Phong
Chương 248:
Người mẫu
nam Daphne mang chân giả biểu diễn chỉ trong một đêm trở thành ngôi sao mới nổi
được người truy lùng, mẫu thiết kế của Mạc Vân Hải cũng đánh một trận thành
danh, nhất thời thanh danh bay cao.
Để mượn hơi
người mẫu nam đang thu hút sự chú ý kia, Mạc Vân Hải quyết định mở một buổi tiệc
khánh công, thuận tiện giúp hắn tiến thêm một bước ký kết một hợp đồng, quảng
bá mẫu mã.
Mà nhân vật
quan trọng của buổi tiệc khánh công này chính là vị Daphne kia.
Địa điểm tổ
chức chính là biệt thự bể bơi tư nhân của Mạc Vân Hải, thậm chí khách mời còn
có rất nhiều danh nhân, Mạc Vân Hải cũng mong muốn thông qua buổi tiệc lần này
mở rộng nhân mạch của mình.
Mà tập đoàn
tài chính danh tiếng tăng cao gần đây ——Nhóm người của tập đoàn tài chính Hỗn Độn
cũng đã ở đáp ứng lời mời.
Mạc Vân Hải
vừa nhìn thấy hai chữ Hỗn Độn, nỗi lòng nhất thời lại bốc lên, nhưng không biết
cái loại tình cảm này phức tạp đến từ đâu, vô hình chung như có sợi tơ bén rện mà
hắn lại nhìn không rõ.
Hắn ngồi
trong phòng làm việc ném danh sách trong tay đi, rồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ,
trên thực tế, nhiều năm qua hắn vẫn luôn có một loại cảm giác, bản thân mình
cũng không thuộc về nơi này. Bắt đầu từ lúc đó, trong lòng nổi lên cảm giác dường
như đã đánh mất phần ký ức quan trọng gì đó.
Mặc kệ thế
nào, tiệc tối nay với hắn mà nói phi thường kích động nhân tâm, là một đêm có ý
nghĩa sâu xa.
Hắn cảm
giác con người mới trong mình một đêm này sẽ mở ra.
Bởi vì ...
một đêm này, cũng chính là sinh nhật hắn tròn mười tám, dựa vào bản di chúc của
cha hắn để lại, nếu như hắn hoàn không thể kết hôn, sẽ mất đi tất cả quyền kế
thừa.
Thế nhưng hắn
căn bản không muốn kết hôn!
"Không
ngờ chúng ta cũng có thể trở thành tập đoàn lớn." Lãnh Tịnh ngồi ở ghế phụ
bên cạnh Tiêu Kỳ nói, "Sau khi trải qua quá trính chiến đấu dài đằng đẳng
với bọn quái vật hỗn độn, cuối cùng chúng ta cũng có thể kiêu ngạo rồi."
"Đúng
vậy đúng vậy, cuối cùng chúng ta cũng có thể mặc lễ phục sang trọng tham gia loại
tiệc hội của giới thượng lưu rồi. Mong rằng tay nghề của đầu bếp ở yến hội
không tệ." Chim ú ngồi ở phía sau xe limo, trong tay còn bưng một ly rượu
đỏ, ngay cả mái tóc dài của hắn cũng đã được nhà tạo mẫu tóc xử lý tỉ mỉ, dùng
đoạn nịt màu đỏ buộc lên.
"Vốn
dĩ các ngươi cái gì cũng không làm a?" Tiêu Kỳ thổ tào, "Toàn bộ đều
là công lao của Khanh Ngũ công tử."
"Vì vậy,
để bày tỏ tấm lòng chúng ta dùng lực lượng của chúng ta nên đưa cho Khanh Ngũ một
món lễ vật a —— ít nhiều gì thì Lãnh Tịnh cũng không cần tiếp tục chuyển hàng,
mà chúng ta cũng không cần vì tiền thuê nhà mà rầu rỉ." Ảnh công tử nói.
"Đề
nghị tốt." Chim ú nâng ly rượu lên, chạm cốc với Ảnh công tử, "Chúng
ta cùng đám quái vật chiến đấu lâu như vậy, bị đám quái vật quấy phá, hiện tại
có thể yên lặng nhìn thế nhân, kẻ quấy phá ngược lại chính là thần hỗn độn!"
Màn đêm buông
xuống, vô số tinh anh trong xã hội lần lượt đi vào trong khu nhà cấp cao.
Tổ bốn người
hỗn độn vừa xuống xe, là tiêu điểm của ánh đèn, hôm nay giá trị con người của bọn
hắn rất xa xỉ, nhanh chóng thăng cấp thành hình tượng của toàn dân, thậm chí còn
được xưng là "bốn vị công tử kim cương", nào có ai biết "ngân
long lãnh khốc " hôm nay có vô số fan hâm mộ trên in tờ nết khiến bao nữ
sinh thét chói tai—— Lãnh Tịnh, trước đây vốn chỉ là một người chuyển phát
nhanh?
"Cảm tạ
các vị đại giá quang lâm tiệc tối của không gian Đệ Thất chúng ta." Daphne
mặc bộ quân trang áo ba-đờ-xuy, đầu đội nón lính tự mình đến nghênh đón nhóm thần
hỗn độn.
Tuy ngày hôm nay hắn mặc quân trang là chủ đề của bộ sưu tập
lần này, thế nhưng vào tay nhà thiết kế này rất phô trương, không giống một Daphne
thường ngày.
Không gian Đệ
Thất, hiện tại là công ty quản lý của Daphne, cũng là công ty Mạc Vân Hải tự
mình mở.
Rõ ràng Daphne
không sở hữu khuôn mặt đẹp như Chim ú nhưng bởi vì phong cách hai người khác biệt,
thoạt nhìn hoàn toàn không cách nào liên hệ với gương mặt của bọn họ.
"Ngày
hôm nay người của Mạc gia cũng tới, nghe nói đêm nay là sinh nhật mười tám của
Mạc Vân Hải. Nếu như đêm nay Mạc Vân Hải không thể xác định hôn sự của hắn, như
vậy hắn cũng sẽ bị Mạc gia từ mặt, vĩnh viễn đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Mạc."
Daphne nói, "Chư thần, ta cảm thấy đêm nay đối với chúng ta mà nói, nhất định
cũng là một buổi tối có ý nghĩa đặc biệt."
"Đúng
là như vậy." Ảnh công tử nói.
Daphne nhếch
... môi, dùng gậy cây thủy tinh chống xuống mặt đất.
Nhất thời,
một khe hở không gian nứt ra, nhanh chóng lan khắp dưới chân bọn họ.
Mạc Vân Hải
đang tiếp đãi khách nhân, chị cả của hắn, tiểu thư Mạc gia —— Mạc Vân Lâm kéo
cánh tay của chồng mình đi tới trước mặt hắn.
"Tiểu
Hải, em chính là em trai duy nhất của nhà mình, đêm nay em sẽ tuyên bố một nửa
kia của mình với gia tộc là ai đi? Nếu như em còn không có động tác thì quyền kế
thừa gia nghiệp vốn dĩ thuộc về gia tộc của em, sẽ bị nhà Vĩ nhà chị cướp đi đó
nha! Sao còn chưa thấy được bạn gái em hửm?" Mạc Vân Lâm nửa đùa nửa thật
cười nói.
Từ trong mắt
nàng lóe lên tinh quang, xem ra Mạc Vân Lâm tựa hồ cũng không hy vọng Mạc Vân Hải
kế thừa gia tộc.
"Vân
Lâm, đêm nay em nên nghĩ về sau sẽ làm gì, thoát khỏi chỗ dựa vững chắc như Mạc
gia, em có thể sẽ chết rất thảm." Chị hai Mạc Vân Lan cắt đứt lời của chị
cả.
Mạc Vân Lan
khác với người chị cả hay ghen tỵ, cô ấy vốn rất quan tâm em trai mình.
Lúc này người
của Mạc gia lục tục xông tới, thoạt nhìn giống như nhẹ nhàng bàn việc nhà nhưng
miệng lưỡi người nào người nấy đều ẩn tàng dao găm. Nếu như đêm nay Mạc Vân Hải
từ bỏ quyền kế, như vậy vì tranh quyền kế thừa gia tộc sẽ dẫn phát tới một cuộc
phân tranh gia tộc kịch liệt.
Mạc Vân Hải
khẽ bóp trán, phiền não nhìn đám người thân nhà họ Mạc này, có đôi khi hắn mong
muốn bản thân không phải sinh ra trong một gia tộc lớn phức tạp như vậy.
"Ta muốn
đi vệ sinh." Mạc Vân Hải đối mặt với truy vấn của thân thích, không thể
làm gì khác hơn là dùng một chiêu này.
Biệt thự có
phòng toilet xa hoa dành riêng cho tân khách, thế nhưng kiểu toilet này căn bản
không có tiện cho người tàn tật.
Khanh Ngũ
chuyển động bánh xe vào trong WC, khẽ nhíu mày nhìn trong không gian bên trong thiết
kế bồn cầu dạng nấc thang ngồi chồm hổm.
"Này, đừng đứng chắn trước cửa." Mạc Vân Hải ở phía sau hắn lên tiếng, Khanh Ngũ
quay đầu nhìn lại, nhất thời ngây ngẩn cả người.
"Là anh!
Anh vậy mà đuổi tới nơi này!" Mạc Vân Hải vừa nhìn thấy hắn liền nhớ tới,
cái người đàn ông ngồi xe lăn này đối với hắn mà nói, thật sự là ấn tượng quá
sâu, mấy ngày nay nằm mơ đều mơ thấy hắn.
"Tôi tới
tham gia tiệc tối." Khanh Ngũ khách khí từ trong túi lấy ra danh thiếp cho
hắn xem.
"Này! Mấy
người hộ vệ kia đâu rồi? Bọn họ không tới giúp anh sao?" Mạc Vân Hải hỏi.
"Mấy
người lần trước ở bên cạnh tôi, là đồng sự không phải là bảo tiêu, tôi thay mặt
bọn họ xin lỗi cậu, phỏng chừng bọn họ nhận lầm người." Khanh Ngũ ưu nhã
cười nói.
". .
." Mạc Vân Hải cũng không biết mình tại sao lại không có cách nào tức giận với
người này, hắn bỉu môi nói: "Được rồi, tôi tạm thời tin tưởng anh, tôi thấy
nhất thời cũng sẽ không có người đến, tôi sẽ cố mà làm giúp anh một lần."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^