Chủ Nhật, 21 tháng 5, 2017

[C 65] Siêu Sao Đức Âm

Lililicat
Phong


Chương 65 Đêm khuya không người đừng ra bờ biển 



Sau khi tuyên bố dàn diễn viên, tất cả thành viên trong đoàn phim bắt đầu ngừng hoạt động để quay phim, hiện trường quay không phải ở chỗ này, mà là một căn biệt thự xa hoa ở nước ngoài trực thuộc tập đoàn tài chính Tây Môn. Toàn bộ phong cảnh trong phim ước chừng cũng chỉ có một tòa thành trấn, đồng thời có thể ngăn trở sự quấy nhiễu của môi trường bên ngoài. Vì để phòng ngừa bị lộ bí mật, cùng ngày các diễn viên lên máy bay tới hiện trường làm việc.

Bởi vì hoàn cảnh gia đình đặc biệt, cho nên dù trong lúc quay phim Tây Môn Hinh Nhi cũng là đối tượng quan tâm chăm sóc của mọi người. Một đám nam tinh kia dùng hết thủ đoạn để lấy lòng nàng, vẫn không hề hay biết kì thực "nàng" chính là Tây Môn Hân Triệt.

Chỉ có mỗi mình Mộ Dung Đức Âm là thờ ơ với Hinh Nhi nhưng từ trong ánh mắt Tây Môn Hinh Nhi lại thủy chung hướng về Mộ Dung Đức Âm.

Cái loại khát vọng cùng luyến mộ này, người sáng suốt liếc mắt một cái liền nhìn ra, khiến cho cả đám nam tinh ghen tị với Mộ Dung Đức Âm riết đã quen giúp bọn họ kết thành một khối liên minh, thề độc rằng không tiếc hết thảy quyết chí trong quá trình quay phim hãm hại Đức Âm bằng được.

Thời điểm lên máy bay, bên sản xuất cố ý sắp xếp cho Mộ Dung Đức Âm ngồi ngay bên cạnh Hinh Nhi. Nghe nói là Hinh Nhi chủ động yêu cầu, vì thế Long Sách chỉ có thể ngồi ở phía sau. Điều này làm cho những người khác đỏ mắt đến sắp nữa điên rồi. Càng quá phận hơn chính là Hinh Nhi thế nhưng chủ động bày tỏ hảo cảm với Đức Âm, sau khi lên máy bay liền không ngừng muốn kiếm đề tài nói chuyện với Mộ Dung Đức Âm, có điều Đức Âm chỉ thản nhiên đáp lại, bày ra một bộ dáng xa cách.

Hinh Nhi không hổ là tiểu thư khuê các, đối với biểu hiện lạnh nhạt của Mộ Dung Đức Âm vẫn luôn cực kỳ ôn nhu, chẳng qua nội tâm của y lại gần như muốn xé nát người nam nhân khiến hắn mê muội này! Vì hắn, y nằm ở trên giường một tháng, không làm việc gì, cuối cùng thậm chí phải giả thành phụ nữ. Nỗi nhớ thương của y đối với ma nhân này một chút cũng không có giảm bớt, thậm chí càng lúc càng mãnh liệt, tựa như ngọn lửa cháy lan khắp đồng cỏ đốt cháy hừng hực vươn xa ngàn dặm.

Mộ Dung Đức Âm... nam nhân khiến cho mình tình nguyện giao dịch với ác ma.

"Hinh Nhi" —— Hân Triệt túm lấy vạt áo của mình, thống khổ và nhớ thương chỉ cách trong gang tấc cho dù người trước mắt lãnh huyết cách người ngàn dặm. Hắn vẫn giống như cô bé lọ lem buốt giá đứng trong màn đêm khuya , hiện giờ kỳ hạn này cũng chỉ có ngắn ngủn ba mươi ngày mà thôi.

Sau khi chấm dứt ba mươi ngày quay phim, hắn phải theo ước hẹn với cha mà trở về gia tộc, vĩnh viễn trở thành con rối của Tây Môn gia tộc, tiếp nhận hôn ước do gia tộc sắp xếp, giống như đinh ốc cúc cung tận tụy hiến sức mình cho gia tộc Tây Môn.

Có thể dùng thân phận Hinh Nhi ở bên cạnh Mộ Dung Đức Âm, là niềm hạnh phúc cuối cùng hắn dùng sự tùy hứng cả đời để đổi lấy.

Bi ai cho chính mình, từ lúc sinh vào trong nhà Tây Môn thì về căn bản y chỉ là một con rối bị nguyền rủa mất đi tự do rồi!

Cho nên! Vô luận như thế nào! Hắn nhất định phải hoàn thành tâm nguyện của mình!

Hân Triệt ngẩng đầu, nhìn Mộ Dung Đức Âm bên cạnh, trong ánh mắt tràn ngập dục vọng thêu đốt.

Cho dù... cho dù đây là câu chuyện tình yêu dối trá trong bộ phim truyền hình...



***********



Bay mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng máy bay cũng hạ cánh xuống một hòn đảo nhỏ, lúc này vẫn đang là đêm khuya, có nhiều người chưa kịp thích ứng múi giờ.

Chỗ ở của nhóm minh tinh là trong một tòa biệt thự gần kề trường quay phong tình, không hổ là tập đoàn tài chính Tây Môn, ra tay rất rộng rãi, ngay cả trường quay cũng là trận thế lớn như vậy. Biệt thự của Hân Triệt ở gần chỗ ở Mộ Dung Đức Âm. Thời điểm máy bay hạ cánh, Hân Triệt lặng lẽ đem một cái thẻ quẹt bỏ vào trong túi áo Đức Âm.

Trên thẻ nhắn gửi Mộ Dung Đức Âm đêm ngày hôm sau lặng lẽ đến tìm hắn. Bằng không y sẽ công bố tin đồn Mộ Dung Đức Âm là đồng tính luyến ái.

Âm Heo tự nhiên cầm tấm thẻ này chuyển cho huynh trưởng nhà mình, huynh trưởng nghiên cứu một chút, nhân tiện nói: "Một khi đã như vậy, vậy ngươi đi xem thử xem, trong hồ lô hắn đựng cái gì, chậc chậc, Hân Triệt người này cũng thật là có chút tẩu hỏa nhập ma, thế nhưng phẫn thành nữ tiếp cận ngươi, Bảo Bảo a, ta ghen tị."

"Huynh trưởng vĩnh viễn là người duy nhất ta yêu." Đức Âm (⊙_⊙) nói.

"Chỉ biết ngươi sẽ nói vậy mà, hừ hừ." Long Sách thoải mái nằm ở sô pha, trong tay bưng cái bát cháo nóng hổi, "Lại đây, ăn khuya với ta. Phải ngồi ở trên đùi ta, để ta đút cho."

Vì thế Đức Âm đĩnh đạc ngồi lên, cái ót dán lên mặt Long Sách, dùng tư thế ngồi trên bồn cầu đem Long Sách làm đệm thịt, căn bản là không có hình ảnh hương diễm như Long Sách tưởng tượng đến.

"Mau đứng lên! Heo! Đè chết ta !"Long Sách la to.

Ngày mai quay phim bắt đầu vào bảy giờ sáng. Mà thời điểm bọn họ tới đây đã hơn hai giờ sáng, Đức Âm hưng phấn ngủ không được gọi Địa Ngục Khuyển, ở phòng khách vui chơi giải trí, giết thời gian.

Tủ lạnh trong tủ lạnh đã chuẩn bị đủ các loại thực vật, mọi đồ dùng gia dụng cũng được trang bị đầy đủ, Địa Ngục Khuyển hái dừa từ bên ngoài về, lấy nước cốt hầm thịt cho tiểu chủ nhân, vì muốn lấy lòng Đức Âm, Địa Ngục Khuyển còn đặc biệt trổ tay nghề nấu nướng.

Về phần Thị Long vì trông coi trong nhà cho nên không theo tới đây, vốn dĩ trên máy bay chỉ có hai vị trí cho Long Sách với Đức Âm, trời biết Địa Ngục Khuyển trộm theo tới kiểu gì.

Mấy hàng này cực kỳ hưng phấn thậm chí thừa dịp trời tối, thay quần bơi xách phao chạy về phía biển rộng! Quên nữa, phòng bọn họ nằm cạnh bờ biển.

"A a a a a a biển rộng ~~~~" Lần đầu tiên Đức Âm nhìn thấy biển, hưng phấn xách phao hình chú vịt nho nhỏ chạy ùa về phía bờ cát. Cái phao kia là Long Sách chuẩn bị cho hắn, sợ hắn chìm, tuy hắn biết Âm Heo biết bơi.

Lại nói Âm Heo thật sự là tên nhà quê mới lên. Long Sách ngậm điếu thuốc nằm bên bờ biển, trên người hắn mặc áo sơmi thắt cà- vạt, hạ thân lại mặc cái quần cộc bông.

Trong bóng đêm biển rộng đen nhánh không thấy giới hạn, tiếng sóng biển vỗ bờ hết sức rõ ràng, Âm Heo la hét chạy ra phía biển rộng, lại la hét chạy về.

"Huynh trưởng, nghe nói buổi tối đi bơi sẽ bị sứa cắn." Âm Heo vẫn là đứa trẻ chú ý an toàn.

"Vậy đợi sáng rồi ra chơi đi." Long Sách vỗ vỗ bả vai Đức Âm, "Bảo Bảo làm tốt lắm, một lát thưởng tiền tiêu vặt cho ngươi. Buổi tối trời đen rét đậm cũng không có gì chơi vui, đợi ban ngày ta với ngươi tới đây chơi."

"Được." Đức Âm gật gật đầu, bị Long Sách kéo trở về, có điều hắn không quên quay đầu lại nhìn thoáng qua vùng biển mênh mông đen kịt.

Trong màn đen vô tận, mắt thường của con người khó có thể phân biệt khoảng cách bên ngoài, dường như có một ngọn núi giống như quái vật lớn đang lẳng lặng đứng sửng ở nơi đó, chỉ dừng lại trong chốc lát rồi dần dần chìm xuống.

Hải dương từ xưa đến nay vẫn luôn là khu vực thần bí mà con người chưa hoàn toàn nhìn thấu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^