Vân Lạc Cửu
Phong
Chương 80 dịch vong linh (bốn)
Lại bước vào trang viện Andries, tựa hồ mọi thứ hoàn toàn không có chút biến hóa.
Lúc bước vào thư phòng của Zoe, Gil không bất ngờ khi đã thấy Gaby ở bên trong.
Gật đầu chào hỏi, Gil bình thản đứng nguyên tại chỗ, mặc cho Zoe cùng Gaby im lặng đánh giá chính mình.
Nửa ngày sau, Zoe mới đột nhiên mở miệng, "Bệ hạ muốn gặp ngươi."
Gil hiểu rõ cười, "Thật vinh hạnh."
Vẻ mặt Zoe và Gaby nhìn về phía Gil đều có chút phức tạp, đặc biệt là Zoe. Ngay từ đầu hắn đã cảm giác được đứa cháu cố nhà mình này cũng không phải vô hại như bề ngoài, có lẽ thả cho hắn tự do đi ra ngoài đúng là việc nên làm. Nhưng chưa từng lường trước được khả năng hắn sẽ lấy tư thế như vậy mà quay trở về.
Đơn giản trao đổi hai câu, hai người tựa hồ thật sự có chút không biết phải nói với Gil cái gì. Ba người rất nhanh liền ngồi xe ngựa Zoe ra trang viện, đi thẳng tới hoàng cung.
Trên đường đi Gil hỏi thăm Toffee đang ở nhờ tại gia tộc Bretton của hắn.
"A, hắn tốt lắm." Biểu tình của Gaby tức thì có chút quỷ dị, khóe miệng co quắp một hồi, cuối cùng cũng thản nhiên nói, "Olbut cũng đã tỉnh lại rồi, lần này ta thay mặt hắn cảm ơn ngươi trước. Bretton nợ ngươi một món nhân tình."
Gil chỉ gật gật đầu, ý bảo không cần để ý. Tuy Gaby dường như không quá muốn đề cập tới chuyện liên quan tới Toffee. Có điều điều này cũng có thể chứng minh cuộc sống của nhóc ở nhà Bretton quả thật cũng không tệ lắm, Gil cũng cảm thấy không có gì phải lo lắng .
Xe ngựa của Zoe trên địa phận Raya gần như không có bất thứ thứ gì có hạn chế, nhìn thấy huy hiệu trên cỗ xe, đám người ở ngã tư đường đồng loạt chủ động nhường đường cho qua. Cho dù là tới hoàng cung, khi tới ba cổng trước chỉ cần thoáng kéo mành nhìn thoáng qua đám binh lính mà thôi.
Cho đến tận khi tiến vào cổng thứ tư, lúc này Gil mới đi theo hai người bước xuống xe ngựa, đi bộ vào chính điện.
Ba người được binh lính đưa vào đại điện thì cũng là lúc vị đế vương tuổi trung niên đã ngồi sẵn trên vương tọa tối cao. Đôi mắt màu xám từ lúc ba người bước vào đại sảnh thì luôn luôn dừng ở trên người Gil .
Ma lực trên người đế vương dao động cũng không mạnh, thậm chí không thể nào bì kịp Zoe cùng Gaby. Nhưng cỗ uy thế dày đặc quanh người hắn đè ép khí chất không thể so sánh với người.
Sau khi Gaby cùng Zoe đi vào, lập tức một gối quỳ xuống, tay trái đặt chéo trước ngực, vấn an vị đế vương. Mặc dù Gil đứng tại chỗ không hề nhúc nhích, nhưng vẫn cúi lưng. Giống Gaby và Zoe, tay trái đặt ở ngực, đơn giản hành một cái lễ với vị vương giả cấp cao trên bậc thang.
Đồng thời lúc Gil xoay người, một cỗ ma lực gần như có thể hóa thành thật thể hắc sắc từ trong cơ thể hắn tràn ra, trong nháy mắt ngập tràn cả chính điện rộng lớn. Mà cỗ ma lực lạnh như băng này dường như có ý thức, hoàn toàn cách ly vương tọa bên trên của đế vương cùng trước ba người, cũng không khiến ba người khó chịu gì.
Rất nhanh, Gil lại đứng thẳng dậy. Mà ma lực chung quanh cũng nương theo động tác của hắn, trong nháy mắt lại biến mất không còn tung tích.
Đế vương vốn đang nghiêng dựa vào vương tọa nhưng bởi vì tình huống đột ngột xảy ra tức khắc ngồi ngay ngắn lại, ánh mắt nhấp nháy nhìn về phía Gil. Nhưng bởi vì vừa rồi Gil cố ý bại lộ thực lực và việc chủ động thực hiện lễ tiết, để để cho hắn thả lỏng một chút so với lúc Gil vừa mới bước vào đại điện.
Theo lý thuyết, cường giả cấp thánh giống như Jessy và Laird thì khi gặp đế vương một nước cũng không cần phải hành lễ hay cung kính. Thực lực tuyệt đối đã đủ để cho bọn họ đứng ở trên đỉnh cao đại lục.
Vừa rồi Gil cố ý để lộ thực lực, đủ để thấy thực lực của hắn không thua gì cấp thánh, nhưng lại chủ động hành lễ. Cho dù lễ tiết đơn giản này cũng không phải la việc qua quýt cho xong thì vẫn như cũ làm cho tâm tình của vị đế vương tốt hơn nhiều.
Là quốc vương cai trị cả đế quốc Tây Khải, Ta Baader để ý hoàn toàn không phải một cường giả hạ mình hành lễ để cho hắn được hưởng hư vinh. Hắn muốn, là lợi ích của cả đế quốc.
Nếu ngày hôm nay Gil đứng ở chỗ này chỉ đại biểu cho một mình hắn, vậy thì Gil có hủy đi tòa chính điện của hắn thì Ta Baader cũng sẽ không có chút xíu tức giận —— cường giả luôn có đặc quyền không giống nhau.
Nhưng ngày hôm nay Gil đứng ở chỗ này, không bao lâu sau cũng có khả năng sẽ đại biểu cho cả một quần thể hung mạnh. Thậm chí có khả năng sẽ là một quần thể như thánh điện Quang Minh hiện tại vậy.
Kể từ sau khi ba đại đế quốc thành lập thì thánh điện Quang Minh vẫn luôn là một cái gai trong mắt thế lực hoàng thất trong hai đế quốc của nhân tộc. Gần như mỗi một người thay mặt thánh giáo hoàng đều là cường giả cấp thánh. Mà mong muốn của bọn hắn đã không chỉ dỡ xuống một tòa cung điện đơn giản như vậy.
Gil thông qua Gaby và Zoe nhắn gửi ý tưởng của mình tới Ta Baader, việc này khiến cho hắn mừng như điên: đây quả thật là một thủ đoạn mạnh mẽ có thể thành công áp chế thánh điện Quang Minh luôn ngang ngược hống hách suốt mấy ngàn năm nay. Nhưng tại một phương diện khác, Ta Baader sợ thế lực do Gil đại biểu sau khi đứng vững ở trên đại lục này sẽ lại trở thành thánh điện Quang Minh thứ hai.
Vừa rồi việc Gil chủ động hành lễ, tuy không thể đại biểu cho bất cứ chuyện gì. Nhưng vào lúc này, vẫn khiến Ta Baader thả lỏng không ít.
"Hoan nghênh, sự trở lại của dũng sĩ." Ta Baader mỉm cười ý bảo Zoe và Gaby đứng dậy, ngữ khí khi nói chuyện với Gil vô cùng thân thiết, "Thường xuyên nghe Zoe nhắc tới sự cường đại và vĩ đại của ngài."
Mặc kệ bối cảnh của hắn ra sao, trước hết Gil là một cường giả cấp thánh siêu việt. Cho dù đến cuối cùng bọn hắn không thể đạt được sự nhất trí thì Ta Baader cũng không muốn đắc tội hắn. Trong giọng nói bao hàm sự gần gũi tự nhiên như giữa những người bạn thân.
Gil vô cùng phối hợp với công phu miệng lưỡi của Ta Baader, "Cám ơn, là do cụ cố quá lời."
Thậm chí Zoe đứng một bên cũng khẽ cười nhẹ. Gil đối với sự nhạy bén khôn khéo của vị tộc trưởng tộc Andries hết sức hài lòng.
Tuy Gil và Ta Baader còn chưa bắt đầu tiến hành đàm phán đề tài mấu chốt. Nhưng mặc kệ có thành công hay không, thực lực cường đại của Gil cực kỳ có tác dụng ngày một củng cố địa vị Andries ở Tây Khải. Mà lúc này Gil cần có Andries để giành được sự tín nhiệm của Ta Baader.
Cho nên cho dù hiện tại Zoe và Gil ở đây lần thứ hai dùng thân phận ông cháu gặp mặt. Nhưng không ảnh hưởng gì mức độ ăn ý giữa bọn hắn.
Quả nhiên, nhìn thấy biểu hiện thân cận của Gil và Zoe, Ta Baader lại thả lỏng thêm không ít.
Andries và Tây Khải có thể nói là sự tồn tại ràng buộc. Có Tây Khải, mới có Andries hôm nay. Thêm một tầng quan hệ bọc bên ngoài Gil, lại càng khiến cho Ta Baader đánh tan không ít lo âu.
Hai người dò xét qua lại lẫn nhau, Ta Baader cũng trực tiếp dời sang đề tài trọng điểm của buổi gặp mặt ngày hôm nay.
"Chuyện ngài nhắc tới... ta cũng đã suy nghĩ tối." Ta Baader thở dài, biểu tình hết sức khó xử cộng thêm bất đắc dĩ, "Thánh điện Quang Minh đã tồn tại trên đại lục mấy ngàn năm qua, chỉ sợ..."
"Thứ cho ta nói thẳng, bệ hạ, mặc kệ là thánh điện Quang Minh có tồn tại bao nhiêu lâu, ở Tây Khải, ngài mới là chủ nhân của mảnh đất này." Giọng Gil rất vững vàng, nhưng không hiểu sao làm cho người ta cảm thấy rất đáng tin cậy, "Chỉ cần là trên đại lụcTây Khải thì toàn bộ mọi người hẳn phải lấy ngài làm đầu. Mà không phải... bất cứ thứ gì khác."
Ta Baader mấp máy môi, ánh mắt lóe lóe, thanh âm cũng không tự chủ phóng nhẹ, "Đúng thế ... tạm thời chúng ta không có năng lực này..." Ngang nhiên chỉa mũi mọn về phía thánh điện khơi mào chiến tranh, cũng có nghĩa chính thức nói rõ đế quốc không còn tôn sùng kính ngưỡng thần Quang Minh hàng đầu. Việc này tất nhiên sẽ khiến cho dân chúng phẫn nộ.
"Làm sao sẽ?" Giọng nói của Gil cũng dịu hơn ban nãy không ít, trong sự lãnh đạm trầm thấp pha lẫn một chút hương vị mê hoặc, "Ngài là chủ nhân của đế quốc, toàn bộ dân chúng Tây Khải đều phải dùng sinh mệnh để ủng hộ ngài. Bất kể là dũng sĩ hay là tài chính, ngài đều đủ để có thể dựng nên nhiều cái thánh điện Quang Minh hơn nữa."
Ta Baader buồn bực phất phất tay, "Ta biết, nhưng hiện tại thứ ta cần nhất căn bản không phải thứ đó..."
"Được rồi, ta muốn chuyển toàn bộ thứ ngài cần tới đây, được chứ?"
Bị Gil cắt ngang thế nhưng Ta Baader không hề bất mãn, ánh mắt khi nhìn về phía Gil thậm chí còn mang cho một chút chờ mong, "Thật sự?"
"Đương nhiên. Ta tin ngài hẳn cũng đã nghe nói, dạo gần đây thánh điện Quang Minh đã làm một vài chuyện, thật sự không làm dân chúng thích thú gì lắm."
"Ồ, đương nhiên. Là ngươi làm?"
Gần một tháng nay, tần suất thánh điện Quang Minh đột nhiên xuất hiện ở trong cảnh nội hai nước Tây Khải cùng Ân Á rất thường xuyên. Thánh điện Quang Minh còn công bố lý do đó chính là, hắc ám ô uế xâm nhập vào đại lục, Thánh điện buộc phải tẩy trừ vùng thổ địa có lẫn phải hắc ám tăm tối.
Mặc dù một bộ phận dân chúng lớn vẫn bảo trì thái độ tin phục thánh điện Quang Minh, nhưng thánh điện Quang Minh đột nhiên chém giết bừa bãi trong một thành thị bất kỳ hiển nhiên cũng đã làm cho bọn hắn hết sức bất mãn. Đặc biệt Thánh điện luôn đột nhiên dẫn theo đội kỵ sĩ xông vào chợ, lục soát nông trường, đảo loạn họay động buôn bán trên phố, rồi sai đó vẫn chưa từng có hành động gì được gọi là "Thần thánh tẩy trừ" để dân chúng nhìn rõ.
Bọn hắn thậm chí không có cảm nhận được sự xuất hiện của " hắc ám bẩn thỉu ô uế" trong miệng thánh điện. Gần đây lại luôn phải chứng kiến người thánh điện quấy rầy đảo lộn toàn bộ cuộc sống của bọn họ rối tinh rối mù, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng để lại một câu "Vì sứ mệnh thần thánh " rồi đoàn thánh pháp liền nghênh ngang rời đi, tự nhiên cũng rất nhanh khiến cho bọn họ bất mãn.
Nhưng cơn bất mãn nho nhỏ của dân chúng bình thường, trong một tháng trong nhất định là không thể dao động được thánh điện Quang Minh đã ngàn năm tuổi, nhưng bọn hắn lại thành công khiến cho đế vương hai đế quốc kia càng thêm nổi giận.
Vua của mình nước nhưng lại trơ mắt nhìn một thế lực khác vừa khí thế mãnh liệt hoàn toàn lấn áp vương quyền không coi mình ra gì. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Ta Baader cuối cùng cũng hạ quyết tâm gặp Gil một lần.
Mà lúc này Gil sau khi tặng cho hắn một nụ cười mỉm khẳng định thì Ta Baader vốn đang trong cơn phẫn nộ lại đột nhiên chuyển sang vui vẻ,
"Nói như vậy, ngài còn có thể thêm..."
"Đúng vậy, đây chỉ là một khởi đầu nho nhỏ. Chỉ cần ngài cần, ta sẽ làm tốt hết thảy những gì mà ta nên làm cho đế quốc này. Quốc dân đều sẽ hiểu rõ ngài mới là tín ngưỡng và chỗ nương tựa mà bọn hắn cần nhất."
"Như vậy... ngài muốn cái gì đây?" Lòng tin của Ta Baader đối với Gil không nhiều cũng không ít, vẫn duy trì thái độ bình tĩnh nên có, "Ngài trợ giúp đế quốc nhiều quá, hẳn là có việc gì đó mà ta có thể hồi báo cho ngài đi?"
"Ta tin cụ cố cũng đã đề cập qua với bệ hạ ngày từ đầu. Thứ ta cần, chỉ là một đại lục trong cục diện cân bằng mà thôi. Không có đen thì cũng không nên có trắng? Cân bằng, mới là sự bảo đảm cho sự dài lâu của một đại lục."
Thánh điện Quang Minh là cái xương cá tồn tại trong lòng đế vương đã bao lâu kia chứ, nếu như có cơ hội chèn ép, Ta Baader thậm chí bằng lòng dùng một tòa thành trì để trao đổi với Gil. Mà yêu cầu Gil đưa ra, hắn cũng đã tự hỏi thật lâu.
Cho phép vong tộc quay về đại lục, chỉ cần nó không trở thành thánh điện Quang Minh thứ hai. Trái lại, nếu vong tộc có thể luôn tồn tại vả lại cùng thánh điện Quang Minh hình thành trạng thái đối kháng. Hai bên áp chế lẫn nhau, đây đối với đế quốc mà nói không thể nghi ngờ là cục diện tốt nhất.
Yêu cầu của Gil cũng đã nói rất rõ ràng, ám chỉ hắn cũng chỉ là hi vọng cục diện như thế tồn tại, cũng không có ý định chiếm đoạt. Khế ước giữa hắn và Jays cũng chỉ là để vong tộc trở về đại lục, cũng không có nói là sẽ tiêu diệt sạch sẽ thánh điện nào cả.
Về phần Ta Baader có tin Gil thì cũng không quan trọng gì, chỉ cần hắn có thể đúng lúc cung cấp lực lượng đủ mức để hỗ trợ cho việc đối kháng thánh điện Quang Minh là đủ rồi.
Ta Baader cũng không có do dự quá lâu, quyết định kí kết khế ước cùng với Gil. Có lẽ là thánh điện Quang Minh đã phủ trùm bóng ma trên đế quốc này quá lâu rồi, cũng có lẽ là ở đối mặt với thực lực cắm rễ nhiều năm trong vực sâu thế lực này, sự lựa chọn của Ta Baader cũng không còn lại gì ngoại việc phải dựa vào vong tộc.
Tóm lại, khi ma văn khế ước màu đỏ sậm ấn vào trên cánh tay trái của hai người, toàn bộ mọi thứ về cơ bản đều đã ngã ngũ.
"Đúng rồi, ta tin bệ hạ cũng biết. Thế lực của thánh điện Quang Minh không chỉ có riêng ở Tây Khải mà thôi. Không biết đế quốc Daun..."
Thuận lợi kí kết khế ước cùng với Ta Baader, khiến tâm tình Gil tốt hơn không ít. Nhưng chuyện này vẫn chỉ là một nửa chuẩn bị công tác mà thôi.
"Chuyện của ngài trước đó ta cũng đã nói qua với Banbury. Ta tin hắn rất nhanh cũng sẽ có câu trả lời. Đến lúc đó người sẽ tự mình đây cùng ngài thương nghị, hiện tại có thể mời ngài tạm thời đừng rời khỏi Raya được chứ?"
Thế lực của thánh điện Quang Minh hoành hành tại hai đại đế quốc Tây Khải cùng Ân Á, mà chỉ tiến hành trục xuất tại một đế quốc hiển nhiên là một việc không mấy sáng suốt. Chỉ cần nó vẫn còn giữ được đại bộ phận lòng dân của một quốc gia thì với thanh thế kia cũng rất dễ dàng lật mình. Điểm này Ta Baader tự nhiên rất rõ ràng.
Bởi vì Ta Baader đã cùng Tây Khải chính thức kí kết khế ước, hai ngày sau nhờ Truyền Tống Trận đi thẳng tới chỗ quốc vương Banbury Daun. Mà việc này đương nhiên cũng đã đạt được nhất trí đồng thuận với Gil.
Rốt cục thì Gil cũng đã đạt được toàn bộ mục đích, sau khi lưu lại mô hình Truyền Tống Trận phát hình nhỏ trong hai vương cung thì trực tiếp rời đi.
Đã có được sự ủng hộ của hai đại đế quốc, vậy chuyện kế tiếp dĩ càng từng bước bắt đầu trải rộng ra .
Ngày hắc ám trở lại, có lẽ, cũng không còn xa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^