Phong
Mạc Vân Hải ôm Khanh Ngũ vào trong toilet, đem hắn đặt ở trên bồn cầu, Khanh Ngũ ngăn y lại: "Ở đây không có tay vịn, tôi không thể..."
"Anh không thể cỡi quần à? Thật phiền phức!" Mạc Vân Hải ngoài miệng ghét bỏ nhưng vẫn giúp Khanh Ngũ tháo đai lưng, ai biết tay hắn vừa đặt ở khoá kéo thì bên ngoài đã phát ra tiếng vang kỳ quái cùng với tiếng thét chói tai.
"Xảy ra chuyện gì? !" Mạc Vân Hải ngừng tay, mở nắp bồn cầu trước mặt đẩy cửa nhìn ra bên ngoài, ngoài dự liệu của hắn chính là toàn bộ toilet mới vừa rồi còn xa hoa lộng lẫy, bây giờ lại trở nên vô cùng rách nát cổ xưa. Mạch điện đều lộ ra ngoài, còn có đèn ne-ong sắp sửa cháy.
"Chuyện gì vậy!" Mạc Vân Hải kêu lên.
Khanh Ngũ hốt hoảng nói, "Xảy ra chuyện gì thế?"
"Không biết... Này! Anh nhanh lên một chút! Tôi phải ra đó xem thử một chút!" Mạc Vân Hải nói với Khanh Ngũ.
Khanh Ngũ không phải thật sự muốn giải quyết, hắn vội vàng nói: "Tôi đột nhiên không có mắc tiểu nữa, cậu không được bỏ lại tôi một mình!"
"Dong dài!" Mạc Vân Hải chỉ đành ngồi xổm xuống trước bồn cầu, "Xong chưa, tôi cõng anh."
Vì vậy Khanh Ngũ hệt như một con tôm nằm sấp trên lưng Mạc Vân Hải.
Khi cõng hắn, Mạc Vân Hải cảm thấy Khanh Ngũ còn nhẹ hơn so với tưởng tượng của mình nữa.
Xe lăn của Khanh Ngũ chắn ở vách tường, tựa hồ cũng trở nên rất cũ kỹ, cũng may còn có thể dùng, Mạc Vân Hải vuốt ve ghế lót phủ bụi sau đó đặt Khanh Ngũ vào trong xe lăn.
Lập tức hắn thận trọng đẩy Khanh Ngũ đi ra toilet, nhất thời, cảnh tượng bên ngoài khiến hắn sợ ngây người —— bởi vì nơi này căn bản chẳng phải là biệt thự sang trọng trước đó của bọn họ, mà là một địa điểm xa lạ, hàng lang thật dài, trang thiết bị đơn điệu, tĩnh mịch âm trầm phủ trùm.
Thoạt nhìn, mọi người đều đã rời khỏi hết.
"Đó là một thư viện à?" Khanh Ngũ nhìn chung quanh, trên cánh cửa có căn phòng viết dòng chữ phòng tài liệu xx.
"Chết tiệt làm sao lại tới nơi đây?" Mạc Vân Hải đi về phía trước vài bước, quả nhiên thấy được phòng đọc bên trong cánh cửa thủy tinh trong suốt.
Ở đây thật sự có một thư viện.
Việc cấp bách là tìm đường ra ngoài.
Nhưng mà, khi bọn hắn dọc theo hàng lang bước tới đại sảnh thì tiếng kêu thảm thiết cách đó không xa lại vang vọng ——
"A! ! ! ! Mau cứu tôi! !"
Mạc Vân Hải vội vã đẩy Khanh Ngũ vọt đến hàng lang bên tường, sau đó nhìn thấy một màn ——kinh khủng hiện ra trước mặt của hắn!
Chỉ thấy một cô gái máu thịt lẫn lộn mơ hồ quỳ rạp trên mặt đất, đùi phải của cô toàn bộ đều không thấy, phía sau kéo theo một vết máu thật dài, đang cố gắng leo về phía thang máy.
Mạc Vân Hải muốn đi qua cứu cô, lại bị Khanh Ngũ kéo lại ——
Chỉ thấy cửa thang máy đột nhiên mở ra, một con quái vật đầu chim đột nhiên từ trong thang máy nhô ra, một ngụm nuốt gọn cô kia, kéo cả người cô vào trong thang máy, Mạc Vân Hải trơ mắt nhìn cánh cửa thang máy khép lại, cô kia cứ như vậy bị quái vật cắn nuốt!
"Đây! Đây là vật gì! Khủng bố như vậy! ?" Mạc Vân Hải sợ ngây người.
"Chúng ta chỉ có thể đi thang bộ!" Khanh Ngũ nói.
Lúc này Mạc Vân Hải mới kịp hoàn hồn, vội vã đẩy Khanh Ngũ đi qua lối thoát hiểm.
Mà một màn án mạng kinh khủng vừa xảy ra trong thang máy, Chim ú biến trở về hình người hỏi cô gái Daphne: "Thế nào? Ta diễn không tồi đi!"
"Chỉ nhìn qua thôi cũng rất sợ hãi. Nhất là lúc ngươi trợn to mắt." Daphne cầm lấy túi máu tưới xuống đỉnh đầu của mình: "Xuống lầu ba, ta phải tiếp tục màn biểu diễn! Ngươi mua giày cao gót chưa?"
"Ừ (⊙v⊙), cái này cho ngươi." Chim ú xuất ra một hộp giày giao cho Daphne.
"Hộp này quá thô, không biết có phải là hàng dởm không nữa? Daphne chính là ngôi sao thế giới đó?" Daphne hỏi.
"Đúng vậy! Chính là ngôi sao thế giới!" Chim ú đáp, hắn tưởng bày ở siêu thị thì đều là hàng hiệu chứ.
Ước chừng Mạc Vân Hải đã dẫn Khanh Ngũ từ cầu thang thoát hiểm xuống tới lầu ba, Daphne vội nâng chân bên phải mang chiếc giày bên trái vào, sau đó đỡ tường đứng dậy.
"Cái này cũng cho ngươi." Chim ú đưa cái búa cho Daphne.
Một nơi khác.
Rốt cục Mạc Vân Hải cố hết sức đem cả Khanh Ngũ lẫn xe đẩy xuống tới lầu ba, bố cục lầu ba và lầu bốn không sai biệt lắm, chỉ là càng thêm rách nát, bọc da trên tường đều bị bóc ra, xung quanh tối đen, bởi vì đại bộ phận bóng đèn đều bị hỏng.
Nhưng mà, cửa hiểm lầu hai đã biến mất!
Mạc Vân Hải không có nhìn lầm, thang lầu ở lầu ba ra đã không thấy tăm hơi, chỉ có tường quay về phía bọn họ!
Tình huống này chắc phải dùng thang máy rồi!
"Chúng ta bị vây khốn! Trong thang máy có quái vật!" Khanh Ngũ nói.
"Chưa tới phút cuối không nên từ bỏ!" Mạc Vân Hải khẽ cắn môi, đẩy Khanh Ngũ bước vào hàng lang mờ tối lầu ba.
Trong hành lang vang lên trận âm hưởng đát đát đát kỳ quái. Giống như là tiếng giày cao gót ma sát ở trên sàn nhà, thế nhưng cực kỳ thong thả hơn nữa tiết tấu vô cùng kỳ lạ, không giống như người bình thường bước đi.
[Tonghopdoanmyhoan.com ăn cắp]
Mặt khác, trong tiếng động này xen lẫn tiếng động giống như do vật nặng kéo lê trên mặt đất vậy.
Mạc Vân Hải cảm nhận được nguy cơ, thanh âm kia càng ngày càng gần, rốt cục ở cuối hành lang xuất hiện ra "chân tướng" của tiếng động đó!
Một người phụ nữ toàn máu là máu, một chân bị chặt đứt, tóc tai bù xù, đang kéo cái búa, ngẹo cái cổ, dùng một chân còn dư lại nhảy tới!
Người phụ nữ chẳng phải là người mới vừa rồi bị giết trên lầu sao!
"Nàng biến thành tang thi rồi!" Mạc Vân Hải kêu to.
"Hắc a a a!" Nữ tang thi phát ra tiếng kêu kinh khủng, dường như chính là giọng của đàn ông! Bị ác ma chiếm đoạt!
Nhưng mà đã không còn đường lui, cầu thang thoát hiểm biến mất, trừ phi bổ nhào về phía trước, thế nhưng Khanh Ngũ làm sao bây giờ? Hắn căn bản không có cách nào lên lầu!
Mạc Vân Hải không thể suy nghĩ được nhiều như vậy, chỉ có thể đẩy Khanh Ngũ về đằng sau, ai biết vừa vọt tới cửa thang lầu, chỉ thấy lầu trên truyền đến một tràng gầm rú kinh khủng không phải của con người, một con thú đầu chim đang ở khúc quanh trên lầu bốn trợn to mắt nhìn chằm chằm bọn hắn!
Mạc Vân Hải khẩn trương thở hổn hển, nhưng vấn đề khiến cho hắn phải nỗ lực suy tư chính là —— quái điểu và nữ tang thi trước đón sau bọc, làm sao bây giờ! !
Thang máy có thể sử dụng? !
"Này! Tôi muốn đánh cuộc một keo!" Mạc Vân Hải đột nhiên ôm ngang lấy Khanh Ngũ, xông về phía nữ tang thi—— hắn muốn vòng qua nữ tang thi !
Mà nữ tang thi một chân tru một tiếng, tay nâng cái búa lên thật cao!
Vào lúc này thân thể Mạc Vân Hải sinh ra phản ứng thần kỳ tránh thoát một kích—— hắn giống như tuyển thủ thể thao lão luyện nhảy lên một cái, lộn trên không trung, vừa nhảy một cái đã bắn xa chừng hai thước, thậm chí còn cao hơn cả cái búa của nữ tang thi! Thế cho nên lúc phóng búa, lưỡi dao sắc bén hầu như xẹt ngang qua lưng của hắn! Nếu như hắn cúi thấp một tẹo thôi thì đã bị một búa kia rạch nát bụng rồi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^