Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

[C 247] Thiên hạ đệ nhất ảnh vệ

Lililicat
Phong

Chương 247:



            "Tiểu Thất!" Khanh Ngũ nhịn không được thốt lên, mà tay hắn cũng túm lấy tay áo Tiểu Thất.

            Chàng trai giống hệt Tiểu Thất vốn định rời khỏi thang máy, thế nhưng thình lình bị người tóm lấy, sửng sốt một chút, nghi hoặc nhìn Khanh Ngũ: "Anh là ai? Tôi quen anh sao?"

            "Ngươi. . . không phải Tiểu Thất à? Xin lỗi ta nhận lầm người." Khanh Ngũ ánh mắt lóe lên.

            Tuy miệng hắn nói như vậy, thế nhưng thần thái của Tiểu Thất, động tác của Tiểu Thất, hắn thuộc lòng, hắn dám khẳng định, người này chính là ảnh vệ của hắn Mạc Tiểu Thất!

            Đám hỗn độn môn thấy thế, hai mặt nhìn nhau, Ảnh công tử thông minh cỡ nào, đột nhiên một chưởng tấn công Tiểu Thất!

            Chàng trai này rất giống Tiểu Thất tuy không biết những người này, thế nhưng thấy Ảnh công tử đột nhiên làm khó dễ, bảo tiêu bên cạnh hắn còn chưa kịp phản ứng thì thân thể thanh niên đã làm ra phản xạ động tác, nhanh chóng lóe lên, tránh thoát sát chiêu của Ảnh công tử!

            "Ngươi quả nhiên công phu tốt." Ảnh công tử mỉm cười, lần thứ hai ra quyền, mà bảo tiêu bên người Tiểu Thất đã bị Lãnh Tịnh trong nháy mắt đánh ngã.

            Tiểu Thất hoàn toàn không rõ mấy người này vì sao đột nhiên xuất thủ, đối mặt với nguy cơ bất ngờ trước mặt, hắn chỉ cảm thấy trong nội tâm của mình tựa hồ có thứ gì đang rục rịch, dường như là nỗi xung động nào đó —— giống hệt một loại bản năng, có thể giúp hắn linh hoạt tránh thoát đòn công kích tiên tiếp không kịp phòng của Ảnh công tử!

            Ảnh công tử đang thử thăm dò mấy chiêu lúc này cũng chịu thu tay lại, nói: "Ngươi quả nhiên là Mạc Tiểu Thất, loại công phu này, người hiện đại không thể luyện được."

            "Tôi căn bản không quen biết các người! Các người rốt cuộc là ai! Là cướp sao! Các người biết tôi là ai không!" Tiểu Thất liên tiếp lui về phía sau.

            "Tiểu Thất! Ngươi đừng đi!" Khanh Ngũ nhất thời nóng ruột, đột nhiên nỗ lực từ xe lăn đứng dậy, thế nhưng chợt ngã nhào trên đất.

            Thấy Khanh Ngũ té ngã, trong lòng Tiểu Thất không hiểu sao nổi lên chút chua xót khổ sở vừa muốn đi tới dìu, thế nhưng hắn rất nhanh ý thức được bản thân mình không thích hợp, vì vậy quay đầu bỏ chạy.

            "Tiểu Thất! Tiểu Thất!" Trong hành lang trống rỗng, chỉ có tiếng la tan nát cõi lòng của Khanh Ngũ khiến Tiểu Thất càng chạy lại càng nhịn không được bịt kín lỗ tai.

            Cái gì mà Tiểu Thất chứ, hắn rõ ràng là Mạc Vân Hải, chính là chủ nhân của tập đoàn tài chính Mạc thị, hắn có sáu người chị gái, mình ở hàng thứ bảy. Bình thường tất cả mọi người đều gọi hắn Thất thiếu gia không sai, thế nhưng mấy người kia, hắn cho tới bây giờ cũng đều chưa từng gặp qua!

            Vậy thì vì sao vừa rồi khi mình nhìn thấy người đàn ông ngồi trong xe lăn lại có cảm giác được quen thuộc như vậy, rồi lại xa lạ đến thế?

            Mạc Vân Hải chạy hồng hộc đến cửa, miệng há to thở hổn hển.

            Người đàn ông kia. . .

            Hắn chỉ cần vừa nhắm mắt lại cũng có thể cảm thấy được hình dáng lúc người ấy hô hoán.

            Vì sao người này, lại khiến hắn khắc sâu ấn tượng như vậy? !

            Ngay lúc hắn nghi ngờ, điện thoại di động của hắn chợt vang lên, là chị hai của hắn gọi điện thoại tới:

            "Vân Hải, buổi gặp mặt của em tiến hành như thế nào? Có nhìn trúng vị tiểu thư tài phiệt nhà ai hay không? Em còn nhớ rõ nguyện vọng của ba ba chứ? Nếu như trước năm em mười tám tuế không thể đính hôn, như vậy em sẽ không có quyền kế thừa tài sản kia, sẽ bị gia tộc xoá tên a!"

            "Đã biết, chị hai, không cần chị giục. Em tự có sắp xếp." Mạc Vân Hải nóng nảy cắt điện thoại.

            Cũng không biết ông già nhà hắn viết bản di chúc chó má gì nữa, chẳng lẽ rất sợ Mạc gia vô hậu cho nên yêu cầu vừa tròn mười tám mình sẽ phải đính hôn!

            Làm hại hắn mỗi ngày đều phải đi tới mấy loại tiệc gặp mặt này, nhưng mà những nữ nhân kia, một điểm cũng không khơi dậy hứng thú của hắn, phải biết rằng những vị thiên kim quý tộc kia không phải là mấy bà chị hai mươi mấy thì cũng chính là mấy cô nàng loli mười mấy tuổi, làm sao có thể đính hôn với bọn họ chứ!

            Tuy rằng Mạc Vân Hải mới mười bảy tuổi, thế nhưng quan niệm lại siêu cấp bảo thủ.

            Mắt thấy chưa đầy một tháng nữa hắn sẽ đón cái sinh nhật mười tám tuổi, nếu như còn không tìm được đối tượng đính hôn, hắn cũng sẽ đuổi cổ khỏi nhà họ Mạc, tuy hắn cũng không muốn kết hôn, thế nhưng mơ hồ cũng có chút bối rối.

            Mạc Vân Hải phiền não lái chiếc xe xa hoa trở về tới khu nhà cao cấp của mình, hắn qua loa vọt vào tắm rửa rồi trở về phòng nằm nghỉ thế nhưng nhìn trần nhà lại không thể ngủ được, trên bàn của hắn đều là các bản nháp thiết kế trang phục mốt.

            Kỳ thực hắn căn bản không thích trở thành người thừa kế của gia tộc gì sất, so với thứ đó thì hắn lại yêu thích việc thiết kế trang phục mốt, nhất là nam trang. Gần đây danh tiếng của hắn ngày càng thịnh, hắn càng ngày một hy vọng mình có thể hoàn thành những tác phẩm này và cắt đứt quan hệ với Mạc gia, tự tay xây dựng đế quốc mới của mình. Cứ như vậy, cũng không cần bị bản di chúc kia thúc ép.

            Không biết vì sao, đêm nay, hắn thỉnh thoảng lại nghĩ đến cái người đàn ông tàn tật té ngã kia.

            Hay là, nguyên nhân bởi vì chủ đề thiết kế lần này của mình là phục trang cho ngươi khuyết tật, cho nên hắn mới lưu ý người đàn ông  đó như vậy.

            Để có thể nhanh chóng gặt hái được thắng lại tốt đẹp cũng như danh tiếng trong xã hội, Mạc Vân Hải quyết định hợp tác với tổ chức công ích, đem trang phục trong bản thiết kế của mình làm thành trang phục mốt xinh đẹp dành cho người tàn tật. Có lẽ là bởi vì gần đây đều đang bận rộn chuyện này, mới có thể có chút mẫn cảm với người ngồi trong xe lăn đó đi?

            Thế nhưng, mấy người kia vì sao lại muốn ra tay với mình? Mạc Vân Hải nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, đơn giản không muốn đụng tới nữa, tiếp tục sửa chữa bản thiết kế trang phục của mình.

            ————————————————————

            "Ta dám khẳng định người kia chính là Tiểu Thất!" Khanh Ngũ ngồi ở trong quán rượu, lo lắng nói.

            "Thế nhưng hắn sau khi bị vòng xoáy hút qua thời khôngthì đã bị ảnh hưởng rất lớn, vì thế thân phận thay đổi, ký ức cũng mất đi." Tiêu Kỳ nói, "Không biết hắn còn dư lại chút ký ức nào không, hết thảy đều phải xem duyên phận giữa ngươi và hắn."

            "Ta sẽ không buông tay! Ta nhất định sẽ đánh thức Tiểu Thất! Cho dù hắn không nhớ rõ ta, ta cũng sẽ khiến hắn lần thứ hai thích ta!" Khanh Ngũ đột nhiên một quyền đánh vào trên bàn.

            "Ngươi vui vẻ là được rồi. Chúng ta nhất định sẽ toàn lực giúp ngươi!" Chim ú nói.

            Mà lúc này, toàn bộ mọi người trong quầy rượu đều đang nhìn bọn họ, nhưng không phải bởi vì Khanh Ngũ đột nhiên vỗ bàn, mà là bởi vì nhóm thần hỗn độn thực sự xách nồi lẩu tới quán rượu cao ăn uống hùng hổ, khiến cho cả cái quầy rượu đều bay mùi.

            "Ta phải điều tra rõ thân phận bây giờ của Tiểu Thất!" Khanh Ngũ ý chí kiên quyết cầm cái bát trước mặt mình bắt đầu ăn lẩu.

            ——————————————————————

            Đã đến giai đoạn khai mạc quan trọng trong sự nghiệp của mình, thế nhưng người mẫu lại làm cho Mạc Vân Hải không hài lòng, hắn cần người mẫu chân chính có thể mặc ra trang phục mốt hiển lộ ra khí chất của bản thân, thế nhưng hiện tại nữ người mẫu đã có sẵn, riêng nam người mẫu vẫn còn thiếu một người.

            Vì vậy ngay ngày thứ hai, Mạc Vân Hải tự mình phỏng vấn tuyền dụng người mẫu nam công khai. Trong bảng thông báo tuyển dụng lần này ra giá rất cao, hơn nữa rất có thể nhờ lần này mà một bước lên trời, tiến chân vào trong giới —— bởi vì những người hợp tác với Mạc Vân Hải toàn bộ đều là những bậc thầy tầm thế giới.

            Châm chọc chính là, tuy Mạc Vân Hải hạ quyết tâm dùng năng lực chính mình sáng chế một con đường riêng, thế nhưng nếu không có bối cảnh Mạc gia, hắn cũng không có khả năng ở xuôi gió xuôi nước như  thế.

            Ngoài dự liệu của Mạc Vân Hải, bản g thông báo tuyển dụng còn chưa kéo dài tới một giờ đã xuất hiện một người mẫu lý tưởng nhất.

            Tên người mẫu này vô luận là vóc người hay dung mạo khí chất đều có thể nói là viên ngọc sáng chói, bướng bỉnh khó kiềm cao ngạo có thần, càng phù hợp với yêu cầu khí tức quý tộc của Mạc Vân Hải, chỉ có điều hắn thiếu sót một chân khiến cho người ta khó tránh khỏi thổn thức, cảm khái vì sao trời cao lại cướp đi vẻ hoàn mỹ của một nam tử chói mắt như thế.

            Thế nhưng cái này lại càng thích hợp với yêu cầu người mẫu tàn tật mà Mạc Vân Hải đề ra, lúc tên người mẫu đẹp trai này để tóc dài chống gậy dạo bước một vòng trên đài hình chữ T, Mạc Vân Hải đã xác định, đây chính là người mẫu hắn cần —— người này tên là Daphne.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^