Vân Lạc Cửu
Phong
Chương 67 Cấm khu của tử thần ( một )
Eagle sửng sờ nhìn chằm chằm Kreegans, còn không kịp phản ứng với hàm ý trong những lời này. Mà thần sắc trên mặt Gil cũng đã đại biến.
Ma lực quanh mình tràn ra ngoài, bình trà tách trà trên mặt bàn đột nhiên lắc lư phát ra tiếng va chạm thanh thúy. Giọng nói thốt ra so với ma lực lại càng thêm lạnh lẽo, "Có ý gì?"
Kreegans ngồi đối diện Gil, thản nhiên hứng lấy ma lực sắc lạnh đập thẳng vào mặt, vẫn không hề hấn gì. Tách trà đang cầm trên tay cũng không xê dịch, giọng nói thản nhiên như trước, "Ý trên mặt chữ."
"Nói rõ ràng." Tuy rằng giọng Gil không lớn, nhưng chung quanh hình như cũng đang dần dần bùng lên cuộn gió lốc.
Từ khi biết Gil cho đến bây giờ, Eagle vẫn chưa từng thấy hắn phẫn nộ như thế. Gil luôn nội liễm, bình tĩnh, mặc kệ gặp phải bất cứ chuyện gì, cho dù là chuyện nguy hiểm tánh mạng, hắn cũng có thể duy trì một loại thái độ hờ hững. Tình huống lúc này hoàn toàn khác biệt tình cảm dốc thẳng ra, làm Eagle thậm chí không để ý tới vấn đề bản thân mà vừa rồi Kreegans mới đề cập, ngược lại có chút luống cuống túm lấy bàn tay Gil.
"Gil ..." Eagle kêu một tiếng. Nhưng Gil không để ý đến hắn, một mực dùng ánh mắt âm trầm nhìn Kreegans.
"Dù cậu có nổi giận với ta cũng vô dụng." Kreegans đặt tách trà vào trong cái đĩa sứ, phát ra một tiếng vang ‘cạch’ nho nhỏ. Mà mặt bàn cùng bình trà, chén trà không ngừng lay động cũng nương theo động tác này trong nháy mắt an tĩnh trở lại, "Thần tức bị phong ấn hẳn là khi hắn sinh ra không lâu thì đã lọt vào trong cơ thể. Khi còn sống ta một mực tìm chỗ thần tức trú ngụ, nhưng không nghĩ tới lại bị phong ấn trong cơ thể người có thể chất thánh nguyên tố, cũng khó trách ta dù đào bảy tấc đất cũng không tìm ra. Chỉ có điều đây đúng là việc chỉ có thánh điện Quang Minh mới có thể làm."
Kreegans cười mà như không cười nói : "Tính tính dựa theo tuổi của cậu, hẳn là sau khi ta chết mới bị phong ấn vào trong đi. Theo quy luật thông thường mà suy đoán thì thần tức phong ấn nhập trong cơ thể cậu, có lẽ sau khi câu sanh ra không bao lâu thì cũng vừa vặn hoàn thành xong. Chắc hẳn trước cậu thì cũng có không ít cơ thể bị phong ấn giống vậy sau khi chết thì mới chuyển dời đến trên người cậu. Nhưng thần tức chỉ có tập hợp đủ sáu tức mới biểu hiện rõ, hiện tại có lẽ cậu có hai mươi tuổi nhỉ? Nếu ngay từ đầu trong cơ thể cậu còn có sáu thần tức còn lại thì không có khả năng vài năm kia Arguineguin không phát hiện. Cậu phát hiện trong cơ thể mình có thần tức tồn tại từ khi nào?"
Eagle hốt hoảng bắt đầu nhớ lại, Gil tập trung nghĩ nghĩ, rất nhanh sắc mặt lại càng thêm âm u —— là chỗ tu luyện cổ quỷ dị cổ kia! Ngoại trừ nơi đó ra thì hai người không đi nơi nào khác. Hơn nữa, quả thật Eagle cũng xác định ở đó lúc không để ý thì phút cuối cùng có tận mắt chứng kiến một bóng đen thoáng hiện. Tuy rằng chuyện này cũng chỉ trước đó không lâu hắn mới vừa nói cho Gil.
Gil cắn răng, "Làm sao mới có thể loại bỏ?" Một đống chuyện trước đó Kreegans cùng Arguineguin đề cập qua tạm thời không để ý tới, nhưng tuyệt đối trong cơ thể Eagle không cho phép thứ gì đó tồn tại.
Trong cơ thể của người vốn mang thể chất thánh nguyên tố lại bị cưỡng chế phong ấn nhập thần tức tử thần vào trong mà đã là chuyện trôi qua nhiều năm như vậy. Hiện tại Eagle còn có thể hoàn hảo đứng ở bên cạnh mình, Gil chỉ nghĩ tới thôi cũng đã có chút kinh hãi. Cho dù là bình thường theo lý mà nói thì ám nguyên tố tồn tại ở trong cơ thể người chứa thánh nguyên tố thì có thể sẽ tạo thành quan hệ trái nghịch, đào thải, nghiêm trọng hơn thậm chí sẽ bị nổ tan xác mà chết.
Kreegans nhìn chằm chằm hai người một hồi, vẻ mặt từ kiểu tao nhã lạnh lùng ngàn năm không đổi biến chuyển thành bộ dạng nghiêm túc.
"Nói thực ra, ta không biết. Đừng nóng vội a! Nhưng vừa rồi khi là ở tận mắt nhìn hắn thì mới biết, mấy năm nay thánh điện Quang Minh luôn luôn phong ấn thần tức trong cơ thể người sống, làm sao có thể ngay lập tức biết cách giải trừ. Hơn nữa... Ta nghĩ các cậu có lẽ đều hiểu được. Một khi thánh điện Quang Minh tìm được thần tức, phong ấn ở trong cơ thể con người, đến tột cùng là muốn làm cái gì."
Gil buông rũ hàng mi, lãnh ý quanh thân lại càng sâu. Nếu ngay từ đầu trong cơ thể Eagle có sáu thần tức kia thì, phỏng chừng thánh điện Quang Minh đã sớm khiến Eagle cùng thần tức tồn tại trong cơ thể hắn tan biến hoàn toàn. Tìm ngàn vạn năm, không phải vì mục đích uy sao.
"Đợi, đã..." Cuối cùng Eagle cũng tìm được phản ứng từ lời Kreegans nói, "Không phải cảm giác của ngài sai rồi đi? Nếu thật sự ngay từ đầu trong cơ thể tôi đã bị thánh điện Quang Minh đút cái thần tức gì kia thì cho dù mục đích cuối cùng là vì muốn thứ kia hoàn toàn biến mất. Thì vấn đề mấu chốt là thánh điện Quang Minh không có khả năng không thứ quan trọng như vậy để người ta trông hộ."
Eagle khoanh tay nhìn hai người, "Nhưng tôi cùng với thánh điện Quang Minh một chút quan hệ cũng không có nha. Cho dù thể chất của tôi thuộc hệ Quang Minh, nhưng cũng chưa từng đến thánh điện Quang Minh để đăng ký. Huống hồ tôi chỉ là một cô nhi, từ nhỏ đã bị Laird thuận tay nhặt về. Nếu ngài là giáo chủ thánh điện Quang Minh, sẽ đem thần tức phong ấn tìm suốt mấy ngàn năm tùy tiện ném cho đứa nhỏ ven đường chắc?"
Nghe Eagle nói như vậy, Kreegans lại lộ racái biểu tình nghi hoặc quái dị, "Cái này... kỳ thật ta cũng rất muốn biết. Chẳng qua trong cơ thể ngươi quả thật có chứa thần tức ta tuyệt đối không lầm, không tin ta thì cậu hẳn là nên tin ngài Andries đi."
Eagle nhìn về phía Gil, nói thật, hiện tại hắn thật sự hi vọng Gil giống như trước kia vỗ vỗ bờ vai của hắn, hờ hững bảo "Không có việc gì" .
Chỉ là lúc này đây tuy Gil đã thu hồi ma lực phóng xuất ra ngoài, nhưng bàn tay lại lật ngược nắm chặt tay hắn, vô ý thức vết sần ngón tay cọ cọ vào lòng bàn tay hắn. Nhíu mày nhìn chằm chằm tách trà trước mặt trầm tư điều gì.
Eagle mấp máy môi, nhất thời nội tâm không biết trào dâng cảm xúc gì. Theo bản thân dí sát bên người Gil cúi đầu không nói.
Kreegans cũng không quấy rầy hai người, bưng tách trà im lặng uống.
Qua một lúc lâu, Gil đột nhiên lên tiếng nói: "Điều kiện?"
Kreegans ôn hòa cười cười, tuy rằng hắn khuôn mặt vẫn lấy nguyên dạng lúc thanh niên nhưng trong nụ cười này làm cho hắn thoạt nhìn trông giống như một vị trưởng giả hết sức từ ái.
"Cho nên ta thích cùng mấy cậu thanh niên thông minh trao đổi. Huống hồ ta cảm thấy mục đích cuối cùng của chúng ta đều là giống nhau, hôm nay ta ngẫu nhiên đề cập chuyện này cũng chỉ muốn tỏ rõ thành ý muốn cùng các ngươi hợp tác mà thôi. Hi vọng các cậu không cần quá mức để ý mới tốt."
Buông cái tách đứng dậy, Kreegans nhẹ nhàng gật đầu chào hỏi hai người, "Còn cụ thể, hai ngàynữa ta sẽ tiếp tục nói tường tận hơn. Hiện tại cũng đã muộn, hai vị cứ nghỉ ngơi trước đi. Ta còn phải nghĩ biện pháp để Arguineguin khôi phục rồi nói sau, không có hắn, chuyện chúng ta định làm vẫn có chút khó khăn."
Nhìn thấy Kreegans nhẹ nhàng đi ra cửa, lúc này Eagle mới nhíu mày hỏi Gi , "Hắn nói vậy là có ý gì? Vừa rồi anh đáp ứng hắn cái gì?"
Gil xoa nhẹ cái trán, thoạt nhìn trông có chút uể oải, "Không có gì, hắn nói là sự thật, nói trắng ra chính là mục đích của bọn họ cũng hệt như chúng ta. Cũng chính là tìm được phương pháp có thể trở về Vantican Lance mà thôi."
Eagle nhăn mày, còn muốn nói điều gì, nhưng nhìn bộ dạng của Gil cuối cùng cũng lựa chọn trầm mặc.
Hai người theo trí nhớ tìm được gian phòng ngủ để Pudding và Toffee lúc nãy. Hai nhóc kia còn chưa ngủ, có lẽ là tới chỗ lạ, cũng không có Gil cùng Eagle ở bên cho nên không có cảm giác an toàn.
Sau khi Gil cùng Eagle vào cửa thì thấy Toffee đang nằm sấp trên một cái nệm êm trong phòng, dựa sát ở bên người Pudding.
Eagle xách hai nhóc đặt giữa giường, trấn an chúng một lúc lâu chúng nó mới chậm rãi vào giấc ngủ.
Khẽ nhón chân rời khỏi phòng, Eagle trêu đùa: "Đệm giường ở thành này cũng không tệ lắm, có gánh thêm một Pudding nữa cũng không bị Toffee áp đổ."
"Ừ." Gil có lệ đáp lời, vừa nhìn đã biết căn bản là không có nghe.
Trong tòa thành có rất nhiều phòng, nhưng cuối cùng Eagle sống chết chen chúc trên một cái giường với Gil.
"Gil, tôi không biết là tôi có vấn đề gì." Eagle nằm ở bên cạnh Gil , cảm giác được người bên cạnh vẫn một mực duy trì trạng thái trầm tư, thật sự nhịn không được chọc hắn một cái.
Gil : "Ừ."
Eagle: "..."
Tung cái mềm dày đắp trên người hai người, Eagle đột nhiên xoay người cưỡi trên người Gil —— Từ sau khi nghe Kreegans nói chuyện về mình thì cơ bản Gil vẫn một mực duy trì cái dạng trạng thái này . Cả đêm bị người xem nhẹ, đến độ giờ ngủ cũng nguyên xi!
Gil bị Eagle đè xuống mới lấy lại tinh thần , nhìn nhìn người đang cưỡi trên bụng của mình có chút khó hiểu, "Sao vậy?"
Eagle cắn răng, trái lại còn dám hỏi mình sao vậy. Vì vậy dứt khoát học theo bộ dạng vừa rồi của Gil không để ý tới, trực tiếp cúi người hôn xuống.
Gil cũng không ngăn cản, mặc cho Eagle dồn ép gặm cắn khóe miệng mình. Chờ hắn hài lòng, lúc này mới nâng tay phải lên cố định ót Eagle, cạy mở bờ môi của hắn chủ động lôi kéo hắn triền miên.
"... Ưm ư." Eagle thoáng ngẩng đầu đẩy lồng ngực Gil, sợi chỉ bạc mập mờ ở giữa hai người nhẹ nhàng đứt đoạn. Gil tinh tế vuốt ve mái tóc Eagle, hai tròng mắt màu đen so với bình thường thoạt nhìn càng thâm thúy thêm vài phần.
"Đừng dùng loại thái độ này với tôi." Eagle dứt khoát thả lỏng thân thể ngã vào trên người Gil , giọng điệu có chút buồn bực, "Sao trông có vẻ như sẽ đột nhiên xảy ra chuyện vậy? Không cần cẩn thận de dặt thật với tôi."
"Anh biết." Giọng Gil đè rất thấp, ngữ khí ôn nhu làm cho người ta mê muội.
Eagle không khỏi đưa tay ôm chặt cần cổ Gil, lẩm bẩm: "Đừng gần gũi với Kreegans quá, cũng đừng tùy tiện đồng ý với hắn chuyện gì."
Gil bật cười, lật ngược lại ôm lấy tấm lưng hắn vỗ nhẹ, giống như lúc trấn an Toffee, "Vì sao lại nói như vậy. Không thích hắn?"
"Thoạt nhìn hắn không giống người tốt!" Eagle rất khẳng định. Vừa nói, vừa ngửa đầu khẽ liếm cần cổ Gil , giọng nói mơ hồ không rõ, " Mấy lời lão đó nói tôi nghe không hiểu, hắn nhất định là cố ý."
Gil buồn cười véo thắt lưng Eagle, véo một hồi, chuyện hắn và Kreegans thảo luận phần lớn là sự tình liên quan tới hệ ám ma pháp, Eagle không bắt kịp cũng là chuyện rất bình thường.
"Được rồi, đừng làm rộn, đây cũng không phải là nhà chúng ta."
Eagle dừng lại động tác, nhưng không ngoan ngoãn leo khỏi người trên, bàn tay lẻn vào khe hở áo Gil, thân thể cũng bắt đầu tiếp tục cọ xạt trên người Gil .
"Hừ hừ, thì cứ để cho hắn xem."
Gil bất đắc dĩ, chỉ có thể mặc cho hắn vặn vẹo cọ xát lung tung trên người mình.
Trong phòng từ tiếng nói chuyện khe khẽ dần dần chuyển sang tiếng hô hấp gấp gáp, cuối cùng dần dà quay về với tĩnh lặng.
Gil ôm Eagle có chút dính người, khiến cho nhiệt độ cơ thể luôn cao hơn mình dán sát trong lòng ngực của mình.
Nâng tay ấn lưng Eagle, ma lực ấm áo lần thứ hai dạo chơi trong cơ thể đối phương. Rất nhanh, trong hơi thở như có như không trong cơ thể Eagle truyền đến bài xích cùng chống cự rất nhỏ.
Đúng là... càng ngày càng mạnh. Từ lúc đầu căn bản khó ai phát hiện, đến hiện tại dần dần hiện ra, giống hệt như lời Kreegans nói.
Trong giấc ngủ say hình như Eagle có chút không thoải mái, mơ hồ ậm ừ một tiếng, đầu cọ cọ ở ngực Gil .
Gil thu tay về, đem người trong lòng điều chỉnh một tư thế thoải mái. Nhìn thấy hai hàng lông mày của hắn giãn ra, lúc này mới nhắm mắt lại.
Cho dù như vậy, thì sao chứ?
Mặc kệ là lúc trước hay là hiện tại, không ai có thể từ trong tay hắn cướp đi thứ gì. Cho dù là tử thần... cũng không được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^