Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

[C45] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong




Chương 45 Cốc sương mù (hai)



"Lúc đó các người thấy bọn họ ở đây?"

"Vâng thưa đại nhân. Bọn hắn ra ngoài tra xét vượt quá thời gian quy định mà chưa liên lạc với chủ đoàn, vì thế tôi phái người tìm đến. Kết quả..."

Rugby cúi thấp đầu đứng ở phía sau thanh niên tóc bạc, thân hình người nọ cao lớn uy vũ xấp xỉ gấp hai thanh niên, nhưng lúc này thái độ cung kính dè dặt từng tý một này đâu còn dáng vẻ con lang đầu đàn chỉ huy toán cướp bá đạo hung hăng càn quấy.

Thanh niên tóc bạc thờ ơ cũng chẳng nhìn tới Rugby, chỉ ngồi xổm xuống xem xét một loạt thi thể bị đặt trên mặt đất. Thi thể hầu hết đã bắt đầu mục nát, không chỉ làm cho người ta cảm thấy ghê tởm buồn nôn, mà mùi thúi nồng nặc cũng đủ cho người bình thường né tránh.

Bao tay bằng tơ thuần trắng xẹt qua một khối thi thể kiếm sĩ, thanh niên trầm ngâm nửa ngày, thì thào: "Cung thủ, đạo tặc, trọng kiếm sĩ, thánh Ma Pháp Sư cùng... vong linh pháp sư? Tựa hồ không phải có một con ma sủng đâu."

" Seaman đại nhân, người phát hiện ra điều gì sao?" Rugby cẩn thận đánh giá biểu tình thanh niên, hy vọng có thể nhận được một chút tin tức hữu dụng.

Lúc trước phát hiện ra toàn bộ một tiểu đội của mình bị người không tiếng động giết sạch, Rugby cơ hồ phẫn nộ gần như phát điên. Chuyện như vậy đối với Rugby mà nói, quả thực là trắng trợn khiêu khích đầu lang. Truy tung manh mối gần nửa tháng nhưng vẫn không tìm được chút bóng dáng của kẻ hành hung.

Cơn tức này Rugby vốn đã chuẩn bị gắng gượng đè xuống. Nào biết lại dẫn dắt hứng thú của vị đại nhân này.

Seaman đứng dậy, thuận tay tháo cái bao tay ném xuống đất, "Việc này thật thú vị, thánh Ma Pháp Sư và trọng kiếm sĩ đồng thời công kích gần như là trùng điệp. Chẳng lẽ hiện tại trên đời này thật sự còn ma kiếm sĩ tiếng tăm chưa ai biết đến? Hay đây là một thánh ma kiếm sĩ căn bản không có tới thánh điện Quang Minh trình diện."

Nghiền ngẫm nhìn chằm chằm đống thi thể bị hắc ma pháp ăn mòn trên mặt đất, "Trong đám người này thú vị nhất có lẽ là vong linh pháp sư đi... Thật sự thì lâu rồi ta chưa gặp được. Không bị các ngươi tóm được thật sự quá đáng tiếc, ta thật sự muốn tìm hắn chơi đùa đâu."

Seaman đột nhiên vung tay lên, Rugby lập tức mang theo thủ hạ lui về sau mấy bước, tất cả đều kính sợ khom người hành lễ với Seaman. Seaman rút bội kiếm bên hông, một tay đặt ở ngực. Nhắm hai mắt lại, dáng vóc tiều tụy bắt đầu cầu nguyện.

Nương theo thanh âm cầu nguyện của Seaman, trường kiếm trong tay đột nhiên phát ra một đoàn ánh sáng trắng. Thi thể nằm trong phạm vi chiếu xạ của đoàn sáng, đột nhiên phong hoá với một loại tốc độ cực nhanh mà mắt thường có thể thấy được.

Seaman vừa niệm xong thì bạch quang cũng yếu dần. Mà hơn mười cổ thi thể trên mặt đất, cũng chỉ lưu lại một đống xương trắng.

Không phải ma kiếm sĩ lại có được năng lực tinh lọc, ngoại trừ Kỵ Sĩ đã vượt quá Thánh trong thánh điện Quang Minh, không có tổ chức khác có thể làm được . Đây cũng là một trong những nguyên nhân thánh điện Quang Minh dễ dàng được người thường kính ngưỡng.

"Cảm tạ lòng nhân từ của ngài, Seaman đại nhân." Rugby thấy Seaman thu hồi bội kiếm sau đó tính toán xoay người rời đi, vội vàng dùng ánh mắt ý bảo thủ hạ phía sau dọn dẹp hiện trường, còn mình thì nhanh chóng đi theo đằng sau Seaman.

Seaman: "Đối với thân phận và phương hướng rời đi của mấy người kia, ngươi một chút tin tức đều không có sao?"

"Chuyện này thật sự có chút cổ quái, trong thời gian ngắn như vậy có thể giết một tiểu đội đầu lang của tôi, còn có thời gian chôn vùi thi thể, không còn để lại chút khí tức cứ thế im lặng bốc hơi." Rugby nghe Seaman hỏi như vậy, đột nhiên nghiến răng nghiến lợi nói: "Những người đó đến tột cùng đã làm gì tôi cũng không rõ, nhưng theo phương thức truy tung lộ tuyến thông thường của chúng ta thì cách hành động của bọn hắn có chút giống với bọn đạo tặc, tôi nghĩ tới một người."

Seaman dừng chân, quay đầu lại hỏi nói : "Ai?"

"Lance! Lance Canavan!" Nói tới chỗ này, ngữ khí của Rugby lại càng thêm phẫn hận, "Đứa con nuôi của tiền thủ lĩnh Balrog đúng là một tên tạp chủng không biết tốt xấu. Có điều mấy năm trước sau khi rời khỏi Balrog thì đã không còn tung tích, không nghĩ tới hiện tại thằng ranh đó lại có thể dám khiêu khích ngồi trên đầu lang tôi."

Seaman hoàn toàn không có hứng thú với cơn giận của Rugby, "Bên Balrog có hành tung của Lance sao?"

"Không có. Từ thủ pháp tôi mới xác định là do thằng ranh con đó làm sau đó đã đi tìm Balrog ." Đối với việc này Rugby rất chắc chắn, " Sau khi lão già Canavan chết thì thằng ranh Lance đó căn bản không còn đờ người ở Balrog nữa. Lúc mới đầu hắn không phục tân thủ lĩnh Balrog, khăng khăng rời khỏi gần như là bị Balrog đuổi giết khắp khu đất hoang. Nếu bên Balrog phát hiện ra hành tung của hắn so với tôi, hắn càng muốn cái mạng quèn kia của hắn!"

Seaman gật gật đầu, dắt tọa kỵ do thủ hạ Rugby dắt giùm mình, gọn gàng xoay người lên ngựa, "Ngươi khẳng định bọn họ là tiến vào trong lãnh thổ Ân Á sao?"

"Vâng thưa đại nhân. Lúc ấy tôi đã tra xét toàn bộ khu đất hoang. Huống hồ thằng nhóc Lance kia hiểu rõ, muốn thoát khỏi sự bám đuổi của chúng ta chỉ có thể mau chóng rời khỏi nơi này, tiến vào địa phận Ân Á. Bọn hắn cần phải chôn giấu thi thể đã làm tiêu hao không ít thời gian, đợi đến khi tôi đuổi tới thì ngay cả thành Billy cũng không phát hiện bóng dáng bọn họ."

"Ừ, ta đã biết." Seaman lôi kéo dây cương, tuấn mã màu trắng lập tức xông về trước đi ra ngoài, " Các ngươi đừng quên nhiệm vụ ta giao, nhớ rõ định kỳ báo cáo tình huống."

"Dạ." Rugby nửa quỳ trên mặt đất, thẳng đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng màu trắng nữa mới chậm rãi đứng lên.

.

"Eagle, cậu đứng đây nhìn gì vậy?" Gil một lần nữa túm người nào đó gục trên lưng mình xuống, trên trán đã bắt đầu lộ gân xanh.

Lại trải qua hành trình suốt một tháng, bốn người đã tới thành Freiya Ti, xe ngựa bây giờ cũng không còn tác dụng gì nữa cho nên mấy ngày trước đã bán lại. Cho dù là đi bộ, không bao lâu nữa là cả bọn có thể về đến nhà .

Nhưng bắt đầu từ sáng sớm hôm nay, Eagle liền một mực nhìn dãy núi chạy dài nhấp nhô lên xuống ngẩn người. Suốt một đường liên tục chảng vào sau lưng Gil.

"Tôi chỉ là cảm thấy nơi đó trông rất quen." Mắt thấy sắc mặt của Gil, Eagle vội vàng chỉ vào đồi núi ở xa xa có chút mơ hồ.

Gil thở dài, "Cậu đã tới nơi này?"

Eagle vô tội nhìn Gil, "... Không biết."

Nén xúc động muốn đánh bay hắn, Gil bình tĩnh nhìn Eagle.

Vừa chạm tới ánh mắt Gil , Eagle vội vàng bụm mặt giải thích, "Xin lỗi, bên kia có phải là cốc sương mù hay không?"

Chứng kiến bộ dạng ngu xuẩn của Eagle, Gil cũng lười đánh hắn, nhớ lại vị trí trên tấm bản đồ lúc trước xem qua, "Bên kia là rặng núi Rotorua, còn cốc sương mù thì... hình như chưa từng nghe qua."

"Không, bên kia quả thật có cái cốc sương mù." Đối với vị trí địa lý, Lance là người am hiểu nhất trong nhóm. Theo như lời Louka Caton nói thì chính là: Vừa đến một chỗ mới, Eagle còn chưa phân rõ Đông Tây Nam Bắc thì ngay cả tên mọi đường lớn ngõ nhỏ Lance cũng đã biết.

Lance nhìn rặng núi mây mù lượn lờ dưới ánh mặt trời phía xa, "Rặng núi Rotorua hàng năm bị mây mù vây chung quanh, mà trong dãy núi quả thật cũng có một sơn cốc hẹp dài. Nghe nói địa thế bên trong vô cùng phức tạp, dù là người địa phương rành rọt mọi đường đi nước bước cũng không dám tùy tiện đi vào. Cho nên sơn cốc này mới có tên là cốc sương mù."

"A... Quả nhiên là..." Eagle vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm rặng núi.

Gil : "Làm sao vậy? Cậu từng đi qua cốc sương mù rồi sao?"

"Ừm..." Eagle xoa xoa cằm, cười khẽ hai tiếng rồi bỏ qua đề tài này.

Gil mặt nhăn một cái nhưng cũng không hỏi nhiều.

Còn Louka Caton thì nhún nhún vai, lặng lẽ hỏi Lance, "Chỗ kia có cái gì đặc biệt ? Thoạt nhìn Eagle giống như rất để ý."

"Không có thứ gì quá đặc biệt." Lance nghĩ tới nghĩ lui, chỉ kể lại truyền thuyết từng nghe qua, "Nghe nói bên trong cốc này có một Vu Sư già ác độc, có sở thích tóm lấy người tiến vào trong cốc lại ngao canh..."

Louka Caton lập tức liếc mắt, "Thứ lừa con nít này mà anh cũng lấy ra nói cho được."

Lance: "..." Không phải do cậu hỏi sao?

Đã đến thành Freiya Ti, với tốc độ của bốn người lúc này chỉ cần một ngày mà thôi. Cách hai tháng lại nhìn thấy căn nhà gỗ nhỏ bề ngoài âm trầm kia, trong lòng mỗi người đều có chút khẩn cấp.

Tháng ngày màn trời chiếu đất rất khổ bức, nhà mình vẫn tốt nhất.

"Puffs đã về đến nhà rồi. Sau này nhóc sẽ sống ở nơi này cùng chúng ta." Eagle xoa nhẹ cục lông trắng trong lòng, đặt nó trên mặt đất.

Đối với trình độ đặt tên của Eagle, cả bọn đã sớm quen rồi. Chỉ có điều cuối cùng Eagle vẫn giữ họ Kreegans cho Puffs, hắn bảo xem như đây là kỷ niệm cuối cùng.

Tuy biết Eagle hết sức chân thành, nhưng bản thân Gil cảm thấy nếu như Kreegans mà biết cái tên trên danh nghĩa của mình bị nhét thêm một chữ thành Puffs Kreegans. Không biết sẽ cảm động Eagle tưởng nhớ đến mình hay là sẽ từ Minh giới nhảy đánh hắn một trận.

Puffs có chút sợ người lạ vòng quanh chân Eagle hai vòng, nhìn lại Pudding và Lilith đã bay vào trong phòng ăn nhắm thẳng tới một cái kia chén trà to và một cái chậu hình tròn.

"Louka Caton, Louka Caton! Nước trái cây nhanh lên lấy ra nữa!"

"Ngao ô —— ngao!"

Louka Caton bất đắc dĩ đi tới, từ trong giới chỉ lấy nước trái cây và sữa mới mua trên đường về, phân biệt đổ vào dụng cụ của hai tên ngốc đang gào khóc kêu to. Cuối cùng lại lấy ra một túi bánh bích quy đổ vào chậu thức ăn của Pudding mà bên chén trà của Lilith cũng đổ đầy ly sữa,

"Puffs, nhóc muốn tới đó sao?"

Puffs do dự một chút, nhưng nhìn thấy Lilith cùng với Pudding chỉ hận một nỗi không thể trực tiếp nhảy vào trong chậu (thật sự thì Lilith đã nhảy vào chén trà = =), rốt cục cũng rời khỏi chân Eagle, chầm chậm chạy vọt vào góc.

Louka Caton nhìn hai cái mông nhỏ tròn tròn một đen một trắng chúi đầu vào, lại nhìn bên kia Lilith đã ngâm mình vào trong ly nước quả chỉ biết thở dài ngao ngán. Rút rút khóe miệng, lười phản ứng, tự mình trở về phòng rửa mặt chải đầu .

Bốn người bôn ba ở ngoài suốt hai tháng, có chút mệt mõi cho nên đều tự trở về phòng nghỉ ngơi.

. .

Đêm đen vắng lặng, cho dù thành Freiya Ti hàng năm náo nhiệt lúc này đây cũng yên tĩnh hơn vài phần. Cửa thành vốn đã phải đóng chặt nhưng giờ này vẫn còn lặng yên để lộ ra một nhỏ khe.

Vài bóng đen cao lớn từ bên ngoài cửa thành đi đến, một người trong đó tiện tay ném cho thủ vệ cổng thành đang cúi đầu khom lưng đứng ở một bên mấy miếng kim tệ.

Mấy người rời khỏi cửa thành, lúc này trên ngã tư đường đã không còn một bóng người, có một người lúc này mới nhỏ giọng hỏi bóng đen cầm đầu.

"Lão Đại, người chúng ta muốn tìm thật sự ở trong này?"

"Muốn tìm một người trên đại lục này quả thật không dễ dàng, nhưng mà ở trên địa bàn nhân tộc tìm một Tinh Linh thì rất đơn giản . Nghe nói đợt trước quả thật trong thành Freiya Ti có xuất hiện một Tinh Linh tóc lam. Cẩn thận hỏi thăm, Công Tước đã hạ lệnh chỉ cho chúng ta thời gian nửa năm, tìm không thấy thì chúng ta cũng không cần trở về."

"Dạ!"



. .

4 nhận xét:

  1. Nếu Barney có thể đầu thai thì tốt... Ko chừng hắn đã an bài...
    Còn ngoài đời... no way =))

    Trả lờiXóa
  2. Co le kreegan da yeu puffs luon roi

    Trả lờiXóa
  3. Blog cua ban kho binh luon qua nhung truyen cua ban hay that day minh rat vui kho tim duoc no vo cung vui luon lau lam moi tim dk mot truyen ma phap hay

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ^__^ Bạn online bằng di động đúng không? Phải nói là cực khó luôn ấy :)

      Không cần comt cho mình nếu online bằng di động đâu :) khi nào rảnh thì lên bằng lap 88 với mình cũng được. He he

      Xóa

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^