Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

[ C245] Thiên hạ đệ nhất ảnh vệ

Lililicat
Phong


Chương 245


            Cứ như vậy, Khanh Ngũ đã tới hiện đại. Dựa theo nội dung trên bản khế ước cùng với nguyện vọng ban đầu của hắn, tuy Tiểu Thất tới thời đại này nhưng đầu óc vẫn mù mờ trong dòng nước xoáy chẳng biết đi đâu. Có điều Long thần Lãnh Tịnh cũng đã đáp ứng hắn, chỉ cần bọn họ thật tình yêu nhau, nhất định sẽ có một ngày gặp lại nhau, mà trong khoảng thời gian chờ đợi Tiểu Thất, Khanh Ngũ phải hỗ trợ công việc của bộ phận tài vụ.

            Tri thức hiện đại đối với dạng thiên tài như Khanh Ngũ rất thuận buồm xuôi gió, bởi vậy công việc của bộ phận tài vụ kế toán cũng như cá gặp nước, dù sao Khanh Ngũ là nhân tài trong giới tài chính cơ mà.

            Sau mấy ngày nữa kiểm tra dò soát lại đống sổ sách, Khanh Ngũ phát hiện, sự vụ của hỗn độn mặc dù có đăng kí kinh doanh ở cục công thương, thế nhưng nhiều năm qua kỳ thực chưa từng có bất cứ thu nhập gì, ngoại trừ lợi tức từ cửa hàng chuyển phát đã đóng cửa của Lãnh Tịnh đem về —— nguyên nhân đóng cửa là bởi vì đại hình của công ty này chiếm đoạt lũng đoạn. Trừ việc này bên ngoài, hai người Thượng Hi và Tuyết Nhan cũng từng góp vốn, nhưng về sau việc làm ăn của hai bọn hắn toàn bộ đều thua lỗ, lúc đó cũng cắt đứt khoản tiền ấy.

            Đáng sợ hơn chính là bởi thời gian dài không có tiền chi trả khoản phí điện nước, nếu như sự vụ hỗn độn nếu không giao phí điện nước và tiền thuê mặt bằng thì ngày mai sẽ bị người ta cúp điện! Mà đối sách đêm trước ngày cắt điện của mấy cái tên hỗn độn này chính là —— liều mạng trữ nồi lẩu và tận dụng cơ hội và thời gian chơi điện tử trò chơi, tranh thủ khoảng thời gian vui vẻ cuối cùng.

            Khanh Ngũ đột nhiên cảm thấy mình cũng đã hứa nhận một nhiệm vụ bất khả thi.

            Vì thế lúc một đám thần hỗn độn tụ tập xem ti vi chơi trò chơi, Khanh Ngũ kéo công tắc nguồn điện xuống.

            "Mọi người hãy nghe ta nói, nếu như ngày hôm nay chúng ta không thể hoàn thành một vụ làm ăn, ngày mai sự vụ sẽ phá sản, ta tin tưởng, ý định ban đầu của Long thần cũng chẳng phải là cứu một thế giới sắp sửa diệt vong rồi mời ta đến đây để nhìn công tư của mọi người đóng cửa." Khanh Ngũ đối mặt với các vị thần hỗn độn cường lực nhất nói.

            "Chúng ta không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy nhận được case nào." Chim ú phát biểu.

            "Tận dụng internet có thể nhận a." Khanh Ngũ, "Trên thực tế, ta đã giúp các ngươi nhận một vụ trị giá mười vạn, cũng đủ chi trả tiền mướn phòng tiền nợ và phí điện nước rồi."

            "Vụ gì mà lợi hại như vậy? ! Chẳng lẽ! Giống như mấy vụ lúc trước chúng ta nhận, là quyết đấu với Tà Thần sao!" Chim ú hưng phấn nói.

            "Không lợi hại như vậy, chỉ giúp người ta trông nom sủng vật mà thôi ——người có tiền nhân có rất nhiều nguyên nhân không thể chăm sóc cho sủng vật nhà họ, chỉ cần chúng ta giúp bọn họ trông nom đám chó mèo một tháng, mười vạn này có thể ghi vào trong sổ." Khanh Ngũ, "Đối với các ngươi mà nói chính là một việc rất nhẹ nhàng."

            "Buồn cười! Chúng ta đường đường là thần hỗn độn tại sao có thể đi trông coi đám chó mèo này chứ!" Tiêu Kỳ không phục.

            Ngày thứ hai, đám thần hỗn độn ăn mặc chỉnh tề dưới sự hướng dẫn của Khanh Ngũ đi tới hộ khu nhà cấp cao.

            Ngoài miệng nói không muốn, thân thể không phải rất thành thực hay sao.

            Khu nhà cấp cao thuộc về một người giàu có, trong nhà có nuôi sáu con chó cỡ bự và mười con mèo quý báu, ngoài ra còn có hai con diều hâu thuần trắng thuộc giống quý hiếm, tên khoa học rất phức tạp, nói chung là bọn chúng rất trân quý, cùng với ba con báo tuyết, một con sư tử trắng.

            Xem chừng có thể so sánh với vườn bách thú, loại công việc này trả mười vạn đúng là quá tiện nghi.

            Đương nhiên, vị chủ nhà này cũng không phải dễ tính, cô đối với nhân viên chăm sóc thú cưng yêu cầu vô cùng nghiêm ngặt, có điều từ vòng thi viết rắc rối và phòng phỏng vấn đều không làm khó được Khanh Ngũ công tử học bá. Dưới sự hợp tác của Khanh Ngũ công tử và Tiêu Kỳ vụ làm ăn này đã được ký kết.

            Thế nhưng, khi chủ nhân vừa mang theo người hầu ra sân bay đi công tác thì đám ... sủng vật thoạt nhìn trông rất ngoan ngoãn này lại lộ ra bản sắc điêu ngoa bốc đồng——

            "Mấy tên mới tới là thứ gì vậy, vừa nhìn là biết ngay một đám nhà quê, tự do của chúng ta đã đến rồi!" Sủng vật dẫn đầu là báo tuyết bắt đầu khuyến khích đám sủng vật tiến hành cách mạng vũ trang.

            "Không sai! Chỉnh chết bọn họ! Để cho đám dân đen bọn họ... biết lợi hại của nhóm quý tộc!" Mèo quý tộc liếm móng vuốt nói.

            Đám thú cưng ở bên trong cánh cửa thủy tinh trang biện hệt như khu rừng nhiệt đối  nhiệt tình hừng hực tà ác thảo luận.

            Thế nhưng, bóng hình đáng sợ lại xuất hiện ở bên ngoài cửa sổ, tạo thành bóng ma khủng khiếp.

            Lúc cả đám kia ... quay đầu nhìn lại, bất thấy được cảnh tượng đáng sợ nhất trên đời!

            Nào rồng!

            Này kỳ lân!

            Còn có cả phượng hoàng!

            Đang ở ngoài cửa sổ thủy tinh nhìn chằm chằm chúng nó!

            Hơn nữa thân hình những tên kia quá khổng lồ, quả thực không cách nào tưởng tượng!

            "Ta đã nói công việc này rất thích hợp bọn họ." Khanh Ngũ ngồi phía sau chiếc xe điện ba bánh của Ảnh công tử nói với tài xế là Ảnh công tử.

            "Thế nhưng ngươi chưa nói cho bọn hắn biết, kỳ thực ngươi đã sớm lấy được số tiền phú bà trả rồi, ngươi chuẩn bị dùng số tiền này làm gì?" Ảnh công tử hỏi.

            "Ta muốn mở một công ty thật sự." Khanh Ngũ dã tâm bừng bừng bảo.

            "Chúng ta muốn bán thứ gì vậy? Cần nhập hàng không?" Ảnh công tử đối với kinh doanh khái niệm vẫn còn dừng lại ở thời cổ đại.

            "Công ty giao hàng, không cần bất cứ hàng hóa nào, chỉ cần có ánh mắt bén nhạy và đầu óc buôn bán thì tốt rồi." Khanh Ngũ công tử nói, Ảnh công tử một câu cũng không hiểu.

            Nói chung, công việc của Ảnh công tử chính là đưa đón Khanh Ngũ hành động bất tiện đi tới những nơi chuẩn bị cho việc mở công ty, từ các cơ quan nhà nước tới các công ty đố tác. Đây vốn là việc của một hệ thống công nhân viên nhưng một mình Khanh Ngũ đã hoàn thành tốt, thấy hắn mỗi ngày làm tới khuya, Ảnh công tử cảm khái hóa ra mở một công ty chẳng phải việc dễ dàng.

            Thế nhưng Ảnh công tử lại hoàn toàn không giúp được gì, không biết mình phải làm gì, dù sao hắn từng kinh doanh nhưng công việc cũng chỉ là tổ chức tiệc mừng sinh cho một cô gái ở quán bar.

            Thế nhưng mấy chuyện kiểu này, sao Đại Miêu lại làm thật đơn giản? Đại khái bởi vì Đại Miêu là một con quái mèo đi.

            Mà thần hỗn độn trong một tháng này, cơ hồ đã đem đám thú cưng quý tộc kia huấn luyện thành đoàn động vật xiếc thú, bảo làm gì thì làm nấy. Dù sao chỉ cần là động vật có mắt đều biết, kỳ lân chính là vua thú, còn rồng là loài cực kỳ hung tính, mà phượng hoàng thì. . .

            Một bầu nhiệt huyết ban đầu đã bị cả đám đốt thành tro.

            Đồng thời, khoản tài chính vị phú bà để lại cũng đủ cho mấy vị thần hỗn độn sống phóng túng mỗi ngày.


            ————————————————————————————————

            Một tháng sau, bọn họ không nhớ chút gì về khoản mười vạn tiền công.

            Thế nhưng, khi cả đám quay về sự vụ hỗn độn của mình lại phát hiện mặt tiền sự vụ đã biến thành một văn phòng hoành tráng!

            "Xảy ra chuyện gì? !" Đang lúc bọn hắn nghi ngờ, một chiếc xe xa hoa dừng ở trước cửa.

            Từ bên trong xe đi xuống là Ảnh công tử trên người mặc Âu phục, nhìn qua đẹp trai không giới hạn, còn có đám Lãnh Tịnh mặc áo sam đứng đó. . .

            "Ta tới đón các ngươi, sự vụ hỗn độn hiện nay đã thăng cấp thành tập đoàn tài chính hỗn độn, tổng bộ thiết lập ở nơi khác." Ảnh công tử đút tay trong túi quần bước tới trước mặt mọi người, triển lãm khí chất cao phú soái.

            "Ảnh công tử ngươi quả thực chói lói đến mù mắt!" Chim ú (v)

            "Đây là danh thiếp của ta, sau đó hãy gọi ta là Hoàng tổng." Ảnh công tử từ trong túi âu phục móc ra một tấm danh thiếp đưa cho bọn hắn.

            Trên tấm danh thiếp vàng chói lóa quả nhiên in dòng chữ Phó tổng tài Hoàng Vô Ảnh.

            "Tổng tài!" Ba người đồng thời cùng mở miệng.

            "Không sai, hơn nữa vị trí tổng tài còn có ba vị trí đang trống, các ngươi hiểu được." Ảnh công tử dùng giọng điệu tinh anh xã hội nói. Đương nhiên, hắn còn đặc biệt vì lần này mà được đưa tới nước Mỹ đào tạo cấp tốc một khóa MBA cấp cao, không cần phải khiêm tốn làm chi, tuy rằng học viên có không ít học cùng khóa cuối cùng bị bị kéo vào trong thế giới Úc Sơn và rồi biến mất.

            "Xem ra ta đem Khanh Ngũ đến đây quả nhiên là quyết định chính xác." Lãnh Tịnh rất hài lòng.

            Đưa mấy vị này tới tổng trụ sở, sau một phen sửa sang làm đẹp mấy vị thần hỗn độn mặc vào âu phục thắt cà-ra-vát, hóa thân thành nam thần lóng lánh ánh kim, tuy từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói quả thực bọn họ chính là nam thần chân chính, thế nhưng nam thần này không phải kiểu nam thần kia.

            Cuộc sống tinh anh của đám hỗn độn nhà quê bắt đầu rồi!

            "Nếu như đây đều là do một tay Khanh Ngũ làm không khỏi quá nhanh đi! Một tháng đã thành lập được công ty khổng lồ như vậy!" Tiêu Kỳ dừng chân ở công ty tổng bộ —— đứng trước tòa nhà mấy chục tầng nói.

            "Khanh Ngũ đích xác có năng lực này. Quả thực chẳng khác gì thần trợ cả." Ảnh công tử nói.

            Mọi người mắt liếc nhìn Ảnh công tử. ( thần trợ gì gì đó chẳng lẽ không phải là ngươi người này hay sao?

            "Hiện tại chính là thời khắc để các ngươi phát huy lực lượng của thần hỗn độn, thời khắc chủ tể thế giới của chúng ta đến rồi." Ảnh công tử nói.

            Vì vậy, bốn vị nam thần đứng chung một chỗ, bày ra pose hoàn mỹ chụp một bức ảnh chung ở trước sân tòa building.

            Bởi vì thật sự quá kích động, vì vậy một người qua đường vô tình tung hình chụp giúp bọn hắn lên mạng.

            Cho dù có biến thành nam thần tinh anh, nhưng mà nhà quê vẫn là nhà quê thôi.

            Ở trong phòng làm việc tổng tài cao nhất, Khanh Ngũ có buổi gặp mặt với nhóm Phó tổng tài mới nhậm chức.

            "Ta biết mấy vị đều là người mang tuyệt kỹ, nhưng lại không có chỗ phát huy, nếu như mọi người phối hợp tốt, như vậy thế giới này chính là của chúng ta." Khanh Ngũ lão thần khắp nơi phát biểu bài diễn thuyết.

            "Vì thế ngươi chính là tổng tài chân chánh, mà chúng ta chỉ là Phó tổng tài?" Tiêu Kỳ rất lưu ý điểm này. Phải biết rằng người này vốn dĩ chỉ là một kế toán nho nhỏ của sự vụ hỗn độn mà thôi.

            "Phó tổng tài tiền lương bao nhiêu a? Bao ăn ở ngủ lại chứ? Công ty có căn tin không?" Lãnh Tịnh hỏi.

            Vấn đề này đột nhiên làm cho Tiêu Kỳ cảm giác được vị đạo nồng nặc của tầng lớp nông dân công, Vì vậy hắn trắng mắt liếc Lãnh Tịnh.

            "Ta không có ý kiến!" Chim ú (v) sau khi mọi người nói xong nhấc tay phát biểu ý kiến. Lên làm cán bộ đã đủ khiến cho hắn cảm thấy rất hài lòng.

            "Những nghi vấn này của mọi người ta sẽ bảo người đại biểu pháp lý giải đáp cho các ngươi, mà bây giờ, ta có dự án lớn muốn nhờ các ngươi hỗ trợ." Khanh Ngũ lộ ra nụ cười mỉm phúc hắc.




[Tú Linh - Phong] Trong mấy chương cuối xưng hô giữa nhóm thần hỗn độn là cổ trang,  còn với người hiện đại thì tùy biến ha.

Lưu ý:  Truyện nhà T chỉ post chỉ nhất tại trang nhà T, trừ bộ CCCTLCH tớ đồng ý cho chuyển ver thì toàn bộ truyện nhà tớ nếu post trên trang khác đều không có sự đồng ý của tớ. 

[ Cái trang tonghopdammyhoan.com lòi ra từ khi nào
 mà tốc độ tay lẹ thiệt ấy, mình thiệt phục mấy bạn. 
Mấy bạn đứng hạng 1 trong lòng mình rồi đấy, wappad
 xuống hạng 2 mất rồi]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^