Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

[C47] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong



Chương 47 Cốc sương mù ( bốn )



"Có người theo dõi? !" Eagle nghe thấy tiếng cửa mở, cả người bật dậy cùng Pudding chạy ra trước cổng. Kết quả Gil trở về nói câu đầu tiên dọa cho hắn sửng sốt không thôi.

"Ừ." Gil đem đứa nhỏ trong lòng đang giơ tay về phía Eagle đưa tới, rồi lại khom người ôm lấy Pudding đã bắt đầu lăn lộn bên chân, "Đừng đứng ở cửa, đi vào rồi nói."

Eagle ôm lấy nhóc con nhéo nhéo, nhanh chóng đẩy cửa gỗ đi theo Gil vào trong phòng. Chỉ cần nhìn vẻ ngoài của nhóc con, căn bản không cần hỏi cũng biết là ai.

Louka Caton cùng Lance ngồi ở trong phòng khách, Lance vẫn nhàn nhã lật trang sách, Louka Caton thì vô cùng buồn chán ở trên bàn trà đem Lilith lăn qua lăn lại.

Gil cũng đặt Pudding trên bàn trà. Trông nó có chút rầu rĩ không vui, muốn quấn quít lấy mình làm nũng, lại tiện tay đút một nó một bịch bánh bích quy. Thuận tiện đem một đống đồ ăn vặt trong tay ném ở một bên, ý bảo Lilith cũng tùy tiện chọn.

"Ai? Sao hôm nay cậu có tâm tư mà mua mấy thứ này vậy?" Louka Caton nhìn thấy một đống đồ ngọt Gil mang về, rất là mới lạ hỏi han.

Gil không trực tiếp trả lời vấn đề này, đợi đến khi Eagle ôm Puffs đi vào phòng khách, ý bảo hắn cũng ngồi xuống, đem chuyện hôm nay nói một lần cho ba người nghe.

Đợi Gil nói xong, vẻ mặt ba người còn lại đều nhất trí nghiêm túc hẳn lên.

Eagle cau mày hỏi: "Có thể là người nhà Bretton hay không?"

"Không biết." Đối với đám người bám theo lần này kỳ thật Gil có thể xác định, "Hai người ngày hôm nay theo dõi căn bản không có ý công kích, giống như là muốn thông qua tôi tra xét chuyện gì khác ấy. Hơn nữa nghe khẩu âm của bọn họ thì căn bản không phải người Tây Khải."

"Thông qua cậu tra xét ... chuyện gì khác?" Biểu tình của Lance cũng trở nên ngưng trọng, "Nếu không phải tìm cậu thì cũng có thể loại trừ khả năng tìm Eagle. Chẳng lẽ là hướng về phía tôi và Louka Caton?"

Gil gật đầu, "Ta cũng hiểu được này khả năng lớn hơn một chút, cho nên bỏ ra bọn hắn lập tức sẽ trở lại . Các ngươi trước kia có gặp phải phiền toái gì còn không có giải quyết sao?"

Nghe Gil như vậy vừa hỏi, Louka Caton lập tức ngửa đầu nhìn trần nhà, mà biểu tình của Lance trong nháy mắt cũng trở nên có chút phức tạp.

Chỉ có Lilith là thờ ơ quơ quơ nhành hoa, "Nhiều lắm, trong chốc lát không thể kể hết được."

Mắt thấy thái độ của Lilith rất tự nhiên thoải mái, Eagle nhịn không được hỏi: "Các cậu trước kia... Thường xuyên gặp phải phiền toái?"

"Ờ, là rất thường xuyên." Bắt đầu tám chuyện của chủ nhân của mình, Lilith trông có vẻ rất hưng phấn, "Tỷ như con trai út của thành chủ thành Kaiser bị Louka Caton chặt chặt ba cái xương sườn, Tử Tước Brow bị Lance đe dọa cộng thêm vơ vét tài sản. Ờ, còn có thương hội Tia bị bọn hắn liên thủ cướp sạch ngựa..."

Gil : "..."

Eagle: "..."

Cho tới bây giờ bọn hắn cũng chưa từng phát hiện, thì ra hai người bạn đồng hành bên cạnh từng có nhiều quá khứ phấn khích như vậy!

"Đủ rồi!" Louka Caton túm Lilith, "Làm sao ngươi không nói cái vị tiểu thư bị ngươi hạ độc biến thành cả khuôn mặt bọc mủ đi?"

Lilith liều chết giãy dụa, " Nữ nhân ngu xuẩn kia xứng đáng! Ai bảo nàng ta muốn đem ta hong khô dùng làm khung ảnh, còn chưa độc chết nàng đã là may mắn lắm rồi đó!"

Gil nhịn xuống xúc động muốn đỡ trán, tận lực duy trì bình tĩnh, "Tóm lại, gần đây hai người các cậu chớ có ra ngoài. Tôi với Eagle ra ngoài tra xét một chút rồi tính sau. Nếu những người đó thật sự hướng về hai người các cậu mà tới nếu tra được tin tức của tôi thì thuyết minh bọn hắn nhất định nắm rõ hành tung chúng ta.

"Ba người các ngươi, " Gil chỉ chỉ Lilith, ý bảo nó cũng an phận ở trong nhà, "Trong khoảng thời gian này hãy cẩn thận ngẫm lại cho tôi xem, rốt cuộc vì sao mà phiền phức tìm tới cửa."

Louka Caton và Lilith lập tức thay một bộ biểu tình trầm tư, tỏ vẻ mình thật sự đang cố gắng suy nghĩ. Lance cũng xấu hổ khép bộ sách rất nặng trong tay, lâm vào trầm tư.

Chứng kiến bộ dạng này của hai người một hoa, cơn tức bị người theo dõi của Gil cho tới trưa mới hơi chút tiêu tán, xoay người vội vàng đi vào phòng thí nghiệm.

Eagle bị xem nhẹ thật lâu cũng thật cẩn thận ôm lấy Puffs, dẫn theo Pudding nhanh chóng xông về gian phòng ngủ của mình trên lầu hai. Xem ra tâm tình của Gil không tốt lắm, vẫn là nên thức thời trở về phòng tránh sóng gió.

.

Sáng sớm hôm sau, Louka Caton và Lance đeo hai cặp mắt mèo vẫn chôn chân trong phòng khách tự kiểm điểm lỗi lầm. Trên bàn trà trước mặt hai người chất đầy giấy trắng, hai người còn cầm cây bút lông chim thỉnh thoảng viết hai dòng. Chỉ có Lilith nhành hoa đã sớm xụi lơ, ngã chỏng vó nằm trên tầng chăn đệm lót dưới đất dưới mình là tờ giấy trắng ngủ say như chết.

Eagle ôm Pudding, chân tay nhẹ nhàng đi ngang qua tầng áp suất không khí khổ bức của hai người, mở cửa cổng.

"Puffs ngoan, đi tìm Gil chơi đi nha. Hôm nay không thể mang nhóc đi được." Nhéo nhéo hai má phấn nộn của Puffs, ý bảo nó buông vạt áo của mình ra.

Pudding đắc ý cuộn tròn nằm trong lòng Eagle kêu một tiếng, trong tiếng kêu để lộ ra vô hạn khoe ra và đắc ý.

Puffs hai mắt rưng rưng ngẩng đầu lên nhìn Eagle, tựa hồ đang lên án hắn vô tình.

Cuối cùng Eagle chỉ có thể ôm nó tới trước cửa phòng thí nghiệm đóng chặt, "Hôm qua Gil bảo hôm nay nhóc phải ngoan ngoãn ở trong nhà. Nghe lời nha, lúc về tôi sẽ đem quà về cho nhóc ha."

Nghe được tên Gil, lúc này Puffs mới chịu thỏa hiệp. Bất đắc dĩ buông vạt áo, nhìn cánh cổng đóng lại trước mặt, ủy khuất đi đến trước cửa phòng thí nghiệm của Gil ôm đầu gối ngồi xuống.

Eagle một đường mang Pudding nghênh ngang lòng vòng xung quanh khu chợ, nhưng thủy chung không cảm giác được bên người có tầm mắt khả nghi.

Thẳng cho đến khi cùng Pudding ăn hết một phần Egg Tart lớn mới dắt Pudding cứng đầu đi mua hai phần bánh Puffs mới ra lò.

Cuối cùng lúc dừng ở bên đường chọn cái nơ con bướm kiểu mới cho Pudding và Puffs thì Eagle đột nhiên cảm thấy sau lưng chợt lạnh, mẫn cảm phát hiện tầm mắt không giống với thưởng thức, ái mộ khắp bốn phía đã rơi vào sau lưng mình.

Cười híp mắt từ trong giới chỉ lấy tiền vàng ra thanh toán, Eagle mới từ trong tay ông chủ nhận lấy cái nơ bướm dễ thương mà lúc này Pudding giống như đột nhiên giận dỗi như lúc ngày thường. Cái đuôi vung lên, như tia chớp vọt vào hành người đứng phía sau.

"Này? ! Pudding, chờ đã!" Eagle cầm lấy một cái nơ con bướm màu sắc rực rỡ, chạy theo.

Người đứng lẫn trong đám đông phía sau nghe tiếng gào của hắn lại nhìn thấy con mèo đen từ đằng trước chạy như điên tới bên này, lộ ra ánh mắt đồng tình —— lại là một nô sủng vật đáng thương. Thậm chí có rất nhiều người đi đường nhìn thấy Eagle bối rối chạy băng băng còn đụng phải người ta, nhưng phần lớn mọi người đều bày ra vẻ mặt có thể hiểu.

Thân hình của Pudding vừa phải, nhưng ở trong đám người trái né phải tránh lại cực kỳ nhanh nhẹn. Eagle nhiều lần vồ tới nhưng ngay cả một sợi lông của nó cũng chưa đụng đến.

Xoay người một cái, Pudding vòng một vòng quanh hai bóng người cao lớn, cảm giác được Eagle đã tới gần, run lên cái lỗ tai, lập tức lại súy lên cái đuôi liền xông ra ngoài.

"Pudding! Oa ——! A, thật có lỗi... Pudding ngươi đứng lại đó cho ta! ! !"

Eagle đột nhiên nhằm vị trí vừa rồi Pudding dừng lại, kết quả chưa bắt được Pudding, ngược lại đụng phải hai thanh niên cao lớn khiến cả hai lảo đảo.

Chỉ thuận miệng nói tiếng xin lỗi, sau đó vội vã đuổi theo Pudding ngay cả bóng dáng cũng đã không nhìn thấy đâu.

Pudding phát cáu đang ba chân bốn cẳng chạy trốn đột nhiên chạy đến chỗ Eagle tổng cộng bất quá cũng hơn mười giây. Về phần hai thanh niên cao lớn bị Eagle đụng phải còn chưa kịp hồi thần, đợi đến khi nhìn thấy bóng lưng Eagle đi xa, lúc này mới kịp phản ứng. Nhanh chóng đuổi theo đằng sau.

Lúc này mấy người đều đang ở trong khu chợ náo nhiệt, tấp nập nhất trong thành Freiya Ti, không chỉ nhiều người qua lại mà địa thế cũng có chút phức tạp. Nháy mắt đã để mất dấu một người một mèo đi trước.

.

Eagle huýt sáo, một tay ôm Pudding, một tay dùng ngón trỏ quấn cái nơ con bướm màu vàng nơ xoay quanh.

Ngày hôm nay Gil giao cho hắn nhiệm vụ đã hoàn thành xong, còn mua không ít bánh ngọt cho hai nhóc sủng vật. Tổng thể mà nói, tâm tình của Eagle cũng không tệ lắm.

"Đi nhanh thế? Sao rồi?" Louka Caton nâng lên mí mắt cả người như bị hư thoát, nhìn thấy Eagle vui vẻ đi vào phòng khách, uể ỏa hỏi han.

Eagle cười hì hì, "Xong rồi, bằng không tôi làm sao dám trở về. Hơn nữa..." Dừng một chút, dùng vẻ mặt như chúc mừng bạn đã may mắn trúng thưởng nhìn hai người khổ bức trong phòng khách, "Đám người này rõ ràng cũng không phải hướng về phía tôi mà tới. Cho nên chúc mừng các cậu!"

Louka Caton nghẻo đầu đổ ập xuống cánh tay Lance ngồi một bên, bắt đầu nằm ngay đơ không hề nhúc nhích . Tuy ngày hôm qua gần như đã xác định là bọn hắn tìm phiền phức đến nhưng bây giờ lại bị Eagle xác nhận một lần nữa, vẫn có tâm tình muốn chết.

Rốt cuộc là từng chọc phải đám người nào đây a a a a! ! !

Gil nghe được động tĩnh ở ngoài cửa, cũng mở cửa từ trong phòng thí nghiệm đi ra. Phía sau còn đi theo một cái đuôi nhỏ màu trắng.

"Xác định là kẻ hướng tới bọn họ sao?" Gil xác nhận lại một lần nữa với Eagle mới về.

Nhận được câu trả lời khẳng định của đối phương, Gil vào trong phòng khách bảo tất cả mọi người ngồi xuống.

"Lâu như vậy bọn người này mới chú ý tới cậu, đủ để rõ hắn cũng không quen thuộc chúng ta cho lắm." Gil một bên lấy một đống dụng cụ cổ cổ quái quái trong giới chỉ ra, một bên nghe Eagle tường thuật đầy đủ mọi chuyện đã trải qua rồi mới phân tích: "Nhanh như vậy đã chú ý tới tôi, đoán chừng là bởi vì bề ngoài đặc thù quá mức nổi bật. Mang theo Pudding đi ra ngoài cũng bị theo dõi, bọn họ là bởi vì ma thú mà suy nghĩ dùng phương án loại trừ những tình huống có thể xảy ra."

Chẳng biết cố tình hay vô ý liếc qua một người một Tinh Linh ngồi đối diện, chứng kiến bộ dạng chột dạ nhìn trái nhìn phải của bọn hắn, lúc này mới tiếp tục công việc trên tay.

Chờ đến khi Gil chuẩn bị xong hết thảy, tuyên bố hiện tại chỉ cần im lặng chờ đợi. Ba người khác bắt đầu nhàm chán nhìn chằm chằm cái lư hương nghi ngút khói trước mắt.

Gil loay hoay món đồ luyện kim thuật chẳng rõ là thứ gì kia mãi một hồi thì ba người kia cũng không thể hiểu nỗi. Lúc này nhìn trên đỉnh lư hương trước mắt nổi lên viên thạch anh màu trắng lơ lửng, vẻ mặt vẫn mờ mịt.

Nhưng không quá bao lâu, đột nhiên một giọng nam trầm thấp đột nhiên từ bên trong viên thạch anh truyền ra. Gil mừng rỡ mà ba người bọn Eagle thì hoảng hồn, thiếu chút nữa trực tiếp xông lên trước quăng cái lư hương đi.

Mà viên thạch anh vốn trong suốt, đột nhiên bắt đầu không ngừng biến hóa lên ba màu hồng lam xanh biếc. Ba người khác vẫn mù mịt chưa rõ còn Gil đột nhiên biến sắc.

"Lại mất dấu? Rốt cuộc thì các ngươi đang làm cái gì? !"

"Không phải... Lão Đại, hai người kia tuyệt đối không đơn giản."

"Đơn giản thì ta còn sai các ngươi theo dõi bọn hắn làm gì? Đã hai ngày rồi, các ngươi có nhìn thấy tên Tinh Linh bên cạnh bọn hắn không?"

"Cái này... Chúng ta còn chưa điều tra được chỗ ở của bọn hắn..."

"Đủ rồi! Ta cho các ngươi thêm ba ngày, nếu vẫn không tra được tin tức của Tinh Linh kia thì cũng đừng trở về gặp ta."

"Vâng, lão đại." Giọng nói dừng một chút, lại thật cẩn thận mang theo ý dò hỏi: "Lão đại, người xác định thiếu gia mất tích có quan hệ tới tên Tinh Linh kia sao? Tinh Linh bình thường không phải không thích chém chém giết giết hay sao? Làm sao sẽ..."

"Viên bảo thạch trong tay Larry chứng thật là từ trên giới chỉ của thiếu gia. Cho dù hắn có hám lợi, cho hắn một trăm lá gan đi nữa, hắn cũng không dám lừa gạt ngài Công Tước. Điều này không cần hoài nghi , việc quan trọng bây giờ là tìm ra tên Tinh Linh và tên nhân loại kia cho ta!"

"Vâng!"

"Tôi sẽ đi ngay bây giờ!"

"Vâng, vâng !"

"Đợi một chút... Đây là cái gì?"

"Cái gì?"

"Trên ống tay áo của ngươi..."

Nam tử còn chưa nói hết câu, viên thạch anh bên trên lư hương đột nhiên nổ tung.

Sắc mặt của cả bọn đều ngưng trọng nhìn chằm chằm đám khói mờ từ chính giữa đang từ từ bay lên. Tuy đoạn đối thoại chỉ có vài câu ngắn ngủn, nhưng ngay cả Eagle và Gil đều có thể đại khái đoán được nguyên do vụ việc.

"Viên bảo thạch... là viên nằm trên giới chỉ trong rừng rậm trước kia?" Gil hỏi Louka Caton và Lance.

Sắc mặt hai người rất kém gật gật đầu.

Gil lại nói: "Vậy bọn họ nói Larry là ai?" Từ đoạn đối thoại ban nãy rõ ràng là đám phiền phức lần theo dấu vết hai người Lance và Louka Caton mà đuổi theo.

Lance cắn răng, "Là do cái tên người lùn đáng chết kia, có tiếng là hám lợi. Cũng vì hắn thường thường nhận một số thứ không rõ lai lịch, chỉ cần thứ đáng giá đều thu mua. Hôm đó tôi với Louka Caton rõ ràng có mặc áo choàng, không biết vì sao hắn lại có thể nhận diện diện mạo của chúng tôi!"

Bốn người đều trầm mặc, hiện tại dù có nói gì cũng không có tác dụng gì. Bọn hắn quả thật đã đoạt lấy tài vật của cái thiếu gia nhà ngài Công Tước, nhưng hiện tại nếu nói với ngài Công Tước kia rằng, con trai ngài đã vùi mình trong khu rừng rậm ma thú. Chúng ta đã chôn giùm, cho nên cầm một khoản coi như chi phí mai táng. Bộ có người tin chắc? !

Gil đột nhiên đứng lên, "Hiện tại lập tức thu dọn đồ đạc, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi thành Freiya Ti."

"A?"

Nghĩ đến trạng thái biến hóa của viên thạch anh lúc ban nãy, đôi mắt Gil lại tối đi, "Một người cấp tám, ba người cấp bảy, còn có ít nhất hơn mười người từ cấp bốn đến cấp sáu. Không đi, là muốn chờ bị bọn hắn áp về báo tin cho ngài Công Tước biết con trai hắn đã chết chắc?"

2 nhận xét:

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^