Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

[C84] Pháp Sư Cao Cao Tại Thượng

Vân Lạc Cửu
Phong





Chương 84 Hành trình Long đảo ( một )


Quan hệ ngoại giao giữa hai đế quốc Ân Á cùng với đế quốc Tây Khải ngày một tăng cường, cùng với việc một tòa thành trì mới tinh không lâu trước đó vừa mới từ mặt đất đột ngột dựng lên, cách Seyfer một bình nguyên xa xa nhìn nhau.

Kể từ ngày tòa thành thị này được xây dựng, luôn luôn khiến cho cư dân sống chung quanh chậc chậc miệng lấy làm kỳ. Chỗ này lớp nền là màu đen, hoàn toàn tương phản với tòa kiến trúc tại Seyfer, tốc độ xây dựng hoàn toàn vượt xa khỏi thưởng thức của bọn họ. Thật giống như công nhân thi công tòa thành này căn bản không cần nghỉ ngơi.

Teaslan, địa khu của vong linh pháp sư tại Vantican Lance. Đối với vong linh pháp sư mà nói, ý nghĩa của nó sẽ hệt như tòa thành Seyfer đại biểu cho thánh pháp sư.

Thánh Chiến lần thứ ba lấy một loại tốc độ quỷ dị, lặng lẽ kết thúc . So sánh với cuộc chiến chúng thần xảy ra lần đầu tiên kết quả cuối cùng là bị trục xuất khỏi địa khu của thần, Thánh Chiến lần thứ hai kết quả là chủng tộc bị trục xuất mà lần thứ ba xảy ra Thánh Chiến dường như còn chưa có mấy chủng tộc ở trên đại lục cảm ứng được, cũng đã lắng xuống.

Không có trục xuất và đổ máu, chỉ có một thế lực lặng lẽ thối lui ra khỏi mỗi thành thị trên cái, mà chủng tộc người kia một lần nữa yên ắng xuất hiện trước mắt mọi người.

.

"Ngươi rốt cuộc muốn làm gì a..." Eagle vô lực úp mặt vào bàn trà, "Cho dù nơi này cách Seyfer rất gần, nhưng mà hôm sau ngươi liền chạy tới chạy lui qua đây rất không rất tốt đi!"

"Ngồi thẳng người dậy!" Người ngồi đối diện bàn trà giọng điệu rất nghiêm khắc giảng giải lí lẽ đối với hành vi xiên xiên vẹo vẹo của Eagle, "Người nhà Aboot Lotter không thể không có giáo dưỡng như vậy!"

Tuy tòa thành Teaslan lấy màu đen làm màu chủ đạo, nhưng thiết kế bên trong cũng sẽ không làm cho người ta có cảm giác âm trầm u ám. Ngược lại đa số kiến trúc đều cực kỳ chú trọng tới ánh sáng. Thế nhưng ngay cả như vậy, toàn thân Aboot Lotter đeo cái bộ lễ phục trắng tinh nặng nề, cả người từ trên xuống dưới hình như cũng tản ra một tầng Thánh Quang, đặc biệt là hoàn cảnh lúc này hoàn toàn không phù hợp.

Bàn trà trước mặt bày biện bộ bàn trà tinh xảo cũng không tính là quý trọng, ghế tựa dưới thân cơ hồ không thể chịu đựng nổi sức nặng của vạt áo dài kia. Nhưng cố tình Aboot Lotter vẫn tiếp tục ngồi vững trên vương tọa Thánh điện với tư thế đúng tiêu chuẩn, thắt lưng thẳng tắp, vẻ mặt nghiêm túc giáo huấn Eagle ngồi đối diện.

"Ta vốn cũng không phải là người nhà Aboot Lotter, họ của ta là Olbut Brasington!"

Dường như Aboot Lotter đối với lời phản bác của Eagle không còn lời nào để nói, hồi tưởng lại một năm trước khi xảy ra trận Thánh Chiến hắn thực thi nghi thức chặt đứt huyết thống gia tộc, khuôn mặt luôn luôn nghiêm túc đến độ gần như là cứng ngắc, cuối cùng cũng hiện lên vài tia khó chịu cùng áy náy.

Trầm mặc một hồi lâu, lại khăng khăng cố chấp nói : "Cho dù ngươi đã không còn mối liên hệ huyết thống với gia tộc đi nữa, nhưng ngươi vẫn tồn tại dưới sự che chở của thần Quang Minh. Aclee, thân là thánh tử của thánh điện Quang Minh, ngươi nhất định phải..."

"Được rồi được rồi được rồi..." Mắt thấy Aboot Lotter sắp sửa lại chuẩn bị bắt đầu giải thích cho hắn hiểu ngôn hành cử chỉ đúng mực của một Thánh tử, vội vàng mở miệng cắt đứt, "Ta là Eagle, Eagle · Andries. Thánh tử thánh điện Quang Minh, hai mươi năm trước không phải đã chết rồi sao?"

Aboot Lotter thần sắc một chút, mím môi thần không nói. Nhưng là ánh mắt cố chấp dừng ở Eagle trên người, quanh thân không khí tựa hồ cũng uể oải vài phần.

"Ai..." Eagle buồn bực che trán, cũng không biết phải làm sao khuyên Giáo Hoàng đại nhân ngồi đối diện.

Kỳ thật Aboot Lotter kiên trì chạy qua đây suốt hơn nửa năm trời, Eagle đối với hắn cũng coi như có chút hiểu biết . Vị Giáo Hoàng này mỗi khi đối ngoại luôn luôn kiên trì như Thiết Huyết, ngoại trừ nghiêm túc cố chấp một lòng tôn thờ tín ngưỡng Quang Minh thần ra thì những chuyện riêng tư, nhiều khi mặt lạnh nhưng lại dễ mềm lòng.

Hoặc là nói vị Giáo Hoàng này từ nhỏ đã bị gia tộc xem như vương giả mà bồi dưỡng, căn bản sẽ không biết cách biểu đạt tình cảm của mình.

Eagle: "Ngươi cũng đừng cảm thấy áy náy bởi vì chuyện năm đó, thật sự. Ngươi xem ta này không phải lớn lên rất khỏe mạnh đúng không?"

Aboot Lotter: "Khỏe chỗ nào? Ngoại trừ kiếm thuật, ma pháp, thì ngươi cũng nên học tập lễ nghi giáo dưỡng, không một chút gia giáo. Rốt cuộc cái tên khốn kia dạy ngươi như thế nào vậy!"

Eagle vội vàng xua tay, "Ngươi nói nhỏ thôi!"

Lần trước Aboot Lotter ở công kích phương thức giáo dục của Laird thì vừa vặn đúng lúc bị Laird đi vào nghe được, hai người trực tiếp vọt ra ngoài đánh một trận. Eagle chẳng thể nào khuyên nỗi hai người, cuối cùng vẫn chờ đến khi Gil trở về mới đem hai người tách ra.

Aboot Lotter có chút khinh thường hừ một tiếng, Eagle vội vàng ngồi ngay ngắn, "Được rồi, ta ngồi rồi đây, ta ngồi không phải là được rồi sao!"

Nhìn thấy cuối cùng Eagle cũng đứng thẳng sống lưng, lúc này Aboot Lotter mới chuyển đề tài, "Đúng rồi, có cái này cho ngươi."

Eagle nhìn thấy hai cái thẻ vàng kim đặt ở trên bàn trà, vừa định mở miệng cự tuyệt, nhưng vừa đảo qua vẻ mặt của Aboot Lotter, lời nói vừa tới bên miệng vội vàng thay đổi, "Ách... hai ngày trước ngươi cho ta còn chưa có dùng..."

"Vậy trước cứ cất đi."

Eagle nghĩ nghĩ nửa năm qua thẻ vàng kim trong phòng ngủ mình có thể chất thành một chồng thật dày, liếc mắt nhìn sắc mặt người đối diện, cuối cùng vẫn yên lặng gật gật đầu.

Lúc này Aboot Lotter mới vừa lòng. Khóa học lễ nghi theo thông lệ cũng vừa đúng lúc hoàn thành, ngồi thêm một lát, cũng liền đứng dậy rời đi. Tuy hiện tại thế lực của thánh điện Quang Minh cực kỳ thu nhỏ nhưng để phục sinh lại vị trí pháp sư Quang Minh trên đại lục, thân là Giáo Hoàng trách nhiệm cũng sẽ không quá rảnh rơi.

Nhưng mỗi cách hắn vẫn đều đặn kiên trì đến đây phục hồi, hơn nữa chẳng ngại chẳng phiền vẫn luôn kiên trì dạy ngôn hành cử chỉ cho Eagle. Bỏ lỡ thời kỳ trưởng thành của Eagle, trong lòng hắn vẫn luôn có một loại ưu thương vô lực.

Thế nhưng cố tình Eagle cũng chẳng phải người kiên nhẫn dứt khoát cự tuyệt. Hắn nhìn ra được, Aboot Lotter sẽ có những hành vi này, kỳ thật hắn vẫn luôn bức rức về chuyện xảy ra một năm trước, cùng với quá khứ hơn mấy mươi năm qua hắn thờ ơ không đoái hoài đến, hiện gườ tiến hành nỗ lực cố gắng, đền bù những gì mà hắn đã thiếu người.

"Em cảm thấy không thể cứ tiếp tục như vậy được nữa..." Buổi chiều thời gian được nghỉ giải lao, Eagle ngã vật xuống giường, vô lực oán hận với Gil, "Còn như vậy nữa, em thật sự sẽ từ từ bị hắn giáo dục thành công !"

Gil bắt hai chân lên đầu nửa gác ở đệm giường, trong tay lật một quyển sách đã tàn tạ, không để ý đến hắn.

"Anh có thể tưởng tượng được không?" Eagle bất mãn túm lấy quyển sách trong tay Gil, "Sau này em sẽ phải mặc cái loại quần áo không thể cất bước, đi đường, mỗi khi ngồi lưng phải thẳng tắp như tấm ván gỗ, khi nói chuyện còn phải dùng cái loại kính ngữ cũ xưa kia đó!"

"A ——" Gil cũng không để ý tới việc bị rút mất quyển sách, dáng vẻ biếng nhác nằm xuống, "Kỳ thật anh rất muốn nhìn thấy em trong cái bộ dạng đó, Thánh tử đại nhân."

"Đừng có mà nói giỡn!" Eagle xoay người cưỡi trên thắt lưng Gil , giơ tay bóp lấy cổ hắn, "Nhanh nghĩ biện pháp cho em a!"

"Đánh cho hắn một trận nữa." Gil nghiêm túc đề nghị.

"Em đánh không lại hắn!" Eagle thiên phú dù cho, cũng không thể tài năng ở uy trong vòng một năm còn có có thể cùng cấp thánh đối kháng thực lực.

"Không sao, anh đánh thắng là được." Gil không quan tâm, "Anh giúp em đánh."

"Đừng làm rộn!"

"Lại không thể đánh được hắn đi." Gil nâng tay nhéo nhéo cổ của đối phương, "Vậy chúng ta đi thôi. Không thể đánh hắn, vậy chúng ta bỏ trốn đi."

Eagle đối với đề nghị này lập tức có chút tâm động, "Đi? Chúng ta đi đâu chứ?"


"Long đảo, thế nào." Gil thờ ơ cười nói, "Mang theo Toffee, để cho nó nhìn tận mắt xem quê hương của loài rồng."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^