Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

[C68] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong


Chương 68 cấm khu của tử thần ( hai )
uy


"Hừ, hỏi tôi làm cái gì, dù sao không phải hai người đã quyết định rồi sao?" Eagle ngồi xếp bằng trên nệm đặt ở mặt đất, hai tay tóm lấy chân trước của Pudding vân vê nhào nặn hờn dỗi.

"Ngao ô..."Hai mắt  Pudding rưng rưng, cực kỳ đáng thương nhìn chằm chằm Gil ngồi bên cạnh bàn tròn—— Eagle dùng lực quá lớn, nó không phải Toffee tránh kiểu gì cũng không thoát.

Gil bất đắc dĩ đặt tách trà nóng xuống, "Được rồi, đừng giống như trẻ con, hai ngày uy nghỉ ngơi cho tốt. Chuẩn bị xong thì chưa chúng ta xuất phát."

Eagle hừ một tiếng, ôm Pudding quăng nó lên trên giường. Mà bản thân cũng nhanh chóng leo lên, túm lấy cái đuôi nó tha về trong ổ chăn. Hai tay ôm chặt thân mình mềm mại nhỏ xinh của Pudding, đặt ở dưới thân nhắm mắt lại. Tỏ vẻ bây giờ tôi liền nghỉ ngơi, anh muốn nói gì làm gì thì tùy.

Pudding giãy dụa muốn lùi về phía sau, nhưng thân thể quá nhỏ, lại không có thể trọng trời sinh như Toffee chỉ có thể nhỏ giọng ai oán bị Eagle ôm vào trong lòng.

Gil thở dài đứng lên, đi đến bên giường phủ cúi người thân mật hôn nhẹ cần cổ Eagle một cái. Eagle nhắm mắt lại không phản ứng, bày cái bộ dạng ta đây đang rất bực bội.

Theo thói quen vươn tay phải đặt trên lồng ngực Eagle, ma lực tra xét một vòng trong thân thể hắn. Xác định thần tức trong cơ thể hắn trong thời gian sắp tới sẽ không tạo thành uy hiếp gì đối với cơ thể hắn, nói một tiếng "nghỉ ngơi thật tốt" liền trực tiếp đứng dậy, mở cửa phòng đi ra ngoài.

Nghe được tiếng đóng cửa, Eagle từ trên giường bật dậy. Nâng tay sờ sờ cái gáy vừa rồi mới bị Gil hôn, vuốt Pudding giận dữ gầm lên, "Thế mà cũng không hôn thêm một cái! !"

Eagle và Gil đã ở trong tòa thành cùa Berg hơn một tháng . Mà căn nhà lúc trước hai người mua, trước khi lên đường chỉ ghé qua thu thập một chút vật phẩm thì cũng không quay lại đó nữa. Ngay cả hơn phân nửa cửa hàng bị Berg bị hủy cũng không trông coi để ý.

Trong vòng hơn một tháng qua, Gil vẫn luôn bề bộn nhiều việc. Phải nói là ngoại trừ Eagle ra thì ba người khác đều bề bộn nhiều việc. Gil cùng Kreegans và Arguineguin bận rộn tìm biện pháp đem thần tức trong thân thể Eagle lấy ra, và tìm phương pháp trở về Vantican Lance. Berg vội vàng nghĩ biện pháp giúp Arguineguin khôi phục hình thể.

Mà chỗ ba người bận bịu thông thường đều là những nơi có ám nguyên tố nồng đặc. Tuy bản thân Eagle cảm thấy mình đã quen rồi cũng không khó chịu gì lắm, nhưng Gil lại mơ hồ phát hiện, hình như sau khi ở lâu trong hoàn cảnh đó thì thần tức trong cơ thể ngược lại có xu thế tăng lên cho nên ra lệnh cấm hắn tiếp tục đi theo.

Cố tình cho dù có muốn phát cáu đi nữa thì Gil căn bản không đếm xỉa tới hắn. Làm Eagle mỗi ngày chỉ có thể tức giận đến độ tóm lấy \ Toffee cùng Pudding luân phiên chà đạp. Kết quả mấy ngày trước, Kreegans ngẫu nhiên bắt gặp Pudding cùng Toffee, rảnh rỗi nên lôi kéo trêu chọc hai nhóc.

Hôm nay Pudding bị Eagle cưỡng ép bắt về, Toffee nằm sấp trên cái cây bảo thạch Kreegans cho. Chơi xấu biến về hình rồng, mặc cho Eagle kéo tới kéo lui vẫn không nhúc nhích xíu nào.

"Tên kia có cái gì tốt cơ chứ?" Eagle nhìn nhìn cánh tay khỏe khoắn của mình, miệng lầu bầu oán hận, "Không phải chỉ biết luyện kim thuật, biết chút ít về ma thú thôi sao Lớn lên y như đàn bà, dáng người cũng khô quắt, khẳng định ngay cả trọng kiếm cũng nhấc không nổi..."

Eagle chọt chọt cái bụng mềm mại của Pudding lẩm bẩm, nhìn thấy Pudding vô lực quơ móng vuốt vặn vẹo, lúc này tâm tình mới tốt chút ít. Ngắt cái đuôi nhọn của Pudding uy hiếp.

"Nhóc thân là anh trai, không được bắt chước Toffee không có tiền đồ kia!"

Pudding kéo dài âm điệu non nớt đáp lại, rốt cục kiểu bộ dáng ngoan ngoãn cũng đủ để Eagle tạm thời thả nó.

Thả lỏng thân thể ngã xuống giường, Eagle nhìn trần nhà trên đỉnh đầu ngẩn người. Nhớ tới chuyện Gil ban nãy vừa nói mấy ngày nữa sẽ đi tới khu vực cấm.

Ở Grazia hai năm, chỗ được gọi là khu vực cấm Eagle cũng nghe qua đủ các loại lời đồn. Nhiều nhất chính là lời đồn trong khu vực cấm không có sinh linh sống nào. Cũng có tin đồn rằng khu vực cấm là Minh giới, là nơi sinh vật vong linh sinh sống. Vong linh mất đi sinh mệnh, không được vong linh pháp sư triệu hoán thì đều cư trú trong khu vực cấm.

Nhưng nếu Gil nói muốn đi, Eagle cũng sẽ không để ý nhiều đến mấy loại đồn đãi này làm gì. Trong lòng suy tính về Kreegans, hiện tại hắn cũng là một sinh vật vong linh đi? Chẳng lẽ cũng sẽ đi theo?

Nếu sự thật là như vậy, không biết trước dùng trọng kiếm đập hắn tàn phế Gil có tức giận hay không...

Không quá mấy ngày sau, Gil cũng nói với hắn như vậy, chuẩn bị chính thức dẫn Eagle vào khu vực cấm.

Kreegans trực tiếp dùng Truyền Tống Trận mang theo hai người đến cổng vào khu vực cấm, nhìn thấy Toffee cùng Pudding đi theo đằng sau không khác gì cái đuôi của Gil và Eagle.

"Bọn hắn chỉ tạm thời rời đi mà thôi, rất nhanh sẽ trở lại." Kreegans ngoắc hai nhóc, nhưng Toffee cùng Pudding đều không để ý hắn. Hai nhóc nhất trí trợn tròn tròng mắt nhìn chằm chằm Gil cùng Eagle.

Gil nhìn thoáng qua Toffee nắm chặt vạt áo Eagle, "Trong khoảng thời gian chúng ta đi vắng ở nhà ngoan một chút."

Toffee nghe vậy sống chết ôm lấy bắp đùi Eagle, Pudding cũng ngồi xổm tại chỗ không chịu đi. Hai nhóc là từ khi sinh ra chưa từng tách khỏi Gil cùng Eagle, ở trong thành bảo có thể đi theo Kreegans gây loạn khắp nơi là một chuyện, còn chuyện Gil cùng Eagle muốn ném chúng nó một mình rời đi là tuyệt đối không thể!

Eagle hừ một tiếng, "Sao nào, không phải không chịu đi theo ta sao?"

"Ba ba!" Toffee ủy khuất kêu một tiếng, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, đôi mắt xanh lam đẫm nước mênh mông hệt như hai viên bảo thạch.

Eagle cấu, véo khuôn mặt của nó một hồi, "Bây giờ thế này, vậy lúc trước là gì hử."

Toffee nhất quyết không chịu buông tay, thút tha thút thít đem nước mắt nước mũi chà chà trên bộ áo choàng của Eagle.

Kreegans cực kỳ hứng thú đứng bên cạnh nhìn bọn hắn, một lát sau mới nói : "Kỳ thật mang theo chúng nó cũng không sao. Ma thú cùng Long Tộc đều có thể dễ dàng thích ứng hoàn cảnh chung quanh, nguyên tố hệ ám bên trong đối với bọn họ không có tác dụng gì. Hơn nữa cho dù có chuyện gì thì hai chúng nó muốn chạy trốn hẳn là không thành vấn đề."

"Không được." Eagle dứt khoát cự tuyệt, tuy rằng không mấy vui vẻ với việc tạm thời nhờ cái người "không có khuôn phép" nuôi hai đứa trẻ nhà mình, nhưng là mang chúng nó đi thì lại càng không khả năng.

"Oa ——! ! !" Nghe thấy giọng nói quả quyết của Eagle, tiếng kêu khóc của Toffee nhất thời vang vọng khắp không trung. Pudding cũng co rúc thân mình cuộn tròn cùng một chỗ, đầu vùi vào trong người ăn vạ.

Eagle: "..."

Hai nhóc gây rối, cuối cùng vẫn là Gil cưỡng ép bắt bọn nó ném vào Truyền Tống Trận quay về mới chấm dứt.

"Đợi tin tốt lành của các cậu." Hai mắt Kreegans mang theo ý cười cùng giọng kêu khóc ăn vạ của hai nhóc biến mất ở trong truyền tống trận, chung quanh mới yên tĩnh trở lại.

"Đi thôi." Xoay người nhìn rừng cây khô lấp đầy phía sau, Gil gọi Eagle vẫn còn đang ngẩn người nhìn về chỗ trận ma pháp, đứng dậy bước vào bên trong.

Chỗ được gọi là khu vực cấm, trừ bỏ chung quanh đều là một rừng cây khô héo, không thấy bất cứ thanh âm của loài chim thú côn trùng nào thì thoạt nhìn cũng không khác gì khu rừng rậm bình thường.

"Đây thật sự là khu vực cấm hả?" Eagle vẫn nhìn cành khô bốn phía, có chút kinh ngạc, "Cảm giác không có gì khác với chỗ khác mà."

Kreegans vẫn luôn miệng nói người thường không thể sinh tồn ở khu vực cấm, nguyên nhân chủ yếu chính là vì bên trong khu vực cấm có tử khí hết sức đặc thù quay chung quanh. Trừ hắn ra thì bất kể sinh vật vong linh nào cũng đều không có sinh mệnh, còn sinh vật khác căn bản không thể sinh tồn.

Thể chất của Eagle theo lý bình thường thì ở nơi có ám nguyên tố dày đặc nhiều ít gì cũng có chút không khoẻ, nhưng lúc này lại hoàn toàn thoải mái tự nhiên, nhưng thật ra làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.

Gil cùng hắn sóng vai đi cùng một chỗ, âm thầm nhíu mày nén nhịn nỗi đau đớn vây quanh mình tuy rất nhỏ nhưng không hề gián đoạn. Trái lại lúc này bộ dạng Eagle lại làm cho một chút may mắn cuối cùng trong lòng hắn biến mất.

Người có thể chất Quang Minh nhưng lại có thể không có phản ứng khó chịu gì khi ở trong này, nguyên nhân duy nhất có thể giải thích chính là thứ đó có trong cơ thể Eagle.

"Làm sao vậy?" Eagle có chút khẩn trương quay đầu lại nhìn hắn, "Sẽ không ảnh hưởng gì tới anh đi?"

"Không có việc gì, chỉ là không nghĩ tới khu vực cấm là như vậy mà thôi." Vẻ mặt Gil không chút thay đổi, tiếp tục kéo Eagle đi về phía trước.

Eagle nghi ngờ nhìn hắn chằm chằm một hồi lâu, nhưng vẫn không từ trên mặt hắn nhìn ra cái gì. Cuối cùng chỉ có thể nửa tin nửa ngờ theo sát phía sau.

Gil dẫn Eagle tiến đến khu vực cấm, bởi vì đến cuối cùng không còn cách nào khác.

Hắn đã nhận lời sẽ giúp Kreegans tìm được phương pháp trở về Vantican Lance, ngoại trừ đôi bên có cùng mục đích, phần lớn cũng vì muốn hắn và Arguineguin chung tay giúp giải quyết tai hoạ ngầm trong cơ thể Eagle.

So với việc mình lần đầu biết đến phương diện này thì Kreegans và Arguineguin đã nghiên cứu mấy thứ này mấy chục năm qua, thậm chí miễn cưỡng đã có thể tìm ra phương pháp trở lại Vantican Lance. Trên phương diện này bọn hắn hiển nhiên càng đáng tin cậy hơn.

Chẳng qua trong một tháng qua ba người dùng đủ các loại phương pháp nhưng đều không thể xóa bỏ thứ nọ ra khỏi cơ thể trong, cho dù nắm chuẩn rồi tóm lấy cũng không thành. Nhiều lắm thì bây giờ Gil có thể phát hiện nó ở đâu trong cơ thể Eagle mà thôi.

Cuối cùng Kreegans tìm được biện pháp mới chính là để hắn và Eagle tiến vào khu vực cấm.

Tuy rằng Gil biết, ngay từ đầu Kreegans cùng Arguineguin đã có dự tính để cho hắn cùng Eagle tiến vào khu vực cấm, chẳng qua hai người tạm thời chưa đụng tới sự tồn tại của thần tức trong cơ thể Eagle thôi.

Bởi vì hai người cũng biết, coi như có thật sự thành công thì bọn hắn cũng sẽ mượn chuyện này để đưa hắn và Eagle vào nơi này. Đến lúc đó Gil cũng sẽ không thể nào từ chối.

Trước khi hỗ trợ đã đưa ra thành ý hợp tác, đồng thời theo đó mục đích của bọn họ cũng đã đạt được, tự nhiên hai người cũng sẽ không lo lắng về chuyện Gil sẽ trở mặt.

"Dù sao thì vào đó cũng không hại gì, ngoài hắn ra thì chúng ta cũng không thể tìm ra biện pháp giải quyết. Vạn nhất có khi vừa vào trong khu vực cấm thần tức trong cơ thể Eagle tự động giải trừ. Nếu năm đó tử thần lưu lại thần tức ở sáu chỗ, khẳng định hắn tự có dụng ý riêng." Lúc ấy Arguineguin khuyên Gil như vậy.

Nhưng Gil chỉ lạnh lùng phản bác, "Các ngài gặp qua tử thần? Hai người có thể xác định hắn thật sự tồn tại? Nói trắng ra đó vốn dĩ chỉ là một truyền thuyết thôi. Cho dù biện pháp này thành đi nữa thì ngay từ đầu hắn cũng không nên đem thứ đó ném lung tung như vậy, phong ấn nó trong cơ thể một một có thể chất Quang Minh là có ý đồ gì?"

"Nói thì nói vậy, nhưng hiện tại cậu lại không có lựa chọn nào khác."

Arguineguin kết luận, lúc bình thường căn bản Gil cũng sẽ không phản ứng, nhưng lúc này đây trong tình huống này, thế nhưng hắn cũng chỉ có thể ôm tâm tính tự giễu dò xét.

Thứ nọ ở trong người Eagle không khác gì một lưỡi dao sắc bén treo ở trên đỉnh đầu hắn, không biết lúc nào vì sao bất thình lình rơi xuống.

"Tử thần thật sự ở chỗ này?" Eagle đi theo Gil vững vàng bước lên phía trước, nếu không phải chung quanh thật sự rất vắng vẻ thì phỏng chừng lúc này hai người không khác gì đi tản bộ.

Gil : "Ai biết. Sự tồn tại của thần linh bất quá cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi."

"Chúng ta tới đó để làm gì chứ." Eagle quả thực muốn xoay nguòi rời đi, "Biết ngay những gì mà tên Kreegans kia nói đều không đáng tin."

"Cứ coi như thử vậy may đi." Giọng điệu của Gil trông có vẻ không đáng kể gì, "Vạn nhất lại gặp được thì sao."

Eagle kinh ngạc nhìn nhìn Gil , "Làm sao anh lại làm cái chuyện dựa vào vận may nhàm chán kiểu này? Đã bảo anh cách Kreegans xa một chút."

Gil bất đắc dĩ, "Sao em lại ghét Kreegans thế?" Cẩn thận ngẫm lại, Kreegans giống như cũng không làm ra cái chuyện gì khiến Eagle chán ghét mà.

Eagle vội vàng nghiêm túc gật đầu, "Không phải giống như, là rất ghét."

"Ừm, vậy cứ tiếp tục thế đi." Gil cũng không có ý định giải thích giùm Kreegans, dù sao Eagle cũng không thích hắn, tự nhiên không lý do ghét người khác cũng chả sao.

Eagle cho rằng lúc trước Gil nói đi tìm vận may chỉ là nói cho có mà thôi, không nghĩ tới biểu hiện của Gil trong suốt quá trình thật là vì nó a.

Phạm vi khu rừng khô uy rất lớn, hai người tản bộ dạo quanh hai ba ngày, cũng chưa đi hết. Chính là hoàn cảnh chung quanh thật sự rất vắng vẻ hiu quạnh đến độ nhàm chán, Eagle rõ ràng không có việc gì cứ liên miên cằn nhằn bắt đầu nhớ lại khoảng thời gian kể từ ngày hắn và Gil gặp nhau.

Từ lúc tình cờ hai người đụng phải trong trường, cho đến hiện tại không hiểu sao lại đi tới nơi không có một ngọn cỏ này. Sự tình trong mấy năm qua không sót một cái.

Gil cũng không ngại hắn phiền, ngẫu nhiên còn đáp lại một tiếng. Đại đa số thời điểm đều im lặng nghe Eagle chậm rãi đếm kỹ.

"Tổng cộng ba năm bảy tháng mười sáu ngày." Eagle nằm trên tấm thảm lông, tay túm lấy bàn tay Gil tính toán, "Mỗi một ngày tôi đều có đếm rõ."

Từ lúc mười bảy tuổi đến khi hai mươi hai, từ cậu bé trở thành chàng thanh niên đây là mốc thời gian chuyển tiếp quan trọng , mà bên cạnh Eagle luôn luôn có bóng dáng Gil.

Gil nhìn hắn một cái, nghiêng đầu nhẹ nhàng hôn lên tóc mai của hắn.

Eagle cười, mượn thế xoay người áp lên trên người Gil , "Có phải rất cảm động không hả?" Nói xong hôn lấy đôi môi Gil .

Môi hai người vừa muốn đụng nhau một cái chỉ trong nháy mắt, Gil đột nhiên nghiêng đầu, tránh được đôi môi áp xuống.

Eagle dừng động tác, mờ mịt nhìn Gil cự tuyệt.

Gil chỉ liếc mắt một cái nhìn biểu tình mờ mịt của đối phương, trong giọng nói mang theo hàn ý chưa bao giờ có, "Cho dù có cảm động cũng không phải là ngươi. Nếu đã nhìn lén xong rồi thì chúng ta nói thẳng luôn , ngươi khi nào thì cút khỏi thân thể của hắn."

Eagle sửng sốt, chỉ lát sau khóe miệng đột nhiên gợi lên một độ cong quỷ dị, "A, ngươi nói như vậy thật khiến cho ta đau lòng."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^