũng có phát hành sách.
"Rất khổ bức! Lại nói độ dài của cuốn sách kia có thể đọ với tiểu thuyết tu tiên, rất phí tiền."
Long Sách (╰_╯)#
***********
Chơi thỏa thích suốt cả buổi chiều, Âm Heo vui vẻ hưởng dụng bữa tối hải sản bên bờ cát. Đoạn thời gian vui vẻ trôi qua thật nhanh, nửa đêm, dựa theo lời hẹn, hắn phải tới cuộc hẹn bí mật với Hân Triệt.
Hân Triệt cố ý mở sẵn cửa cho Âm Heo, bên trong biệt thự tại một căn phòng khách đốt đèn mờ, hắn nằm ở trên ghế sa lông, trần trụi, trong tay cầm một ly rượu, thần thái mê ly.
"Xem ra, anh không ngạc nhiên vì sự xuất hiện của tôi." Hân Triệt giơ chén rượu nói.
"Ngay từ ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Tây Môn Hinh Nhi khi, tôi đã biết là cậu." Âm Heo đáp, "Cậu muốn gì?"
"Ôm tôi." Hân Triệt ném ky rượu, không quan tâm rượu bị hất xuống tấm thảm trải sàn, ánh mắt của hắn chằm chằm gắt gao nhìn Mộ Dung Đức Âm, cũng nương theo đó làm ra động tác dâm mỹ, ý đồ muốn câu dẫn hắn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^